- Hừ, bản công tử không không chấp nhặt với ngươi! Hàn Sương công tử sau khi liên tục đánh ra ba cái, đột nhiên chuyển người, không ngờ chạy về phía cửa lớn. Hắn bị thương, bị hao tổn, lại cùng Chu Thống chiến một trận vốn đã là không công bình, mà hắn lại không muốn sử xuất tuyệt chiêu trước đám người Hồ Mị, Ngô Khải, Đỗ Hán Thăng, bởi vậy rời đi là lựa chọn tốt nhất. Đạt tới trình độ như hắn đã không thể để cho người khác tự ý bình phấn, chỉ cần ngày sau đánh chém Chu Thống, ai lại nhớ rõ chuyện hôm nay chứ? Hưu, hắn đi rất nhanh, trong nháy mắt đã nhảy vào tinh hải, chớp mắt một cái đã đi ngàn dặm. - Tên chết bầm, trở lại cho ta, lại đến đại chiến 300 hiệp! Chu Thống đuổi theo, thân hình nhanh như lưu quang. Mọi người nhao nhao chạy tới trên boong thuyền, nhưng một lát sau lại thấy Chu Thống chạy trở về, hắn áy náy nói với Chu Hằng: - Huynh đệ, thật sự là không tiện, tên kia dùng một tấm Thuấn di phù, đã mất dấu truy tung. Chu Hằng cao giọng cười to, nói: - Không sao, lần sau gặp lại đánh chết hắn. Hắn có hào khí như vậy, cũng có tự tin như vậy! Chỉ cần hắn đột phá Nhật Diệu Vương là có được 8 vầng mặt trời, đồng dạng là tồn tại đột phá cực hạn! Đến lúc đó bằng vào phù văn oai chém Hàn Sương công tử không phải giống như chơi sao? Hắn từ trước đến nay không phải là người mạnh miệng. Nhưng mà người khác cũng không biết, đều cảm thấy đây là đôi huynh đệ khí phách, hồ đồ không để một chí tôn trẻ tuổi vào mắt. Nhưng một là chí tôn Nhật Diệu Vương, một là Nguyệt Minh Đế đã có thể chiến hòa với Hàn Sương công tử rồi, ai lại dám khiến bọn họ mất hứng chứ? Đều oán thầm trong lòng. - Ha ha ha! Nói hay lắm. Ta chỉ thích tính cách như vậy! Chu Thống cười ha ha. Không coi ai ra gì, khí phách vô cùng. Không hỗ danh hiệu Tiểu Bá Vương của hắn: - Đi, đi, chúng ta uống rượu! - Tốt. Chu Hằng thống khoái đáp ứng. Hắn có chút nghi hoặc, bởi vì hắn vừa mới gặp Hàn Sương công tử, Chu Thống cũng là Nhật Diệu Vương 10 luân, nhưng mà lại cho hắn có cảm giác cũng không đạt tới độ cao Nhật Diệu Hoàng. Ở hội đấu giá một tháng trước, hắn đã gặp qua rất nhiều Nhật Diệu Hoàng, có thể nói là biết rất rõ khí tức cấp bậc này! Theo lý mà nói, Nhật Diệu Vương 10 luân dù sao cũng phải tương đương Nhật Diệu Hoàng 2 luân đấy? Nhưng Chu Hằng lại cảm giác vô luận là Hàn Sương công tử hoặc là Chu Thống đều kém hơn Nhật Diệu Hoàng một đoạn. Bọn họ chỉ mạnh hơn Nhật Diệu Vương 7 luân! Hơn nữa mạnh hơn rất nhiều. Nhưng lại kém Nhật Diệu Hoàng chân chính! Hiện tại nhiều người, cũng không vội hỏi! Chu Hằng và Chu Thống đi vào khoang thuyền, hai người đều là người không câu nệ tiểu tiết, lúc này ngươi một ly ta một ly