Mặc kệ như thế nào, Băng Tú Lan ở đó, như thế nào cũng đuổi không đi. Con lừa đen rất kiêng kỵ nàng, tuy rằng người ta nói ghét bỏ nó lưu manh, không muốn bắt nó làm tọa kỵ, nhưng ai biết nha đầu kia có thể đột nhiên đổi ý hay không? Vạn nhất không cẩn thận trúng chiêu, chẳng phải sẽ tổn hại hình tượng Lư đại gia? Nó ngồi rất xa, ngẩng đầu nhìn trời, kì thực nhàm chán đã bắt đầu buồn ngủ. Băng Tú Lan vô cùng nhiệt tình, nói không ít hơn con lừa đen, một hồi nói với Chu Hằng, một hồi lại đẩy mạnh tiêu thụ tỷ tỷ nàng, nói tóm lại, không cưới tỷ tỷ nàng chính là tổn thất lớn nhất của Chu Hằng. Nhìn nàng vĩnh viễn cũng không biết dừng lại cái miệng nhỏ nhắn, Chu Hằng thật muốn lấy mảnh vải chặn, hoặc bắt cóc tống tiền. Thời gian không ngừng trôi qua ngay tại nàng líu ríu, vô tình đã qua vài mấy giờ. Ân? Tuy rằng Chu Hằng ngồi xếp bằng không nhúc nhích, nhưng thần ý lại bao phủ thật sự rộng lớn, trước tiên phát hiện trước 3 phương nhân mã đồng thời lấy ra một khối Truyền tấn thạch. Hắn không khỏi tò mò, thúc dục hắc kiếm tăng phúc thần thức của hắn, tăng lên năng lực cảm ứng. 3 phương nhân mã đều là thu được cùng cái tin, một cái tin tức kinh người! Nhân vật Nhật Diệu Vương trở lên lại có thể tiến vào Ngự Long Điện! Chu Hằng đầu tiên là cả kinh, nếu vậy kết cục không còn sót lại chút gì, đừng nói Sáng Thế Cảnh tồn tại. Chính là Nhật Diệu Đế đều có thể thay đổi hết thảy trong nháy mắt, năm người Chu Thống mặc dù có thể quét ngang chí tôn Nhật Diệu Vương cùng giai. Nhưng dù có mạnh mấy đi nữa cũng không có khả năng chém ngược Nhật Diệu Đế! Nhưng hắn lập tức bình thường trở lại, bởi vì nhân vật Nhật Diệu Vương trở lên quả thật có thể tiến vào, nhưng sẽ bị áp chế tu vi, vô luận là lực lượng, thần thức hay là thể chất phòng ngự, đều xuống đến trình độ Nhật Diệu Vương. Chu Hằng buông lỏng trong lòng, nhưng mày lập tức nhíu lại. Phía trước chỉ có 5 tôn tồn tại quét ngang Nhật Diệu Vương, nhưng nếu những Thăng Hoa Cảnh, Sáng Thế Cảnh Vương tiến vào, mặc dù bọn họ sẽ bị áp chế tu vi. Nhưng người nào dám nói bọn họ sẽ không như 5 đại thiên kiêu Chu Thống? Có thể tiến vào Thăng Hoa Cảnh, Sáng Thế Cảnh , người nào không phải thiên tài trong võ? Tuy rằng không có khả năng thiên phú mỗi người đều cao hơn bọn Chu Thống, nhưng cũng tuyệt đối không phải là tồn tại không sánh vai bằng! Kể từ đó, cạnh tranh nhất định càng thêm kịch liệt, Vũ Văn Kiếm Hóa Long Cửu Trảm ai không muốn? Mấu chốt là, những Thăng Hoa Cảnh, Sáng Thế Cảnh Vương này dám vào đi không? Thực lực bị áp chế đến Nhật Diệu Vương, vạn nhất bị Nhật Diệu Vương chân chính đánh bại. Truyền đi chẳng phải người cười rơi răng hàm ? Thậm chí, vạn nhất... bị đánh giết? Trong di phủ trừ bỏ đối thủ cạnh tranh ra, bản thân nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, chết ở trong đó cũng không hiếm lạ! Mà đây chính là cấm chế Vũ Văn Kiếm bày, ở bên ngoài cấm chế này cũng bọn họ không có biện pháp! Nếu bọn họ đi vào, giết bọn hắn dễ như trở bàn tay! Chu Hằng không khỏi cười, trong nháy mắt hắn khôi phục tâm tính. Mặc kệ đi vào là người nào, chỉ cần hắn có thể tiến vào Nhật Diệu Vương, dù là Sáng Thế Đế thân tới thì như thế nào, ở Ngự Long Điện chỉ có hắn mới là vô địch! Hắn nói tin tức này cho con lừa đen biết. - Oa, đoạt bảo bối chúng ta chẳng phải có thêm 1 đống lão quái vật? Con