Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 653
Ầm!
Bên trong căn phòng, phiến kim quang lớn bạo phát, giống như một vầng thái dương kim sắc sinh ra từ hư không, khoảnh khắc đó, Hạ Hầu Tôn nâng tốc độ lên trạng thái đỉnh phong, lao thẳng ra ngoài căn phòng, đồng thời, ngón tay trỏ giơ ra, điểm liền ba chỉ lên bức tường đối diện cánh cửa.
Binh binh binh!
Bức tường bị xuyên thủng một nửa, chỉ còn lại một tầng mỏng mỏng.
- Chỉ thiên hoạ địa!
Bên ngoài cơ thể hình thành một vòng bình phong không gian, Hạ Hầu Tôn rống lên giận dữ lao qua bức tường, sang một thông đạo khác.
- Không ổn.
Mộ Dung Khuynh Thành xoay một vòng, vừa đi qua thì cảm thấy một trận kình phong từ sau lưng thổi tới, gạch vụn văng tung toé, thân ảnh Hạ Hầu Tôn từ hư chuyển thực.
- Gia tốc!
Mộ Dung Khuynh Thành một lần nữa thôi động tinh hoa ma lực, tăng tốc độ lên năm sáu lần, tốc độ này, cho dù là Yến Phượng Phượng cũng phải ngửi khói, đáng tiếc là, không gian không đủ rộng, ưu thế tốc độ không thể phát huy đến cực hạn, đến một ngã rẽ lại phải chuyển hướng, vô hình trung giảm thấp tốc độ, lãng phí thời gian, đánh xuyên qua tường càng không ổn, chẳng khắc gì cho Hạ Hầu Tôn thời gian đuổi kịp nàng, đối phương hoàn toàn có thể xuyên qua bức tường nàng vừa đánh vỡ, hơn nữa, đây đã là lần thứ hai nàng thôi động tinh hoa ma lực.
Dù là vậy, Mộ Dung Khuynh Thành vẫn bỏ Hạ Hầu Tôn tít phía sau, nếu không phải vì nguyên nhân địa hình, mà đổi thành thiên không không có vật trở ngại, nàng có thể trong nháy mắt bỏ xa đối phương sáu bảy mươi dặm, phải biết, man nhân có thực lực tiếp cận nửa bước vương giả cũng không thể làm gì được tốc độ của nàng.
- Hừ, trong thông đạo, tốc độ càng nhanh, hạn chế càng lớn, căn bản không thể di chuyển cao tốc trong một thời gian dài, xem nàng động dụng được mấy lần năng lượng.
Hạ Hầu Tôn đã cảm không còn cảm nhận được sự tồn tại của Mộ Dung Khuynh Thành, nhưng hắn không vội, vừa bay vừa bắn ra từng sợi linh hồn lực, đồng thời, để khôi lỗi xà du dộng trong những ngóc ngách xung quanh, giám sát tình hình.
- Tìm thấy rồi.
Thông qua một khôi lỗi xà, Hạ Hầu Tôn phát hiện ra tung tích Mộ Dung Khuynh Thành.
Binh!
Mộ Dung Khuynh Thành cũng phát hiện ra khôi lỗi xà, một chỉ đánh vỡ đối phương, nhưng chưa đi được bao lâu lại phát hiện một con khôi lỗi xà khác.
- Nhiều khôi lỗi xà vậy sao.
Mộ Dung Khuynh Thành sắc mặt khó coi.
Rắc!
Một bức tường nữa bị phá, Hạ Hầu Tôn đi đường tắt, kéo gần cự ly, trong mê cung thông đạo, đường tắt có thể khiến hắn đuổi kịp Mộ Dung Khuynh Thành nhanh hơn, cho dù tốc độ đối phương có nhanh hơn hắn, đây chính là lợi ích của công kích lực cao, hắn nhìn ra được, đối phương không thể động dụng năng lượng trong một thời gian dài, nếu không hắn cũng không đuổi theo.
Tinh hoa ma lực sớm đã thối lui, Mộ Dung Khuynh Thành di chuyển hoàn toàn dựa bào tốc độ bản thân, luận tốc độ, nàng vẫn nhanh Hạ Hầu Tôn một chút, theo những bức tường bị phá, khoảng cách giữa hai người một thu hẹp.
- Chỉ còn lại một lần sử dụng nữa thôi.
Mộ Dung Khuynh Thành hơi nhíu mày, đột nhiên, nàng nghĩ ra điều gì đó, lấy từ trong linh giới trữ vật ra một miếng ngọc bài, quán chú ma lực vào trong.
...
- Xem ra Bắc Minh Huy vẫn chưa chuẩn bị tinh thuần đối quyết với mình, gặp mình, trực tiếp tránh sang hướng khác, không lẽ hắn sợ mình đánh chết hắn?
