Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 677
Hở ra là giết người, quá bá đạo!
Nhưng vị Lam Long nữ hoàng này có tư cách đó, ngay cả cấm chế chỗ này cũng mạnh mẽ đánh phá, còn ai địch nổi chiến lực như vậy?
- Ngươi... rốt cuộc ngươi là ai? Rất nhiều người chấn động kinh hô, vẫn cứ không chịu tin thân phận của Lam Long nữ hoàng.
- Chỉ là con kiến, làm sao xứng biết thân phận của bổn hoàng? Lam Long nữ hoàng vô cùng ngạo kiều nói, nhưng nàng không chỉ thể hiện ngoài miệng như Băng Tú Lan, hai tay mở ra, lực lượng khủng bố quét ngang.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Tức thời có mấy trăm người bị chấn thành mưa máu, ngay cả Thần chích cũng đồng thời bị nghiền nát, không có cả một chút cơ hội chạy trốn!
Mọi người hoảng hốt, tuy rằng cấm chế nơi này đã biến mất, mọi người đều khôi phục thực lực vốn có, nhưng lại Lam Long nữ hoàng mạnh mẽ đến khủng hoảng, không một ai nổi lên dũng khí đánh một trận với nàng!
--- Trừ khi là đại năng Tuyệt Tiên Thành đích thân tới!
Hiện tại mọi người đã tin tưởng nàng tuyệt đối là Lam Long Hoàng bị Vũ Văn Kiếm trấn áp ở chỗ này, có lẽ bởi vì bọn họ xâm nhập thả ra con "hung thú" này, hiện tại đồ đao đang giơ cao trên đầu bọn họ!
Đúng là báo ứng!
Người có giác ngộ này đã sớm lùi lại thật xa, vội vàng bay lên không, muốn thoát khỏi chỗ quỷ quái này.
-- Tuy rằng trọng lực chỗ này vẫn lớn đến quá đáng, nhưng đối với cường giả khôi phục lại Thăng Hoa Cảnh, thậm chí Sáng Thế Cảnh, muốn bay lên cũng không khó!
- Muốn chạy? Lam Long nữ hoàng hừ khẽ, bỗng há miệng hút mạnh, sau đó phun ra!
Một mảnh sương trắng quét qua, ầm ầm ầm ầm, trên bầu trời nổi lên một cơn mưa người, những võ giả bay lên đều bị đóng băng rơi xuống, khi rơi xuống đất bị đụng vỡ nát, ít có mấy người sống được.
Quá mạnh mẽ!
So sánh với nàng, Hàn Sương công tử cũng xứng với hai chữ "hàn sương"? Người ta cười rụng răng!
- Huynh đệ, chúng ta mau trốn thôi! Chu Thống đã tìm tới, hắn vừa may mắn cũng bất hạnh, trước đó vì thu một món Bảo khí mà chậm trễ, chạy đến đây lại đụng ngay lúc Lam Long nữ hoàng xuất thế, đúng là năm xui tháng rủi mà.
Vù! Chung Cổ Phong cũng chạy tới, chỉ là đoàn thể bọn họ dù có thể nói vô địch Nhật Diệu Cảnh, nhưng bây giờ cấm chế đã giải trừ, chút thực lực này hoàn toàn không đủ chơi!
Chu Hằng ném ra Hỏa Thần Lô, Lam Long nữ hoàng mạnh đến quá mức, hoàn toàn là một tầng thứ như Huyết Hà lão tổ. Không, còn mạnh hơn cả Huyết Hà lão tổ, tuyệt thế cường giả như vậy làm sao mà mấy con tép nhỏ như bọn họ lúc này có thể chống đỡ?
- Chúng ta đi theo đường cũ, tìm chỗ trốn trong này! Chu Hằng nói, lại hỏi Hỏa Thần Lô: - Ngươi đối phó được nữ nhân này không?
