Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 1014
Bóng kiều nhoáng lên, thân hình yểu điệu duyên dáng của Hồng Nguyệt cũng xuất hiện ở trên không phế tích Lâm gia. Hai chân trần, làn da như mỹ ngọc ánh ra sắc thái mỹ lệ, giống như trân bảo xinh đẹp nhất thế gian.
Nàng nhìn Long Mạch Hà một cái, trên mặt lộ ra biểu tình kinh ngạc, nói: - Không trách được có mùi vị quenthuộc, hóa ra là đời sau của lão Long kia. Tuy nhiên huyết mạch quá loãng, mùi vị không tốt!
Phốc!
Nghe được câu này, tất cả mọi người đều có xúc động muốn hộc máu!
Rồng bất luận là ở giới nào đều là đại danh từ của cường đại, người có thể địch lại Long tộc càng bị coi là dũng sĩ! Nhưng nghe lời nói của Hồng Nguyệt, nàng hiển nhiên là ăn thịt rồng quen rồi, mới có kết luận huyết mạch loãng mùi vị không tốt.
Cái này cũng quá kinh người chứ hả!
Lâm Vô Bệnh lại càng da mặt liên tục co giật. Lúc trước hắn đã từ biến hóa biểu tình của Long Mạch Hà phán đoán ra Hồng Nguyệt tuyệt đối cường đại, nhưng cường đại đến mức độ có thể đem thịt rồng xếp vào thực đơn, như vậy liền vượt xa tưởng tượng của hắn.
Long Mạch Hà cũng không tự chủ được nhớ lại hung danh hiển hách của Hồng Nguyệt. Lúc trước nàng cứ chiến thắng một hậu đại Thần thú, đều sẽ tiện tay cắt một cái chân, bẻ một cái cánh gì đó nhét kẽ răng!
Nghe nói...chỉ là nghe nói, ngay cả Tổ Long đều từng bị móc một khối thịt!
Nếu như có thể đem Hồng Nguyệt xử lý, Tổ Long đại nhân lại sẽ cao hứng ra thế nào? Lão tổ tông vui sướng năng lượng đại biểu cho tài nguyên tu luyện vô cùng!
Long tộc từ khi sáng lập đến nay đã qua bao nhiêu tỷ năm? Long tộc lại là chủng tộc ham thích thu thập bảo vật nhất trên đời. Nhiều năm như vậy bảo tàng của Long tộc tuyệt đối là một con số khiến người nghẹt thở!
Long Mạch Hà cảm thấy cơ hội ngay tại trước mắt.
Nữ nhân trước mặt này chính là với ánh mắt của Long tộc mà xem đều là vô cùng tuyệt mỹ, nhưng so với sự vui sướng, vừa lòng của lão tổ tông lại hoàn toàn có thể ném qua một bên! Hơn nữa đẹp thì đẹp, lại cũng không tỏa ra hơi thở cường đại cỡ nào, hắn một ngón tay, không... một bàn tay là có thể đánh ngã!
Hắn không khỏi lòng ác mọc lan tràn, bốn hắc động phía sau đồng loạt mở ra, hình thành lực lượng khủng bố!
Cái này đã thuộc về lực lượng của quy tắc, bốn cái phù văn đồng thời thắp sáng, đánh về phía Hồng Nguyệt! Chỉ cần bị đánh trúng, dù là Chân Quân 9 động đều rất có khả năng lập tức ngã xuống!
Lực lượng quy tắc, tràn ngập tính phá hoại đáng sợ!
Ông!
Hồng Nguyệt không hề động đậy, nhưng quanh mình lại xuất hiện một vầng trăng máu, trong nháy mắt thống trị toàn bộ thiên địa!
Phốc!!!
Long Mạch Hà lập tức toàn thân phun ra một đám sương máu, hơi thở kịch liệt giảm xuống, cùng người thường không còn một tia khác biệt.
- Hỗn... Hỗn Độn Cảnh! Hắn dùng ánh mắt vô cùng kinh sợ nhìn Hồng Nguyệt. Trong Long Vực liền có hai vị cường giả Hỗn Độn Cảnh vĩ đại, đối với lực lượng cấp Hỗn Độn hắn cũng không xa lạ gì!
