Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 327
Chấn bay những bụi bặm bám trên người, Diệp Trần vươn người đứng dậy, con mắt mở ra, hư không liền run rẩy, như là có một thanh bảo kiếm đã phủ bụi trăm năm giờ được xuất vỏ vậy, khiếp sợ thiên hạ.
Kiếm Ý dần dần thu liễm, Diệp Trần phun ra một ngụm khí tức bén nhọn, tự nhủ: "Kiếm Ý mình lĩnh ngộ đơn thuần chỉ là Kiếm Ý từ trong Chiến Vương Kiếm Ý, nhưng lại có thể tìm hiểu được thêm Bất Hủ chi ý, nếu so với trạng thái chín thành Kiếm Ý thì Bất Hủ chi ý trong chín thành Kiếm Ý bạo tăng gấp năm lần, những người khác căn bản không thể nào tưởng tượng được ta sẽ có thu hoạch như thế này. "
Chiến Vương bội kiếm chỉ có một thanh, mà chỉ có Chiến Vương bội kiếm mới có thể kích phát ra Bất Hủ chi ý bên trong Chiến Vương Kiếm Ý, đây là cơ duyên của Diệp Trần, người khác hoàn toàn không biết chuyện này.
Diệp Trần nắm chắc, bằng vào chín thành Kiếm Ý, đã đủ để chống lại Kiếm Ý đại thành của người khác rồi. Bất Hủ chi ý quả thực quá cường hãn, hoàn toàn là tồn tại không thuộc về giai đoạn này, thật giống như là vương giả Sinh Tử Cảnh vậy, cao cao tại thượng bao quát thiên hạ.
"Kiếm Ý tăng lên, tu vi của ta cũng vững chắc không thể tưởng nổi, đây là nguyên nhân do tâm thần thông thấu, không nhiễm một tia bụi bặm, đáng tiếc là không có đan dược hoặc linh thao gia tăng tu vi cho cường giả Tinh Cực Cảnh bằng không giờ có thể đạt đến cảnh giới Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong rồi. "
Kiếm Ý trên vết kiếm vẫn chưa tiêu tan, Diệp Trần lại lần nữa lấy ra một gốc Kiếm Hình Thảo, Kiếm Hình Thảo đứt gãy, Kiếm Ý ẩn chứa trong đó quán chú vào Chiến Vương bội kiếm bị tàn phá, giơ kiếm lên bổ ra một đạo vết kiếm mới.
"Nhất cổ tác khí, nhìn xem có thể đạt đến giai đoạn nào của chín thành Kiếm Ý? " Chín thành chín là Kiếm Ý đại thành, dù là trùng kích đến chín thành một, cũng đã là mười phần tiến bộ rồi.
Sáu gốc Kiếm Hình Thảo tăng Kiếm Ý của Diệp Trần lên đến chín thành, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu... Theo gốc Kiếm Hình Thảo thứ bảy tiêu hao hết, Diệp Trần có thể cảm giác được Kiếm Ý tìm hiểu được trước đó đang xác minh lẫn nhau với Kiếm Ý của Kiếm Hình Thảo, có chút hương vị hậu tích bạt phát.
"Xem ra tích lũy nội tình Kiếm Ý là đúng, không có hơn hai mươi ngày tìm hiểu kia, Kiếm Ý có thể tăng lên đến cảnh giới chín thành hay không còn chưa biết được, chứ đừng nói chi tới cảnh giới cao hơn. "
Kiếm Ý trong Kiếm Hình Thảo kỳ thật rất không hoàn thiện, Kiếm Ý tiết ra từ khe hở cũng không hoàn thiện, cả hai cái kết hợp lại một chỗ, hỗ trợ lẫn nhau thì nhất định sẽ hoàn thiện hơn rất nhiều.
Thời gian trôi qua như dòng nước, Kiếm Hình Thảo Diệp Trần dữ trữ đã bị tiêu hao không còn gì, nhưng nhận được hồi báo cũng rất kinh người. Hắn dựa theo suy đoán của mình, Kiếm Ý trước mắt ít nhất cũng phải là chín thành ba, cách chín thành chín đã không còn xa nữa, mà theo Kiếm Ý tăng lên, Diệp Trần rốt cục cũng có một chút hiểu rõ với Bất Hủ chi ý.
Đầu tiên, Bất Hủ chi ý là tồn tại siêu thoát ý cảnh, bao trùm phía trên ý cảnh.