- Nếu như thực lựa của ngươi đủ mạnh có thể điều khiển được bổn tọa, giết cô ta như giết gà giết chó! Hỏa Thần Lô rất là khinh thường nói, giống như nổi giận vì đặt nó ngang hàng với Lam Long nữ hoàng.
- Nói nhảm, nếu ta có đủ lực lượng sử dụng ngươi, vậy tự mình đi trấn áp cô ta, còn cần ngươi làm gì? Chu Hằng tức khí nói: - Dị hỏa của ngươi có thể xử lý cô ta không?
- Chỉ sợ không được! Hỏa Thần Lô dùng giọng ong ong nói. - Bổn tọa cắn nuốt hai lần dù là dị hỏa, nhưng chỗ quý giá là thiên địa sinh ra, không phải uy lực của bản thân dị hỏa!
- Dị hỏa này có thể đốt chết Sáng Thế Đế, nhưng rõ ràng cô ta mạnh hơn Sáng Thế Đế bình thường một đoạn, không có khả năng đốt chết, cùng lắm là đốt cho bị thương tàn! Hỏa Thần Lô cho Chu Hằng câu trả lời chán đời.
Thường tàn thì có ích gì, nếu ra tay phải xử lý, nếu bị một tồn tại vượt qua Sáng Thế Đế nhớ mặt, vậy thì sau này đúng là ăn ngủ không yên!
- Thôi đi, không chọc vào thì không chọc, kiếm chỗ trốn đã! Chu Hằng nói, vừa giơ cao Hỏa Thần Lô, nếu thật bị Lam Long nữ hoàng chú ý, đương nhiên hắn phải dùng Hỏa Thần Lô liều mạng một trận.
Đáng tiếc Hoặc Thiên không đến, bằng không thiên nữ tuyệt thế vừa nổi giận, tồn tại vừa mới chạm đến cánh cửa kia thì tính là gì!
- Các hạ, ngươi đừng khinh người quá đáng!
Có mấy tồn tại mạnh mẽ giận dữ quát, bọn họ không phải Sáng Thế Hoàng thì là Sáng Thế Vương, gần như đứng ở đỉnh cao Tiên giới. Tuy rằng tiến vào nơi này chỉ là một thần tướng của bọn họ, nhưng nếu không thể xoay chuyển được, ai lại chịu tổn thất?
Lam Long nữ hoàng căn bản mặc kệ, một chưởng đánh xuống, một Nhật Diệu Đế đã bị nàng bóp chết tươi, nhưng Thần chích lại không hủy hoại, bị nàng kéo lại. Nhưng nàng chỉ cảm ứng một chút liền xiết tay, hủy diệt Thần chích kia.
- Thì ra... đã qua hơn 300 vạn năm! Nàng thì thào, trong ánh mắt bùng lên tia sáng. - Không ngờ tới bổn hoàng bị trấn áp lâu như thế! Hừ! Nhân loại đáng chết, chết hết cho bổn hoàng!
Nàng vung tay phải, áo choàng bay lên, ánh sáng màu lam chiếu rọi thiên địa.
Hơi lạnh bao phủ toàn bộ trời đất, thần quang lướt qua, mọi thứ đều đóng băng, ngay cả những thần tướng Sáng Thế Cảnh thì sao, không có một chút sức chống cự ở trước mặt tồn tại như thế này.
Chỉ có "một" ngoại lệ, chính là mấy người Chu Hằng!
Chu Hằng nâng cao Hỏa Thần Lô, Bảo khí không biết phẩm chất này thả ra ngọn lửa hừng hực, hòa tan hơi lạnh xung quanh, che chở cho mấy người Chu Hằng.
- Nghĩ răng một bộ pháp tướng thần tướng là có thể trốn thoát? Lam Long nữ hoàng nhảy người lên, ầm, nàng trực tiếp đánh xuyên qua tầng đất trên đỉnh, xuất hiện trong không gian mênh mông.
Ầm!
Lực lượng khủng bố quét qua, đại lục Ngự Long Điện lập tức ầm ầm đứt gãy, hóa thành hai mảnh đại lực tan vỡ, cùng với vô số mảnh vỡ nhỏ, bay ra ngoài vũ trụ.
