Vương trong võ giả! Không, Vương trong võ giả cũng không lợi hại như vậy! Vương trong võ giả có thể lấy khí thế áp bách đối thủ, có hiệu quả không chiến mà khuất phục được đối thủ, nhưng tuyệt đối không thể khiến cho võ giả cùng cảnh giới hoặc là yêu thú hoàn toàn mất đi lực chống cự. Trách không được hắn dám tiến vào ổ Hoàng Nghĩ, cũng trách không được hắn một chút bụi cũng không có! Trên thực tế, nếu Chu Hằng sớm biết cái ổ Hoàng Nghĩ này, như vậy chỉ cần càn quét nơi này một lần, độ cao của hắn người khác nhìn vào chỉ biết bại lui, vĩnh viễn không có khả năng đuổi theo kịp. Sau khi Tề Nguyên sửng sốt một chút, mới tế ra một thanh trường kiếm màu đỏ thẫm, xoạt xoạt xoạt, một kiếm chém xuống giết chết một đầu Tượng Hoàng Nghĩ. Đây là một thanh hung khí tràn ngập sát khí sắc nhọn, một kiếm đâm trúng chỗ yếu hại là có thể khiến cho Minh Tiên thần hồn câu diệt! Chỉ là hắn có thể một kiếm giết chết một đầu Tượng Hoàng Nghĩ, nhưng mỗi một kiếm đâm ra đều phải vận chuyển toàn lực, bằng không, mũi kiếm này sao có thể đâm xuyên người Tượng Hoàng Nghĩ được. Hắn giết cũng nhanh đó, nhưng còn kém xa Chu Hằng dùng khí thế đánh ngã một mảnh, cũng vì mỗi lần phải toàn lực xuất kiếm, không bao lâu thì đã đổ mồ hôi. Bởi vì luôn phải xuất lực giống nhau cho nên cánh tay phải cũng đã đau nhức, thập phần khó chịu. Nhìn điểm tăng vọt như bay, hắn làm sao kêu ngừng được, cũng không thể không biết xấu hổ mà kêu ngừng lại. Người ta đã chấn cho yêu thú choáng váng cho hắn giết, hắn còn kêu người ta chậm lại một chút, không phải rất khiếm nhã sao? Trên đời này thực sự có yêu nghiệt a, dùng khí thế giết yêu thú còn nhanh hơn hắn dùng kiếm bổ ra, điều này làm sao hắn chịu nổi chứ? Rất lợi hại! Lợi hại quá mức rồi! Tề Nguyên từ trước đến nay tự cho mình là trí giả, khinh thường mãng phu chỉ thích tranh đấu tàn nhẫn. Hắn vốn đã liệt Chu Hằng vào hàng ngũ mãng phu này rồi. Nhưng bây giờ hắn mới biết mình lầm to rồi. Đây căn bản không phải mãng phu, mà là yêu quái! Trong cùng cảnh giới. Ai có thể là đối thủ của người này? Người bạn này, hắn nhất định phải kết giao! - Chu huynh, ngươi nghỉ ngơi một chút đi, ta theo không kịp! Cuối cùng hắn cầu xin khoan dung! Tượng Hoàng Nghĩ không sợ chết, giống như thủy triều bình không ngừng trào ra, nhưng mà trào ra nhiều hơn nữa cũng vô dung, không phải đều bị khí thế của Chu Hằng chấn cho trực tiếp nổ vun sao? Nếu chúng là Tượng Hoàng Nghĩ chân thật, nói không chừng thà rằng chuyển nhà cũng không chịu đi trêu chọc sát tinh này. Nhưng đám Tượng Hoàng Nghĩ này chỉ do đại trại biến ảo ra, nào biết thoái nhượng? Bởi vậy, chúng nó từng đợt từng đợt trào ra tìm chết. Chu Hằng mỉm cười, hắn mới đến, cần một minh hữu tìm hiểu tin tức tinh vực phụ cận thay hắn. Ít nhất phải biết vị trí của Thái Hư nhất mạch, còn có... Thiên Mệnh Chân Quân gì kia nữa, đúng, hiện tại người Thái Hư nhất mạch nắm quyền, đó là người nào. Trọng điểm của hắn đương nhiên là tu luyện, loại chuyện tìm hiểu tin tức này cần có người khác làm thay. Minh giới quá lớn. Lớn đến nỗi thế lực ở đây chi chít như sao trên trời, tin tức truyền ra cũng vô cùng khó khăn, bởi vậy hắn cần một người tiền của dồi dào làm thay hắn. Tề Nguyên chính là lựa chọn tốt nhất, chẳng những hậu trường khá mạnh, hơn nữa còn là một người thông minh. Người thông minh rất ít làm chuyện ngu xuẩn. Hợp tác với nhau thì hai bên đều có lợi. - Ta có thể dừng lại, nhưng đám kiến lớn này sẽ không dừng lại đâu. Ngươi muốn làm như vậy. Chu Hằng cười