Tiếp theo, Bất Hủ chi ý rất đặc thù, không có chút quan hệ nào với đại bộ phận các ý cảnh cả. Nhưng dù sao cũng đã vượt qua ngoài ý cảnh, không thể một chút quan hệ cũng không có được, ít nhất là nó lấy ý cảnh làm cơ sở, lấy ý cảnh là ngọn nguồn, không có khả năng bịa đặt ra được. Nhưng cũng có thể Bất Hủ chi ý là được bịa đặt ra, đến từ trong hư vô, xác minh từ trong hư vô, thoát ly từ trong hư vô
Diệp Trần không biết mình suy đoán như vậy có đúng không nữa, hắn cho rằng, Bất Hủ chi ý là là ý cảnh chí cao, bao trùm tất cả ý cảnh.
"Không được, lấy cảnh giới của ta nếu nghĩ đến chuyện này thì không khéo sẽ điên mất, ít nhất phải đến cấp độ Linh Hải Cảnh mới có tư cách suy nghĩ được. "
Đối với những thứ không có đầu mối, Diệp Trần tới giờ cũng chưa hề cưỡng ép lý giải, làm vậy chỉ khiến mình lâm vào trạng thái điên cuồng thôi, được không bù mất.
Trên đầm nước, Diệp Trần giơ nắm đấm lên, đánh ra một quyền.
XÍU... UU!!
Trong không khí được kéo ra một thông đạo trạng thái chân không, không khí rất nhanh chảy vào thông đạo trạng thái hư không đó để bổ khuyết, phát ra tiếng rít thê lương đến cực điểm.
Chỉ nghe phù một tiếng, thác nước bị chặn ngang cắt đứt, như vải vóc được ngăn ra vậy, lúc lên lúc xuống.
"Ngộ tính khiến cho cảnh giới công pháp của ta gia tăng cực nhanh, mà cảnh giới công pháp cao thì tu vi cũng tăng lên nhanh hơn nhiều lắm, có thể là cảnh giới Kiếm Ý cũng tăng phúc tốc độ tu luyện của ta cũng nên, mới có một tháng tu vi đã được củng cố triệt để, còn có tư thái muốn trùng kích Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong nữa chứ. "
Không thể phủ nhận, cũng không cách nào phủ nhận, tu vi của Diệp Trần có thể tăng trưởng nhanh chóng như vậy có liên quan rất lớn với sự tăng trưởng của Kiếm Ý. Trên thực tế, luận thiên phú tu luyện, Diệp Trần cũng chỉ không sai biệt lắm với thượng đẳng thiên tài mà thôi, nhưng Kiếm Ý lại khiến cho tình thần của hắn càng thêm thông thấu, không chút tạp niệm, phát huy được thiên phú tu luyện của bản thân lên đến mười thành, thậm chí mười hai thành. Mà có một vài người thiên phú tu luyện tuyệt đỉnh cũng chưa hắn có thể phát huy được tám chín thành, không lợi dụng được hết thiên phú tu luyện của mình.
Kiếm Hình Thảo tiêu hao hết, cảm ngộ của Diệp Trần còn chưa tiêu tán, hắn định ngốc ở đây thêm mấy ngày nữa đến khi nào không tìm hiểu được gì nữa mới thôi.
Lạc Nhạn Giang, Thiên Kiếm Hạp.
Kiếm khách ở bên ngoài khe hở chỉ tăng chứ không giảm, nhân số bất tri bất giác đã vượt qua 100, mỗi ngày đều có không ít người ly khai lại có rất nhiều người tiến đến.
Mà lần này trong số kiếm khách tiến đến có hai người rất bắt mắt.
Một người là kiếm khách Tinh Cực Cảnh đã từng cùng với Diệp Trần gặp mặt một lần - Tống Ngôn, còn ngươi kia là một vị hắc y lão giả, khuôn mặt của lão tiều tụy, không có râu ria, một đôi mắt sâu thẵm không chút gợn sóng.
Hai người bọn họ luận tu vi chẳng qua là Tinh Cực Cảnh trung kỳ và Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, còn không tính là quá kinh khủng nhưng Kiếm Ý của bọn hắn không có ngoại lệ, đều đã đạt đến cảnh giới chín thành, có thể chống đỡ được Chiến Vương Kiếm Ý ở khu vực một dặm. Đúng vậy, vị trí của bọn hắn đúng là ở khu vực một dặm.
Trong mấy tháng gần đấy, đây là lần đầu có kiếm khách xuất hiện ở khu vực một dặm, hơn nữa thoáng cái còn xuất hiện hai người, có thể nói là rất rầm rộ.
- Chín thành Kiếm Ý, quá kinh khủng, nghe nói một khi đạt đến Kiếm Ý đại thành thì việc vượt cấp chiến đấu cũng chỉ đơn giản như ăn cơm uống nước thôi
- Nhưng muốn tăng đến Kiếm Ý đại thành, sao mà khó khăn đến thế, ta bồi hồi ở sáu thành Kiếm Ý đã nhiều năm rồi, đến nay vẫn không có dấu hiệu đột phá.