Đám người Chu Hằng cũng bị chấn bay ra, nhìn đằng xa Lam Long nữ hoàng uy phong lẫm liệt.
Oong! Oong! Oong!
Trên từng chiếc tinh thuyền, vô số đốm sáng bừng lên, đó là Linh Quang Pháo đang tích tụ năng lượng!
Tinh thuyền quy cách khác nhau cũng có Linh Quang Pháo uy lực khác nhau, ví dụ trên tinh thuyền có cường giả Sáng Thế Cảnh thì khẳng định sẽ gắn Linh Quang Pháo cấp cao nhất, một hai khẩu thì có lẽ không tạo thành uy hiếp tới Sáng Thế Đế, nhưng cả ngàn cả vạn khẩu cùng bắn thì sao?
Cấm chế trước đó đã bị mở ra, tất cả cường giả Thăng Hoa Cảnh, Sáng Thế Cảnh đều nhận được tin từ pháp tướng, thần tướng hiểu được mọi chuyện xảy ra trong Ngự Long Điện!
Lam Long nữ hoàng này tuyệt đối không thể chống lại! Mà tinh thuyền muốn tiến hành bước nhảy không gian thì trước tiên phải có thời gian chuẩn bị, bởi vậy bọn họ nhất định phải kéo dài đủ thời gian, đều không hẹn mà cùng nghĩ tới Linh Quang Pháo!
Mấy vạn khẩu Linh Quang Pháo bắn ra, ngay cả Sáng Thế Đế cũng phải nhíu mày?
Thời gian Linh Quang Pháo tích tụ năng lượng ngắn hơn nhiều so với tinh thuyền dịch chuyển, chỉ cần vài giây, tám phần tinh thuyền đã hoàn thành tích tụ, ánh sáng trắng đồng loạt lấp lánh, điên cuồng bắn về phía Lam Long nữ hoàng.
Ầm! Ầm! Ầm! ầm!
Từng đạo công kích bắn tới, nhưng đến trước người các Lam Long nữ hoàng trăm trượng thì ánh sáng trắng như đụng vào lá chắn vô hình, đều tắt ngấm, căn bản không thể tạo thành chút tổn thương gì tới nàng.
--- Vạn khẩu Linh Quang Pháo bắn đồng loạt có thể làm cho Sáng Thế Đế nhíu mày, nhưng Lam Long nữ hoàng rõ ràng đã không phải là chiến lực Sáng Thế Đế!
Cũng may những tinh thuyền này phát ra công kích không phải vì tổn thương, giết nàng, chỉ là muốn tranh thủ thời gian chạy trốn mà thôi! Tồn tại khủng bố như thế cũng chỉ có đại năng vô thượng ở Tuyệt Tiên Thành mới có thể chống lại!
Trốn!
- Mơ mộng hão huyền! Lam Long nữ hoàng hừ lạnh một tiếng, đằng sau đột nhiên bùng lên một hư ảnh Thiên long màu lam, dài đến vạn trượng, long uy chấn động, vô cùng kinh khủng. Ngao, Thiên long màu lam gầm lên, ầm ầm ầm, hư không chấn động, tạo thành một cơn sóng xung kích.
Sóng xung kích quét qua, tất cả tinh thuyền nháy mắt vỡ nát, không có một chiếc nào trốn thoát thành công!
Hự!
Đây là chiến lực tuyệt đối áp đảo Sáng Thế Đế?
Tồn tại như thế, ngay cả Hoặc Thiên... thật có thể chống lại hay sao?
Có lẽ Hoặc Thiên vào lúc toàn thịnh thì có thể, nhưng hiện giờ Hoặc Thiên bị thương nghiêm trọng, tu vi cũng rớt xuống Nguyệt Minh Vương, thật không có vấn đề ư?
