Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 650
- Diệp Trần, phải không! Căn phòng này là ta phát hiện trước, nếu không muốn rắc rối thì hãy nhanh chóng rời khỏi đây.
Tư Đồ Hạo đương nhiên chưa từng gặp qua Diệp Trần, nhưng đã nghe miêu tả qua về hắn, ví dụ y phục lam sắc chính là một nét đặc trưng.
Diệp Trần nói:
- Vào bảo điện đều là tìm bảo, nhìn thấy bảo vật, không có nghĩa bảo vật của ngươi, huống hồ ngươi vẫn chưa nhìn thấy bảo vật!
- Xem ra ngươi chưa nghe câu, thêm một người bạn tốt hơn thêm một kẻ thù.
Tư Đồ Hạo sầm nét mặt, tay phải đặt lên chuôi kiếm, bàn tay hơi siết, kiếm thế sắc bén thuận theo thông đạo, xông thẳng đến trước mặt Diệp Trần.
- Phải bạn hay không, không phải do ta quyết định, mà là do hai chúng ta.
Diệp Trần nhìn ra, Tư Đồ Hạo là một trong những người lợi hại nhất trong số các đỉnh tiêm thanh niên cao thủ, có lẽ thực lực không hề thua kém Bắc Minh Huy, lần này Đa bảo thánh tháp mở tầng thứ tư, thu hút tất cả đỉnh tiêm thanh niên cao thủ ẩn tàng, hắn không dám sơ suất, một số sát chiêu lợi hại, vẫn rất uy hiếp.
- Được rồi, người khác đều nói người là hạng nhất sau thanh niên ngũ cự đầu, hôm nay Tư Đồ Hạo ta sẽ thử xem ngươi có tư cách đó không.
- Tam tuyệt kiếm!
Tư Đồ Hạo vừa xuất thủ đã dùng tuyệt chiêu, trường kiếm xuất vỏ, vung lên rất mạnh, ba đường kiếm khí đan xen với nhau, lấp đầy cả căn phòng, ngoài ra, Diệp Trần còn phát hiện, trong khe hở giữa các đường kiếm khí có ngàn vạn tia kiếm khí giao thoa, giống như mạng nhện, may mà cảm tri của hắn đủ mạnh, nếu không sơ suất chui qua khe hở, chắc chắn thiệt thòi không nhỏ.
- Kim chi liên y!
Diệp Trần cũng không có ý kéo dài thời gian, cũng sử dụng sát chiêu, Kim chi liên y nhu hoà giống như một tảng đá ném xuống hồ nước, sóng nước khuếch tán, nghênh đón kiếm khí giao thoa.
Ầm ầm!
Thông đạo chỉ có hai đầu để phát tiết kình khí, đợi sóng trùng kích cuồng bạo bạo phát, Diệp Trần lấy ra một tấm thượng phẩm khiên bài, chặn trước người.
Tư Đồ Hạo không dễ chịu hơn, Kim chi liên y rõ ràng mạnh hơn tam tuyệt kiếm của hắn nên chớp mắt đã thấy phá tan sát chiêu của hắn, mặc dù Kim chi liên y cũng vì thế mà kinh đạo không đủ, nhưng song trùng kích do vụ va chạm mang lại phần lớn đều hướng về phía hắn.
Phụt!
Căn bản không kịp làm những động tác khác, Tư Đồ Hạo ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu tươi lớn, bắn tường thông đạo.
- Ngự kiếm thuật!
Một cảnh tượng đáng sợ phát sinh, Tư Đồ Hạo người đang bay ngược đột nhiên tay vê kiếm quyết, một chỉ điểm về phía Diệp Trần, một chỉ điểm xuất, thanh kiếm sau lưng hắn tự động xuất vỏ, dùng tốc độ nhanh nhất đâm về phía Diệp Trần.
Kiếm tốc quá nhanh, nhanh đến mức phần lớn mọi người không kịp phản ứng, nếu như đối diện không phải Diệp Trần mà là đỉnh tiêm thanh niên cao thủ khác, khả năng bị đánh chết vượt quá bảy phần, ba phần còn lại tuyệt đối là trọng thương.
- Cái gì, Ngự kiếm thuật!
Diệp Trần giật mình, là người có linh hồn xuyên việt, hắn rất hiểu khái niệm Ngự kiếm thuật, hắn thường nghĩ, đây là năng lực mà chỉ kiếm tiên mới có.
Sau giây phút ngỡ ngàng, Diệp Trần vô thức thi triển Linh tê nhất kiếm.
Đinh!
Hư không vang lên tiếng giao kích, một đòn chí mạng của Tư Đồ Hạo bị Diệp Trần phá tan.
- Ngự kiếm thuật của ta bị phá, không thể nào?