Diệp Trần có chút buồn cười, lúc nãy, hắn nhìn thấy Bắc Minh Huy trong thông đạo, Bắc Minh Huy rõ ràng có chút kiêng kị Diệp Trần, sợ Diệp Trần hạ hắc thủ, trước đây khi hắn giao thủ với Diệp Trần, có không ít người chứng kiến, nhưng đây là trong bảo điện, bị giết căn bản không ai biết.
Diệp Trần di chuyển không nhanh không chậm, phóng xuất linh hồn lực, trong phạm vi năm trăm mét, bất cứ động tĩnh gì đều không thể thoát khỏi cảm tri của hắn.
- Ồ!
Sắc mặt Diệp Trần thoáng đổi, lấy ra một miếng ngọc bài từ trong linh giới trữ vật, mũi tên trên miếng ngọc bài sáng rực, phương hướng mũi tên hơi di động.
- Là Mộ Dung.
Diệp Trần không tự chủ gia tăng tốc độ, di chuyển theo hướng mũi tên, thầm nghĩ: Ngọc bài chỉ dẫn là dụng phẩm một lần, không đến thời khắc mấu chốt, Mộ Dung tuyệt đối không sử dụng, không lẽ có gì nguy hiểm, không đúng, nếu nàng di chuyển với tốc độ cao, còn ai truy sát được nàng?
Nghĩ đến vẫn đề then chốt, bên ngoài cơ thể Diệp Trần xuất hiện năm đường kiếm quang, kiếm quang mang theo thân hình Diệp Trần, cực tốc xuyên vào trong thông đạo, bởi vì có linh hồn lực cường đại nên mỗi lần chuyển hướng Diệp Trần đều có thể cải biến phương hướng một cách xảo diệu, nếu là như là người có tốc độ tương đương Diệp Trần, so tốc độ với hắn trong mê cung này, tuyệt đối bị hắn bỏ lại phía sau.
Chiu!
Kiếm quang loạn chớp trong thông đạo, Diệp Trần cải biến phương hướng quá ảo diệu, hắn biết lúc nào nên giảm tốc, lúc nào nên gia tốc.
...
- Nàng chạy không thoát được đâu!
Từ miệng một con khôi lỗi xà truyền ra thanh âm của Hạ Hầu Tôn.
Mộ Dung Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng, một đường chỉ lực đánh vỡ khôi lỗi xà, nàng đã đánh vỡ tổng cộng mười mấy con khôi lỗi xà, cũng không biết đối phương lấy đâu ra nhiều khôi lỗi xà như vậy.
Ầm!
Bức tường sau lưng bị đánh xuyên, Hạ Hầu Tôn toàn thân kim y khí thế như hồng, bá khí nồng đậm phát tiết bốn phía, giống như thực chất.
- Nàng có thể chạy được một lúc, nhưng không thể chạy được cả đời, mê cung thông đạo này căn bản không có lối ra, phải chờ bảo điện biến mất, chúng ta mới được truyền tống ra ngoài.
Hạ Hầu Tôn cuối cùng cũng cảm nhận được thân ảnh Mộ Dung Khuynh Thành, giữa hai người chỉ còn hai bức tường, một trong số đó vừa đổ.
- Phá hư chỉ!
Ngón tay kim sắc cự đại công phá một phần ba bức tường, Hạ Hầu Tôn hai tay liền phát, hai đường tuệ tinh chỉ kình rơi trúng một điểm.
Một khắc sau!
Hắn mang theo khói bụi mờ mịt, xuất hiện bên kia bức tường.
- Không lẽ định sử dụng tinh hoa ma lực cuối cùng.
Mộ Dung Khuynh Thành mặt hiện vẻ do dự.
- Không được, cho dù thôi động tinh hoa ma lực, cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của đối phương, chỉ lãng phí mà thôi, chi bằng dùng nó phản kích,
Sau khi đưa ra quyết định, Mộ Dung Khuynh Thành ngừng di chuyển, thân thể lơ lửng trong thông đạo, đôi cánh dơi sau lưng xoè rộng đến cực hạn.
- Bất động!
Hạ Hầu Tôn có dự cảm không tốt, ngầm thi triển Chỉ thiên hoạ địa, bảo vệ thân thể trong một tầng bình phong không gian, sau đó phát liền bốn đường tuệ tinh chỉ kình, đánh xuyên tường, khoảnh khắc bức tường bị phá, hắc quang đáng sợ tràn đến. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Thiên ma chỉ!
Thiên ma chỉ lần này không còn là Thiên ma chỉ bình thường, mà là Thiên ma chỉ ẩn hàm tinh hoa ma lực, chỉ thấy một khối quang cầu màu đen to bằng nắm đấm bắn ra, thuận theo lỗ thủng trên tường, đến thẳng vào mặt Hạ hầu Tôn, sóng ma lực cường liệt khiến con ngươi Hạ Hầu Tôn co rút đến cực hạn.
Truyện khác cùng thể loại
457 chương
22 chương
29 chương
35 chương
40 chương
12 chương