Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 854
Con chó nhỏ lăn một vòng bò dậy, "Gâu", nó chấn động thần thức phát ra tiếng kêu, ngoắc cái đuôi vui sướng chạy đến bên chân Chu Hằng, dùng cái đầu nhỏ bé cọ cọ chân Chu Hằng, vô cùng thân thiết.
Thành công rồi!
Không nghĩ tới dễ dàng như vậy liền thu phục một con thần thú thiên địa!
Tuy nhiên, đây cũng vì con này chính là chó con, ngây thơ không biết, mới có thể dễ dàng bị Chu Hằng thu phục. Còn vì Chu Hằng có Hỏa Thần Lô là dị bảo Minh giới kia, nếu không thần thức của hắn sớm đã bị đốt cháy sạch, dứt khoát không thể tới gần!
Cho nên nói, gặp được nhân duyên, mỗi người đều có phúc vận của chính mình!
Nơi này ít nhất phải Minh Tiên 50 tướng trở lên mới có thể tới gần, mà muốn đưa thần thức vào trong cơ thể con thần thú này, thì dù là Tinh Thần Vương cũng không chắc có thể làm được!
Con chó nhỏ tràn đầy thân thiết quấn lấy Chu Hằng, đầu lưỡi do thần thức hình thành không ngừng liếm mu bàn chân Chu Hằng, ở trong tâm linh ngây thơ của nó, tên nhân loại này chẳng khác nào là cha mẹ của nó.
Chu Hằng cười ha hả, trước đó chủ ý thu phục con thần thú này là do Hỏa Thần Lô, nhưng bây giờ dường như hắn rất yêu thích tên tiểu tử này.
- Phải đặt cho ngươi một cái tên... Phong nha đầu có Tiểu Hôi, Tiểu ma nữ có Tiểu Kim, vậy ngươi kêu là Tiểu Hỏa đi! Hắn ôm lên tiểu tử này.
"Gâu gâu gâu!" Con chó nhỏ không biết nói, nhưng vô cùng thông minh, nó liếm mặt Chu Hằng dường như đang bày tỏ rất thích thú cái tên này.
- Không thể lãng phí thời gian nữa, chúng ta trở về! Chu Hằng vỗ vỗ đầu con chó nhỏ, thân mình nhoáng một cái, thần thức rời đi. Chân thân hắn cũng đi tới bên cạnh Tiểu Hỏa, Ngũ Hành Phù Văn khẽ dao động, đạo thần tướng này trong nháy mắt trở về bản thể.
"Gâu!" Thần thức của Tiểu Hỏa cũng chủ đạo con vật to lớn này, nó lại mơ hồ không biết hình thể mình đã nổi lên bao nhiêu biến hóa. Nó lăn một vòng bò lên, sau đó theo lệ thường phóng chạy tới bên chân Chu Hằng.
"Ầm!" Đây chính là một con thần thú có được ít nhất 50 thần tướng, lực lượng của nó là kinh khủng bực nào, lần va chạm này, cho dù là Chu Hằng đều là thân mình run lên, thiếu chút nữa bị va chạm bay ra ngoài.
Sở dĩ không bay tung đi, là nhờ hắn có Ngũ Hành Phù Văn hộ thể!
- Gâu! Gâu! Tiểu Hỏa thè đầu lưỡi dài chừng trăm trượng liếm tới phía Chu Hằng.
- Dừng! Dừng lại!
Chu Hằng vội vàng ngăn cản. Nếu bị nó liếm trúng một cái, ắt hẳn hắn sẽ giống như một đứa nhỏ bị tắm rửa.
- Gâu... Tiểu Hỏa rất ủy khuất nhìn Chu Hằng, thậm chí trong cặp mắt chó thật lớn có hai hàng nước mắt sắp chảy ra.
Con bà nó! Nếu con chó nhỏ làm như thế, đó là âu yếm, nhưng một đầu quái vật lớn cũng làm như thế, thì cực kỳ không được tự nhiên!
- Ngươi vóc dáng quá lớn, có thể rút nhỏ lại một chút hay không? Chu Hằng nói, hắn tin tưởng thần thú thiên địa muốn làm được điểm ấy cũng không quá khó khăn.