Kiếm khách ở phụ cận không khỏi nhao nhao nghị luận.
Khu vực một dặm.
Hắc y lão giả tự nhủ:
- Kiếm Ý có lợi hại hơn nữa cũng phải có ngày phai mờ, xem ra đạo Chiến Vương Kiếm Ý này cũng muốn biến mất rồi.
Tống Ngôn cười cười
- Có thể tồn tại được năm trăm năm đã rất giỏi rồi, Kiếm lão, ngươi có biết được trên cảnh giới Kiếm Ý Chiến Vương đến cùng đã đạt đến cấp độ nào rồi không?
- Không lường được, không lường được, đó gần như là cấp độ pháp tắc rồi.
- Gần như pháp tắc, khủng bố vậy sao.
Tống Ngôn hít một hơi khí lạnh
- Pháp tắc là thứ chỉ có vương giả Sinh Tử Cảnh mới tham ngộ được... Cổ kim đồn đãi, lĩnh ngộ Thiên Đạo pháp tắc là có thể đạt đến được một cảnh giới khác, một cảnh giới siêu việt Sinh Tử Cảnh, đáng tiếc trước nay còn chưa nghe qua người nào ngộ được pháp tắc cả. Nếu như cấp độ của Chiến Vương đã đạt đến mức tiếp cận pháp tắc, vậy sao lại không phong đế, theo lý thuyết thì đã có thể phong đế rồi chứ.
- Vì sao lại không thể phong đế thì ta không biết, nhưng Chiến Vương Kiếm Ý có thể tồn tại được năm trăm năm, bản thân đã là lực lượng tiếp cận với pháp tắc rồi. Có lẽ, cảnh giới của chúng ta quá thấp, so với tầm của Chiến Vương thì còn cả một đoạn trống lớn, đợi khi nào bổ sung đủ chỗ trống này liền có thể sờ đến cảnh giới của Chiến Vương rồi.
Tống Ngôn gật gật đầu, thật chính xác, bọn hắn ở trong kiếm khánh Tinh Cực Cảnh thì thuộc về tồn tại đính tiêm nhưng nếu so sánh với Chiến Vương thì chả khác nào con sâu cái kiến cả, lấy thân phận con sâu cái kiến để đàm luận những đồ vật cao vời quả thật là cực kì buồn cười. Thở ra một hơi, Tống Ngôn ngẩng đầu nhìn qua khe hở
- Cái khe này không biết còn được bao lâu đây, Thiên Kiếm Hạp và Chiến Vương Kiếm Ý quả thật không thể chèo chống được thời gian quá dài rồi.
- Chậm thì ba năm năm, nhanh thì một năm nửa năm, Chiến Vương Kiếm Ý tất nhiên sẽ biến mất, nhân cơ hội này tìm hiểu Chiến Vương Kiếm Ý nhiều thêm một chút và sưu tập một ít Kiếm Hình Thảo mới được.
- Ân, có lý.
Hai người tĩnh tâm lại, chìm vào trong trạng thái tìm hiểu
Két, Tạch...!
Ầm ầm!
Ngay lúc hai người tìm hiểu Kiếm Ý, Thiên Kiếm Hạp đối diện lại đột nhiên lần nữa nứt ra một khe hở, khe hở uốn lượn, một mực kéo dài đến một vạn bảy tám ngàn mét mới dừng, trung ương là một mảnh tối như mực, như là trong miệng ác ma vậy, chấn động mãnh liệt khiến cho mọi người giật mình tỉnh lại.
- Lại vỡ ra một đạo khe hở!
Kiếm lão nhíu mày.
Nội tâm Tống Ngôn cảm khái, Thiên Kiếm Hạp bởi vì tồn tại Chiến Vương Kiếm Ý nên mới dĩ nhiên trở thành Thánh Địa trong suy nghĩ của kiếm khách, nhưng không lâu nữa Thánh Địa cũng sẽ biến mất... Không biết là nên bi thương hay là tiếc nuối đây, tâm tình hết sức phức tạp.
- Mau nhìn, có đại lượng Kiếm Hình Thảo bay ra kìa
- Số lượng thật nhiều, chúng ta có lời rồi.
Khe hở thứ hai sinh ra, chấn động kịch liệt dẫn phát khí lưu tạo nên một cơ gió lốc mạnh mẽ, trong gió lốc cuốn theo mấy chục gốc Kiếm Hình Thảo. Một gốc giống như lợi kiếm, mang theo Kiếm Ý kinh người bay vụt ra, nhanh như thiểm điện
Kiếm lão cười cáp cáp.
