Từ mấy ngày trước sau khi một chi phân đội nhỏ bị tàn sát, nhóm cường đạo tinh hải này liền tăng cường cảnh giới tuần tra, đặc biệt là vị trí địa huyệt, lại có một tenn Sáng Thế Vương tự mình tọa trấn. Không nghĩ tới mới qua mấy ngày ngắn ngủi, trong huyệt mạch này lại có hai người bắn ra, mà không phải yêu thú giống như trước! Mặc kệ hai người này có phải đồng lõa với người giết bọn họ lúc trước hay không, chỉ cần là đi ra ngoài từ trong địa huyệt, liền nhất định phải đánh hạ bọn họ, lấy được tình báo trực tiếp! - Mỹ . . . Mỹ nữ! - Chà mẹ nó, tại sao có thể có nữ nhân xinh đẹp như vậy! - Ta muốn chết! Ta muốn chết! Trái tim của ta sắp nổ tung a! Chỉ là trong nháy mắt nhìn thấy Hồng Nguyệt, nhóm cường đạo tinh hải này đồng thời lộ ra biểu tình vô cùng kinh diễm, cho dù là vị Sáng Thế Vương kia cũng không ngoại lệ, mắt trợn trừng, nước miếng cũng sắp chảy ra. Hồng Nguyệt đẹp, chính là có thể so sánh với Hoặc Thiên! - Nhưng lại là một Sáng Thế Vương! Cường đạo tinh hải Sáng Thế Vương khó khăn lắm mới phục hồi tinh thần lại, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Hồng Nguyệt không nháy mắt. - Tiểu nương tử, nếu không muốn chịu tội gì, lập tức ngoan ngoãn đầu hàng! - Dân đen các ngươi, dám muốn Hồng Nguyệt ta đầu hàng? Hồng Nguyệt tiến lên trước một bước, đôi mắt - đẹp đảo qua, uy thế đáng sợ nghiền ép tới. - Ha ha ha! Tên mặt trắng nhỏ này vừa thấy đã biết là trẻ tuổi ít kinh nghiệm, không bằng đi theo ca ca, đảm bảo mỗi ngày ngươi đều thoải mái! Sáng Thế Vương kia miệng đầy lời xấu xa, Sáng Thế Vương thì như thế nào, chẳng phải cũng là người sao, cũng có thất tình lục dục? Hơn nữa, làm cường đạo tinh hải thì có người nào là người văn nhã,, người nào chưa từng làm chuyện tiền dâm hậu sát, tiên sát hậu gian, tái gian tái sát? Sắc mặt Hồng Nguyệt trầm xuống, một vầng Huyết Nguyệt lập tức hiện lên phía sau của nàng. Xoạt, Huyết Nguyệt xẹt qua, giống như một gợn sóng cuốn lên. Ba! Ba! Ba! Hai đầu gối của mười mấy cường đạo tinh hải đồng thời mềm nhũn, nằm lăn ở trên mặt đất, máu tươi từ trên người của bọn họ trào ra, gần như mỗi một tấc làn da đều chảy máu tươi ra, trong nháy mắt đều trở thành huyết nhân, cũng là người chết! Khí tức của bọn họ đã hoàn toàn đoạn tuyệt! Chu Hằng phát giác ra, từng đạo tinh khí sinh mệnh bị Huyết Nguyệt hấp thu, tư dưỡng thân thể Hồng Nguyệt. Cái này lại có cùng công hiệu với công năng của hắc kiếm. Nhưng lại có điểm bất đồng, phương pháp hấp thu của Hồng Nguyệt là thông qua máu để thực hiện. - Ta còn phải dưỡng thương, tạm thời vào trong Tiên Cư của ngươi ở trước! Hồng Nguyệt thu hồi dị tượng, nói với Chu Hằng. Ngươi vui vẻ như vậy, trong lúc nhấc tay liền có thể giết chết Sáng Thế Vương còn cần dưỡng thương? Trong lòng Chu Hằng thầm nhủ, nhưng nhớ lại Hồng Long nữ hoàng bốn nàng cùng con lừa đen. Bọn họ hiện tại khôi