Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 595
- Đáng chết, lũ chim điên này.
Sau khi qua được dòng dung nham, năm người Mặc Sĩ Lâu gặp phải sự tấn công của một đàn liệt hoả long điểu, thảm hại vô cùng.
Đợi giết hết đàn liệt hoả long diểu, lại có một dòng sông màu đen nữa chặn ngang đường đi của họ, dòng sông này đen chẳng khác gì mực, mặt độ cực cao, gió thổi qua, cuồng phong thổi qua, một gợn sóng lăn tăn cũng không có, bên bờ, có mấy chiếc thuyền nhỏ làm bằng cốt trắng.
- Nước sông có độc, lên thuyền.
Mặc Sĩ Lâu tận mắt nhìn thấy một con liệt hoả long điểu bị thương nhảy xuống nước, thi cốt không còn.
Lúc năm người Mặc Sĩ Lâu lên thuyền, bọn Diệp Trần đã ở giữa sông.
- Không ngờ độc thuỷ mục cốt còn có tiểu thuyền bạch cốt, đúng là chu đáo, hoả liệt long điểu chỉ có thể nhìn theo chúng ta, không dám lao xuống.
Năm người lựa chọn hai chiếc thuyền, Yến Phượng Phượng Lăng Thiên Hạo và Quan Cầm một chiếc, Diệp Trần và Hải Vô Nhai một chiếc.
Diệp Trần cười nói:
- Chúng cũng sợ độc thuỷ mục cốt, chỉ cần dính vào một chút, thi cốt không còn, cho nên không dám lại gần mặt nước.
- Sao ta cứ cảm thấy đám liệt hoả long điểu này đang thì thầm.
Hải Vô Nhai liếc nhìn liệt hoả long điểu, nhíu mày nói.
Ầm ầm!
Hải Vô Nhai vừa dứt lời, từ trên mặt nước đen xì gần tiểu thuyền nhô lên một con cá sấu đen cực kì hung dữ, đây là độc long ngạc, kịch độc vô cùng, chẳng may trúng phải thì không gì có thể cứu được, không biết vì nguyên nhân gì mà chúng không chạm vào tiểu thuyền bạch cốt.
- Kim diệu chấn sát kiếm!
Phản ứng của Diệp Trần khiến Hải Vô Nhai không khỏi trợn mắt há mồm, cá sấu đen nhảy lên khỏi mặt nước, một đường sóng quang hình kiếm như một mảnh trăng khuyết chém xuống, người vung kiếm chính là Diệp Trần.
Xì xì!
Độc long ngạc phòng ngự không cao, thua xa những loại yêu thú họ cá sấu khác, bị một kiếm chém đứt đầu, thân thể cứng ngắc nằng nề rơi xuống và bị nước sống đen xì nuốt chửng.
Diệp Trần không kịp thở phào nhẹ nhõm, bởi vì càng về sau độc long ngạc xuất hiện càng nhiều, từ bốn phương tám hướng phun chất dịch màu đen về phía hai người.
- Khởi!
Hải Vô Nhai vận chân nguyên, định nhắc cả mình lẫn tiểu thuyền lên không trung, nhưng tiểu thuyền bạch cốt như mọc rễ, dính chặt lấy mặt sông, bây giờ Hải Vô Nhai mới hiểu, tại sao độc long ngạc lại không hất đổ tiểu thuyền, bởi vì tiểu thuyền này không biết vì duyên cớ gì, chỉ có thể di chuyển trước sau, muốn lật đổ nó là không thể.
- Tứ phương nguyên lượng!
Thấy tiểu thuyền không thể bay lên, Hải Vô Nhai xoay người, đánh một chưởng về bốn phương tám hướng, chưởng phong ngưng kết như có bức tường chặn đứng độc dịch bên ngoài.
Diệp Trần cũng không rảnh rỗi hơn, sóng quang hình kiếm dán vào mặt nước, bắn ra ngoài, lúc hắn đột phá lên Linh Hải Cảnh, linh cảm xuất hiện, kim chi áo nghĩa lên một tầng cao mới, kim diệu chấn sát kiếm vượt qua giới hạn, đạt đến trình độ mười một thành hoả hậu, kim diệu chấn sát kiếm mười một thành hoả hậu đã tách khỏi hình thái vốn có dần dần diễn biến theo chiều hướng sóng quang, Diệp Trần biết, đẳng cấp của kiếm chiêu vẫn thấp hơn đẳng cấp của kim chi áo nghĩa, đây là nguyên nhân khiến hai bên không thể phối hợp nhịp nhàng, đương nhiên bất luận thế nào, uy lực của kim diệu chấn sát kiếm đúng là mạnh hơn không ít.
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Sóng quang loé lên, lần lượt từng con độc long ngạc chìm xuống nước.