Vào giờ khắc này, hắn tự nhiên cũng rõ ràng, Hồng Nguyệt căn bản không như trong tưởng tượng của hắn, thương thế nặng đến rớt xuống Hắc Động Hoàng, mà là đã sớm khôi phục tu vi, trở thành Hỗn Độn Cảnh cường đại nhất trên đời này!
Từ phương diện nào đó mà nói, Thánh nhân kỳ thật cũng là Hỗn Độn Cảnh, chỉ có điều có lực lượng càng thêm cường đại, trên con đường lĩnh ngộ pháp tắc cũng không đi được xa hơn. Tỷ như còn không bằng một số cường giả Hỗn Độn Cảnh cường đại, tỷ như Hoặc Thiên, tỷ như Hồng Nguyệt!
Hắn thật sự là chán sống!
Nghĩ đến sự khủng bố của Hồng Nguyệt, ngay cả hai vị lão tổ đều phải đi cầu tình Thái Hư Thánh Nhân mới có thể tránh được vận mệnh bị "quấy rầy". Hắn lại dám chủ động ra tay với đại ma nữ này, dũng khí cường đại đến ngu xuẩn!
Phịch!
Hắn hai chân mềm nhũn quỳ xuống, liên tục dập đầu nói: - Hồng Nguyệt đại nhân, cầu xin ngài tha tiểu nhân một mạng!
Quỳ xuống rồi!
Một gã cường giả cấp Hắc Động không ngờ quỳ xuống!
Tất cả mọi người đều trố mắt. Chiến đấu kết thúc quá nhanh, không ai nhìn rõ ràng rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chỉ biết là Long Mạch Hà vô cùng lợi hại bày ra bốn hắc động, sau đó liền quỳ.
Bốn hắc động!
Tuy rằng tất cả võ giả đều biết cảnh giới võ đạo có cách nói 9 là số tột cùng, như vậy cực hạn của Hắc Động Cảnh chính là 9 cái hắc động. Nhưng mà, Bách Long Tinh tỷ năm nay cũng chỉ vẻn vẹn xuất hiện hai Hắc Động Hoàng, hiện tại đột nhiên chạy ra một người 4 động, có thể không hù chết người sao?
Nhưng trái tim nhảy lên còn chưa hạ xuống, Long Mạch Hà liền quỳ!
Cái này cũng quá đột ngột hả!
Mọi người đều còn chưa ấp ủ ra sùng bái giống như nước sông cuồn cuộn không dứt, hình tượng cao cao tại thượng này lại đột nhiên sụp đổ, điều này khiến người làm sao thích ứng?
Võ giả thực lực càng mạnh, tính tình lại càng kiêu ngạo, chính cái gọi là kẻ sĩ có thể giết không thể làm nhục! Nhất là hậu duệ Thần thú, không phải là mỗi người kiêu ngạo đến thà chết không chịu khuất phục sao? Làm sao mới đánh một cái liền quỳ rồi?
Quá không có cốt khí!
Hồng Nguyệt có chút tò mò nhìn Long Mạch Hà nói: - Không thể tưởng được mấy chục vạn năm trôi qua, Long tộc rốt cuộc lại có người có dũng khí, dám chủ động ra tay với bản tôn!
Dũng khí!
Long Mạch Hà xấu hổ đến một mực muốn vùi đầu xuống đất. Hắn ở đâu là dũng khí, mà là ngu xuẩn! Đây nhưng là ma nữ ngay cả lão tổ đông đều tránh không kịp, nhưng hắn ngược lại, không ngờ chủ động trêu chọc!
Hiện tại Thái Hư Thánh Nhân đã ngã xuống, không có người có thể chế ước ma nữ này nữa, nếu nàng chạy tới Long Vực đại khai sát giới... như vậy hắn chính là tội nhân muôn đời của cả Long tộc!
Không được, tuyệt đối không thể liên lụy Long Vực!
Hắn vội vàng nói: - Ngàn sai vạn sai đều là sai của tiểu nhân. Là tiểu nhân có mắt không tròng, cầu Hồng Nguyệt đại nhân không nên trách tội người khác, tiểu nhân nguyện ý một mình gánh chịu!
Bốp!
