Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 542
- Ma Hóa Trảm!
Nhân ma sau Ma Hóa, lại căn cứ vào đặc điểm Ma Hóa, thi triển ra một ít sát chiêu chỉ có Ma Hóa mới có thể phát huy. Đương nhiên, sát chiêu này nói cho cùng là Nhân Tộc võ học cải biên, cũng không có bao nhiêu lợi hại. Thế nhưng phối hợp với thân thể sau Ma Hóa, lực sát thương không thể nghi ngờ là rất lớn.
Hô xích!
Hắc sắc đao quang tựa như một vòng hắc sắc tàn nguyệt, chém tới Diệp Trần.
- Thật nhanh!
Diệp Trần lần đầu tiên đối mặt với Nhân Man sau Ma Hóa, lông mày nhíu lại, giơ lên Hoàng Kim Kiếm hoành ngăn cản trước người, Long Chi Lực quán chú lên cánh tay phải.
Khanh thương!
Hắc sắc đao quang ẩn chứa lực đạo lớn không thể tưởng tượng nổi, nếu Diệp Trần không có Long Chi Lực, e là đã bị đánh bay ra ngoài. Còn có Long Chi Lực, Diệp Trần không chút sứt mẻ, hắc sắc đao quang kia bạo liệt ra khí kình lăng lệ ác liệt, theo hai bên thân thể của hắn xẹt qua.
- Gục xuống cho ta!
Mộ Dung Vọng phóng lên trời, lướt đi đến trên đỉnh đầu Diệp Trần, một hung mãnh đánh xuống.
Một đao kia kích phát ra không còn là hắc sắc đao quang, mà là một hắc sắc quang cầu. Hắc sắc quang cầu tựa như một hắc sắc tiểu thái dương, chưa rơi xuống đã khiến mặt đất hõm xuống vài trăm thước. Duy chỉ có mặt đất dưới lòng bàn chân Diệp Trần vẫn yên ổn, tựa như một cây cột đá thô tráng cao mấy trăm thước.
Tạp sát!
Cột đá từng khúc sụp đổ, Diệp Trần nghênh hướng Mộ Dung Vọng bắn ra, hai tay cầm Hoàng Kim Kiếm, một kiếm chém nghiêng ra, kiếm mang phảng phất như kim sắc vân hà nơi chân trời.
Hắc sắc tiểu thái dương cùng kim sắc vân hà giao phong, liền bất động tại đó.
Ba ba ba!
Đầu tiên không chịu nổi là bùn đất trong hố sâu, từng khối rạn nứt ra, vô số khối bùn lớn nhỏ lơ lửng bay lên, quay xung quanh hai người.
Sấm sét nổ vang, hai người đột nhiên tách ra, một vòng sóng xung kích ở trung tâm bộc phát, đem bùn đất bốn phía chôn vùi.
- Như vậy cũng không làm gì được hắn?
Trên mặt Mộ Dung Vọng tràn đầy ngạc nhiên, sau khi Ma Hóa về sau, lực lượng cánh tay phải của hắn tăng nhiều. Ngươi khác gia tăng ba thành, nhưng hắn gia tăng hơn bốn thành. Dù sao ngực phải của hắn cũng Ma Hóa, nhưng cùng Diệp Trần giao phong một phen lại khiến hắn hiểu được, lực lượng của đối phương cũng mạnh vô cùng, trong thân thể phảng phất ẩn chứa một núi lửa cực lớn.
- Làm sao bây giờ, chẳng lẽ trở về Vũ Văn gia tộc, lại để cho người của Vũ Văn gia tộc đối phó hắn?
Ánh mắt Mộ Dung Vọng lập loè bất định.
Ngoài vài trăm mét, Diệp Trần đem Hoàng Kim Kiếm vào vỏ. Sau khi hít một hơi thật sâu, lấy ra một thanh mặc lam sắc trường kiếm, chính là Lôi Kiếp Kiếm.
