Chu Hằng nhìn lão nhân dáng người thon dài trước mặt này, tuy rằng không cao lớn lắm, nhưng lại có mọt cỗ hào khí áp chế chín tầng trời mười tầng đất, muôn đời thiên tang, cường đại đến mức linh hồn người ta cũng phải run rẩy. Đây là siêu Sáng Thế Đế, Tiên giới đệ nhất cao thủ Độc Cô Huyền! Rất mạnh, thật sự rất mạnh! Đạt tới cấp bậc này, Chu Hằng đã không thể phân rõ hắn và Vương U Nguyệt, Lam Long nữ hoàng người nào mạnh hơn, giống như những toàn núi cao dùng thị lực không nhìn hết, hắn chỉ biết chúng đều quá cao, nhưng tòa nào cao hơn hắn không biết được. - Bếp lò, lão nhân này và lam béo người nào mạnh hơn? Chu Hằng hỏi Hỏa Thần Lô trong đan điền. - Lão nhân này mạnh hơn! Hỏa Thần Lô lười biếng nói: - Tiểu tử, loại cấp bậc võ giả này, ở thời điểm cực thịnh bổn tọa tùy tiện phun ra một ngụm lửa có thể thiêu chết mấy ức tên đó, đừng có dùng sức mạnh của bọn họ để hình dung nữa. Cái bếp lò đê tiện này sao lại giống con lừa đen như vậy, một ngày không đùa giỡn thì toàn thân không thoải mái sao? Chu Hằng lại nói: - Nếu so với Vương U Nguyệt thì sao? - Phi, có 100 lão nhân này cũng không phải là đối thủ của bà nương kia! Bổn tọa cũng đã sớm nói, chỉ có đại ma nữ mới có thể trấn áp bà nương kia! Ừ, một bàn tay là có thể tùy tiện trấn mấy trăm, mấy ngàn, mấy vạn người như vậy. Trong khẩu khí của Hỏa Thần Lô vô cùng khinh thường. Vương U Nguyệt không ngờ mạnh như vậy? 100 Tiên giới đệ nhất cao thủ cũng không phải là đối thủ của nữ nhân kia? Bất quá dùng lực lượng siêu Sáng Thế Đế so với một kiếm chém nát Tiên giới thì thực sự kém nhiều lắm, đệ nhất cao thủ Độc Cô Huyền cũng chỉ là do người ta xưng hô mà thôi, cũng không phải do chiến đấu với cường giả ở Tiên giới mà ngồi lên được. Trên đời có nhiều cao thủ lánh đời lắm, tỷ như Hoặc Thiên. Nàng không biết mạnh hơn Vương U Nguyệt bao nhiêu lần! Những ý niệm này chỉ nhoáng lên trong đầu Chu Hằng một cái, trên thực tế từ lúc Độc Cô Huyền hạ xuống đến lúc hắn và Hỏa Thần Lô trao đổi xong chỉ mất một vài giây, Độc Cô Huyền vẫn còn chưa nói hết. Lão nhân này sao lại chạy xuống đây? Chu Hằng trong lòng chợt nghiêm lại, chẳng lẽ đồ đệ đánh không lại thì cần sư phụ ra ngựa? Nhưng đây là quyết đấu công bình, lão gia hỏa này chạy xuống không cảm thấy mất mặt sao? Độc Cô Huyền nói xong lời kia, đưa mắt nhìn thẳng Chu Hằng, áp lực mạnh tới đáng sợ, đủ để ép vỡ một tòa núi cao! Chu Hằng bất động như sơn, lưng cũng không cúi xuống! Chê cười. Uy áp là thứ vô dụng nhất với hắn! Đừng nói là siêu Sáng Thế Đế, cho dù thiên nữ tuyệt thế Hoặc Thiên cũng không thể khiến hắn cúi đầu. - Hả? Trong mắt Độc Cô Huyền lộ ra vẻ kinh ngạc, tiểu tử Thăng Hoa Vương cỏn con này không ngờ có thể ngăn cản uy áp của hắn? Cổ quái, quá