Hắn hướng về ót mình vỗ một cái, lực lượng còn sót lại trong cơ thể ầm ầm bùng nổ, đầu lập tức bị vỗ nát, thần thức cũng trong nháy mắt mai một.
Tự sát!
Phịch! Long Mạch Hà ầm ầm ngã xuống đất, thân thể lập tức hóa thành một con cự long màu xanh dài chừng ngàn trượng!
Chết rồi! Không ngờ tự sát rồi!
Lâm Vô Bệnh toàn thân run rẩy, một vị cường giả 4 động cứ như vậy chết rồi! Không có công kích hoa lệ gì, cũng chỉ sau khi ra một chiêu liền lựa chọn tự sát. Chênh lệch lớn đến trình độ gì mới có thể khiến Long Mạch Hà tuyệt vọng thành ra như vậy?
Nên biết, sau lưng Long Mạch Hà nhưng là có đứng toàn bộ Long tộc!
Lâm Vô Bệnh hoảng sợ nhìn Hồng Nguyệt, trong lòng không biết là cảm nghĩ gì.
Từ khi lại vào đế đô đến nay, hắn một mực coi Hồng Nguyệt là đối thủ mạnh nhất, nhưng luôn cảm thấy mình có sức đánh một trận, khả năng lớn nhất chính là lưỡng bại câu thương. Bởi vậy hắn cũng không muốn dễ dàng khơi dậy chiến đấu.
Nhưng hiện tại, hắn mới biết mình là ngu xuẩn cỡ nào, đánh giá cao mình cỡ nào!
Ngay cả cường giả 4 động đều chết tùy ý như vậy, Hắc Động Hoàng như hắn lại tính là cái gì?
Hỗn Độn Cảnh?
Đây là trình tự càng cao ở trên Hắc Động Cảnh sao?
- Thật lâu chưa từng được ăn thịt rồng, tuy rằng con rồng nhỏ này không làm sao chính gốc, nhưng dù thế nào cũng có thể nhét kẽ răng! Hồng Nguyệt lẩm bẩm, vươn tay phải ra hướng về thi thể cự long chỉ một cái. Con cự long này rồi lại thân thể kịch liệt thu nhỏ lại, biến thành một con rồng nhỏ chỉ dài hơn trượng.
Nhưng nhỏ thì nhỏ, tinh hoa của rồng trong cơ thể lại không có nửa phần xói mòn, chỉ là trở nên càng thêm áp súc, tinh luyện.
- Giao cho ngươi, nếu là mùi vị làm ra không làm ta vừa lòng, ta liền đập ngươi! Còn nữa, bọn người kia rất đáng ghét, rồi lại muốn lựoi dụng bản tôn. Ngươi đem bọn họ giết hết đi! Hồng Nguyệt nói với Chu Hằng, một chân bước ra, thân hình đã biến mất.
Bất kể là trong sân hay ngoài sân đều là hoàn toàn yên tĩnh.
Vừa rồi năng lượng đã chết một vị cường giả vô thượng 4 động!
4 cái hắc động đó, tất cả mọi người đều nhìn rõ rành rành, rõ ràng đại biểu cho cảnh giới của Long Mạch Hà. Nhưng hiện tại thì sao, lại bị người coi là món chính trên bàn ăn!
Tê!!!
Lúc trước lại còn đang thảo luận Hồng Nguyệt và Lâm Vô Bệnh người nào mạnh hơn!
Đây không phải là trò cười lớn bằng trời sao?
Chu Hằng khẽ tằng hắng một cái, tâm niệm khẽ động, năm món bảo khí bị Long Mạch Hà cướp lập tức lượn vòng bay về phía hắn. Hắn nhìn Lâm Hiến Dương nói: - Ngươi ta quyết một trận tử chiến!
Một gã Thiên Hà Đế không ngờ hướng về một gã Tuệ Tinh Vương khiêu chiến? Đây vốn là một chuyện khiến người coi làm chuyện cười, nhưng Lâm Hiến Dương lại không hề cười nổi chút nào, bởi vì thi thể Diệp Cô Vũ chưa lạnh!
Muốn mượn tay Long Vực diệt trừ Chu Hằng, thậm chí đem cường giả siêu cấp sau lưng hắn cũng đồng loạt xử lý. Kế hoạch là thuận lợi triển khai, nhưng kết quả lại khiến người tuyệt vọng!