- Gâu! Gâu! Tiểu Hỏa hiểu ý, thân mình nó run lên, lập tức kịch liệt thu nhỏ lại, biến thành xấp xỉ với con chó nhỏ vừa mới gặp qua với hóa hình thần thức của Chu Hằng, nó thân thiết dựa vào mắt cá chân Chu Hằng, xoay quanh đảo quanh, nước miếng chảy ròng.
- Chu tiểu tử! Vận khí này của ngươi thật khiến bổn tọa hâm mộ mà! Hỏa Thần Lô không khỏi ghen tỵ nói: - Đây chính là một con thần thú thiên địa chân chính, ngày sau nói không chừng thật có thể lớn lên thành Hắc Động Cảnh cũng không nhất định!
- Nó này, còn đáng tin hơn nhiều so với ngươi! Chu Hằng cười to.
- Chu tiểu tử! Ngươi thật không biết nghĩa khí, đây là định qua sông đoạn cầu sao? Hỏa Thần Lô kêu lên quái dị.
- Điều đó không gọi là qua sông đoạn cầu, cái này mới đúng! Chu Hằng nắm lên Hỏa Thần Lô, dùng sức ném mạnh một cái. Cái bếp lò này lập tức hóa thành một luồng sáng đen biến mất ở phương xa, hắn vỗ tay một cái, nói: - Tiểu Hỏa! Đi mang cái bếp lò kia trở về!
- Gâu! Tiểu Hỏa cực kỳ biết nghe lời, lập tức tung ra bốn chân đuổi theo về hướng Hỏa Thần Lô, trong quá trình này, thân hình của nó phóng lớn kịch liệt, chỉ một lúc sau liền đuổi kịp Hỏa Thần Lô, nó mở ra cái miệng khổng lồ cắn một cái, ngậm Hỏa Thần Lô ở trong miệng.
- Má ơi, con chó thúi, con chó hư! Nước miếng của ngươi a! Chú ý nước miếng của ngươi a! Hỏa Thần Lô kêu gào thảm thiết, toàn thân lò dính đầy nước miếng của Tiểu Hỏa.
Chỉ nhoáng một cái, Tiểu Hỏa liền ngậm Hỏa Thần Lô trở lại bên cạnh Chu Hằng, nhả ra, lại vòng quanh quấn lấy chân Chu Hằng.
- Chu tiểu tử! Bổn tọa xem như biết rõ ngươi rồi! Hỏa Thần Lô liên tục kêu gào ai oán.
- Ha ha... Có phải ngươi còn muốn đùa vui lần nữa hay không? Chu Hằng nắm lên Hỏa Thần Lô, lại làm ra động tác ném.
- Dừng! Dừng lại! Bổn tọa không chơi nữa! Hỏa Thần Lô cầu xin tha thứ.
- Hắc hắc...
Hỏa Thần Lô và con lừa đen đều thuộc loại đê tiện đặc biệt khác loại, nhìn thấy chúng bị chặn họng, Chu Hằng luôn có một loại cảm giác vui thích. Hắn cười ha hả một hồi khoái trá, sau đó mang theo Tiểu Hỏa quay về tinh thuyền.
- Có phát hiện gì hay không? Bốn Long Hoàng đều ra ngoài đón. Tuy rằng Chu Hằng đi gần hai ngày, nhưng một khối đại lục rộng lớn biết bao, cho dù bỏ ra thời gian một tháng để hoàn thành tìm tòi đều không kỳ quái.
- Có!
- Tung tích của Long Đế hả? Bốn Long Hoàng đều mặt đầy ý ngạc nhiên vui mừng.
- Không phải, là tên tiểu tử này! Chu Hằng bế lên Tiểu Hỏa, đưa đến trước mặt bốn nàng.
- Ô... Tiểu Hỏa giơ hai chân trước lên trước ngực, cặp mắt chó chớp chớp vô tội nhìn bốn nàng, phóng ra tia sáng dụ hoặc tuyệt đối nữ nhân không thể chống cự lại.
- Thật... thật đáng yêu! Hắc Long nữ hoàng lập tức kêu lên.
- Thật ngộ nghĩnh! Lục Long nữ hoàng cũng nói.
Lam Long nữ hoàng mặc dù không có nói ra, nhưng khẳng định trong lòng của nàng cũng mềm nhũn. Chỉ là ngại vì nàng luôn luôn oai hùng, không muốn để lộ ra mà thôi, nhưng ánh mắt thì lại không thế nào rời khỏi con chó nhỏ này được.
