Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 833
- Hỏa Điểu Vương so với Thương Lang Vương thì cường đại hơn không chỉ một hai lần, hơi thở trong mộ địa, lại có thể ngưng tụ thành vật thực.
Đánh tan hỏa điểu trong nháy mắt, Diệp Trần thầm nghĩ.
Diệp Trần không biết, không phải Hỏa Điểu Vương mạnh hơn nhiều so với Thương Lang Vương, thật ra thực lực Hỏa Điểu Vương cũng hơn Thương Lang Vương một chút mà thôi, sở dĩ nhiệt khí có thể ngưng tụ thành vật thực, là vì Hỏa Điểu chủ tu hỏa chi áo nghĩa, cùng chính là áo nghĩa tự nhiên, áo nghĩa tự nhiên dễ dàng sinh ra linh tính, qua vài ngàn năm, nhiệt khí trầm tích ở nơi này, tạo thành vật thực cũng không phải kỳ quái.
Tại một đại sảnh trong mộ địa Hỏa Điểu Vương, Quỷ Mộc Vương và Địa Thử Vương đang dùng linh hồn lực của mình lục soát tìm kiếm bảo vật, Địa Thử Vương dùng đến bản lĩnh xuất chúng của hắn, Linh hồn lực ngưng tụ lại thành một Lão thử, vô khổng bất nhập, đây là Địa thử vương có thiên phú trinh sát.
Chi chi!
Dường như linh hồn Lão thử phát hiện ra cái gì đó, kêu lên chi chi!
- Có bảo vật!
Địa Thử Vương lao tới.
- Con mẹ nó, chỉ là một viên Hỏa vân tinh thạch bán cực phẩm.
Hỏa vân tinh thạch bán cực phẩm đối với chân nguyên chủ tu hỏa hệ và đại năng Linh Hải Cảnh hỏa chi áo nghĩa mà nói, là bảo vật khó có được, nhưng Địa Thử Vương chủ tu thổ hệ, Hỏa vân tinh thạch bất quá chỉ là đồ bình thường, hắn căn bản không để vào mắt, chân chính có thể lọt vào mắt hắn, chính là yêu thuật của Hỏa Điểu Vương.
Quỷ Mộc Vương nói:
- Không cần gấp gáp, đây mới chỉ là mộ địa thứ hai, phía sau còn mộ địa Bạch Dương Vương và mộ địa Thiên Hạt Vương, cuối cùng, mộ địa Tứ Cực Đại đế mới là trọng yếu nhất.
Địa Thử Vương nói:
- Mộ địa Bạch Dương Vương và mộ địa Thiên Hạt Vương chỉ là lý thuyết, mộ địa Tứ cực đại đế đâu đên phiên chúng ta, đó là địa phương của Vương giả Sinh Tử Cảnh, nếu chúng ta đi tới, chỉ có một con đường chết, đáng tiếc, vẫn không gặp phải bọn người kia, đoạt Linh thụ thượng phẩm của bọn hắn, cũng là một thu hoạch lớn.
Quỷ Mộc Vương đờ đẫn nói:
- Ngươi quá vội vã, trong mắt ta, bọn hắn là những người đã chết, bất quá là sớm hay muộn mà thôi.
- Có linh thụ thượng phẩm tới tay, ta mới có thể yên tâm, nếu không, trước tiên chúng ta đi tìm bọn hắn, ta tin bọn hắn không hội tụ lại một chỗ.
- Cũng tốt.
Quỷ Mộc Vương gật gật đầu.
Hai người đang muốn hành động, chợt một thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện tại cửa đại sảnh.
- Người các ngươi đang tìm là ta sao?
Diệp Trần thong dong đi vào đại sảnh.
- Tiểu tử, là ngươi!
Địa Thử Vương quá đỗi vui mừng.
Trong mắt Quỷ Mộc Vương hiện lên tinh quang thập phần kinh khủng, lần trước, nếu như không phải Yến Phượng Phượng và Mộ Dung Khuynh Thành hiệp trợ một bên, hắn tuyệt đối có thể giết chết Diệp Trần.
- Các ngươi đang tìm ta, vừa lúc, ta cũng đang tìm các ngươi.
Thực lực Diệp Trần gia tăng gấp bội, đang muốn tìm người để thử ra sao, hai người này, không thể nghi ngờ gì, là chọn lựa thích hợp nhất.
- Tìm chúng ta làm gì?
Địa Thử Vương từ từ đi tới bên trái Diệp Trần, cùng với Quỷ Mộc Vương một tả một hữu, vây Diệp Trần lại. Diệp Trần thản nhiên nói:
- Giết các ngươi.
- Giết chúng ta? Ha ha!