Tinh thuyền bị hủy, phần lớn người bị cùng đánh chết, nhưng cũng có một số rất ít trốn thoát, ít nhất cũng là tồn tại Thăng Hoa Đế, bằng không coi như Thăng Hoa Hoàng cũng khó thoát được kết cục hình thần câu diệt dưới một chiêu này.
Mất đi tinh thuyền, cũng không có năng lực thuấn di không gian, vậy làm sao đây?
Đối mặt với chiến lực tuyệt đối thậm chí vượt qua Sáng Thế Đế này, những người còn sống sót nào còn dũng khí xông lên liều chết, vội vàng xoay người bỏ chạy, dù cho bị lạc trong không gian mênh mông cũng còn tốt hơn!
Lam Long nữ hoàng lại ra tay, hơi lạnh đóng băng không gian, những bóng người bỏ chạy lập tức biến thành những khối băng lớn, trên mặt vẫn còn vẻ hoảng sợ, nhưng không còn một tia ý thức nào.
Chết!
Chiến lực kinh thiên, quả thực là vô địch trên đời!
- Vẫn còn mấy con kiến! Tuyệt thế nữ Chiến thần lẩm bẩm, hiện tại người còn sống sót chỉ có mấy người Chu Hằng cùng Nguyệt Minh Hoàng, Nguyệt Minh Đế, số ít Nhật Diệu Vương ở bên ngoài đại lục, bọn họ không đủ thực lực, không thể đi vào địa huyệt cuối cùng, lại tạm thời giữ được mạng.
- Nhưng có mấy tên, có điều cổ quái! Nàng nhẹ nhàng nhấc bước, gót sen chuyển dời đã xuất hiện trước mặt Chu Hằng, căn bản không có Chu Hằng có phản ứng gì, một tay nắm cổ Chu Hằng, cũng tiện tay gỡ lấy Hỏa Thần Lô.
Dù chỉ là bàn tay ngọc ngà, nhìn nhỏ nhắn trắng mịn, nhưng ẩn chứa bên trong là lực lượng khủng bố, bóp cổ Chu Hằng đến tím mặt, mặc kệ hắn vận chuyển lực lượng thế nào cũng không làm được gì.
- Đây là chất liệu gì? Nàng gõ gõ lò luyện đan, thấy không có phản ứng gì, nàng dùng sức đánh một chưởng.
Ầm!
Trên Hỏa Thần Lô phát ra tiếng vang thanh thúy, liên tục gào thét: - Ui da! Đau chết bổn tọa!
- Hử! Khí linh thật kỳ lạ! Lam Long nữ hoàng kỳ quái nhìn Hỏa Thần Lô, một đòn của nàng lại không tạo thành một chút vết nứt gì trên lò luyện đan này, đúng là quá ngoại dự liệu của nàng.
Chất liệu này cứng rắn bất ngờ, nhưng khí linh này dường như cũng bất ngờ... đê tiện!
Nàng hoàn toàn không nhìn Chu Hằng, chỉ là một Nhật Diệu Vương thì làm sao đáng để nàng nhìn tới.
Đáng hận!
Chu Hằng hoàn toàn không dùng được lực lượng, ở trong tay Sáng Thế Đế hắn chỉ là cá chờ lên thớt, không có cả cơ hội dùng Hỏa Thần Lô thả ra dị hỏa!
Thực lực chênh lệch quá lớn!
Tuyệt không thể khoanh tay chịu chết! Trong lòng Chu Hằng rống to, hắn có quá nhiều vướng bận, tuyệt không thể chết được!
- Buông ra! Chu Thống, Băng Tú Lan, con lừa đen cũng kêu to, còn Chung Cổ Phong xiết chặt hai cây chủy thủ, hắn có chiến ý nghịch thiên, ngay cả Sáng Thế Đế cũng dám đấu một trận.
- Hả? Ánh mắt Lam Long nữ hoàng nhìn về phía Băng Tú Lan, có một tia khó hiểu.
----------oOo----------
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
34 chương
24 chương
80 chương
286 chương