Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 1009
Chu Hằng cũng không có hứng thú nói lời nào.
Nói lời hoa lệ nhiều hơn nữa, còn không bằng kiếm trong tay có khí thế!
Tuy nhiên, muốn dùng lực lượng cấp bậc Thiên Hà Đế nghênh địch Tuệ Tinh Đế, Chu Hằng cũng không có cuồng như vậy! Không nói cái khác, hắn bị Triệu Lạc Nhạn chống lại là có thể chứng minh, Tuệ Tinh Cảnh là một cái hào rộng không thể vượt qua!
Ngay cả Tuệ Tinh Hoàng cũng là như thế, huống chi là Tuệ Tinh Đế?
Ông, Hỏa Thần Lô tế xuất, lập tức, 30 Hỏa Long Bào Hao bắn ra, uy thế kinh người!
Sau khi Chu Hằng đạt tới Thiên Hà Cảnh Đại viên mãn, hắn có thể đủ để kích phát uy năng của Hỏa Thần Lô tăng lên một bậc, dù sao cảnh giới Đại viên mãn cũng không phải thổi phồng lên, cảnh giới Đại viên mãn có thể làm cho toàn bộ Minh giới trong vô số năm qua cũng chỉ có trăm người đạt tới, tất nhiên có chỗ thần diệu.
- Di!
Diệp Cô Vũ không kìm nổi phát ra một tiếng thét kinh hãi, nhưng hai tay liền vỗ, 30 Hỏa Long rất nhanh liền bị hắn chấn diệt, tuy nhiên, công kích của hắn cũng bị hóa giải sạch sẽ, không tiếp tục tạo thành uy hiếp hữu hiệu đối với Chu Hằng nữa.
Hiện tại một khi Hỏa Thần Lô kích phát, đã có thể đánh ra uy năng của Tuệ Tinh Hoàng! Ở trong Thiên Hà Cảnh, cũng chỉ có Chu Hằng mới có năng lực như thế, bởi vì số lượng thiên hà của hắn đạt tới Đại viên mãn!
- Đây là . . . Hỏa Thần Lô!
- Hỏa Thần Lô của Thiên Hồn Chân Quân!
Hiển nhiên, Diệp Cô Vũ cùng Lý Vân Thông đều rất biết hàng, lập tức nhận ra được lai lịch của Hỏa Thần Lô! Cái này cũng khó trách, bởi vì hắc kiếm thoạt nhìn bình thường không có gì lạ, dùng cũng như nhau, không giống Hỏa Thần Lô, một khi thôi phát Hỏa Long Bào Hao, vô cùng phong cách.
Hai người đồng thời lộ ra kinh sợ, cũng có vẻ hâm mộ sâu đậm.
Hỏa Thần Lô chính là Bảo khí cấp Hắc Động!
Hơn nữa, cũng không chỉ là Bảo khí cấp Hắc Động đơn thuần, tác dụng lớn hơn của nó chính là tự mình luyện đan, đây mới là chỗ để vô số người đỏ mắt! Lúc trước Thiên Hồn Chân Quân đã được xưng là Dược sư kiệt xuất nhất từ xưa đến nay, thậm chí có cơ hội lấy đan chứng đạo, tiến vào Hỗn Độn Cảnh!
Đáng tiếc cuối cùng thất bại trong gang tấc, ngã xuống trong trận chiến trăm vạn năm trước, nhưng chuyện này không hư hao quang huy kiệt xuất của hắn ở Đan đạo chút nào!
Hỏa Thần Lô liền có được tất cả thuật luyện đan của Thiên Hồn Chân Quân!
Tuy rằng Hỏa Thần Lô không có khả năng tiếp tục nghiên cứu Đan đạo giống Thiên Hồn Chân Quân. Mất đi khả năng tiến thêm một bước, nhưng Thiên Hồn Chân Quân vốn chính là Dược sư đệ nhất thiên hạ, có thể nắm giữ toàn bộ Đan đạo của hắn, cái này đã có thể ngạo thị tất cả Dược sư trong thiên hạ!
Mà Bảo khí có thể nói là trân quý nhất cấp bậc Hắc Động Cảnh, lại rơi vào trong tay một tiểu nhân vật Thiên Hà Đế!
Quả thực lão trời già đang đưa bảo bối cho bọn họ a!