cổ quái! Nhưng ý niệm này chỉ lướt qua trong đầu hắn một cái, có cổ quái hơn thì thế nào? Hắn phải lập tức đánh giết Chu Hằng, trực tiếp đọc hết tất cả bí mật trong thần thức của Chu Hằng. Về phần đánh giết một Thánh Dược sư sẽ khiến cho bạo loạn thế nào? Quan thèm vào quan tâm! Hắn trốn vào chỗ sâu trong tinh hải nghiên cứu Thiên Kinh, thì ai dám đến đuổi giết hắn? Nếu không phải liên quan trọng đại tới Thiên Kinh. Cho dù hắn giết Chu Hằng sau đó tiếp tục ở lại Tuyệt Tiên Thành thì đã sao? Thực sự có người dám hướng ra tay với hắn sao? Chu Hằng sợ hãi, hắn vô cùng mẫn tuệ với sát khí, lập tức cảm ứng được đối phương nổi lên sát tâm vô cùng mãnh liệt với hắn! Hắn lập tức tế Hỏa Thần Lô ra, cho dù cặn dị hỏa đốt không chết siêu Sáng Thế Đế cũng có thể cho hắn thời gian chạy trốn, chỉ cần chạy tới cạnh Hoặc Thiên, Thiên Vương lão tử đến thì đã có sao? - Ai nha... Đúng lúc này. Một đạo nhân ảnh mạnh từ trên vùng trời Giác Đấu Trường tiến vào. Một màn này, mọi người nhìn mà đều da mặt co giật. Giác Đấu Trường có trận pháp cấp bậc Sáng Thế Đế bảo hộ, cho dù Sáng Thế Đế muốn xông vào cũng phải mất không ít thời gian, bởi vậy người có thể phá đi vào, ít nhất cũng là Sáng Thế Đế đỉnh phong, thậm chí là siêu Sáng Thế Đế! Nhưng mà Sáng Thế Đế xuống đây làm gì? Bụi đất cuốn lên. Lam Long nữ hoàng phủi mông đứng lên, nàng luôn cho rằng mình chỉ là Nhật Diệu Vương. Tiềm thức liền đem tu vi của mình áp chế đến Nhật Diệu Vương, nhưng mà lực lượng chân thật của nàng tuyệt không biến hóa, khi chạm vào trận pháp này tuyệt đối có thể trực tiếp tiến vào, không cần tốn nhiều sức. Nhưng mà nàng cho mình chỉ là Nhật Diệu Vương, sau khi trận pháp vỡ nát, nàng sợ tới mức thét lên chói tay, từ trên vùng trời té xuống. - May mắn, tay còn, chân còn, mặt cũng không bị thương! Vị Long tộc nữ hoàng này đầu tiên sờ soạng mình từ trên xuống dưới một lần, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng. Lời của nàng khiến cho người xem ở Giác Đấu Trường da mặt co rút, có loại kích động phát điên. Có thể phá mở trận pháp phòng ngự nhẹ nhàng như vậy, người này tuyệt đối là siêu Sáng Thế Đế! Nhưng mà đường đường siêu Sáng Thế Đế không ngờ dùng bất nhã tư thế rớt xuống như vậy, còn dùng giọng điệu ngây thơ lẩm bẩm, đây dùng từ gì để hình dung đây. Còn có, Tuyệt Tiên Thành sao lại có một pho đại năng như vậy? - Ngươi là ai? Độc Cô Huyền nhướng mày, hắn có thể cảm ứng được khí tức tối nghĩa trên người Lam Long nữ hoàng, tuy rằng kém hơn hắn một ít, nhưng tuyệt đối cùng độ cao với hắn. Đối phương... Là trưởng bối của Chu Hằng, hay là một kẻ cũng có ý định nhắm vào Thiên Kinh? - Bản Nữ Vương đương nhiên là Nữ Vương đại nhân! Lam Long nữ hoàng lập tức hai tay chống nạnh, ngẫm