Bên kia, Yến Phượng Phượng vừa dùng thanh phụng chi hoả quấn lấy bạch cốt tiểu thuyền, vừa dùng chưởng đao giết độc long ngạc, nhìn có vẻ rất thoải mái.
- Chính chủ đến!
Mặt nước đen ngòm chưa bao giờ nổi sóng đột nhiên xuất hiện một bong bóng nước lớn, nước sông xoáy tròn, kêu lên ục ục.
Ầm!
Tronng cột nước trùng thiên, một con độc long ngạc thân thể uốn lượn chui ra khỏi mặt nước, con độc long ngạc này giống như thuồng luồng mà không phải thuồng luồng, cá sấu mà không phải cá sâu, thân thể cực dài, giống như hợp thể giữa giao long và cá sấu, trên đuôi của nó còn mọc một hàng gai nhọn.
Ba!
Phương khí nứt ra!
Độc long ngạc thủ lĩnh quẫy đuôi, đập lên tiểu thuyền của Diệp Trần.
- Cút về cho ta. Truyện Sắc Hiệp - https://
Hải Vô Nhai thích nhất lấy cứng đối cứng, tay phải lật, đánh lên trên, chưởng kình hùng hậu như sóng biển, thao thao bất tuyệt.
Binh một tiếng, đuôi của độc long ngạc thủ lĩnh chạm vào bàn tay Hải Vô Nhai.
- Phá!
Diệp Trần tranh thủ cơ hội, một chỉ lăng không điểm lên mắt của độc long ngạc thủ lĩnh, bắn xuyên qua mắt nó.
Khò khè khò khè!
Độc long ngạc thủ lĩnh nộ hoả công tâm, chi sau đang ở gần Diệp Trần nhất giơ lên, móng vuốt loé hàn quang sắc bén, tóm về phía hắn.
Hai kiếm giao nhau, Diệp Trần chặn đứng móng vuốt của độc long ngạc thủ lĩnh, một khối lôi cầu đánh ngược trở lại.
- Phượng hoàng mổ!
Yến Phượng Phượng tay phải hoá thành phong trảo thanh ngọc, đầu móng khép lại, hoả diễm lưu quang bắn ra, xuyên thủng một mắt của độc long ngạc thủ lĩnh.
Mất đi hai mắt, độc long ngạc thủ lĩnh dù có một thân chiến lực thì cũng không thể phát huy hoàn toàn, chỉ một lúc sau, đã thấy nó chìm trong làn nước đen ngòm, không một tiếng động.
Qua được sông, năm người nhảy lên bờ.
Trước mắt là cuồng phong mờ mịt, cuồng phong thập phần dày đặc, mang theo những sợi tơ màu xám, Diệp Trần ném ra một món thượng phẩm bảo khí, thượng phẩm bảo khí lập tức thủng lộ chỗ, may mà không bị vỡ.
- Những sợi tơ xám này không nhiều, cẩn thận chút thì sẽ không bị vướng.
Năm người quay sang nhìn nhau, nhất tề lao vào trong cuồng phong.
Trên sông.
- Không ngờ cửa này lại dễ như vậy, chỉ có một đám độc long ngạc phòng ngự yếu ớt.
Năm người Mặc Sĩ Lâu tưởng sẽ còn phải gặp nguy hiểm lớn hơn, thần kinh căng thẳng, ai ngờ đi thẳng một mạch sang bờ bên kia, chẳng có nguy hiểm gì.
Lên bờ, năm người quan sát một lúc cuồng phong rồi cũng bay vào trong.
- Cẩn thận, bên trong có phong linh!
Lúc nãy, lưỡi gió dày đặc vừa cắt qua chỗ Yến Phượng Phượng, bị nàng dùng tốc độ nhanh nhất tránh qua, trong cuồng phong, ẩn hiện có một thứ tương tự nhân ảnh, nhân ảnh phiêu tưởng bất định, tựa hồ dung nhập vào trong cuồng phong, không sao nắm bắt được.
Yến Phượng Phượng đang định thi triển niết bàn chi hoả, một đoàn huỷ diệt kiếm ý bắn ra bốn phương tám hướng, phong linh ở gần đó nhất kêu lên một tiếng chói tai, thân thể tan rã, thân thể hư huyễn xa hơn lập tức bỏ chạy, căn bản không dám lại gần.
- Kiếm ý này, hình như có ý chí huỷ diệt?
Bốn người Yến Phượng Phượng kinh ngạc liếc nhìn Diệp Trần.
Diệp Trần là khắc tinh của các loại sinh mệnh do tự nhiên hình thành, tứ giai đỉnh phong kiếm ý huỷ diệt luận uy năng tương đương ngũ giai đỉnh phong kiếm ý bình thường, cộng thêm thuộc tính huỷ diệt đặc thù, phong linh diệt sát đến bao nhiêu bị giết bấy nhiêu.
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
172 chương
102 chương
33 chương
221 chương
41 chương