phục hay chưa? Hắn gật gật đầu, nói: - Vậy ngươi đi vào chung cùng ta! Hưu! Hai người đều đi vào trong Tiên Cư. - Chu Hằng, bản nữ hoàng muốn giết ngươi! Mới vừa vào Tiên Cư, ầm ầm, liền nghe được chưởng phong kinh khủng đánh úp lại, còn có tiếng nũng nịu phẫn nộ đến mức tận cùng của Lam Long nữ hoàng. Xem ra, nàng đã khôi phục, chẳng những một thân tu vi phục hồi, người cũng không còn là trí nhớ của tiểu nha đầu mười mấy tuổi lúc trước nữa, kháo,, nàng thật ra là nhân họa đắc phúc a, tiến vào một chuyến chữa lành hết tâm bệnh! Một đạo bóng người màu xanh nhạt bay vụt tới nhanh vô cùng, nàng đường đường chính là Siêu Sáng Thế Đế, lúc trước thời điểm thoát khốn ra, dưới cơn nóng giận đã dùng một hơi thở làm nổ nát mấy vạn chiếc tinh thuyền, giết ít nhất trăm vạn người, sát phạt quyết đoán bực nào a! Nam nhân hỗn trướng này cũng dám thừa dịp chính mình mất hết tu vi mà chiếm tiện nghi của mình, tuy rằng chỉ có đi vào một chút xíu, nhưng đi vào chính là đi vào, nàng phẫn nộ đến mức thà rằng về sau bị Hoặc Thiên giết chết cũng muốn đánh giết Chu Hằng trước. Lam Long nữ hoàng đánh úp lại, uy thế kinh thiên! Nếu như không có Hồng Nguyệt ở đây, Chu Hằng khẳng định sẽ chuồn mất, nói theo lý, lúc ấy cũng không phải hắn muốn chiếm tiện nghi, rõ ràng là liên tiếp tạo thành hiểu lầm. Nhưng hiện tại, có một người có thể so sánh với Hoặc Thiên tồn tại bên cạnh, hắn còn cần cấp bách sao? Hắn chỉ là bình tĩnh nói với Hồng Nguyệt. - Đừng giết nàng! - Tiểu tiểu long tộc tỳ nữ, cũng dám bất kính đối với Thái Hư nhất mạch ta? Hồng Nguyệt hừ lạnh một tiếng, đôi mắt đẹp mở ra, hai đồng tử trong nháy mắt biến thành yêu nguyệt màu máu đỏ, tản phát ra khí tức trong trẻo nhưng lạnh lùng, cao quý. Ba! Ba! Ba! Ba! Ba! Lam Long nữ hoàng liền quỳ xuống, Hồng Long nữ hoàng, Mộc Đồng Đồng, Hồ Nhân, con lừa đen đi ra xem náo nhiệt cũng không có thể may mắn thoát khỏi, cũng nằm đầy đất. Đây chính là Đại Năng của Minh giới! Tuy rằng hiện tại cảnh giới bị tổn hại, nhưng nắm giữ pháp tắc thì không thể dùng cảnh giới với thực lực để cân nhắc. - Ngươi muốn xử trí nàng như thế nào? Hồng Nguyệt quay đầu hỏi Chu Hằng. Nữ nhân này sát phạt quả quyết a, vừa rồi ra tay tru diệt cường đạo tinh hải cũng không mang một tia chần chờ, hiển nhiên quá quen thuộc đối với việc giết người, lại vô cùng thuần thục, nếu là Chu Hằng nói chữ "giết", nàng khẳng định sẽ không chút do dự mà hủy diệt tánh mạng của Lam Long nữ hoàng. Chu Hằng nhìn về phía Lam Long nữ hoàng, nói: - Này, nếu ngươi khôi phục trí nhớ, vậy ngươi suy nghĩ kỹ một chút, ta rốt cuộc có chiếm tiện nghi của ngươi hay không? Hết thảy đều chỉ có thể nói là hiểu lầm, ta không phải cố ý! Chuyện này, chúng ta xóa bỏ được chứ? Lam Long nữ hoàng tuy rằng quỳ, nhưng vẻ mặt lại là tràn đầy quyết tuyệt ngọc đá cùng vỡ, không chút do dự nói: - Trừ phi ngươi