Lý Vân Thông còn nhịn được, trên mặt vẫn mang nụ cười ấm áp như cũ, nhưng trong ánh mắt của Diệp Cô Vũ cũng đã toát ra vẻ tham lam sâu đậm, Nhanh chóng phát khởi công kích đánh Chu Hằng, thế công mạnh hơn.
Trái tim Lâm Hiến Dương ở một bên phanh phanh đập lớn, lúc trước hắn đã nếm thua thiệt bởi Hỏa Thần Lô!
Hắn vẫn cho rằng đây là món Bảo khí cấp Tuệ Tinh, nhưng nhìn bộ dáng Lý Vân Thông cùng Diệp Cô Vũ kích động như thế, chỉ sợ nó còn không dừng lại Bảo khí cấp Tuệ Tinh!
Như vậy chỉ có . . . Cấp Hắc Động!
Trời ạ! Trong tay Chu Hằng đúng là nắm giữ một kiện Bảo khí cấp Hắc Động!
Nên biết rằng lúc trước toàn bộ Đại Tần Quốc cũng chỉ có hai kiện Bảo khí cấp Hắc Động, đều nắm giữ ở trong tay hoàng thất, nhưng theo Ma Long Đại Đế cùng hai vị hoàng thất lão tổ khác ngã xuống, hai kiện Bảo khí này cũng không biết tung tích.
Bởi vậy, trong tay Lâm Vô Bệnh cũng chỉ có một kiện Bảo khí cấp Hắc Động có được từ nhất mạch của Bạch Cốt Thánh nhân, nhưng lại hư hại, cần ôn dưỡng thời gian cực dài mới có thể tái hiện quang huy ngày xưa.
Nhưng trong tay Chu Hằng không ngờ còn có một kiện!
Ngay cả hắn cũng không có a!
Nếu là sớm biết như thế . .. Sớm biết như thế cũng không dùng a!
Lúc ấy Lâm Vô Bệnh vẫn chỉ là Tuệ Tinh Đế. Nào có tư cách liều mạng chính diện với Hồng Nguyệt?
Bảo khí này tất nhiên là Hồng Nguyệt ban cho Chu Hằng!
Tiểu bạch kiểm!
Tiểu bạch kiểm từ đầu đến đuôi, câu được một Hắc Động Hoàng, mới lấy được một món bảo bối như vậy!
Nghĩ đến vẻ tuyệt mỹ của Hồng Nguyệt, Lâm Hiến Dương không khỏi khó chịu!
Nếu bộ dạng Hồng Nguyệt xấu xí, tốt nhất là giống mẫu tinh tinh, như vậy trong lòng hắn còn có thể cân bằng một chút. Nhưng Hồng Nguyệt lại là tuyệt sắc nhân gian, nếu như nói nàng là sửu nữ, như vậy tất cả nữ nhân khắp thiên hạ đều không thể xưng là nữ nhân, mà là heo mẹ!
Điều này bảo Lâm Hiến Dương làm sao có thể không buồn bực trong lòng?
Dựa vào cái gì chuyện tốt như vậy lại để Chu Hằng gặp được?
May mắn, hắn cũng không biết Hồng Nguyệt căn bản không phải Hắc Động Hoàng mà là Hỗn Độn Cảnh, hơn nữa Chu Hằng còn có một Thánh nhân sư tỷ có quan hệ mập mờ! Nếu không, hắn phỏng chừng sẽ ghen tị tới hộc máu mà chết.
- Cô Vũ, chớ có sinh tật, thiên hạ chí bảo hữu đức giả cư, bảo vật thông linh sẽ tự chọn chủ. Không cưỡng cầu được!
Sau khi ánh mắt của Lý Vân Thông giãy giụa một trận, cuối cùng khôi phục thanh minh.
- Ha ha ha ha, không sai, hữu đức giả cư! Tiểu tử này có đức gì? Ta mới xứng có được bảo vật như vậy!
Diệp Cô Vũ căn bản không nghe Lý Vân Thông khuyên bảo, ngược lại thế công gấp hơn.
Nhưng Hỏa Thần Lô cũng sinh ra mãnh liệt, tuy rằng giới hạn trong thực lực của Chu Hằng không thể thi triển hết toàn bộ uy lực, nhưng bảo thể của nó lại là không thể phá vỡ, Hỏa Long cũng liên tục không ngừng sinh sôi cản lại tất cả công kích của Diệp Cô Vũ.