lại lại thấy không đúng, liền giơ một tay chỉ Độc Cô Huyền, nói: - Tỷ tỷ đại nhân nói, nếu không muốn bị ăn tát thì không nên gây chuyện! Chu Hằng, còn không mau lại đây, bản Nữ Vương đói bụng rồi! Xít, lời này nói vậy là sao? Tát siêu Sáng Thế Đế? Khẩu khí thật lớn! Độc Cô Huyền chính là đệ nhất cường giả được Tiên giới công nhận, cho dù còn có một ít cường giả lánh đời lợi hại hơn hắn, nhưng thực lực hắn đứng tốp 10 thì không thành vấn đề! Tồn tại như vậyi, ai tát được hắn chứ? - Hắc! Hắc! Độc Cô Huyền ngửa mặt lên trời cười lạnh, mặt lại không nhìn ra đang cười, đối phương quả nhiên cùng một phe với Chu Hằng! Hắn vươn một tay, làm động tác mời nói: - Các hạ khẩu khí thật lớn, vậy để lão phu lãnh giáo một chút. - Phi, lão già ngươi đúng là không biết thẹn, bản Nữ Vương mới chỉ là Nhật Diệu Vương, ngươi không cảm thấy thẹn sao? Lam Long nữ hoàng nổi giận, nàng "Tuổi còn nhỏ" là thật, nhưng lại không ngu ngốc! Phốc! Tất cả mọi người đều có loại kích động hộc máu, đường đường là siêu Sáng Thế Đế không ngờ khiêm tốn nhận mình là Nhật Diệu Vương, cũng quá biết đùa đi? Ngạo kiều cũng không nên dùng biện pháp như vậy à. - Các hạ, ngươi thật quá đáng! Độc Cô Huyền sắc mặt âm trầm, đối phương thật sự quá đáng, lấy hắn ra để giỡn sao? Lam Long nữ hoàng làm ra bộ dáng ủy khuất, lão nhân này hung hăng với nàng làm gì? Nàng quá đáng ở chỗ nào? Rõ ràng là đối phương khi dễ người, hung hăng với nàng làm gì? - Chu Hằng, ta sợ! Nàng oa oa kêu to lên. Cái này mọi người càng ngây người, đây còn là một vị siêu Sáng Thế Đế sao? - Đáng ghét! Độc Cô Huyền giận quá, hắn chỉ nghĩ đối phương là đang đùa bỡn mình. Chuyện này hơi quá rồi! Thực sự cho rằng mình không dám ra tay sao? Thiên Kinh, hắn nhất định phải đoạt! Oanh, khí thế của hắn trong nháy mắt đẩy ra, giống như biển rộng mênh mông cuốn tới toàn bộ Giác Đấu Trường, thậm chí ngay cả trận pháp cũng không thể hoàn toàn giam cầm, sóng khí tràn ra ngoài. Bị uy áp siêu Sáng Thế Đế kích thích, Lam Long nữ hoàng cũng mạnh mẽ biến đổi, trong nháy mắt từ tiểu nha đầu ngây thơ trở nên vô cùng sâu sắc, trong nháy mắt khí chất nàng chuyển biến, anh khí kinh người. - Trong nhân tộc lại xuất hiện người mạnh như vậy, lão già, ngươi rất không tệ! Lam Long nữ hoàng lạnh lùng nói, vào giờ khắc này, nàng không còn là một tiểu cô nương khờ khạo nữa, mà trong lúc giở tay nhấc chân đã hiện lộ ra uy thế vô thượng cường giả. Oanh! Khí thế nàng cũng tràn ra, không kém hơn Độc Cô Huyền, hơn nữa, nàng là nữ hoàng Long tộc, còn có một đạo long uy lưu chuyển, lực áp bách còn đáng sợ hơn. Hai tôn siêu Sáng Thế Đế giằng co! Mọi người cũng không dám thở mạnh, siêu Sáng Thế Đế quyết đấu chưa từng phát sinh ở Tuyệt Tiên Thành, bởi vì lực