chết, bằng không ta không để yên! Chu Hằng không khỏi nổi giận, nữ nhân này như thế nào cố chấp không có đầu óc như vậy, tất cả đã nói hắn không phải cố ý, hơn nữa nàng cũng có thể nhớ rõ chuyện từ đầu đến cuối, làm sao lại không buông tha hắn a? Chuyện này nếu thật sự phải tìm người đi ra gánh vác, vậy cũng phải là Hồng Long nữ hoàng? - Ha ha, tứ muội, ngươi có phải nên yên tĩnh một chút hay không? Bên kia Hồng Long nữ hoàng chột dạ mở miệng nói, nàng tự nhiên cũng khôi phục tất cả trí nhớ, biết mình sắm vai nhân vật như thế nào ở trong đó. Lam Long nữ hoàng chỉ là nhìn chằm chằm Chu Hằng, trên mặt có kiên trì vĩnh viễn không thỏa hiệp. Hồng Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, vươn một ngón tay điểm tới Lam Long nữ hoàng, một đạo huyết quang lập tức chìm vào bên trong đỉnh đầu của nàng, thật giống như cái gì cũng không có xảy ra. - Ngươi, ngươi làm cái gì đối với tứ muội ta? Ngược lại thì Hồng Long nữ hoàng giành trước gầm lên, chỉ là bị khí thế của Hồng Nguyệt trấn áp, nàng căn bản ngay cả thân thể cũng không chống đỡ được. - Đây là Huyết Nguyệt Chú, từ hiện tại bắt đầu tới một giờ sau, ngươi sẽ nhận lấy thống khổ không thể kể tên, mà một giờ sau, bí chú tận xương, xương cốt máu thịt toàn thân ngươi từng cái sẽ thối rữa, cho đến khi thần hồn câu diệt! Hồng Nguyệt lạnh lùng nói, trong tiếng nói không mang theo một tia tình cảm, tiếp tục nói: - Trừ phi, ngươi có thể phục Chu Hằng, trọn đời làm nô tỳ cho hắn, cầu hắn cứu trị ngươi! - Ta tuyệt sẽ không cầu xin hắn tha thứ! Lam Long nữ hoàng lớn tiếng nói, nhưng vừa mới dứt lời gương mặt xinh đẹp của nàng lập tức nhăn lại, phát ra một tiếng "A", sắc mặt trở nên trắng bệch như tờ giấy, mồ hôi lạnh đã cuồn cuộn rơi xuống. Nàng lúc đầu còn có thể cắn răng chống đỡ, nhưng rất nhanh cả người liền cuộn lại như con tôm, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, cuối cùng phát ra tiếng kêu thảm thiết, cũng không dừng được nữa. Rất khó tưởng tượng người oai hùng như nàng làm sao có thể phát ra tiếng kêu thảm như vậy, nhưng cũng có thể biết được bí thuật Hồng Nguyệt bắn vào trên người nàng đến tột cùng đáng sợ đến cỡ nào, cứng cỏi như Lam Long nữ hoàng cũng phải khuất phục. - Buông tha nàng, ta tiếp nhận thay nàng! Hồng Long nữ hoàng lệ rơi đầy mặt, cầu khẩn Hồng Nguyệt. Hồng Nguyệt chỉ là lạnh lùng nhìn nàng một cái, tứ chi của Hồng Long nữ hoàng lập tức trương thành hình chữ đại (hình người nằm dang tay chân) dán trên mặt đất, ngay cả đầu cũng không ngẩng nổi. Chu Hằng bắt đầu là có chút hết giận, tặc bà nương này không biết phân biệt, ngay từ đầu đã nghĩ giết chính mình để rút thần trí của mình ra, hiện tại lại bởi vì đủ loại hiểu lầm mà bị hắn chiếm tiện nghi mà muốn giết hắn, thật sự là không dứt! Cũng không phải hắn cố ý muốn chiếm tiện nghi! Nhưng nhìn thấy Lam Long nữ hoàng rất