Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 869
- Hừ, không có ta, xem các người làm sao ngăn cản?
Phương Đông Hạo đã từng chứng kiến sự đáng sợ của Thực Nhân Ngư. Thực Nhân Ngư sức chiến đấu đơn thể không cao, một Bão Nguyên Cảnh võ giả cũng dễ dàng đối phó nhưng Thực Nhân Ngử ở thâm hải có hai đặc điểm, một là thân thể cứng rắn, hai là hàm răng vô cùng sắc bén. Thân thể của chúng cứng rắn tới mức Linh Hải Cảnh đại năng giả cũng không thể một kích có thể giết chết được, hàm răng của chúng thì có thể cắn thủng hộ thể chân nguyên của Linh Hải Cảnh đại năng giả. Một khi Thực Nhân Nhân ở thâm hải hình thành quy mô lớn thì cho dù là Bán bộ Vương Giả cũng phải tránh lui.
- Đúng là phiền toái!
Trung niên tóc xám dùng linh hồn lực thăm dò vào trong trữ vật linh giới tìm kiếm vật gì đó.
Tốc độ của đàn Thực Nhân Ngư này rất nhanh, chỉ vài cái chớp mắt đã tới gần, cùng lúc đó trung niên tóc xám cũng ném ra một viên dược hoàn màu xanh lá. Từng sợi khí tức màu xanh lá phiêu phù ra, đáng tiếc tốc độ khuếch tán không quá nhanh, không bằng với tốc độ công kích của Thực Nhân Ngư.
- A a a a a a....
Chỉ trong một chốc lát, cường giả Tinh Cực Cảnh đã chết mấy người! Đối mặt với đám hung vật thâm hải Thực Nhân Ngư này hộ thể chân nguyên của Tinh Cực Cảnh cường giả không khác gì tờ giấy.
Diệp Trần lúc này cũng lọt vào sự công kích của đại lượng Thực Nhân Ngư.
Hộ thể ma nguyên của Mộ Dung Khuynh Thành có thể so với hộ thể chân nguyên của Bán bộ Vương Giả cho nên đám Thực Nhân Ngư nhất thời bám vào cũng không thể nào công phá được, tất cả đều bị bắn ngược ra sau.
Thấy cảnh này, Phương Đông Hạo có chút ngoài ý muốn, hắn vốn có ý định muốn tiến tới giúp đỡ một chút để cho Mộ Dung Khuynh Thành biết rõ người có thể cứu nàng là ai. Nhưng mà dự định này không thành rồi, bởi vì Mộ Dung Khuynh Thành đã có thể bảo mệnh thì Diệp Trần chưa chắc không thể bảo mệnh, nhưng cho dù Diệp Trần không chết thì chắc chắn cũng sẽ chật vật không chịu nổi.
Đáng tiếc là hắn đã xem thường khoái kiếm của Diệp Trần.
Bất luận con Thực Nhân Ngư nào tới gần Diệp Trần đều bị một kiếm xẻ đôi, chỉ trong một thóang mà đã có mấy trăm con Thực Nhân NGư chết dưới kiếm của hắn, toàn bộ đều bị xẻ đôi, không biết được là Diệp Trần đã xuất kiếm lúc nào.
- Hả? Xuất kiếm nhanh như vậy?
Phương Đông Hạo lúc này đã thừa nhận bản thân đã xem thường Diệp Trần.
- Hạo ca, hắn tựa hồ không dễ trêu a!
Mạnh Hiểu Linh càng giật mình hơn Phương Đông Hạo. Nàng chưa từng thấy ai có thể xuất kiếm nhanh tới trình độ như Diệp Trần!
Hít sâu một hơi, Phương Đông Hạo nói:
- Kiếm cho dù có nhanh cũng không là gì, ta là Bán bộ Vương Giả, hắn là Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhất định không phải đối thủ của ta. Kiếm của hắn cho dù có nhanh hơn nữa thì có thể phá được phòng ngự của ta sao? Mà ta thì chỉ cần một chiêu là có thể xé xác hắn rồi!
Khí tức màu xanh lá của viên dược hoàn rốt cuộc đã tràn ngập khắp nơi, đám Thực Nhân Ngư khi nhận ra được khí tức này thì lập tức như thiêu thân lao vào lửa, điên cuồng dùng tốc độ nhanh nhất căn nuốt những luồng khí tức màu xanh lá này.