Nụ cười trên mặt Tư Đồ Hạo đông cứng, lúc trước hắn đã tính xong, nếu như Tam tuyệt kiếm không thể làm gì được Diệp Trần thì dùng Ngự kiếm thuật, chắc chắn khiến đối phương trọng thương mà chết, nhưng hắn không ngờ, Kim chi liên y của Diệp Trần uy lực lại lớn như vậy, khiến hắn nội thương không nhẹ, nhưng cũng không sao, tình huống này mà thi triển Ngự kiếm thuật, hiệu quả càng tốt.
Nhưng hắn đã sai, Linh tê nhất kiếm của Diệp Trần đúng là nhanh đến cực điểm, đến phi kiếm mà hắn điều khiển cũng bị phá.
- Chạy!
Không còn suy nghĩ nào khác, Tư Đồ Hạo chẳng đợi thân hình chạm đất, chân nguyên phun phát, bay đi theo lộ tuyến cũ, huyễn hoá ra những đường tàn ảnh.
Diệp Trần không đuổi theo, phi kiếm của Tư Đồ Hạo quá nhanh, Diệp Trần không chuẩn bị đã thi triển Linh tê nhất kiếm, khí huyết có chút hư phù, không thể trong nháy mắt thi triển Linh tê nhất kiếm thứ hai, trừ Linh tê nhất kiếm, những tuyệt chiêu sát chiêu khác cũng không thể giữ được Tư Đồ Hạo, dù sao khoảng cách giữa hai người cũng hơi xa.
- Ngự kiếm thuật, hình như có chút không giống.
Ban đầu, Diệp Trần còn hơi giật mình, nếu như là Ngự kiếm thuật thật, chỉ sợ hắn phải dùng mười hai phần lực khí để ứng phó, nhưng Ngự kiếm thuật của đối phương có chút khác biệt, không quá linh hoạt, chỉ đi theo một đường thẳng mà thôi, giống như kiếm trong tay, chỉ là công kích lực mạnh hơn kiếm trong tay một chút.
Ngự kiếm thuật chân chính dùng tâm cảnh điều khiển, không những nhanh đến cực điểm mà còn có thể lăng không chuyển hướng, tấn công kẻ thù từ rất nhiều góc độ, tình huống này, trừ phi phòng ngự đủ cao, nếu không chỉ có dùng tốc độ ứng phó, cho dù là Diệp Trần, cũng phải dốc toàn lực.
Nhưng rõ ràng là, Ngự kiếm thuật của Tư Đồ Hạo không giống như Ngự kiếm thuật mà Diệp Trần biết, uy lực thì có nhưng tính linh hoạt không đủ.
Đương nhiên, hai thứ này phải liên quan đến nhau.
Bất luận Ngự kiếm thuật của Tư Đồ Hạo, hay Ngự kiếm thuật trong nhận thức của Diệp Trần, bản chất đều như nhau, ẩn hàm chân nguyên lên phi kiếm, sau đó dùng dùng linh hồn lực thôi động.
Bật cười tự giễu, Diệp Trần lẩm bẩm một mình:
- Võ giả là võ giả, kiếm tiên là kiếm tiên, mình đúng là thần hồn nát thần tính, nếu như có kiếm tiên thật, thì cũng chẳng làm được gì, áo nghĩa là võ giả Chân Linh đại lục tham ngộ chưa chắc đã kém hơn tu tiên, nói một cách nghiêm túc, võ giả Chân Linh đại lục đến Linh Hải Cảnh cảnh giới, ai mà không có năng lực phá núi, đến Sinh Tử Cảnh, muốn phá hư không cũng có, hơn nữa chưa phải giới hạn, vẫn còn có thể tham ngộ thiên đạo pháp tắc.
Hồi phục cảm xúc, Diệp Trần cất bước, đi vào trong phòng.
Căn phòng không lớn, trung tâm có một thạch đài, trên thạch đài lơ lửng một quang cầu, trong quang cầu là một chiêc khải giáp màu xanh da trời.
- Bán cực phẩm khải giáp?
Diệp Trần không dám khẳng định, khải giáp bảo khí ba động bị khối cầu cách ly, từ bên ngoài không thể phát hiện được phẩm chất khải giáp.
Ba!
Một quyền đánh về phía khối cầu, bề mặt quyền phong xuất hiện tầng phòng ngự long cốt bạch sắc.
Khối cầu vỡ vụn, khải giáp da trời rơi vào tay Diệp Trần.
Ầm!
Bảo khí ba động cường liệt gần như khiến không gian nổi sóng, luồng ba động này, mạnh hơn thượng phẩm bảo khí bình thường, cũng chỉ có bán cực phẩm bảo khí mới có thể tán phát ba động như vậy.
- Đúng là bán cực phẩm khải giáp!
Diệp Trần thổ ra một ngụm khí.
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
172 chương
102 chương
33 chương
221 chương
41 chương