- Ừm! Làm thịt nó hẳn là ăn rất ngon đây! Hồng Long nữ hoàng thì lại thè đầu lưỡi liếm liếm môi, nói.
- Nhị tỷ! Ba Long Hoàng kia đồng loạt quát lên! Con vật nhỏ đáng yêu như vậy ai nhẫn tâm làm thương tổn nó?
Chu Hằng cười ha hả, nói: - Không phải khinh thường nàng, chỉ bằng vào nàng, mười nàng cũng không phải đối thủ của Tiểu Hỏa!
- Người ta không tin! Hồng Long nữ hoàng hừ một tiếng, nói.
Con chó nhỏ này thoạt nhìn cả người lẫn vật vô hại, hoàn toàn không có toát ra một tia khí tức cường đại.
Chu Hằng cười hắc hắc. Thần thú thiên địa chính là thần thú thiên địa, sau khi nó co rút nhỏ lại, liên đới khí tức bản thân nó cũng theo đó thu liễm, đừng nói Hồng Long nữ hoàng nhìn không thấu, ngay cả hắn cũng không nhìn thấu!
Hắn cũng không muốn để Tiểu Hỏa dọa cho Hồng Long nữ hoàng giật mình nhảy dựng, liền nói: - Nơi này đã thăm dò xong, chúng ta đi trạm kế tiếp!
- Con chó này, là huynh tìm được ở nơi đó à? Lam Long nữ hoàng chỉ vào đại lục cháy hừng hực ở xa xa hỏi.
- Ừm! Chu Hằng gật đầu.
Lúc này, bốn Long Hoàng đều lộ ra vẻ kinh dị, nơi đó nhiệt độ cao bao nhiêu các nàng biết rõ, ngay cả các nàng đều không dám tới gần! Vậy mà một con chó nhỏ lại có thể sống sót ở trong đó, vậy bản thân nó chính là một sự kiện không thể tưởng tượng!
Có lẽ, vừa rồi Chu Hằng không có nói đùa, con chó nhỏ này thực sự có thực lực đánh bại Hồng Long nữ hoàng!
Tuy nhiên Tiểu Hỏa rất biết cố ý biểu hiện, trong cặp mắt chó phóng điện quả thực chính là vô địch, làm bốn Long Hoàng rất nhanh liền quên điểm này, tranh nhau đùa chơi với Tiểu Hỏa.
Tinh thuyền lại tiếp tục chuyển hướng đi tới mục tiêu kế tiếp.
Bởi vì chiếc tinh thuyền này tính năng rất trác tuyệt, vẻn vẹn chỉ hơn hai chục ngày sau, bọn họ đi tới chỗ hiểm địa thứ hai. Đây lại là một thế giới hoàn toàn trái ngược, là một vùng đóng băng, làm cho Hỏa Thần Lô và Tiểu Hỏa đều tỏ ra rất chán ghét.
Chu Hằng lại cầm lấy Hỏa Thần Lô bước đi, quản nó có nguyện ý hay không chứ, rất nhiều bí ẩn dù là bốn Long Hoàng cũng không biết, nhưng nó lại biết rõ mồn một, không mang theo nó thì mang ai đây?
Trong trời băng đất tuyết, đồng dạng cũng không có một tia khí tức sinh linh, không tới hai ngày sau, Chu Hằng tìm được một cây tiên thảo đang trong thời kỳ sinh trưởng.
Cây tiên thảo này vừa mới nẩy mầm, mọc ra hai phiến lá trong suốt giống như thủy tinh, ngoài ra không có chỗ nào đặc biệt, cũng không có truyền ra mảy may mùi thơm lạ gì.
- Đáng tiếc, còn quá sớm! Hỏa Thần Lô nói. Nó là chuyên gia luyện dược, đối với dược thảo cũng có hiểu biết rất sâu rộng: - Đây là một cây... thánh dược của Tiên giới, tên là Thiên Băng Ngọc Cốt Thảo, nếu như luyện chế thành đan dược, đủ giúp cho ngươi tăng lên 10 thần tướng!
- Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì? Kế tiếp ngươi không muốn nói phải không?
- Hắc hắc! Chu tiểu tử! Không nghĩ tới ngươi còn có chút chỉ số thông minh đấy!