Lý Vân Thông thở dài, nói:
- Chí bảo như thế, nếu là không có cường giả áp chế, sẽ phục tòng một gã Thiên Hà Đế sao? Cô Vũ, Minh giới quá lớn, Long Vực chúng ta cũng không phải đệ nhất thiên hạ, không cần mù quáng gây thù hằn!
- Lý Vân Thông, ngươi rất nhát gan sợ phiền phức!
Diệp Cô Vũ cuồng tiếu, trong tay lóe sáng, mỗi bên hiện ra một cái phù văn.
- Chính là biên giới xa xôi, sao có thể xuất hiện cường giả? Tiểu tử này bất quá là vận khí tốt một chút thôi!
Phù văn vừa ra, chiến lực của hắn lập tức tăng vọt một cấp bậc, song chưởng đánh tới, từng đạo Hỏa Long giống như thủy xà nhẹ nhàng bị diệt. Nam nhân lãnh khốc này cũng như đại ma thần ép tới chỗ Chu Hằng, tóc đen đầu đầy bay loạn, sát khí rừng rực.
Chu Hằng hừ nhẹ một tiếng, tâm niệm vừa động, Lạc Nhật Cung, Càn Khôn Quyển, Bích Xà Hồn đều xuất hiện!
Phốc!
Nét mặt ôn hòa của Lý Vân Thông lập tức bị phá tan, rất không văn nhã trừng ánh mắt ra, mà công kích của Diệp Cô Vũ cũng hơi ngừng, lộ ra vẻ không thể tin.
Một, hai, ba, bốn!
Cả 4 món bảo vật ít nhất là cấp bậc Hắc Động Cảnh!
Bọn họ vẫn là không có nhận ra thanh hắc kiếm, ít nhất không nhìn ra thanh phá kiếm này có chỗ ly kỳ gì.
- Ha ha ha ha, tiểu tử ngươi tuyệt đối là người trời ưu ái, mới có thể kiếm được nhiều bảo vật như vậy!
Sau khi Diệp Cô Vũ sửng sốt đột nhiên cười ha hả.
- Không tồi! Không tồi! Ta thay đổi chủ ý, ta sẽ không giết ngươi, ta muốn ngươi còn sống, tìm bảo vật cho ta!
Ở Minh giới có cách nói như thế, có vài người vận khí nghịch thiên. Chính là ở trên đường đi cũng sẽ bị Bảo khí vướng chân, sau đó thời điểm té xuống còn có thể phát hiện một gốc cây dược thảo quý báu.
Bị đánh rơi từ vách núi cao chẳng những không chết, còn có thể phát hiện động phủ của cường giả thượng cổ, dễ dàng đạt được kế thừa cao cấp!
Loại người đại vận khí này, được xưng là người trời ưu ái, ý là người may mắn nhận được lão trời già chiếu cố!
Một Thiên Hà Đế không ngờ có thể một hơi xuất ra 4 kiện ít nhất là Bảo khí cấp Hắc Động, đây không phải vận khí nghịch thiên thì là cái gì?
- Tất cả của ngươi đều là của ta!
Diệp Cô Vũ cuồng tiếu, phù văn diệu động, hắn tấn công Chu Hằng. Lúc trước hắn muốn giết Chu Hằng, nhưng hiện tại xuống tay khá nhẹ, chỉ muốn Chu Hằng bị thương nặng, sau đó hạ phù văn trên người Chu Hằng, để hắn trọn đời nghe hiệu lệnh của mình.
- Khoác lác!
Chu Hằng lắc lắc đầu, ông, 4 Bảo khí đồng thời lay động, Hỏa Thần Lô phun Hỏa Long ra, Càn Khôn Quyển thì xoay tròn chụp tới Diệp Cô Vũ, Bích Xà Hồn sinh ra ảo ảnh, mê hoặc lòng người.
Nhưng nhanh nhất vẫn là Lạc Nhật Cung, căng dây mà bắn, hàn quang nhoáng lên một cái, tên đã bắn tới ngực Diệp Cô Vũ!
Bành!
Một đạo ánh sáng sáng chói lay động, Thủy Tinh Tiễn cũng không thể bắn thủng ngực Diệp Cô Vũ, mà là bị băn ngược lại, nhưng thân hình Diệp Cô Vũ cũng hơi dừng lại một chút, trên mặt lộ ra vẻ bị đau.
Dù sao đây chính là Bảo khí cấp Hỗn Độn, lấy linh lực Thiên Hà Cảnh Đại viên mãn của Chu Hằng hiện giờ kích phát ra, đủ để phát huy ra uy lực cấp bậc Tuệ Tinh Hoàng!
