Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 985
- Diệp công tử, các ngươi tới từ Chân Linh Đại Lục à?
Hai người đang nói chuyện thì Lam Sơn Mi đột nhiên xen vào.
Diệp Trần gật đầu nói:
- Không sai!
Hắn và Lôi Linh Vương cũng không có dùng chân nguyên truyền âm nên Lam Sơn Mi cũng có thể nghe được.
- Ta từ trước tới giờ vẫn có lòng ngưỡng mộ Chân Linh Đại Lục, nghe nói nơi đó chính là trung tâm của Chân Linh thế giới, Huyết Thiên Đại Lục cũng là một phần bị phân liệt ra từ Chân Linh Đại Lục.
Lam Sơn Mi này kiến thức cũng không ít.
Lôi Linh Vương cười hắc hắc nói:
- Nghe nói ở Huyết Thiên Đại Lục yêu ma chiếm đa số, ngươi tu luyện là công pháp ma đạo, chắc hẳn ở Huyết Thiên Đại Lục cũng là một thiên tài tuyệt thế nổi danh đường thời chứ hả?
- Không dám nhận, thực lực của các hạ mới thực khiến cho ta bội phục!
Lam Sơn Mi hết sức kiêng kị với Lôi Linh Vương, đối phương cũng giống như nàng, đều dùng đao nhưng tu vi của đối phương lại cao hơn nàng tới hai trọng. Nàng biết nàng có thể vượt cấp chiến đấu nhưng đối phương cũng không phải người bình thường. Tuy từ tướng mạo nhìn xem thì đối phương không thể gọi là thanh niên, thuộc về trung niên nhân nhưng căn cứ theo khí tức sinh mệnh thì đối phương bất quá chỉ mới hơn năm mươi tuổi một chút. Hơn năm mươi tuổi đạt tới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng thì lúc trước chắc hẳn cũng là một tuyệt thế thiên tài!
Lam
Sơn Mi hết sức nhạy cảm với khí tức sinh mệnh. Lôi Linh Vương sở dĩ nhìn như một trung niên, chủ yếu là do hắn đãn vận dụng một loại bí pháp làm tuổi họ bị giảm mất năm năm, cho nên so với bạn đồng lứa có vẻ già hơn khoảng mười tuổi. Chiếu theo tuổi thọ ba trăm năm của Linh Hải Cảnh thì hơn năm mươi bất quá chỉ là một thanh niên mà thôi.
Hàn Thiết Thành nằm dưới đáy biển nên rất nhanh mọi người đã vọt lên tụ tập ở trên không trung.
- Mọi người lên đây!
Lão giả mập mạp xoay Trữ vật linh giới trên ngón tay một vòng, lập tức một cái khôi lỗi thuyền cực lớn hiện ra trước mắt mọi người khiến cho ai cũng hai mắt toả sáng.
Cái khôi lỗi thuyền này dài chừng sáu bảy chục mét, rộng hơn mười mét, bên ngàoi bao phủ một tầng quang mang màu vàng nhạt, ở vị trí đầu thuyền và đuôi thuyền còn có vài chục cái khôi lỗi pháo.
- Là Thượng phẩm khôi lỗi thuyền!
Diệp Trần cười nói.
Thượng phẩm khôi lỗi thuyền tuy không thể uy hiếp được Bán bộ Vương Giả nhưng đối với Linh Hải Cảnh thì lại có lực sát thương không thấp, tiết kiệm được rất nhiều nhân lực, trọng yếu nhất là ngồi trên khôi lỗi thuyền thoải mái hơn nhiều, dù sao muốn tới Huyết Thiên Đại Lục cũng không phải một hai ngày là được.
Tất cả mọi người lên thuyền thì thuyền cũng bắt đầu khởi động.
Tốc độ của khôi lỗi thuyền rất nhanh, so với phi hành khôi lỗi của Diệp Trần nhanh hơn nhiều, trong nháy mắt có thể vượt qua hơn mười dặm nhưng ngồi ở trên thuyền lại không hề cảm thấy chút gió thổi nào, có thể đứng ở đầu thuyền ngắm phong cảnh rất thoải mái.
Lão giả mập mạp đi tới đầu thuyền, nói với Lôi Linh Vương và Lam Sơn Mi:
- Cảm tạ hai vị đã tiếp nhận bảo hộ cho Viên Nguyệt thương đội chúng tôi!
Lôi Linh Vương nói:
- Chúng ta là người được thê cho nên cũng không cần phải cảm tạ hay không cảm tạ gì cả!
