Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 859
Trường kiếm như cầu vồng, mỹ nhân như ngọc!
Ở trước mặt Chu Hằng, một nữ nhân áo trắng bay bay duyên dáng đứng đó, bởi vì đưa lưng về phía Chu Hằng, tạm thời còn chưa nhìn thấy dung mạo, nhưng dáng người thướt tha, chân ngọc dài đến kinh người, đủ đứng ngang eo với nữ tính có cùng chiều cao, mông to tròn trịa thật cao, tỷ lệ hoàn mỹ đến kinh người.
Nhưng nữ nhân dáng người đẹp kinh người đó, lại là tồn tại Tinh Thần Vương!
Bằng không, nàng làm sao một kiếm đẩy lùi được yêu hổ Tinh Thần Cảnh?
Yêu hổ phát ra tiếng gầm khẽ, hai mắt chằm chằm nữ nhân kia, có vẻ vô cùng căm giận nữ nhân này xen vào. Nhưng nó lại không lập tức phát động công kích, trên người nữ nhân này có khí tức làm nó rất kiêng kỵ.
- Nghiệp chướng, còn không lùi lại! Nữ nhân áo trắng lại quát một tiếng, giọng lành lạnh, nhưng lại rất êm tai.
- Con người, đó là con mồi của ta, ngươi quá đáng! Yêu hổ dùng thần thức truyền ra ý niệm, nó khinh thường học tập ngôn ngữ loài người, nhưng thần thức kết nối lại hoàn toàn vượt qua chướng ngại ngôn ngữ.
- Nói bậy bạ! Nữ nhân áo trắng lạnh lùng quát. - Còn không lùi lại, chém đi vạn năm tu luyện của ngươi!
Yêu hổ nhìn chằm chằm nữ nhân áo trắng, mắt hổ lành lạnh, thật lâu sau mới chậm rãi lùi lại, thẳng đến khi đi ra hai dặm, nó vỗ mạnh hai cánh, bay lên trời, nháy mắt đi xa mất bóng.
Nếu như chỉ có một mình nữ nhân áo trắng, nó còn có thể đánh một trận, nhưng Chu Hằng cùng Tiểu Hỏa đều có chiến lực vượt qua cảnh giới, không thể coi thường. Nếu như nó ác chiến với nữ nhân áo trắng này, một người một chó kia sẽ đưa đến tác dụng có tính quyết định.
Nguy hiểm như thế, nó sẽ không phiêu lưu, có khả năng khiến nó không thể trở mình!
Cho nên, nó cân nhắc nhiều lần, vẫn lựa chọn rút lui.
Nữ nhân áo trắng đứng nghiêm thật lâu, ít nhất qua nửa giờ, lúc này mới nói:
- Nó thật đi rồi! Nàng chậm rãi xoay người lại, thân thể rung mạnh, khóe miệng tràn ra vết máu.
Thì ra nàng đã bị thương!
Thương thế này hẳn không phải bị lục chiến đấu với yêu hổ, bởi vì bọn họ căn bản không tính là giao chiến, chỉ là nữ nhân áo trắng đánh một kiếm, yêu thú liền biết khó mà lui. Như vậy, khẳng định là nàng bị thương từ trước!
Nghĩ đến đây, Chu Hằng không khỏi nghiêm nghị kính nể, nữ nhân này đang mang thương thế còn ra tay giúp đỡ, tâm linh cao thượng cỡ nào?
Ở trước đó, bọn họ lại hoàn toàn không quen biết!
Vừa rồi nếu như yêu thú kia lựa chọn chiến đấu,có khả năng nàng sẽ cùng đám Chu Hằng rơi vào nguy hiểm!
To gan, kỹ tính, bình tĩnh, trọng nghĩa!
Chu Hằng chắp tay làm lễ, nói: - Cảm tạ ơn cứu trợ của tiền bối!
Lúc này, hắn mới có thể quan sát đối phương, mắt như thu thủy da như ngọc, tóc đen dài như thác, lại phối hợp dáng người hoàn mỹ, có thể nói là mỹ nữ tuyệt thế, cùng cấp bậc với Ứng Mộng Phạm, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ.
Đương nhiên, so với hai tuyệt đại thiên nữ Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt thì kém cỏi hơn nhiều, dù sao tuyệt lệ như các nàng không chỉ biểu hiện ở dung nhan và dáng người, còn có khí chất xuất trần đó, cao quý làm người ta xấu hổ.
Nữ nhân áo trắng khoát tay, nói: - Tư chất của ngươi không kém, chết trong tay yêu thú thì quá đáng tiếc! Ta là Đại Nguyên Học Phủ Đài Niệm Ngưng, có trách nhiệm thủ hộ một phương! Nhưng mà, ngươi chỉ có tu vi Minh Tiên, làm sao chạy đến chỗ nguy hiểm như thế?
Không phải ta muốn chạy đến đây, mà là phi thăng từ Tiên giới lên đây liền xuất hiện ở chỗ này, không có cách nào! Còn nữa, Đại Nguyên Học Phủ? Nàng coi mình là đệ tử trong học phủ?
Chu Hằng suy nghĩ, liền chắp tay, nói: - Vãn bối Chu Hằng!
Đài Niệm Ngưng khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một viên đan dược, nói: - Ta phải khôi phục thương thế, ngươi chờ ở đây, tối đa nửa ngày, ta dẫn ngươi rời khỏi chỗ này!
Nói xong, nàng nuốt viên đan dược kia, quả nhiên bắt đầu vận công.
Nữ nhân này quả thật là tin tưởng người ta mà, nàng làm sao xác định Chu Hằng không phải người xấu, sẽ ra tay đánh lén trong lúc nàng khôi phục?
Dù sao, nàng là mỹ nữ vô cùng xuất sắc, hơn nữa là cường giả Tinh Thần Cảnh, khẳng định gia sản không ít, không sợ Chu Hằng chiếm cả người lẫn tiền?
- Hắc hắc, Chu tiểu tử ngươi muốn bá vương ngạnh thượng cung cũng không được, nữ nhân này là Tinh Thần Vương bậc cao, hình thành ít nhất 90 tinh tú trở lên, dù là ngươi toàn lực công kích cũng không tổn thương được một sợi lông của nàng! Hỏa Thần Lô đột nhiên nói.
Lợi hại như vậy?
- Tiểu tử ngươi đã quá coi thường Tinh Thần Vương, đừng tưởng rằng ở Phàm giới giết một tên Long Đế, liền coi Tinh Thần Vương như vô dụng! Hỏa Thần Lô nói tiếp. - Lúc nãy nếu không phải nữ nhân này đến kịp, ngươi thật cho rằng có thể ngăn cản được con mèo nhỏ kia?
- Nếu như Tinh Thần Vương thật muốn giết ngươi, tối đa trả giá một chút, ngươi tuyệt đối chết là chắc!
Chu Hằng trầm ngâm, quả thật, vừa rồi con yêu hổ kia dù công kích rất mạnh, nhưng không có dùng thủ đoạn đặc biệt. Còn giống như Long Đế sau khi thiêu đốt tinh huyết, chiến lực lại tăng vọt.
Lúc đó rõ ràng con yêu hổ này cho là có thể thắng chắc Chu Hằng cùng Tiểu Hỏa, căn bản không cần thiết phài dùng tới thủ đoạn như thiêu đốt tinh huyết bùng nổ chiến lực, cho nên mới làm cho đám Chu Hằng chống đỡ tới khi Đài Niệm Ngưng đến.
Cho nên, vừa rồi bọn họ coi như may mắn không thôi!
Đương nhiên nếu thật đến lúc cấp bách, Chu Hằng vẫn có thể gọi ra Kim Long nữ hoàng nghênh địch - dù cho Tinh Thần Vương yếu hơn nữa cũng là Tinh Thần Vương!
Chu Hằng cũng ngồi xuống, xem như hộ pháp thay Đài Niệm Ngưng, quả nhiên như đối phương đã nói, qua nửa ngày sau, nàng bỗng nhiên mở mắt.
- Đi theo ta! Nàng nhàn nhạt nói, nhưng nói thì nói vậy, nàng lại giơ hai tay, cách không cuốn lấy Chu Hằng, con lừa, Tiểu Hỏa, thân hình bắn lên, bay vụt trên ngọn cây, nhắm phía đằng xa lao vút đi.