Thực lực của Hồng Nguyệt vượt xa tưởng tượng của bọn họ!
Một gã cường giả cấp 4 động rồi lại vì không liên lụy Long Vực, lựa chọn tự sát tạ tội!
Đây quả thật là cực kỳ khó tin!
Thực lực của Hồng Nguyệt mạnh cỡ nào? Nàng lại là tính xấu ra làm sao, không ngờ khiến một gã cường giả 4 động Long tộc lựa chọn một con đường như vậy?
Quyết đấu với Chu Hằng?
Thua sẽ phải chết, thắng? Vậy còn không phải là sẽ bị Hồng Nguyệt xử lý!
- Để ta! Lâm Vô Bệnh đứng ra, trên mặt không chút biểu tình.
- Cha! Lâm Hiến Dương hô gấp.
Lâm Vô Bệnh khoát tay, Hồng Nguyệt trước khi đi nói với Chu Hằng phải đem bọn họ giết chết toàn bộ, hắn tuyệt đối không cho rằng chỉ làmột câu đe dọa. Bởi vì ngay cả một gã cường giả 4 động đều sợ tới mức tự sát!
Nhưng hắn là đại nguyên soái kinh nghiệm sa trường đã lâu, tuyệt đối sẽ không không đánh mà hàng!
Cho dù là gặp phải tình huống hiểm ác hơn, hắn cũng sẽ ở trong tuyệt cảnh tìm kiếm một đường sinh cơ!
Hồng Nguyệt không ngờ khinh thường đến để lại Chu Hằng đi một mình! Đây quả thật là để lại cho hắn một con mồi vô cùng tươi ngon, muốn không động lòng cũng không được!
Đó chính là bắt lấy Chu Hằng, dùng hắn làm con tin, rời xa Bách Long Tinh!
Đây là một đường sinh cơ của Lâm gia!
Lâm Vô Bệnh chính là chủ soái ngang dọc sa trường, cầm binh lĩnh quân không biết bao nhiêu năm, ở trong mắt hắn chỉ cần có thể giành được thắng lợi, như vậy mọi thủ đoạn đều là có thể!
Hắn ngang nhiên ra tay, hướng về phía Chu Hằng trấn qua.
Chỉ là vừa ra tay lập tức liền làm hắn sợ nhảy dựng!
Bởi vì, tu vi của hắn không ngờ rớt xuống Tuệ Tinh Cảnh, hơn nữa còn không phải là Tuệ Tinh Đế đỉnh, chỉ vẻn vẹn là Tuệ Tinh Vương, tu vi giống y hệt Lâm Hiến Dương!
Lập tức, mặt hắn như màu đất!
Chỉ dựa vào lực lượng cấp bậc Tuệ Tinh Vương làm sao chống lại Chu Hằng?
Không trách Hồng Nguyệt đi tiêu sái như vậy, không phải là vì nàng sơ sẩy hay là ngạo mạn, mà là nàng thật sự quá cường đại, cường đại đến cho dù cách thật xa đều có thể đem tu vi của hắn áp chế đến Tuệ Tinh Vương!
Loại chênh lệch này, lớn đến khiến hắn không thể tiếp nhận!
Hắn rốt cuộc có thể hiểu được vì sao Long Mạch Hà tình nguyện tự sát tạ tội cũng không muốn kinh động Long tộc ở sau lưng, bởi vì Hồng Nguyệt cường đại đến trình độ có thể mang đến tai họa ngập đầu cho toàn bộ Long Vực!
Lâm Vô Bệnh nuốt một ngụm nước miếng, khuôn mặt vô cùng chua xót. Trận chiến này, không đánh cũng đã thua!
Nhưng là, Lâm gia không có nam nhân không đánh mà hàng!
- Cha, ta và người sóng vai chiến đấu!
Lâm Hiến Dương lớn tiếng nói.
- Ha ha ha. Ra trận phụ tử binh, để cho chúng ta chiến một trận cuối cùng! Lâm Vô Bệnh cười sang sảng.
Hai cha con liên thủ phát động công kích hướng Chu Hằng.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
34 chương
24 chương
80 chương
286 chương