Mộ Dung Vọng không phải Mộ Dung Vũ, tiếp tục đánh lâu dài, Diệp Trần mặc dù có thành nắm chắc hoàn toàn đánh chết đối phương. Nhưng quá hao phí thời gian, nếu có người của Vũ Văn gia tộc tới, nói không chừng sẽ để cho hắn chạy thoát. Để tránh đêm dài lắm mộng, phải xuất ra đòn sát thủ, trong nháy mắt giải quyết hắn.
Nhất đại sát thủ của hắn tự nhiên là bán cực phẩm bảo kiếm. Truyện Sắc Hiệp - https://
Lôi Kiếp Kiếm!
- Diệp Trần, hiện tại thu tay lại còn kịp, chớ để tự ngộ.
Ánh mắt Mộ Dung Vọng âm trầm, mở miệng uy hiếp.
Thương!
Diệp Trần không có trả lời, tay phải rút ra Lôi Kiếp Kiếm.
- Ngươi có thể chết!
Theo chân nguyên rót vào, thân kiếm Lôi Kiếp Kiếm chấn động. Sau một khắc, cả thân kiếm biến hóa, như là một vòng điện quang thâm thúy.
Hưu!
Thi triển Kiếm Quang Phi Hành Thuật, tốc độ lập tức đạt đến cực hạn, cơ hồ là trong nháy mắt đã đi tới trước người Mộ Dung Vọng, một kiếm bổ tới.
- Ngươi không có khả năng giết được ta, còn không thu tay, không...
Con mắt Mộ Dung Vọng trợn trừng, thanh sắc trường đao trong tay bị chém bay, đầu lâu phóng lên trời, chỉ còn lại tấm thân không có đầu. Một kiếm này chẳng những nhanh tới khiến người ta tuyệt vọng, còn ẩn chứa lực lượng khiến cánh tay phải đã Ma Hóa của hắn cũng không chịu nổi.
- Đi...Bán cực phẩm bảo kiếm!
Đầu lâu phát ra tiếng kêu vô ý thức, chợt mất đi sinh cơ
Thu kiếm vào vỏ, Diệp Trần xoay người, bàn tay khẽ hấp, Tháp Thuẫn rơi trên mặt đất, thanh trường đao cùng với Trữ Vật Linh Giới trên ngón tay Mộ Dung Vọng toàn bộ bị lực lượng vô hình kéo qua. Trong đó Tháp Thuẫn cùng thanh sắc trường đao trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.
- Tam Kiếp Mê Hồn Tán, không biết là cái loại gì?
Diệp Trần để ý nhất là Tam Kiếp Mê Hồn Tán, căn cứ theo lời nói của Vũ Văn Kim. Thứ này ngay cả Tam Kiếp Mê Hồn Tán Tông Sư cũng ngăn cản không nổi, có thể thấy được uy lực của nó.
Linh hồn lực xâm nhập Trữ Vật Linh Giới vô chủ, Diệp Trần rất nhanh tìm được một cái bình màu đen, linh hồn lực khẽ động, bình nhỏ bị hút ra ngoài.
Ba!
Nắp bình mở ra, Diệp Trần hướng bên trong xem xét, chỉ thấy bên trong non nửa bình là hôi sắc bột phấn, lấy ra, Diệp Trần cẩn thận ngửi thử.
Không biết là hương vị gì, Diệp Trần chỉ cảm thấy cái mũi có chút run lên, ý thức trong nháy mắt trì độn, sau đó cái gì cũng không cảm giác được nữa.
- Tam Kiếp Mê Hồn Tán này thông qua thần kinh đem dược hiệu truyền đến trong đầu, lại khiến người ta đánh mất ý thức, xem ra, đối với ta không có tác dụng nhiều lắm.
Linh hồn cùng ý chí của Diệp Trần so với Linh Hải Cảnh Tông Sư mạnh hơn nhiều. Dù là ăn vào Tam Kiếp Mê Hồn Tán cũng chỉ sinh ra tác dụng phụ ngắn ngủi, muốn để cho hắn đánh mất ý thức cũng làm không được, chớ nói chi là duy trì ba ngày. Bất quá đối với hắn không có tác dụng, nhưng là đối với Linh Hải Cảnh Tông Sư lại có uy hiếp cực lớn.