chè chén với nhau, hồ đồ không để người xung quanh vào mắt. - Thì ra hai vị Chu huynh là người một nhà! Hồ Mị nhẹ nhàng mà đến, trong mắt không giấu nổi vẻ thất vọng. Nàng vốn tưởng rằng Chu Hằng là một tán tu, như vậy muốn mời chào tự nhiên không khó. Nhưng mà không nghĩ tới hắn lại có lai lịch lớn vậy! Nghe nói Chu Thống xuất thân từ Vạn Cổ Tà Tôn nhất mạch, đây chính là gia tộc từng chọc thủng trời, ai nghe mà hai chân không nhũn ra? Tuy rằng đều nói Vạn Cổ Tà Tôn đã sớm bị ép chết, nhưng mà đó dù sao cũng là lời đồn, chưa từng có tin chứng thực. Vạn nhất vị chủ vô pháp vô thiên kia còn sống thì sao? Vạn Cổ Tà Tôn chính là Ma Vương khuấy đảo Tuyệt Tiên Thành, còn có chuyện gì hắn không dám làm? Trước khi chưa có tin tức chứng thực Vạn Cổ Tà Tôn tử vong. Ai đám động võ với nhất mạch của hắn? Ít nhất thế lực dưới Sáng Thế Cảnh tuyệt không có lá gan như vậy. Chu Hằng nếu là hậu duệ của Vạn Cổ nhất mạch, như vậy tuyệt đối không thể bị nàng chiêu mộ! Quá đáng tiếc! - Ha ha, đây là huynh đệ ta! Chu Thống mặc dù vừa mới gặp mặt Chu Hằng, nhưng mà lại coi như một đôi huynh đệ thất lạc nhiều năm ệ, thân thiết ôm vai Chu Hằng nói: - Ai dám khi dễ huynh đệ ta, chính là khi dễ Chu Thống ta! Lúc hắn nói lời này. Ánh mắt chỉa về phía Nhất Kiếm Phá Thiên Ngô Khải, trong ánh mắt chiến ý bùng tăng, dường như lại có ý xuất thủ. Đó là một kẻ điên! Ngô Khải âm thầm nhíu mày, Ngự Long Điện sắp mở ra, hắn thật sự không muốn phát sinh xung đột với Chu Thống lúc này, vạn nhất liều mạng lưỡng bại câu thương, sẽ chỉ để cho người khác ngư ông đắc lợi! Hắn cũng không trông cậy vào cái danh hiệu Tiểu Bá Vương còn lý trí, lúc này cười cười, nói với Hồ Mị: - Tiên tử, tại hạ còn có chút việc, cáo từ trước! Chu Thống cạc cạc cười quái dị, lại nhìn về hướng một thanh niên thần tuấn khác, đó là một chí tôn trẻ tuổi dị thường khiêm tốn - Thiên Cương Nguyệt Đỗ Hán Thăng! Kẻ điên! Đỗ Hán Thăng cũng cười khổ một tiếng, nói: - Tại hạ cũng có chút việc phải xử lý, tiên tử, mấy ngày nữa gặp lại ở Ngự Long Điện nhé! Hắn ôm quyền, phiêu nhiên rời đi. Mọi người đều khiếp sợ. Thật khí phách! Thứ nhất là đánh một chí tôn trẻ tuổi bỏ chạy, hiện tại lại ép hai gã chí tôn trẻ tuổi khác đi, nếu không phải yến hội này là do Hồ Mị mở, chỉ sợ nàng cũng bị ép đi! Không hổ là Tiểu Bá Vương, đúng là hoành hành ngang ngược! Hồ Mị nói mấy câu khách khí cũng rất thức thời rời đi, nàng nhìn ra được Chu Hằng và Chu Thống có rất nhiều lời muốn nói. Nhưng người không thức thời lại lập tức xông ra, chính là thiếu nữ kỳ quái tìm tỷ phu cho tỷ tỷ mình. Kỳ quái khoanh tay đi đến trước người hai người Chu Hằng, Chu Thống, hạ người, nghễnh