- Mặc kệ thế nào thì có hai người ở đây, thương đội sẽ an toàn hơn rất nhiều. Khi tới nơi ta sẽ tặng cho hai vị lệnh bài khách quý của Viên
Nguyệt thương hội, về sau chỉ cần hai vị đến giao dịch ở Viên Nguyệt thương hội, hết thảy đều dùng chín mươi phần trăm giá, hơn nữa sẽ ưu tiên trước!
Lão giả mập mạp rất khôn khéo, mặc kệ là ở đâu, Bán bộ Vương Giả tối cường giả đều rất hiếm thấy, nếu có thể dùng một cái thẻ khách quý làm cho đối phương sinh ra hảo cảm với Viên Nguyệt thương hội thì chỉ có lợi chứ không hại, cấp trên chắc chắn sẽ ủng hộ hắn.
...
Sau khi khôi lỗi thuyền phi hành ba ngày thì đã tới hải phận Huyết Hải.
- Đã đến Huyết Hải, mọi người cẩn thận một chút!
Lão giả mập mạp đi lên boong tàu nhắc nhở mọi người.
- Yên tâm đi, chúng ta có hai vị Bán bộ Vương Giả tối cường giả, trừ khi
Ngũ Thập Đạo tập thể xuất động, nếu không chúng chỉ có ôm hận mà về!
Tất cả mọi người rất buông lỏng, dù sao có hai vị Bán bộ Vương Giả tối cường giả ở đây thì còn lo lắng cái gì chứ?
Lão giả mập mạp cười lắc đầu, hắn biết mọi người nói có lý nhưng vẫn muốn mọi người chuẩn bị tốt cho việc chiến đấu.
Ngày đầu tiên bình yên vô sự.
Ngày hôm sau vẫn gió yên sóng lặng.
Ngày thứ ba, đã có một chút vấn đề, thường thường cách một đoạn thời gian sẽ có một cổ Linh hồn lực cường đại quét tới không kiêng nể gì cả.
- Xem ra chúng ta bị người ta nhìn chằm chằm vào rồi!
Diệp Trần men theo hướng phát ra Linh hồn lực thì thấy không ít người, những người này tất cả đều là một thân quần áo dính đầy máu, đằng đằng sát khí, hẳn là thế lực của Ngũ Thập Đạo.
- Không đến thì thôi, đã đến thì vừa vặn để cho Ma Đao của ta kiến huyết!
Lam Sơn Mi hời hợt nói.
Giữa trưa ngày hôm sau, khôi lỗi thuyền đã bị bốn năm trăm người vây quanh.
Nhìn năm mươi người cầm đầu, một ít người trên thuyền lập tức hoảng sợ:
- Ngũ Thập Đạo, là Ngũ Thập Đạo, trời ạ, bọn chúng toàn bộ đều đến!
- Vận khí của chúng ta cũng quá kém a! Thoáng cái đã đụng phải toàn bộ Ngũ Thập Đạo!
Có người sắc mặt tái nhợt, nói.
Diệp Trần nhìn năm mươi tên đạo tặc cầm đầu thì phát hiện trong đó có ba mươi tên là Linh Hải Cảnh hậu kỳ, mười bảy tên là Bán bộ Vương Giả, ba tên là Bán bộ Vương Giả tối cường giả.
- Rất lâu rồi không hề đại chiến một trận a!
Hai mắt Lôi Linh Vương lôi điện lập loè, chiến ý sôi trào.
Một trong ba tên cầm đầu Ngũ Thập Đạo, trên mặt đầy vết sẹo, liếm liếm môi nói:
- Viên Nguyệt thương đội là con dê béo lớn nhất, sao có thể buông tha được, lần này huyết tẩy Viên Nguyệt thương đội, thu hoạch tài vật ít nhất cũng có ba ức Thượng phẩm linh thạch a!
- Ba ức? Ngươi quá coi thường Viên Nguyệt thương đội rồi, ta cá là phải ít nhất năm ức!
Một lão phụ trên mặt đầy lông mao ở bên cạnh nói.
- Được rồi, chúng ta không nên chủ quan, trên thuyền có hai tên Bán bộ
Vương Giả tối cường giả, vừa lên là phải cuốn lấy chúng không để chúng có cơ hội làm tổn thất người của chúng ta!
Đứng ở giữa là một trung niên cao lớn, trên đỉnh đầu hắn còn có vây cá, con mắt thì lòng trắng rất nhiều, trông vô cùng quỷ dị.
- Nếu không có Bán bộ Vương Giả tối cường giả thì ta nghĩ bọn chúng cũng không dám khởi hành về Huyết Thiên Đại Lục!
Lão phụ thần thái thập phần độc ác nói.
Truyện khác cùng thể loại
108 chương
156 chương
3257 chương
74 chương
112 chương
40 chương
249 chương
57 chương