Thu hồi Tam Kiếp Mê Hồn Tán, Diệp Trần đánh giá đến bào tàng của Mộ Dung Vọng.
- Tên gia hỏa này thật giàu có, Thượng phẩm linh thạch cư nhiên có hơn ba mươi vạn khối, ân, đây là linh đan, Thiên Linh Đan cũng có ba miếng.
Thượng phẩm linh thạch Diệp Trần còn thừa lại không đến ba vạn khối, tu luyện là đầy đủ, nhưng nếu như gặp được đại hình đấu giá hội thì có chút giật gấu vá vai. Hiện tại thoáng cái nhiều ra hơn ba mươi vạn khối Thượng phẩm linh thạch, Diệp Trần nhất cử thành phú hào trong đám Linh Hải Cảnh đại năng. Về phần linh đan cùng Thiên Linh Đan là Thượng phẩm đan dược. Linh đan có thể giảm bớt một tháng khổ tu của Linh Hải Cảnh đại năng, Thiên Linh Đan có thể giảm bớt ba tháng khổ tu. Mộ Dung Vọng cất chứa linh đan có ba bình, mỗi bình mười miếng, Thiên Linh Đan cũng có ba miếng, cộng lại có thể giảm bớt hơn ba năm tu luyện.
- Ân, đây là... Cực phẩm linh thạch!
Diệp Trần thần sắc trì trệ. Ở một góc của không gian trong Trữ Vật Linh Giới, Diệp Trần nhìn thấy một túi da nửa mở, lóe ra bạch quang mang. Quang mang này không chói mắt, nhưng vô cùng cô đọng, phảng phất như là đại lượng quang mang áp súc cùng một chỗ, tản mát ra nguyên khí ba động kinh người.
Ông!
Túi da thú bị hút ra, Diệp Trần mở ra xem xét, ánh mắt lập tức không cách nào dời đi.
Trong túi tổng cộng có bảy khỏa bạch sắc tinh thạch, tinh thạch so với kim cương đều tinh khiết hơn, không có một chút tỳ vết. Bảy khỏa bạch sắc tinh thạch cộng thêm một túi da thú cỡ bàn tay nặng chừng một cân. Cầm trên tay nặng trịch, thập phần có phân lượng.
- Thật sự là Cực phẩm linh thạch!
Diệp Trần hít sâu một hơi.
Cực phẩm linh thạch cùng Thượng phẩm linh thạch bất đồng, đã ngưng tụ thành hình dáng tinh thể. Cho nên đã có thể gọi là Cực phẩm linh thạch, cũng có thể gọi là Linh Tinh, bên trong ẩn chứa Linh Tinh nguyên khí gấp mấy chục lần Thượng phẩm linh thạch, cũng tinh thuần hơn mấy chục lần.
- Thật muốn đổi thành Thượng phẩm linh thạch, một khỏa Cực phẩm linh thạch tối thiểu cũng có thể đổi lấy năm nghìn khối Thượng phẩm linh thạch.
Tại Chân Linh Đại Lục, một Trung phẩm linh thạch đại khái có thể đổi được năm mươi khối hạ phẩm linh thạch. Một khối Thượng phẩm linh thạch đại khái có thể đổi được một trăm khối Trung phẩm linh thạch. Mà một khỏa Cực phẩm linh thạch ít nhất cũng có thể đổi được năm nghìn khối Thượng phẩm linh thạch. Đương nhiên, không ai ngốc tới mức đem Cực phẩm linh thạch đổi thành Thượng phẩm linh thạch, dù sao Thượng phẩm linh thạch cũng tốt, nhưng Cực phẩm linh thạch càng khó kiếm, thập phần trân quý.