nói. - Thôi bỏ! Tề Nguyên liền vội vàng nói. Hắn mặc dù có cấm khí hộ thân, nhưng mà đồ chơi này dùng thì mất, tài liệu chế tạo lại đắt vô cùng, có thể không dùng thì tự nhiên không nên dùng. Mệt thì mệt đi, dù sao cũng đáng. Tề Nguyên không lên tiếng nữa, chuyên tâm giết quái. Hắn chưa từng nghĩ qua, giết hung thú lại mệt như vậy! Nhưng nhìn con số trên chiêu sinh bài không ngừng nhảy lên, trong lòng hắn lại vô cùng thoải mái, căn bản không dừng được a! Sau nửa ngày bầy kiến cũng không xuất hiện nữa, số lượng giết được đã lên tới con số kinh khủng hơn 4 vạn con. Một con Tượng Hoàng Nghĩ có thể tăng 5 điểm, hơn bốn vạn con lên tới 20 vạn phân à. Sau khi Chu Hằng đợi điểm Tề Nguyên vượt qua hắn, hắn tùy ý ra quyền, giết chết một nửa Tượng Hoàng Nghĩ còn dư lại. Kể từ đó, điểm của hai người bọn họ giống như thiên thần vậy, chỉ có thể nhìn lên mà căn bản không thể vượt qua. Cho dù có Chu Hằng giúp giết hộ một đám, Tề Nguyên vẫn tốn nửa ngày nữa mới giết chết hết Tượng Hoàng Nghĩ, mà hai cánh tay của hắn đau nhức nhấc lên không nổi. - Hắc hắc, ta bây giờ có 14 vạn 6000 phân à! Tề Nguyên có chút hưng phấn nói, chỉ ngày hôm nay đã khiến điểm của hắn tăng lên gấp mấy lần! Nên biết rằng, tuy rằng ngày hôm qua điểm của hắn đột nhiên tăng vọt, nhưng là do hắn bỏ cái giá lớn mua chiêu sinh bài của người khác mà thôi. Nhưng một mình Chu Hằng đã giúp điểm của hắn tăng gấp đối, điều này cho thấy Chu Hằng cường đại mức nào? - Chu huynh, người bạn như ngươi ta nhất định kết giao! Hắn nhếch miệng cười chân tình. Hắn tin tưởng Chu Hằng ngày sau nhất định nhất phi trùng thiên, mà nửa ngày ở chung với nhau, hắn cũng biết tính cách của Chu Hằng, hắn không phải là người lấy oán trả ơn. Hiện tại đầu tư cho Chu Hằng một chút, ngày sau sẽ có hồi báo gấp mười, gấp trăm lần! Chu Hằng cũng cười cười, hắn cố ý triển lộ thực lực là để thuyết phục Tề Nguyên, để mình có lợi thế, cho nên địa vị song phương ngang nhau, nếu không làm sao nói tới chuyện hợp tác, kết mình? Hợp tác và kết minh chỉ diễn ra dưới tình huống thực lực các bên ngang nhau. - Hiện tại công bố danh sách điểm và địa điểm top 10! Đúng lúc này, thanh âm dường như có mặt khắp nơi kia vang lên, ý nghĩa ngày thứ tám chấm dứt. - Thứ nhất, Tề Nguyên, 14 vạn 6741 phân, Hằng Hà Cốc! - Thứ hai, Chu Hằng, 14 vạn 2435 phân, Hằng Hà Cốc! - Thứ ba, Chúc Mộc Lam, 3 vạn 3514 phân, Kim Kiếm Khê! "..." Thanh âm vang vọng mỗi một góc, vô luận ngươi ở đâu cũng có thể nghe được mồn một, mà sau khi mọi người nghe được đều sợ ngây cả người. Sao lại thế này? Top 1, top 2 sao lại cách top 3 xa như vậy. Hằng Hà Cốc, Hằng Hà Cốc... gần đó có một tổ Hoàng Nghĩ, chẳng lẽ, hai vị ngày càn quét cả tổ sao? Xít, càn quét tổ kiến, chuyện này cũng quá khoa trương đi! Cần xuất động bao nhiêu người mới có thể dẹp yên một cái tổ kiến đây? Bằng không điểm sao lại cao như vậy? Cho dù chém giết Tinh Thần Vương, mỗi một con cũng chỉ có 1000 phân, làm sao có thể khiến điểm của hai người trong nháy mắt bỏ bỏ xa người đứng thứ ba hơn 10 vạn phân chứ? Tuy rằng khảo hạch còn có hai ngày nữa mới chấm dứt, nhưng thắng bại đã định! Thật không nghĩ tới, hai người thứ hạng đầu không ngờ không có một trong năm người được công nhận mạnh nhất Chúc Mộc Lam. Ưu thế như vậy, cho dù hai ngày sau Chu Hằng và Tề Nguyên nghĩ ngơi thì bọn họ cũng có thể cười tới cuối cùng. - Trở về đi! Hai người Chu Hằng rời khỏi động kiến trở về doanh trại. Tuy rằng Tề Nguyên có thể dùng Bảo khí truyền tống thuấn di, nhưng