cằm dùng tư thế ngưỡng mộ đánh giá hai người, hai người Chu Hằng bị nàng nhìn mà hoạt kê, nàng chỉ vào Chu Thống nói: - Ngươi tên này quá cuồng ngạo, tỷ tỷ sẽ không thích ngươi! Bổn tiểu thư đành phải loại ngươi ra khỏi danh sách lựa chọn tỷ phu! - Cái gì, ánh mắt ngươi có phải có vấn đề hay không? Chu Thống còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, nhảy dựng lên: - Ta cuồng ngạo cái gì? Đây gọi là tự tin, hiểu hay không, tiểu mao nha đầu! - Thiết, mặc kệ ngươi! Băng Tú Lan đặt mông ngồi ở bên cạnh Chu Hằng: - Cũng là ngươi nhìn thuận mắt, bổn tiểu thư sẽ chọn ngươi làm tỷ phu. - Uy uy uy, ta nói huynh đệ, hàng như vậy ngươi cũng để ý? Chu Thống gãi gãi đầu, có chút không biết rõ quan hệ giữa nàng và Chu Hằng, hắn thấy Chu Hằng xuất sắc như vậy, tìm nữ nhân cũng phải là tuyệt mỹ lãnh diễm, mà người thiếu nữ này tuy rằng dáng người không tồi, nhưng diện mạo quá bình thường. - Đúng là kẻ không có nhãn lực! Băng Tú Lan chỉ trắng mắt liếc Chu Thống một cái, quyết đoán không để ý đến hắn nữa, lại bắt đầu xuống tay với linh quả trên bàn. Chu Hằng thở dài, nói: - Ta cảm thấy ngươi mới không có nhãn lực! - Làm sao vậy, bổn tiểu thư chọc giận ngươi? Băng Tú Lan đang ăn ngẩng đầu lên. - Không thấy chúng ta đang nói chuyện sao? Chu Hằng nói, trước hắn và Băng Tú Lan tuy rằng nói chuyện vui vẻ, nhưng mà dù sao chỉ là xã giao hời hợt, nhưng hắn và Chu Thống nói chuyện liên quan đến Vạn Cổ Đại Đế, không thể để người ngoài biết. - Các ngươi muốn nói thì cứ nói đi, bổn tiểu thư sẽ làm như câm điếc! Băng Tú Lan rất tùy ý nói. Nha đầu kia thần kinh thô thiển, hay là người không hiểu chuyện đây? - Có ý tứ! Chu Thống lại nở nụ cười, cố ý nói với Băng Tú Lan: - Nếu ngươi đẹp hơn một chút, nói không chừng ta sẽ theo đuổi ngươi! - Hừ, chỉ với cái dạng ngươi, chỉ có có kẻ ngốc mới thích ngươi! Băng Tú Lan không chút lưu tình phản kích, hiển nhiên nàng cũng là tiểu nữ nhân thù dai, nhớ rõ trước đó Chu Thống còn nói nàng là tiểu mao nha đầu - Ha ha ha! Chu Hằng cười to, vỗ vỗ vai Chu Thống: - Chúng ta đi chỗ khác bàn bạc. - Ừ! Chu Thống đáp ứng, hắn mặc dù là chí tôn trong Nhật Diệu Vương, nhưng mà Hồ gia cũng không thiếu Nhật Diệu Đế, thậm chí có cường giả Thăng Hoa Cảnh tọa trấn, cũng không phải không có người nghe lỏm. Ở trong này nói chuyện cũng không an toàn. Chu Hằng cáo biệt với Hồ Mị và Liên Tĩnh Hương cùng Chu Thống rời đi. Hai người ngồi Chu Thống Lưu Vân Toa, rất nhanh rời xa tinh thuyền, đi tới hư không xa xôi. - Huynh đệ, đại danh của ngươi, mấy ngày này ta nghe Hoành Thân tộc thúc nói qua không biết bao nhiêu lần, lỗ tai cũng chai sận rồi. Chu Thống khoác vai Chu Hằng nói: - Ngươi đúng là rất lợi hại a, lúc trước chỉ là Nguyệt Minh Vương, hiện tại cũng đã là Nguyệt Minh Đế, tốc độ tinh tiến như vậy đừng nói ta kém xa, cho dù Đại Đế năm đó cũng phải cam bái hạ phong! Chu Hằng nở nụ cười, bối phận của hắn và Chu gia Tiên giới cũng không biết tính thế nào, tóm lại hắn ở trong này gặp một người của Chu gia phải kêu một tiếng trưởng bối, không có biện pháp, ai bảo thọ nguyên Phàm kém Tiên giới quá nhiều chứ. - Hơn nữa, ngươi còn có 21 vầng trăng đúng không? Chu Thống nặng nề vỗ vai Chu Hằng nói: - So ra còn mạnh hơn Đại Đế năm đó rất nhiều! Đại Đế khi còn là Nguyệt Minh Vương có được 13 vầng trăng, tuy nhiên khi lão nhân gia ở Nhật Diệu Vương liền đột phá 14 vầng mặt trời, khi ở Thăng Hoa Cảnh có được 15 đạo pháp tướng, khi ở Sáng Thế Vương lại đạt tới 16 đạo thần tướng xưa nay chưa từng có! - Nếu như khi người ở Nhật Diệu Vương còn có 21 vầng mặt trời thì rất khí phách! Nghe hắn nhắc tới lời này, Chu Hằng cũng dễ hỏi: - Ngươi mặc dù có 10 vầng mặt trời, nhưng ta sao cứ cảm giác chiến lực ngươi còn chưa đạt tới Nhật Diệu Hoàng? - Nhãn lực không tệ! Chu Thống giơ ngón tay cái với Chu Hằng: - Hàng rào Nhật Diệu Cảnh chắc chắn hơn Nguyệt Minh Cảnh rất nhiều, 8 vầng mặt trời có thể hoàn toàn nghiền ép 7 vầng mặt trời, nhưng đánh xuyên hàng rào cảnh giới lại cần 11 vầng mặt trời! Chu Hằng lúc này mới hiểu, trách không được hắn cảm giác Chu Thống và Hàn Sương công tử rất mạnh rất mạnh, nhưng lại kém Nhật Diệu Hoàng một đoạn, thì ra bọn họ cũng chỉ vượt qua cực hạn Nhật Diệu Vương, cũng không đánh xuyên được hàng rào cảnh giới. - Huynh đệ, ở Chu gia ta vốn nhỏ nhất, hiện tại rốt cục có ngươi nhỏ hơn ta. Ha ha. Chu Thống cười to, còn nện lên vai Chu Hằng mấy quyền, có vẻ rất hưng phấn. - Nghe nói, hai ngày sau là có thể đi vào Ngự Long Điện, ngươi theo ta đi nhé! Chu Thống lại nói. Chu Hằng nghĩ nghĩ, lại lắc đầu, nói: - Ta muốn đi một mình. Chu Thống thoáng sửng sốt, lập tức lại cười ha hả, nói: - Tốt, tốt, tốt! Có chí khí, không hổ là người Chu gia ta! Hắn dừng một chút, lại nói: - Đừng sợ gây chuyện, Chu gia chúng ta không sợ nhất chính là phiền toái, người nào nhìn không vừa mắt thì cứ việc đánh, đánh không lại thì tìm ta hỗ trợ, ta đánh không lại thì đi tìm Yên tỷ! - Yên tỷ? - Chu Yên Nhiên, không lớn hơn ta mấy tuổi, nhưng thiên phú còn yêu nghiệt hơn ta, hiện tại đã là Nhật Diệu Hoàng 12 luân, rất khủng bố đấy, không bao lâu nữa là có thể trở thành Nhật Diệu Đế! Chu Thống mặt sầu khổ nói: - Người tỷ tỷ này còn bá đạo hơn ta, luôn đánh ta, ta sống lớn được như vậy cũng không dễ dàng đấy. Hắn chỉ thiếu chút nữa lão lệ tung hoành. - - - - - oOo- - - - -