Như kiến tạo truyền tống thạch môn, nhất định phải dùng tới Cực phẩm linh thạch, Thượng phẩm linh thạch có nhiều cũng không được.
- Bảy khỏa Cực phẩm linh thạch này có thể dùng để tu luyện. Hiệu quả so với Thiên Linh Đan đều cao hơn gấp mười lần. Nhưng ta bây giờ là tu vi Linh Hải Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, chỉ cần trùng kích cảnh giới là được. Linh đan là đủ rồi, đợi tu vi đến Linh Hải Cảnh trung kỳ, Cực phẩm linh thạch có thể không dùng thì không dùng, giữ lại có lẽ công dụng càng lớn hơn.
Cầm Cực phẩm linh thạch tu luyện quá lãng phí, theo Diệp Trần biết, Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường cũng không có rất nhiều Cực phẩm linh thạch. Hầu hết thời gian đều không nỡ dùng. Chân Linh Đại Lục có được Cực phẩm linh thạch nhiều nhất phải kể đến Hư Hoàng. Năm đó Hư Hoàng ở chô sâu trong đáy biển tìm được non nửa đoạn Cực phẩm linh mạch. Cực phẩm linh mạch cũng không phải nói tất cả đều là Cực phẩm linh thạch. Kỳ thật lấy Thượng phẩm linh thạch chiếm đa số, Cực phẩm linh thạch không đến một phần vạn.
Bất quá một phần vạn cũng đủ huyên náo, rất nhiều Vương giả đều đang suy đoán, non nửa đoạn Cực phẩm linh mạch kia sẽ ân chứa bao nhiêu Cực phẩm linh thạch?
Đương nhiên, bọn hắn chỉ dám nghĩ, chứ không dám đoạt. Ai dám giật đồ trên tay Hư Hoàng, Long Vương cùng Huyền Hậu cũng không dám, bọn hắn dù sao không có phong đế xưng hoàng.
Thu hồi Trữ Vật Linh Giới cùng Cực phẩm linh thạch, Diệp Trần thở ra một hơi, ánh mắt rơi vào thi thể Mộ Dung Vọng.
Phanh!
Một quyền đánh ra, thi thể không đầu cùng đầu lâu bạo toái, hài cốt không còn.
Vèo một tiếng, Diệp Trần hướng phương hướng Cổ Phong Thành lao đi.
Bất quá ba nửa canh giờ, lúc trở lại quán rượu ở Cổ Phong Thành, vừa mới vào canh ba, không làm kinh động bất luận kẻ nào.
Ngày hôm sau, thời gian dùng bữa sáng.
Mộ Dung Chỉ Thủy kỳ quái nói:
- Như thế nào không có gặp Mộ Dung Vọng, kỳ quái.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, không nói gì.
Mộ Dung Vũ nói:
- Quản hắn làm cái khỉ gió gì, hắn cùng chúng ta cũng không phải một lòng.
Nhân Ma gia tộc trừ cha mẹ con cái ra, thân tình thật là mỏng, tạo thành phương diện này nguyên nhân chủ yếu là vì trong tộc thông hôn, có ai không phải thân thích? Cho nên, thân thích nhiều, cũng bằng không thân thích.
Bữa sáng qua đi, ba người trở lại gian phòng của Mộ Dung Chỉ Thủy.
Mộ Dung Chỉ Thủy nói:
- Thời gian khác đi Vũ Văn gia tộc đều không thích hợp. Chúng ta chỉ có tại thời điểm cử hành hôn lễ mới có thể đi. Trước mặt mọi người tin tưởng bọn họ dám tùy ý làm bậy. Hơn nữa Cổ Phong Thành có phân bộ của Hoàng Long điện, Vũ Văn gia tộc cử hành hôn lễ, không có khả năng không mời cao tầng phân bộ của Hoàng Long điện.
- Phân bộ của Hoàng Long điện có người suy nghĩ sao?