lừa đen lập tức nhảy dựng lên. - Quá vô sỉ, thân là Sáng Thế Đế còn muốn đoạt bảo bối cùng chúng ta. Phi, chết 3 đời chưa thấy qua bảo sao? . Nó nói cực kỳ khinh miệt, nhưng thực ra bị khinh miệt nhất nên là chính nó . - Ta nghĩ bọn họ quý trọng danh tiếng, không có mấy ai vào! Chu Hằng nói ra ý nghĩ của chính mình. - Sai lầm rồi! Sai lầm rồi! Băng Tú Lan lại đột nhiên xen vào. - àm sao sai lầm rồi? Chu Hằng chỉ biết nàng không chịu ngồi yên, không khỏi cười hỏi nàng, nhưng trong lòng thì không coi ra gì. - Tiểu tử ngu xuẩn, ngươi biết tu Thăng Hoa Cảnh là cái gì? Băng Tú Lan xuy hắn một chút. - Pháp tướng! Chu Hằng đã nghe kỹ vài người nói. - Vậy ngươi biết pháp tướng là cái gì không? Băng Tú Lan lại hỏi, nhìn thấy biểu tình Chu Hằng, nàng lập tức đắc ý cười to - Không biết đi? Kiến thức nông cạn, hôm nay để bổn tiểu thư dạy ngươi 1 khóa, không thu lệ phí! . - Pháp tướng, nói đơn giản chính là phân thân! . Những lời này vừa ra, Chu Hằng lập tức hiểu được, nhướng mày, nói: - Ngươi nói, chân thân lão quái Thăng Hoa Cảnh cùng Sáng Thế Cảnh sẽ không buông xuống, nhưng sẽ phái ra pháp tướng tiến vào Ngự Long Điện? . - Trẻ nhỏ dễ dạy! Băng Tú Lan gật đầu, tiếp tục nói - Thăng Hoa tam trọng thiên, Kim Ngân Đồng ba tầng pháp tướng, nói như vậy có thể có bảy pháp tướng, mỗi một cái đều tương đương với một cái phân thân. . - Nếu khoảng cách gần, chân thân có thể nhìn thấy thứ pháp tướng thấy, nghe được pháp tướng nghe được, nhưng khoảng cách quá xa thì không được, nhất thiết phải chờ pháp tướng trở về mới có thể dung hợp trí nhớ! . Chu Hằng không khỏi hít một hơi lạnh, nói: - Võ giả Thăng Hoa Cảnh cũng quá khó chơi đi? . - Cũng không phải, pháp tướng dù sao chỉ là pháp tướng, là tồn tại hư vô, chỉ cần chân thân chết , pháp tướng tự nhiên cũng chết ! Băng Tú Lan có chút nghiêm chỉnh - Lão quái Sáng Thế Cảnh mới lợi hại, bọn họ tu thần tướng, chân thân chết đều có thể tiếp tục còn sống, tùy ý một cái thần tướng đều có thể diễn hóa là chân thân! . Tê, cảm giác như bất tử bất diệt! - Nhưng thiên địa công bình , bất kể tổn thất pháp tướng hay là thần tướng, đối với tu giả đều là một cái tổn thất thật lớn, thật giống như 7 vầng trăng bị người đập tan 1 cái, nhất thiết phải tu luyện một lần nữa! Băng Tú Lan nói. Chu Hằng không nói gì, đồ chơi phân thân này mặc kệ như thế nào đều nghịch thiên a! Nhưng vẻn vẹn chỉ là một chút thời gian sau, hắn lộ ra tươi cười, chiến ý dạt dào xông thẳng lên trời. Quản ngươi Thăng Hoa Vương, Sáng Thế Đế, muốn tới thì tới đi! Ở Ngự Long Điện này, chỉ cần hắn tiến vào Nhật Diệu Vương có thể quét ngang hết thảy! Chu Hằng đột nhiên vô cùng mong đợi, đương nhiên, hết thảy đều cần thành lập khi hắn đột phá Nhật Diệu Vương, nếu không phân thân những lão quái vật kia đều là Nhật Diệu Vương đỉnh phong, thậm chí còn có 10 vầng mặt trời, chí tôn 11 vầng mặt trời, hắn lấy cái gì đấu? Bọn họ nghị luận ầm ĩ, mà 3 phương nhân mã xa xa đã liên lạc trên tinh thuyền, nếu tồn tại Nhật Diệu Vương trở lên đều có thể đi vào, bọn họ tự nhiên phải an bài một lần nữa. Qua hơn một tiếng, chỉ thấy ba đạo nhân ảnh gần như cùng thời điểm đó từ buông xuống trên bầu trời, mỗi một cái đều tản ra uy thế vô cùng kinh khủng! Cường giả Thăng Hoa Cảnh! Đây là pháp tướng... hay là chân thân? Chu Hằng có một loại cảm giác toàn thân lông tơ đều