- Ngươi còn miệng lưỡi đê tiện, có tin ta bỏ ngươi lại ở nơi đông lạnh này mười ngày nửa tháng hay không?
- ... Ai dà! Chỉ đùa một chút thôi! Chu tiểu tử ngươi như thế nào một chút hài hước cũng không có! Hỏa Thần Lô vội vàng chuyển vào chính đề, nó bẩm tính thuộc hỏa, ghét nhất và sợ nhất chính là rét lạnh: - Tuy nhiên, cây Thiên Băng Ngọc Cốt Thảo này vừa mới mọc ra, ít nhất phải chờ thêm mấy trăm vạn năm mới có thể ngắt lấy!
- Lâu như vậy ư?
- Nếu không làm sao có thể xưng là thánh dược chứ! Nó chính là có thể hình thành 10 thần tướng, ngươi cho là thứ gì chứ? Tính đê tiện của Hỏa Thần Lô cũng khó bỏ, trong nháy mắt lại tiếp tục đấu khẩu với Chu Hằng.
Chu Hằng cũng xem thường phớt lờ, giống như đối xử với con lừa đê tiện, cứ xem như không nghe không thấy là được.
Hắn lại tìm kiếm mấy lần, sau khi xác định nơi này chỉ có một cây thánh dược như vậy, liền không hề động tới cây Thiên Băng Ngọc Cốt Thảo này, ung dung rời đi.
Không có Mộc Đồng Đồng, hắn có hái cây thánh dược này, một là, cũng không trồng sống được; hai là, trăm vạn năm hắn cũng không chờ nổi! Hơn nữa, khi đã lên Minh giới, loại thánh dược tương tự cây này khẳng định có rất nhiều, nơi đó linh khí nồng đậm hơn, chỉ cần sinh trưởng mấy vạn năm là có thể thành thục rồi.
Hắn về lại trên tinh thuyền, tiếp tục đi tới.
Nơi hiểm địa thứ ba, thứ bốn... mỗi một hiểm địa khoảng cách hoặc gần hoặc xa, thời gian trôi qua nửa năm, Chu Hằng bọn họ tổng cộng lục tìm trên 5 hiểm địa, nhưng trừ chỗ thứ nhất, trong biển lửa tìm được Tiểu Hỏa, còn các nơi khác đều không có thu hoạch gì.
Đang lúc bọn hắn định xuất phát đi tới chỗ hiểm địa thứ sáu, thì Kim Long nữ hoàng đột nhiên xuất quan.
Nàng đã đạt đến Minh Tiên 9 tướng, hơn nữa đã chạm tới cánh cửa Tinh Thần Cảnh, nếu còn tiếp tục bế quan thì bất cứ lúc nào đều có thể đột phá!
Chu Hằng quyết định thật nhanh, lập tức quay trở về 49 Tiên Thành!
Tinh vũ quá rộng lớn mờ mịt, bọn họ tìm kiếm như vậy giống như biển rộng tìm kim, dù có cho bọn hắn thêm thời gian 100 năm, 1000 năm đều chưa chắc có kết quả. Mà nếu phi thăng Minh giới, trong khoảng thời gian đó lại đủ để tu vi của bọn họ tăng tiến vùn vụt, sau đó trở lại Tiên giới tìm Long Đế, đương nhiên hy vọng kết quả sẽ lớn hơn.
Chuyện này sớm đã thương lượng từ trước, bởi vậy 5 Long Hoàng đều không có phản đối, lập tức tinh thuyền chuyến hướng bay về 49 Tiên Thành.
Dọc theo đường đi, Kim Long nữ hoàng không ngừng nói ra mấy ngày nay nàng bế quan thu hoạch được: Chân Long Chi Huyết của giả Long Đế ẩn chứa bí mật Tinh Thần Vương của đối phương, bởi vì cùng thuộc về Long tộc, nên trợ giúp cho Kim Long nữ hoàng quả thực không thể đánh giá.
Hiện tại dĩ nhiên nàng phải chia xẻ những tâm đắc này với các tỷ muội, giúp cho các nàng tránh đi đường rẻ.
Chu Hằng cũng ở một bên lắng nghe, những lĩnh ngộ này đối với hắn cũng có hiệu quả dẫn dắt.
Hai tháng sau, đã thấy 49 Tiên Thành ở xa xa.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
34 chương
24 chương
80 chương
286 chương