Diệp Trần biết rõ Hoàng Long điện, dưới trướng Long Thần Thiên Cung tổng cộng có năm đại điện. Theo thứ tự là Thanh Long điện, Hắc Long điện, Bạch Long điện, Xích Long điện cùng với Hoàng Long điện. Bốn điện trước đều tại Đông Phương Thiển Hải, duy chỉ có Hoàng Long điện thiết lập Đông Phương Vực Quần, Cổ Phong Thành thì có phân bộ của nó.
- thủ lĩnh phân bộ Hoàng Long điện ở Cổ Phong Thành là phó Điện Chủ Hoàng Long điện Diêu Nhất Phong, thực lực là Linh Hải Cảnh Tông Sư.
Mộ Dung Vũ nói ra.
Phó Điện Chủ đều là Linh Hải Cảnh Tông Sư, năm đại điện cộng lại, số lượng Linh Hải Cảnh Tông Sư chẳng phải là vượt qua mười người. Long Thần Thiên Cung này so với trong tưởng tượng của Diệp Trần càng cường đại hơn. Lúc trước còn tưởng rằng Ngạo gia tại Tông Sư Cấp, số lượng không kém Long Thần Thiên Cung. Xem ra là chính mình cô lậu quả văn.
Hắng giọng, Mộ Dung Chỉ Thủy tiếp tục nói:
- Có phó Điện Chủ Diêu Nhất Phong ở đó, Vũ Văn gia tộc không dám có hành động gì. Nhưng kế tiếp phải dựa vào chúng ta, cụ thể mà nói là dựa vào Diệp Trần ngươi. Ngươi phải đả bại thanh niên Vũ Văn gia tộc, như vậy lời nói mới có trọng lượng. Nếu không chỉ là làm trò cười. Phó Điện Chủ Diêu Nhất Phong cũng sẽ không vì ngươi lên tiếng.
Diệp Trần gật gật đầu:
- Thực đến lúc đó, ta sẽ không bảo lưu nữa.
- Ngươi có lòng tin là tốt rồi, đúng, đúng, chúng ta tới Cổ Phong Thành, cũng nên đi bái phỏng phó Điện Chủ Diêu Nhất Phong một phen. Song phương thông suốt, có lẽ sẽ thuận lợi rất nhiều.
Diệp Trần ngẫm lại cũng đúng. Cho tới bây giờ hắn còn chưa cùng người của Long Thần Thiên Cung tiếp xúc qua, chỉ nhận thức Long Vương, còn có tại Cực Âm Chi Địa gặp được hai vị sư huynh. Lấy thực lực của hắn bây giờ là thời điểm tiếp xúc một ít nhân vật cao tầng.
Kế tiếp, ba người lại trao đổi một vài sự tình. Sau đó, Mộ Dung Vũ ở lại quán rượu, Diệp Trần cùng Mộ Dung Chỉ Thủy hướng phân bộ Hoàng Long điện tại Cổ Phong Thành bước đi.
Với tư cách thế lực của Long Thần Thiên Cung, phân bộ Hoàng Long điện tại Cổ Phong Thành chiếm cứ khu vực rất lớn, ngay cả đường khẩu của Vũ Văn gia tộc cùng Cổ Lam Phái cũng có vẻ không bằng.
Đại môn phân bộ Hoàng Long điện, hai gã trung niên đi tới.
- Nham sư đệ, nghe nói chưa, qua vài ngày, một tiểu tử của Vũ Văn gia tộc muốn thành hôn, đoán chừng đến lúc đó lại mời mời chúng ta cùng phó Điện Chủ tới.
Nói chuyện là trung niên mặt vàng.
Trung niên tráng kiện khinh thường nói:
- Vũ Văn gia tộc không phải vật gì tốt, ỷ có tông chủ cùng Huyền Hậu làm chỗ dựa, ngày càng hung hăng càn quấy. Vài ngày trước, một gã trưởng lão của Vũ Văn gia tộc kia lại dám cùng ta trên đấu giá hội cạnh tranh, hừ!
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
172 chương
102 chương
33 chương
221 chương
41 chương