dựng thẳng lên, phía trước hắn tuy rằng cũng đã gặp cường giả Thăng Hoa Cảnh, nhưng đó là ở hội đấu giá Thiên Bảo Các, biết mình tuyệt không sẽ gặp phải nguy hiểm! Nhưng bây giờ bất đồng, cường giả Thăng Hoa Cảnh giết vài người ở trong này, ai sẽ biết? - Đi! Chu Hằng quyết định thật nhanh, tay phải nắm Băng Tú Lan, tay phải xốc lên con lừa đen, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, cấp bách mà đi hướng về chỗ sâu trong đại lục. - Tiểu bằng hữu, đi đâu gấp như vậy a? Một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, gần gũi dường như ngay tại gang tấc, ở trong nháy mắt, một bàn tay to đã xuất hiện ở trước người của Chu Hằng, chặn đường đi của hắn lại. Chu Hằng đột nhiên dừng lại, võ giả Thăng Hoa Cảnh quả nhiên mạnh, người chưa đến ý tới trước, có thể bao phủ khu vực rộng lớn như vậy! - Trở về đi! Lần này là một cái thanh âm khác vang lên, một cỗ mạnh mẽ cuốn qua, ba người Chu Hằng đã bị bắt trở về. Ba đại cường giả Thăng Hoa Cảnh theo thứ tự là một cái trung niên văn sĩ, một cái lão đầu khô quắt gầy và một chú lùn tướng mạo xấu xí, nếp nhăn căn bản thấy không rõ diện mạo. - 3 vị tiền bối, vì sao muốn ngăn cản tại hạ? Chu Hằng hỏi, Hỏa Thần Lô chỉ có thể sử dụng hai lần, hắn cũng không muốn lãng phí ở nơi này, dù sao mọi người không cừu không oán . - Nghe nói ngươi biết luyện đan, đến Hoàng Phủ gia ta đi! Trung niên văn sĩ dẫn đầu nói, trong giọng nói không mang theo một tia thương lượng, hoàn toàn là mệnh lệnh cao cao tại thượng. - Chậm đã, Hoàng Phủ Thanh, ngươi không hỏi trước một chút ta đáp ứng không ? Chú lùn lập tức lạnh lùng xen mồm. - Tranh cái gì, Đổng gia ta muốn cái Dược sư này! Lão già gầy vô cùng khí phách nói. - Hai vị không để cho ta mặt mũi sao? Trung niên văn sĩ Hoàng Phủ Thanh lạnh lùng nói. - Chỉ là một cái Dược sư tam tinh, Hoàng Phủ huynh để cho cho Đổng gia ta cũng không có gì đi? Lão đầu gầy nói. - Hừ! Hoàng Phủ Thanh hừ một tiếng, trên mặt không biểu tình gì, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ cũng không phải chỉ có bọn họ Hoàng Phủ gia mới có thể nhận được tin tức ở trong Thiên Bảo Các, những gia tộc khác cũng có thể! Hắn biết được 3 viên Cố Hồn Đan đều là Chu Hằng cung cấp, liền có tính toán đánh hạ Chu Hằng, có lẽ tiểu tử này cũng không phải Dược sư thất tinh, nhưng cũng có thể trong tay hắn còn có Cố Hồn Đan! Không nghĩ tới người thông minh không chỉ hắn! - Tiểu tử, đi theo ta! Chú lùn trực tiếp ra tay, vung chưởng hướng về Chu Hằng. - Bàn tay Kim huynh quá dài! Hoàng Phủ Thanh cùng lão già Đổng gia đồng thời ra tay ngăn trở, thình thịch thình thịch thình thịch, ba đại cường giả Thăng Hoa Cảnh trao đổi hơn mười chiêu trong nháy mắt. Bất quá bọn hắn đánh đột nhiên, dừng lại cũng đột nhiên, lập tức thân hình văng ra, từng người cách xa nhau mười trượng mà đứng. - Nếu không, chúng ta ném con súc sắc quyết định ai có thể nhận được tiểu tử này? Chú lùn nói. Lời này cũng không được hai đại cường giả Thăng Hoa Cảnh khác đồng ý, trong lòng bọn họ đều rõ ràng, bất kể là ai thắng, người còn lại cũng không thể trơ mắt nhìn người thắng mang đi Chu Hằng, một cái có khả năng là Dược sư thất tinh! Một khi đã như vậy... Ta không chiếm được vậy ai cũng đừng mong nhận được! Ba người nhất trí, đồng thời hiện lên sát ý. - - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -