Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 422
Thủy Viễn Danh tự nhiên biết chuyện gì xảy ra, trước hắn cũng không lưu ý, nhưng thời điểm nhìn thấy Vương Hà và Ngao Không Sơn, liền lập tức phát hiện trọng lực nơi này hoàn toàn biến mất!
Trọng lực sao lại biến mất? Nó tự nhiên vì Vương mà sinh, tự nhiên cũng vì Vương mà diệt!
Quả nhiên, hắn thử một lần liền phát hiện con rối cấp Vương trên thực tế đã trở thành miếng sắt bình thường!
Tại sao lại như vậy? Hắn hoàn toàn không rõ lắm, nhưng cũng không liên hệ với Chu Hằng, bởi vì muốn phá hư con rối cấp Vương này, đừng nói Chu Hằng làm không được, cho dù Vạn Cổ Đại Đế năm đó sống lại cũng không có khả năng!
Trừ phi thực sự có tiên nhân giáng phàm!
Thế gian quá nhiều chuyện kỳ dị, không rõ thì không rõ đi, cũng không cần rối rắm làm chi.
Đám cường giả Hải tộc sửng sốt hảo một lúc, mới phản ứng lại, nhao nhao dùng tay, chân, binh khí đánh tới vách tường, giống như đào bùn vậy, từng mảng sắt bị móc ra.
- Đê tiện, con lừa đê tiện! Bọn họ ai cũng tức giận nhìn chằm chằm con lừa đen, con lừa đê tiện này lừa bọn họ thiếu chút nữa quỳ xuống, thật sự đáng ghét a!
Con lừa đen không ngừng cười trộm, đáng tiếc không được nhìn thấy bọn họ quỳ xuống, cũng là do Thủy Viễn Danh phản ứng quá nhanh. Nó xoay người lại, lắc mông với mọi người nói: - Không phục? Đến cắn ta đi!
Con lừa thấp hèn vô sỉ này, sao lại ghê tởm như vậy?
- Hừ, lấy lòng mọi người! Thủy Viễn Danh khinh thường hừ một tiếng, Tam Xoa Kích rạch một cái, một đạo hàn mang bắn về phía con lừa đen, tốc độ nhanh vô cùng.
Chu Hằng đưa tay đỡ, hàn mang kia lập tức dừng lại. Hắn cụm 5 ngón tay lại, hàn mang lập tức biến amtas! Hắn lạnh lùng nhìn Thủy Viễn Danh. Trong mắt sát khí sôi trào.
Hưu, hưu!
Thủy Đông Lưu, Thủy Thiên Quân đồng thời tung người ra, mặc dù lúc trước bọn họ ngồi tu luyện, nhưng lại cùng Thủy Viễn Danh tâm ý tương thông, khi Thủy Viễn Danh cảm ứng được sát khí như núi lửa của Chu Hằng tự nhiên hai người bọn họ ngồi không yên.
Đơn đả độc đấu, không người nào trong bọn họ là đối thủ của Chu Hằng.
Ba người như một, mỗi người giơ một thanh Tam Xoa Kích, mỗi người đều tản phát ra khí tức vô cùng cường đại. Bọn họ cách Hóa Thần Cảnh càng ngày càng gần. Mỗi một ngày đều có tiến bộ dài, thực lực tăng lên hơn trước rất nhiều.
Đương nhiên, nếu như thật sự một bước bước vào Hóa Thần Cảnh vậy thì thực lực bọn họ lại tăng lên mấy ngàn lần!
- Đường này không thông, cút về! Thủy Đông Lưu cất giọng nói, bọn họ chỉ cách Hóa Thần Cảnh một chút nữa, hiện tại cũng không phải thời cơ khai chiến tốt nhất.
- Vô nghĩa. Bổn tọa muốn chạy các ngươi ngăn được sao? Con lừa đen chân vung, kình lực bùng ra, ầm ầm, một tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ đầu con rối hoàn toàn nổ tung, ánh mặt trời chiếu xuống sáng bừng.
Thủy Đông Lưu không khỏi cứng lại. Hắn vào trước là chủ, vì vẫn cho rằng bên trong con rối này là không thể phá vỡ, lại không nghĩ tới bây giờ lại không phải là cái lồng vây, bọn họ tiếp tục canh cái miệng cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Nếu đám người Chu Hằng muốn chạy, thì chạy hướng nào cũng được.
Không được. Tuyệt đối không thể để cho bọn họ mang theo tiểu hoàng tử chạy trốn, trên người tiểu gia hỏa này chảy xuôi huyết mạch đến gần viễn cổ long tổ nhất. Một khi cho hắn cơ hội trưởng thành, chính là đại họa của đại hoàng tử, bí mật này bọn họ cũng mới phát hiện, cũng là nguyên nhân khiến bọn họ kiên định quyết tâm tự mình đuổi giết Ngao Không Sơn, mượn tay người khác căn bản không thể yên tâm!
Vì cháu trai bọn họ, cho dù liều mạng bị trọng thương cũng phải xử lý toàn bộ đoàn người Chu Hằng!
Ba người Thủy Đông Lưu căn bản không cần trao đổi, tâm ý tương thông bọn họ đều hiểu quyết tâm của hai huynh đệ kia.
Chu Hằng mỉm cười, nói: - Xem ra, các ngươi đã quyết định đánh một trận! Tốt lắm, ta cũng muốn chém rơi đầu hạng người các ngươi.
- Làm càn! 3 huynh đệ Thủy gia đều quát lên chói tai, một tháng trước bọn họ và Chu Hằng thực lực tương đương nhau, nhưng mà một tháng này bọn họ tiến bộ có thể nói là tăng tiến vùn vụt, mà một mình Chu Hằng làm sao mạnh hơn ba người bọn họ?
Trận chiến này, bọn họ tất thắng, chỉ là không biết phải bỏ ra cái giá bao nhiêu thôi.
- Chu tiểu tử, lên! Con lừa đen rất không giảng nghĩa khí lui trở về, đừng nói nó căn bản không phải đối thủ của 3 huynh đệ Thủy gia, cho dù là, nó tuyệt đối cũng không đi liều mạng.
- Nếu muốn đánh, đừng nói vô nghĩa nhiều như vậy, đến chiến đi. Chu Hằng bay người ra, cuốn theo một cơn lốc.
Trình độ linh lực của hắn vẫn như trước, tốc độ thân pháp tự nhiên cũng không tăng lên, nhưng tốc độ của hắn vốn không chậm, đặc biệt là thời điểm vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ.
- Hả! Ba người Thủy Đông Lưu đều đề cao cảnh giác, lúc trước là bọn họ tác chiến ở trong hoàn cảnh trọng lực siêu cấp, nhưng bây giờ lại hoàn toàn bất đồng, đối phương vô luận là tốc độ, lực lượng đều có biến hóa rất lớn, nhất thiết phải thích ứng một lần nữa!
Nhưng Chu Hằng cũng không dùng thân pháp cực nhanh của hắn để đánh du kích, mà nhảy thẳng vào giữa, chính diện công kích.
- Muốn chết! Ba người Thủy Đông Lưu cùng quát lớn một tiếng, ba cây Tam Xoa Kích đồng thời đâm tới Chu Hằng.
Chu Hằng đánh ra một quyền, nắm quyền màu vàng sáng lên rực rỡ, diệu thiên động địa.
- Thình thịch!
Thần huy thiểm hiện, lực lượng kinh khủng ép về xung quanh, người xem đều lắc lư như say rượu.
3 huynh đệ Thủy gia liên tiếp lui về phía sau, sau khi lui trăm trượng, lúc này mới đạp bước lên bầu trời, vẻ mặt đều đầy khiếp sợ.
Bọn họ biết môi trường trọng lực thay đổi, lực lượng Chu Hằng khẳng định sẽ có biến hóa, nhưng lớn đến trình độ này thì vượt xa dự đoán của bọn họ.
Đây hoàn toàn không có khả năng a!
Ba người đã cực tiến gần tới Hóa Thần Cảnh bọn họ hợp lực, vì mỗi người đều gần như đạt tới cực hạn của Thần Anh Cảnh, tiến thêm một bước chính là Hóa Thần Cảnh! Trừ phi trên đời còn có huynh đệ giống nhau như đúc như bọn họ, còn phải là sinh tư, như vậy mới có đủ lực lượng áp đảo bọn họ.
Rõ ràng linh lực dao động của Chu Hằng chỉ là Thần Anh Cảnh, vì sao có thể bộc phát ra lực lượng kinh khủng như vậy?
Đây là... lực lượng cơ thể thuần túy!
Hơn nữa, vì sao ngay cả mũi kích cũng bị đánh gãy!
Ba người Thủy Đông Lưu càng thêm kinh hãi, đây chẳng những là lực lượng cơ thể đáng sợ, hơn nữa độ mạnh thể chất cũng đến cực hạn rồi, thậm chí ngay cả pháp khí Thần Anh Cảnh cũng có thể đánh gãy, nghịch thiên a!
- Ôi, bảo vật của bổn tọa!
Không đợi ba người Thủy Đông Lưu thương tiếc, con lừa đen đã làm cướp kêu lên, vẻ mặt bi thương giống như lão nương vừa chết, không khỏi làm ba người Thủy Đông Lưu thiếu chút nữa tức chết, bọn họ còn chưa chết đấy, con lừa đê tiện này không ngờ đã xem ba cây Tam Xoa Kích là của mình!
Chu Hằng khe khẽ rung hai đấm, hiện tại hắn chính là một khối pháp khí Hóa Thần Cảnh hình người, ngoài Tiên khí ra, ai có thể đả thương được hắn? Cho dù Vạn Cổ Đại Đế sống lại, Độc Miểu Thiên Tôn khôi phục chiến lực ngày xưa, muốn đả thương hắn cũng phải mất rất nhiều công phu và thời gian.
Hắn bật người bay lên công kích tới ba người Thủy Đông Lưu, hai đấm đấm ra, nắm quyền phát ra ánh sáng vàng lóng lánh.
Ba người Thủy Đông Lưu không có thời gian tự hỏi kỳ quái, Chu Hằng cường thế đánh tới làm cho bọn họ không thể không toàn lực chống đỡ, , đinh, đinh, đinh, nắm tay cùng Tam Xoa Kích không ngừng va chạm nhau, ba người bọn họ hợp lực cũng không đánh lại Chu Hằng, không ngừng bị ép lui về phía sau.
Ba đại tướng dưới trướng Vương này đã kinh hãi không có ngôn ngữ để hình dung nữa, bọn họ chỉ cảm thấy mình đối mặt căn bản không phải nhân loại Thần Anh Cảnh, mà là một đầu hung thú viễn cổ khoác da người, chỉ bằng lực lượng thân thể đã có thể xé nát thiên địa!
- Tế Tiên Vân Đâu! Ba người đồng thời kêu lên, lại mang khối vải đỏ ra, vải đỏ đón gió tung bay. - Thu! Bọn họ lại cùng quát.
Vải đỏ xoay tròn, phóng ra một cỗ hấp lực mạnh mẽ.
Chu Hằng vững như bàn thạch, không nhúc nhích tí nào!
- Không có khả năng! Ba huynh đệ Thủy gia trợn tròn mắt cả kinh kêu lên, vẻ mặt kinh dị tới cực điểm.
Tiên Vân Đâu nàymặc dù có chữ tiên, nhưng trên thực tế cũng không phải Tiên khí, mà chỉ là một kiện pháp khí Thần Anh khí phẩm giai cực cao, có thể nói là chuẩn pháp khí Hóa Thần Cảnh, chỉ cần có đầy đủ lực lượng, có thể thu hết thảy tồn tại Thần Anh Cảnh, vô cùng lợi hại!
Nhưng mà Chu Hằng hiện tại lại là Hóa Thần Cảnh, mặc dù chỉ là thân thể ở cấp bậc Hóa Thần Cảnh, cũng không có được đại đạo thiên địa, là hàng sứt mẻ trong Hóa Thần Cảnh! Nhưng mà Thiên Tôn sứt mẻ thì vẫn là Thiên Tôn a, cuối cùng vẫn vượt qua đạo hạm kia!
Tiên Vân Đâu làm sao thu được hắn?
Lúc trước Tiên Vân Đâu có thể chống lại được Bách Quỷ Kiếm, cũng không phải nói Bách Quỷ Kiếm không bằng, mà là Chu Hằng không đủ linh lực, chỉ có thể gọi ra quỷ vật linh lực cấp bậc Thần Anh Cảnh, vừa lúc chống lại được!
3 huynh đệ Thủy gia đều kinh ngạc nhìn Chu Hằng, nếu Tiên Vân Đâu thu không được Chu Hằng, như vậy chỉ có một giải thích - đối phương là tồn tại Hóa Thần Cảnh. Làm sao có thể!
Một tháng trước Chu Hằng rõ ràng chỉ là Thần Anh nhị trọng thiên mà thôi, hơn nữa trong tháng gần nhất vừa không có cảm ứng được dao động có người đột phá Hóa Thần Cảnh, tiểu tử này làm sao đột nhiên trong lúc đó trở thành Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh chứ?
- Tại sao có thể như vậy?
- Ngươi đến tột cùng chiếm được kỳ ngộ gì ở trong đó?
3 huynh đệ Thủy gia đều hướng Chu Hằng hỏi, điều này thật sự làm cho bọn họ quá buồn bực, nghi vấn này nếu không thể giải trừ, bọn họ dù chết cũng không thể nhắm mắt!
- Các ngươi cảm thấy ta sẽ cho các ngươi biết sao?
Chu Hằng cười lạnh, người chết còn giải thích cái gì?
- Hỗn trướng! Ba người Thủy Đông Lưu đồng thời quát lên chói tai, nhao nhao triển khai toàn lực, phản công Chu Hằng.
Bọn họ là ba đại tướng dưới trướng Vương, uy danh chấn nhiếp toàn bộ Hải tộc, tự nhiên bọn họ có chỗ cường đại, thi triển từng bí thuật một ra, uy lực cường đại, trong nháy mắt đủ để giết chết Thần Anh Cảnh như Tẩm Huyết Thiên Quân!
Nhưng gặp phải cấp bậc biến thái như Chu Hằng, tất cả đều uổng phí khí lực, bất kỳ công kích gì đánh lên người hắn cũng chẳng khác nào đánh lên thiết bản, chỉ làm cho mình bị đau mà thôi!
Ngày xưa, Lệ Vô Cực dùng đại năng lực của hắn gieo vào người Lệ Cương, thậm chí có thể cho Chu Hằng đánh không, đó chính là cảnh giới áp chế! Hiện tại cũng giống như vậy, chỉ là Chu Hằng cũng không phải hóa thân làm ngọn lửa hư vô, mà đã kiên cố đến cực hạn rồi, ngay cả Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh cũng không đánh nát được!
Nếu ngay cả Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh cũng không hủy được, chỉ là ba kẻ chuẩn Hóa Thần Cảnh thì làm được gì đây?
Đối mặt với thân thể mạnh mẽ thuần túy này, cho dù xuất ra Cổ Viêm tiên cốt cũng đêu vô dung, nếu đánh cứng, tiên cốt cũng không bị phá hư, thân thể Chu Hằng cũng không bị phá hư, bị chấn vỡ chỉ có hai tay đối phương.
Ba người Thủy Đông Lưu thi triển ra hết tất cả thủ đoạn, quả thật có thể nói là Thần Anh Cảnh mạnh nhất mà Chu Hằng gặp qua, nếu như trước đó ngay cả hắn cũng phải trả cái giá nhất định mới có thể thủ thắng! Nhưng bây giờ, hắn lại nhẹ nhàng nắm chắc thắng lợi!
Hắn cường thế tiến công, tay phải rung lên, cuối cùng hắc kiếm tế ra. - - - - - oOo- - - - -
Truyện khác cùng thể loại
261 chương
13 chương
41 chương
8 chương
110 chương
119 chương