nhanh thì toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi, tóc đã trở nên ướt nhẹp, môi mất đi màu hoa hồng mê người vốn có, mà trở nên trắng bệch như tờ giấy, hắn vẫn là động lòng trắc ẩn, nói: - Để cho nàng chịu chút dạy dỗ là được rồi! Hồng Nguyệt quét mắt nhìn hắn một cái, nói: - Uy nghiêm của Thái Hư nhất mạch không thể xúc phạm, nếu không có ngươi cầu tình, ta căn bản sẽ không cho nàng một cơ hội sống! Chu Hằng nhún nhún vai, hắn thực sự đã tận lực. Tính cách của Lam Long nữ hoàng vô cùng cứng cỏi, tuy rằng đang chịu đựng thống khổ tra tấn mà thường nhân không thể tưởng tượng, nhưng nàng vẫn nắm chặt hai tay, cắn chặt môi mạnh mẽ chống giữ, dùng một đôi mắt đẹp mất đi thần thái nhìn chằm chằm Chu Hằng, dường như như vậy có thể đưa thống khổ tới trên thân Chu Hằng. Nhưng thủ đoạn của Hồng Nguyệt há là dễ vượt qua như vậy? Sau nửa giờ, Lam Long nữ hoàng cuối cùng sụp đổ, nước mắt chảy ra, rung giọng nói: - Cứu ta! Van cầu ngươi cứu ta! Nàng đáng thương nhìn Chu Hằng. - Mau hóa giải thủ đoạn trên người tứ muội, nàng đã nhận thua! Hồng Long nữ hoàng cũng lệ rơi đầy mặt, tỷ muội tình thâm, nàng cảm động lây. - Về sau, ngươi chính là nô tỳ của Chu Hằng, còn dám có dị tâm không? Hồng Nguyệt cũng không vội vã ra tay, trái lại thản nhiên hỏi. - Không, không dám! Lam Long nữ hoàng khó khăn lắc đầu, nhìn ra được, trong lòng nàng khẳng định vạn phần không cam lòng, nhưng tình thế mạnh hơn so với người, nàng hiện tại chỉ có thể cúi đầu. Hồng Nguyệt chỉ là lạnh lùng cười, nói: - Chu Hằng, ngươi có thể giải trừ nguyền rủa cho nàng! - Ta? Chu Hằng buông tay ra. - Ta không biết a! - Chỉ cần âm dương giao hội, nguyền rủa tự giải! Hồng Nguyệt nói xong cũng bay đi, đối với nàng mà nói, ân oán tầng thứ Tiên giới thật sự là việc nhỏ không đáng kể, đáng giá để nàng hao tâm tốn sức đi xử lý sao? Nếu không phải Chu Hằng là Thái Hư nhất mạch, nàng trực tiếp liền giết chết Lam Long nữ hoàng, nào có nhiều chuyện phiền toái như vậy! Gì? Âm dương giao hội? Thân ảnh của Hồng Nguyệt đã biến mất, nhưng Chu Hằng cùng Lam Long nữ hoàng đều là thần tình mờ mịt, nhưng Lam Long nữ hoàng lập tức hét thảm lên, Huyết Nguyệt Chú trên người nàng còn không có giải trừ a, hơn nữa theo thời gian trôi qua, thống khổ này đang không ngừng chồng lên, để cho nàng ngay cả một giây đồng hồ cũng đều không thể kiên trì. - Cứu ta . . . Nàng thống khổ nhìn Chu Hằng, tuy rằng nàng hận không thể ăn thịt tên nam nhân này, uống máu tên nam nhân này, nhưng hiện tại nàng đã bị thống khổ chinh phục, ý niệm duy nhất chính là thoát khỏi tra tấn như vậy, cho dù là chết cũng tốt hơn như bây giờ! - Chu Hằng, còn không đi cứu tứ muội! Hồng Long nữ hoàng bò dậy, nếu Hồng Nguyệt đã đi xa, uy áp của nàng tự nhiên cũng đã biến mất. Chu Hằng liếc mắt, cứu thì đơn giản, nhưng sau khi cứu xong lại có phiền toái lớn a!