- Thì ra là thế, khó trách ngươi lại có lòng tin như vậy, thì ra là đã đột phá đến cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kì, nếu ta đoán không sai, áo nghĩa của ngươi cũng có phần tăng tiến, bất quá, chỉ như vậy thôi thì vẫn không đủ nhìn như cũ. Quỷ Mộc Vương liếc mắt một cái đã nhìn ra tu vi Diệp Trần đã đạt đến cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kì, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, các chủng loại áo nghĩa của Diệp Trần cũng sẽ tăng lên, nhưng bất kể áo nghĩa Diệp Trần có tăng lên hay không tăng, Quỷ Mộc Vương cũng không quá quan tâm để ý, ở ngoài mộ địa, sở dĩ Diệp Trần có thể kháng trụ, không phải do thực lực cường đại, mà chỉ là có thể chất Bất tử chi thân mà thôi.
Hắn nào biết rằng, áo nghĩa Diệp Trần tăng lên, không chỉ tăng lên nửa thành mà là vài thành, nếu hắn biết, tuyệt đối sẽ không nói như thế.
- Người chết chính là ngươi!
Diệp Trần không hướng về phía Địa Thử Vương, tốc độ Địa Thử Vương tương đối nhanh chóng, nếu công kích hắn đầu tiên, hắn có thể sẽ chạy thoát, về phần Quỷ Mộc Vương, hoàn toàn là một cái bia thịt.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Đôi mắt Địa Thử Vương bắn ra hung quang, thân hình chớp động liên tiếp, hóa thành mấy trăm đạo thân ảnh công kích Diệp Trần, hòng một kích giết chết đối phương.
Thương!
Diệp Trần không nhìn những thân ảnh chi chít của Địa Thử Vương, xuất Lôi Kiếp kiếm ra khỏi vỏ, vung một kiếm lên, vì tốc độ quá nhanh, Địa Thử Vương và Quỷ Mộc Vương không nhận thấy được.
Linh tê nhất kiếm nhanh đến mức tận cùng.
A!
Địa Thử Vương kêu thảm một tiếng, một cánh tay hắn bay ra ngoài, hắn căn bản không ngờ đến, Diệp Trần nhìn một cái có thể nhìn ra chân thân của hắn, một kiếm chém trúng hắn, tuy nói trên người hắn mặc khôi giáp phòng ngự, nhưng cánh tay không có khôi giáp hộ thủ, cho nên nháy mắt đã bị chặt đứt một cánh tay.
Xoẹt!
Thân hình Diệp Trần phiêu dật vô cùng, đâm Lôi Kiếp kiếm tới, đâm xuyên qua trán Địa Thử Vương, khởi xuất kiếm ý hủy diệt tru diệt linh hồn đối phương.
Hai kiếm!
Địa Thử Vương ngã xuống.
- Cái gì?
Nét mặt Quỷ Mộc Vương như đần độn đi, lộ ra vẻ kinh hãi, thực lực Địa Thử Vương có lẽ không bằng hắn, nhưng tốc độ là ưu thế của đối phương, mà Diệp chỉ nhìn một cái, một kiếm đánh trúng chân thân đối phương, kiếm thứ hai giết chết hắn, thực lực này, đã vượt quá tưởng tượng của hắn, Diệp Trần so với lúc trước đâu chỉ mạnh hơn gấp đôi, thậm chí gấp ba gấp bốn, chỉ có thể dùng hai chữ tà môn để hình dung.
- Thiên la địa võng!
Nét mặt Quỷ Mộc Vương đần độn, không có nghĩa là suy nghĩ và phản ứng của hắn đần độn, chỉ trong nháy mắt, hắn đã phản ứng, da thịt bên ngoài ngọ nguậy, vô số hắc khí lượn lờ chui ra, đan thành một mạn lưới lớn, trùm tới hướng Diệp Trần.
Mà bản thân của hắn, bước ra một bước, lao ra ngoài đại sảnh.
- Vỡ ra!
Đối mặt với mạn lưới lớn phô thiên cái địa, Diệp Trần tiện tay vung ra một kiếm, rung động màu vàng lợt giống như bó hoa tươi phóng ra, trên mạn lưới lớn vỡ ra một lỗ hổng lớn, thân hình chợt lóe, sau khi Diệp Trần ngưng tụ ra năm đạo kiếm quang, đuổi theo hướng Quỷ Mộc Vương.
- Tán hồn diệt phách!
Quỷ Mộc Vương trở tay đánh ra một quyền, quyền kình phát ra tiếng ô ô xé gió, tựa hồ như quỷ đêm khóc nỉ non, làm tóc gáy người ta dựng đứng. hốc!
Nếu như lúc trước kia, Diệp Trần đương nhiên sẽ bị đánh bay, thụ trọng thương, nhưng giờ không phải như ngày xưa, đối mặt với quyền này, Diệp Trần đâm tới một kiếm, xuyên qua quyền kình, quyền kình dần dần tiêu tán như bọt biển, mà đốm lửa nhỏ sau lưng Quỷ Mộc Vương văng ra khắp nơi, trong miệng phun ra đại lượng mảnh nhỏ nội tạng.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
4944 chương
67 chương
429 chương
35 chương
73 chương