phá hoại quá lớn, sẽ làm cho cả Tiên Thành cũng tan tành! Nhưng mà Độc Cô Huyền không thèm quan tâm, sau khi hắn đoạt được Thiên Kinh của Chu Hằng liền lập tức trốn vào tinh hải, dốc lòng nghiên cứu, Tuyệt Tiên Thành bị sụp đổ hay băng diệt hắn thèm vào quan tâm. Hắn chỉ là tán tu, cũng không có vướng bận gì! Hắn không quan tâm, Lam Long nữ hoàng càng không quan tâm, chuyện sống chết của loại người nàng quan tâm làm éo gì. Hai đại chí cường giả đều không ngừng kích phát khí thế thăm dò lẫn nhau, đạt tới trình độ bọn họ không tay thì thôi, ra tay sẽ là trời sụp đất nứt! Hưu! Hai người đều bắn ra, thình thịch thình thịch thình thịch, trong mấy giây ngắn ngủn, bọn họ đều đánh ra vô số công kích, từng đợt công kích đẩy ra, không khí bên trên Giác Đấu Trường dường như xuất hiện vô số vết nứt! Đây là trận pháp phòng ngự, miễn cưỡng đỡ được công kích dư ba của hai đại siêu Sáng Thế Đế, nhưng đã sắp vỡ tan rồi. - Ngươi không phải đối thủ của ta! Lão phu khuyên ngươi không nên xen vào việc của người khác, nếu không hôm nay ngươi sẽ phải ngã xuống. Độc Cô Huyền chắp tay đứng. Lam Long nữ hoàng mắt đẹp lưu chuyển, nhìn bề ngoài, cảnh giới đối phương cao hơn nàng một ít, nhưng nàng là Long tộc, có đại năng lực người ngoài không biết, hơn nữa còn có một sợi dây chuyền cổ, chỉ với nó đã để cho nàng đứng ở thế bất bại. Nhưng mà nàng tại sao phải đánh chứ? Vì Chu Hằng? Phi, ai quản sống chết của hắn! Đã qua 300 vạn năm, Tiên giới hoàn toàn thay đổi, nàng sao có thời giờ chõ mõm vào! Nàng phải lập tức giúp Long Đế và bốn đại Long Hoàng khác thoát khốn, trọng chấn Long tộc, khôi phục vinh quang của Long tộc. - Lão già, cho ngươi sống thêm mấy ngày nữa! Lam Long nữ hoàng cũng chắp tay sau lưng, rõ ràng là muốn khoanh tay đứng nhìn, không nhúng tay nữa. Không đáng tin cậy a! Thật sự không đáng tin cậy a! Chu Hằng thở dài trong lòng, vẫn là Lam Long Nữ Vương khờ khạo kia tốt, hiện tại anh khí kinh người này là thật, nhưng tuyệt không đáng tin! Độc Cô Huyền thoáng sửng sốt, không nghĩ tới đối phương lại chọn thoái nhượng. Tuy nhiên, đây không phải là hợp ý hắn sao, nếu có một vị siêu Sáng Thế Đế nhúng tay thì rất phức tạp. Hắn nhìn Chu Hằng, lộ ra vẻ lành lạnh, ở trong mắt hắn, Chu Hằng cũng không còn là người, mà là 1 bộ Thiên Kinh! Đạt tới cảnh giới hắn, cần gì phải vô nghĩa với một tiểu tử Thăng Hoa Vương, trực tiếp chụp tới Chu Hằng. - Bếp lò, đốt cho ta! Chu Hằng mở nắp lô ra, Hỏa Thần Lô nhắm ngay Độc Cô Huyền. - Không cần, đại ma nữ đến rồi! Hỏa Thần Lô cũng không phun lửa, mà nói với Chu Hằng một câu. Oanh! Người thứ năm xuất hiện ở trong Giác Đấu Trường, một mảnh hoa đào nở rộ, thiên nữ tuyệt thế hiện, khuôn mặt vô cùng giận dữ. - - - - - oOo- - - - -