mà nó chỉ mang được một người, dù sao hiện tại cũng không vội, cho nên không cần thiết. Mười mấy phút sau, bọn họ về tới doanh địa, nhưng đầu tiên đập vào mắt người người nằm bò, không ít người bị thương, vô cùng chật vật. - Đại thúc! Đại thúc! Khương Tử Sương vừa kêu vừa vọt tới: - Hù chết Điềm Điềm, bị phá hư...! Nàng vừa sợ lại vừa ủy khuất, ngay cả lời cũng nói không rõ. Trên mặt ngọc của tiểu nha đầu còn in một dấu tay, mặt cũng sưng lên. Sau khi Chu Hằng liếc qua một cái, sắc mặt lập tức lạnh xuống, nhiệt độ xung quanh lập tức tụt mạnh, từng người đều cảm thấy lạnh lẽo. - Sao lại thế này? Hắn lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn về phía Nguyệt Cơ đi theo Khương Tử Sương đến. Nguyệt Cơ không khỏi cứng lại, áp lực nặng nề khiến cho nàng khó thở! Trong lòng nàng hoảng hốt, nên biết rằng nàng chính là Minh Tiên 49 tướng, lần này môn phái phái tới bảo hộ và trợ giúp Tề Nguyên. Nhưng mà một ánh mắt của Chu Hằng không ngờ khiến cho nàng thiếu chút nữa tắc thở, làm sao không khiến cho nàng kinh hãi chứ? Khó trách Tề Nguyên lai nói mình không phải là đối thủ của hắn, hai người chênh lệch mấy ngàn lần, mấy vạn lần! - Có người tập kích chúng ta, mục đích là cướp sạch chiêu bài của chúng ta. Nàng không dám giấu giếm, lập tức trả lời. - Ai? - Ta không biết, nhưng khi chiến đấu nghe bọn họ gọi người cầm đầu là Long thiếu! Long thiếu? Chu Hằng và Tề Nguyên nhìn nhau một cái, trong đầu đều hiện ra một người. Bàng Thiếu Long! Thông báo trước đó không lâu, người này lần đầu giết vào tốp 10, hơn nữa vị trí địa vực cũng giống bọn họ. Tuy nhiên người này vừa vặn xếp thứ 10 danh, Chu Hằng còn tưởng rằng người này vốn là cao thủ xếp sau mười, nhưng hiện tại xem ra, hắn cũng giống như Tề Nguyên, đều thông qua thủ đoạn khác. Khác biệt ở chỗ, Tề Nguyên là bỏ lượng lớn tiền tài, xem như một người muốn đánh, một người chị bị đánh, mà người này lại khác, hắn hoàn toàn dựa vào cướp bóc chiêu bài để tăng điểm của mình. - Bàng Thiếu Long... Có thật là hắn không? Tề Nguyên thì thào nói. - Ngươi cũng biết người này? Chu Hằng hỏi. - Ta biết Bàng gia, một cái gia tộc mới quật khởi, dã tâm không nhỏ! Tề Nguyên ngẫm nghĩ một lát rồi nói: - Gia tộc này... Nghe nói có chút quan hệ với một người nắm quyền ở Đại Hà Học Phủ, mấy chục năm gần đây hay buôn lậu, tích lũy không ít tài phú! Buôn lậu! Bởi vì sử dụng Tinh Môn tới hai tinh viên chẳng những mất lượng lớn tiền tài, mà lại chỉ được mang theo rất ít đồ, mang nhiều hơn thì phải nộp thuế. Thuế suất rất cao, bởi vậy ở trên Độ Dương Tinh rất ít xuất hiện đặc sản của những tinh cầu khác, có xuất hiện thì cũng bán rất đắt, không có sức cạnh tranh gì. Tuy nhiên, có người dùng mánh khóe xây Tinh Môn riêng, bởi vậy trốn được thuế, thu được lượng lớn tiền tài. Chuyện này thực ra tương đương với đang đào góc tường Đại Hà Học Phủ, bởi vậy người đồng ý làm chuyện này ít nhất phải là Phó viện trưởng Đại Hà Học Phủ! Nếu Bàng gia thật sự buôn lậu, như vậy gia tộc này nhất định có bối cảnh ở cao tầng của Đại Hà Học Phủ, rất không đơn giản! - Tề huynh muốn rút lui? Chu Hằng lạnh nhạt nói. - Ha ha ha ha, Chu huynh quá coi thường ta rồi! Sau khi Tề Nguyên cười to vài tiếng, lộ ra chiến ý lạnh lẽo. Tề gia chính là một trong số ít thế gia của Đại Nguyên Học Phủ, làm sao dung thứ người khác cưỡi lên cổ mình chứ? Tề gia chính là thế gia của Đại Hà Học Phủ, cũng không phải thế gia phụ thuộc gì. Nơi này có quy củ của nơi này! - Vậy chúng ta đi tìm bọn họ đòi nợ đi!