Một tràng cảnh khủng bố lập tức phát sinh! Những con Thực Nhân Ngư khác khi thấy những con Thực Nhân Ngư vừa nuốt luồng khí tức màu xanh lá thì đôi mắt liền trở nên đỏ lòm nhanh chóng phân thây đối phương, sau đó tranh nhau cắn xé thi thể thôn phệ rồi tiếp tục điên cuồng thôn phệ những con Thực Nhân Ngư khác.
Cứ như vậy, số lượng Thực Nhân Ngư càng ngày càng ít, đến cuối cùng chỉ còn lại một con Thực Nhân Ngư có cái bựng rất to bơi qua bơi lại một chút rồi không còn tiếng động gì nữa.
- Đây là dược hoàn gì mà đáng sợ như vậy?
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Trung niên tóc xám thoả mãn nói:
- Đây là đòn sát thủ mà Hắc Thuỷ liên minh đặc biệt chế ra để đối phó với Thực Nhân Ngư. Đừng nhìn một viên dược hoàn nho nhỏ như vậy mà xem thường, tài liệu dùng để luyện chế nó nếu đổi thành Thượng phẩm linh thạch phải dùng mấy trăm vạn để tính, đồng thời có thể giết chết được mấy ngàn vạn con Thực Nhân Ngư. Lúc này ta ra dùng cũng là có chút bất đắc dĩ!
Tài liệu luyện chế ra dược hoàn màu xanh lá kia thập phần hiếm thấy, mỗi một loại trong đó đều có giá trị liên thành. Sau đó còn phải được Luyện dược đại sư tinh luyện ra tinh hoa, trải qua chín chín tám mươi mốt ngày luyện chế mới có thể thành công, mà xác xuất thất bại cũng cao tới năm thành!
- Không biết quý liên minh có bán ra loại dược hoàn này không?
Có người lập tức hỏi.
- Chỉ cần ngươi có đủ Thượng phẩm linh thạch thì có thể thương lượng!
- Ách, thật đúng là ta không dậy nổi!
Một quả dược hoàn như vậy trị giá ít nhất mấy trăm vạn Thượng phẩm linh thạch, cho dù là Bán bộ Vương Giả cũng không có nhiều tài phú như vậy a!
Mặc dù là có dược hoàn đối phó với Thực Nhân Ngư nhưng số lượng thương vong cũng thảm trọng. Thô lược tính toán thì Tinh Cực Cảnh cường giả ít nhất cũng chết bốn năm mươi người, Linh Hải Cảnh đại năng giả chết hơn mười người! Thoáng cái đã chết đi một phần tư số người, khiến cho sắc mặt của trung niên tóc xám rất khó coi.
- Diệp Trần, ngươi có cảm thấy kỳ quái không? Tên cao thủ của Hắc Thuỷ liên minh này tựa hồ rất để ý số lượng người thương vong, theo bình thường thì đúng ra hắn không cần quan tâm tới mới hợp lý!
Mộ Dung Khuynh Thành nhìn ra có điểm không đúng.
- Đúng là có chút kỳ quái, hơn nữa không chỉ có điểm này, ví dụ như Hắc Thuỷ liên minh phân bổ nhiệm vụ, ví dụ như vô hạn đổi Thuỷ tinh chân nguyên....
Diệp Trần từ đầu đã nhìn ra Thuỷ TInh đảo có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng hắn suy đoán không ra nguyên nhân vì sao.
- Xem ra chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Mộ Dung Khuynh Thành gật gật đầu nói.
- Yên tâm, chỉ cần không gặp phải Sinh Tử Cảnh Vương giả thì ta nắm chắc có thể chạy thoát được!
Đây chính là nguyên nhân Diệp Trần bất động thanh sắc.
- Đến rồi!
Sau khi tiếp tục đi sâu xuống mấy ngàn mét, trung niên tóc xám thở phào một hơi, cao hứng hô lên.
Trước mặt mọi người lúc này có một lối vào cực lớn ở dưới đáy biển, bên ngoài cửa có vô số chu hảo thảo lan tràng, nếu không nhìn kỹ thì khó mà nhìn ra được.
- ĐI, đi vào thôi!
Trung niên tóc xám dẫn đầu đi vào trong.
- Đi thôi!
Mọi người nhiều ít cũng có chút nhíu mày rồi theo đi vào.
- Hắc hắc!
Tên trung niên hung ác tựa hồ cũng cảm giác được có điểm gì đó là lạ nên hắn tận lực thả chậm tốc độ đi theo phía sau mọi người tiến vào.
Truyện khác cùng thể loại
1412 chương
8 chương
50 chương
5 chương
369 chương
89 chương
112 chương
116 chương
12 chương