Nàng tuyệt đối có thể bay lên cao hơn, vì sao lại chỉ bay bên trên ngọn cây thôi?
- Ngu ngốc, Minh giới lại không phải Tiên giới, Tinh Thần Vương chỉ vừa có tư cách cường giả, trong rừng nui này không chắc chỉ có con mèo hoa kia, nói không chừng còn có tồn tại Tinh Thần Hoàng, thậm chí Tinh Thần Đế, bay quá cao sẽ thành mục tiêu sống chứ còn gì!
Hỏa Thần Lô dường như có thể cảm ứng được ý tưởng của Chu Hằng, lập tức khinh thường nói.
Cái bếp lò đê tiện này từ khi tiến vào Minh giới, chẳng những rõ ràng nói nhiều hơn, hơn nữa càng thêm lớn lối!
Đợi lúc nào đó làm nó chịu khổ một chút!
Chu Hằng thầm nhủ, đúng, ném nó vào trong sông băng, để nó hưởng thụ một phen!
Bởi vì Đài Niệm Ngưng ở ngay bên cạnh, Chu Hằng không dám tùy tiện thả ra dao động thần thức, cường giả cỡ này khẳng định có thể cảm ứng được ý thức của hắn. Ngược lại Hỏa Thần Lô đời trước chính là Thái Dương Tinh Kim, cấp bậc của nó hẳn là rất cao, ngoài Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt có thể trực tiếp nhìn thấu, cường giả bình thường tuyệt đối không thể phát hiện ra nó.
Đài Niệm Ngưng cẩn thận như vậy, sự thật chứng minh nàng làm thế cũng là vì giảm bớt rắc rối có thể gặp phải. Hai ngày sau, nàng liền mang theo nhóm Chu Hằng đi ra khỏi rừng núi, đằng trước đã thấy được một trấn nhỏ.
- Ta đưa các ngươi đến đây! Nàng nhàn nhạt nói, dừng một lúc, lại nói tiếp: - Thiên phú của ngươi không tệ, vì sao không đến thử ghi danh Đại Nguyên Học Phủ? Còn có 7 ngày khảo hạch, đừng bỏ lỡ!
--- Hai ngày qua, nàng cũng biết Chu Hằng không phải đệ tử học phủ.
Không đợi Chu Hằng nói chuyện, nàng đã thả người lên, hóa thành ánh sáng trắng biến mất đằng xa.
- Bếp lò, Đại Nguyên Học Phủ ở chỗ nào? Chu Hằng hỏi.
- Xì, ngươi cho rằng bổn tọa là vạn sự thông hả! Chỗ thấp kém thế này, làm sao mà bổn tọa biết được! Hỏa Thần Lô giống như bị sỉ nhục to lớn, lập tức rống lên.
- Thấp kém?
- Hành tinh này tối đa chỉ là Ngũ Nguyên Tinh, cường giả đỉnh cao quá lắm là Thiên Hà Đế, tiểu tốt cấp bậc này trước kia thấy bổn tọa chỉ có thể trực tiếp quỳ xuống dập đầu! Hỏa Thần Lô kiêu ngạo nói.
- Chậc chậc chậc! Hiện tại đúng là ủy khuất ngươi! Chu Hằng cười nói.
- Đương nhiên đương nhiên, cho nên Chu tiểu tử ngươi nhất định phải ra sức tìm chút dị hỏa cho bổn tọa, dùng để bồi thường bổn tọa! Hỏa Thần Lô vẫn còn không biết sống chết mà nói.
- Ha ha ha ha! Muốn bồi thường đúng không? Chu Hằng vuốt vuốt áo, làm ra vẻ nhìn ngó xung quanh. - Tuy rằng nơi này là Minh giới, nhưng vẫn là người thường đông nhất, cũng không tránh khỏi ăn uống vệ sinh, vẫn phải tìm được hố phân chứ!
- Chu... Chu tiểu tử, ngươi tìm hố phân làm gì? Hỏa Thần Lô đột nhiên ý thức được không ổn.