Tuệ Tinh Đế quả thật cường đại, nhưng một kích toàn lực của Tuệ Tinh Hoàng cũng tuyệt không dễ chịu!
Bành! Bành! Bành!
Nhìn lại Diệp Cô Vũ, công kích của hắn dưới ảnh hưởng của Bích Xà Hồn, Càn Khôn Quyển, bị Hỏa Thần Lô hóa giải hơn phân nửa, cuối cùng bị hắc kiếm ngăn chặn.
Giao phong lần này đúng là Chu Hằng dường như không có việc gì, mà Diệp Cô Vũ thì phải ăn thiệt nhỏ.
Đối với kết quả như vậy, trước đó tuyệt không ai có thể nghĩ đến!
Một Thiên Hà Đế nho nhỏ không ngờ có thể chiếm một điểm tiện nghi nhỏ trên người của Tuệ Tinh Đế đỉnh phong. Hơn nữa vị Tuệ Tinh Đế này cũng không phải là Tuệ Tinh Đế thông thường, mà chính là người đến từ Long Vực a!
Nhưng suy nghĩ lại một chút thì thực ra chuyện này cũng không khó chấp nhận.
Ai bảo Chu Hằng có được nhiều Bảo khí như vậy? Nếu là 4 chí bảo vẫn không thể đỡ được Diệp Cô Vũ, ngược lại thì là chuyện không bình thường!
Không, không phải 4, mà là 5 kiện!
Chuôi hắc kiếm này có thể trúng phù văn lại không hư hao chút nào, tuyệt không thể nào là đồ vật thông thường, nói không chừng lại là một kiện Bảo khí cấp Hắc Động!
5 kiện!
Mấy cái chữ này đừng nói Lâm Hiến Dương đen mặt, chính là Long Tộc từ trước đến nay lấy tài phú để xưng danh cũng run run! Thông thường Bảo khí cấp Hắc Động tự nhiên không đáng kể, Long Tộc tồn tại nhiều năm như vậy, ôn dưỡng, cướp đoạt được không có 1000 cũng có 500.
Nhưng cấp bậc Hỗn Độn Cảnh, chỉ có hai kiện, một kiện là Bảo khí bản mạng của Tổ Long - Sinh Mệnh Chi Quang, một kiện khác thì là Kim Cô bổng trấn hải do lực lượng của Long Tộc chế tạo!
Diệp Cô Vũ, Lý Vân Thông đều là nhân vât râu ria của Long Tộc, không có tư cách đi gặp đầu Lão Long kia, tự nhiên cũng không có khả năng thấy Sinh Mệnh Chi Quang, nhưng một kiện bảo vật cấp Hỗn Độn Kim Cô bổng khác lại là trấn áp một vực Ma Hải, mỗi một con cháu của Long Tộc đều có may mắn thấy, cũng có cơ hội ở gần phụ cận Bảo khí này, cũng có cơ hội lĩnh ngộ đại đạo thiên địa.
Cho nên, Diệp, Lý hai người thực ra cũng không xa lạ đối với Bảo khí Hỗn Độn Cảnh.
Hắc kiếm bị gãy, lại không hề lộ ra khí tức, bọn họ căn bản nhìn không thấu, nhưng Lạc Nhật Cung lại là hoàn hảo không tổn hao gì, làm cho bọn họ cảm ứng được một cỗ khí tức không chênh lệch lắm cùng Kim Cô bổng trấn hải.
Bảo khí Hỗn Độn Cảnh!
Diệp Cô Vũ kích động đến mức thân thể cũng phát run, chí bảo giống như vậy cho dù là hắn chiếm được cũng không thể bảo lưu lại, nhất định phải giao cho gia tộc. Nhưng trong tộc cũng không bạc đãi hắn, ít nhất sẽ ban cho hắn một kiện Bảo khí cấp Hắc Động, còn có số lớn tài nguyên tu luyện.
Thực ra, bảo vật cũng không phải càng cao cấp càng tốt, mà là phải áp dụng. Đối với Diệp Cô Vũ mà nói, hiện bảo vật cấp Hắc Động cùng bảo vật Hỗn Độn Cảnh chắc chắn cũng không có khác nhau, dù sao đều không thúc giục ra uy lực nên có.
Hắn đỏ mắt muốn chết!
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
34 chương
24 chương
80 chương
286 chương