- Tự nhiên là ném ngươi vào, cho ngươi "bình tĩnh" một chút!
- .... Bổn tọa sai rồi! Chu tiểu tử, không, Chu đại gia, ngài đại nhân có đại lượng, tha thứ cho bếp nhỏ này đi, đã quá lâu chưa về đến quê hương, bếp nhỏ này quá hưng phấn thôi! Hỏa Thần Lô liền bắt đầu giở mặt đê tiện ra, công lực thâm hậu không kém gì con lừa đen.
Chu Hằng cười hả ha, đương nhiên hắn sẽ không ném Hỏa Thần Lô vào hố phân, chỉ là ghê tởm cái bếp lò đắc ý quên mình mà thôi, bằng không về sau luyện ra đan dược, chính hắn cũng không dám ăn vào!
- Trước tiên đi tìm hiểu tin tức đã!
Sau khi đến trấn nhỏ, Chu Hằng lập tức dạo một vòng, Minh Tiên ở trong này dù không coi là cường giả cấp cao nhất, thật ra cũng không tính là yếu. Dù sao đứa nhỏ mới sinh ở Minh giới cũng chỉ là Hóa Thần Cảnh, phần lớn người cả đời chỉ dùng lại ở Nguyệt Minh Cảnh.
Thế giới võ giả vĩnh viễn là dạng kim tự tháp, khác biệt ở chỗ, trước kia Chu Hằng đứng trên đỉnh tháp, hiện tại rơi xuống giữa tháp mà thôi.
Hắn nhanh chóng dò hỏi được tin tức cần biết.
Minh giới rất lớn, lớn đến có không biết bao nhiêu Nguyên Tinh, không có thế lực nào có thể chân chính thống nhất thế giới khổng lồ này. Hùng mạnh một chút thì thống trị 30-40 cái Nguyên Tinh, kém hơn thì thống trị mười mấy, 7-8 cái, càng kém hơn thì là 1-2 cái.
Thậm chí còn còn có mấy thế lực cùng nhau thống trị một chỗ Nguyên Tinh, bởi vì bọn họ không ai diệt được ai, càng phải đoàn kết lực lượng chống đỡ bên ngoài.
Chỗ Nguyên Tinh này, được gọi là Độ Dương Tinh, cấp bậc Tứ Nguyên Tinh, thuộc loại tu luyện tinh hạng trung, người thống trị là Đại Hà Học Phủ.
Rất kỳ quái, vừa không phải một gia tộc, cũng không phải tông môn nào đó, mà là học phủ!
Học phủ, ở Minh giới đương nhiên thuộc về một thế lực, cũng là thế lực rất mạnh mẽ, rất phổ biến, nguyên nhân sinh ra là bởi một gia tộc đơn lẻ không thể bảo vệ được quyền lực, nhất thiết phải tìm kiếm hỗ trợ bên ngoài.
Nói cách khác, học phủ thật ra bản chất không có khác biệt gì tông môn, nhưng kết cấu càng thêm rời rạc. Đệ tử học phủ có được quyền lực cùng tự do lớn hơn, không bắt buộc phải bán mạng cho học phủ.
Đại Hà Học Phủ thống trị hành tinh khổng lồ này, mỗi một chỗ đều thiết lập phân bộ, ví dụ chỗ này, chính là Đại Nguyên Học Phủ, phạm vi thống trị trăm vạn dặm.
Trên Đại Nguyên Học Phủ, chính là chịu Đại Hà Học Phủ quản lý trực tiếp, đủ thấy quyền hành lớn cỡ nào.
Đối với võ giả trên Nguyên Tinh này mà nói, tiến vào học phủ mới có cơ hội vươn lên, bằng không cả đời thành thật làm người thường thôi!
Đầu mỗi năm, Đại Nguyên Học Phủ sẽ chiêu sinh một nhóm tân sinh, nhưng chỉ cơ hội báo danh 3 ngày, cách trăm năm sẽ tiến hành chiêu sinh quy mô lớn, thời gian kéo dài lâu hơn, đến nửa tháng.
Năm nay, vừa đúng là dịp 100 năm.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
34 chương
24 chương
80 chương
286 chương