- Tống Ngôn, vận khí của ta và người không tệ, mới đến đây có một ngày đã gặp được đại lượng Kiếm Hình Thảo giá trị xa xỉ rồi.
- Ta chỉ muốn mười gốc là đủ rồi.
Thân hình Tống Ngôn thiểm lược, cánh tay giãn ra, chụp vào Kiếm Hình Thảo ở phụ cận.
- Lần này ta cần trùng kích Kiếm Ý đại thành, mười lăm gốc là được rồi.
Kiếm lão việc đáng làm thì phải làm, cướp đoạt những Kiếm Hình Thảo khác.
Vèo!
Cách đó không xa, một đạo lam sắc thân ảnh rất nhanh lướt đến.
- May là tới kịp lúc, Thiên Kiếm Hạp rõ ràng lại nứt ra một đạo khe hở.
Lam sắc thân ảnh chính là Diệp Trần, lúc này hắn thấy trong khe hở có Kiếm Hình Thảo bắn ra, há có thể lãnh đạm, tốc độ tăng lên đến cực hạn, chỉ lập lòe hai cái đã đến khu vực một dặm rồi.
- Cái gì, lại là một kiếm khách lĩnh ngộ chín thành Kiếm Ý.
- Là hắn, nửa tháng trước, đã từng có người của Huyền Không Sơn tìm hắn.
Không ít kiếm khách nhận ra Diệp Trần.
Về phần Tống giảng và Kiếm lão cũng rất giật mình, sau khi thấy được tướng mạo của người này, Tống Ngôn càng thêm giật mình
- Diệp huynh đệ, không thể tưởng được chỉ ngắn ngủi hai năm, người đã từ bảy thành Kiếm Ý đột phá đến chín thành Kiếm Ý, thật đáng mừng.
Nghe vậy, mi của Kiếm lão nhảy lên
- Người này chính là đệ nhất thiên tài của Nam Trác Vực - Diệp Trần, khó trách lại có Kiếm Ý đáng sợ như thế, không, cổ Kiếm Ý này không phải là chín thành Kiếm Ý bình thường.
Kiếm lão cực kì khiếp sợ, tốc độ cướp lấy Kiếm Hình Thảo cũng chậm hơn một phần, bởi vì hắn từ trong Kiếm Ý của Diệp Trần cảm nhận được một thứ cùng loại với Chiến Vương Kiếm Ý.
Ba gốc Kiếm Hình Thảo đến tay, Diệp Trần tiếp tục tranh đoạt, tâm phân lưỡng dụng, nói:
- Tống Ngôn tiền bối, đã lâu không gặp, khe hở này là chuyện gì vậy?
- Năm đó Thiên Trụ Phong bị Chiến Vương dùng một kiếm bổ ra, rất nhiều nơi đều chấn động, chỉ vì Kiếm Ý vẫn một mực ở vào trạng thái nồng đậm nên có tác dụng chống đỡ, giờ Chiến Vương Kiếm Ý đã từng bước suy yếu, Thiên Kiếm Hạp cũng sẽ sụp xuống thôi, khe hở này chính là dấu hiệu đấy.
- Thì ra là thế.
Diệp Trần vẫn một mực có điều nghi hoặc, nếu đã có thể đạt được Kiếm Hình Thảo ở đây thì vì sao Tống Ngôn tiền bối lại còn tranh đoạt Kiếm Hình Thảo với hắn ở trong buổi đấu giá đó. Giờ nghĩ lại lúc Kim Đỉnh Thành cử hành đấu giá hội thì chắc khe hở còn chưa có xuất hiện, tìm hiểu Kiếm Ý phải ở hai mặt của Thiên Kiếm Hạp nằm trên sông.
Đỉnh Thiên Kiếm Hạp, tất cả cao thủ đứng đầu của các đại tông môn đều chấn động.
- Không tốt, lại có một khe hở được sinh ra, Thiên Kiếm Hạp sụp xuống đã không còn lâu nữa
- Phía dưới có thật nhiều người tranh đoạt Kiếm Hình Thảo, đây chính là đồ vật của các đại tông môn chúng ta, nếu đoán không sai thì trong mấy ngày gần đây sẽ có càng nhiều he hở được ra đời, đến lúc đó Kiếm Hình Thảo sẽ bay ra nhiều hơn nữa, nếu không có đối sách thì tổn thất lớn rồi.
- Thông tri cho những người khác, phong tỏa Thiên Kiếm Hạp, đuổi những kiếm khách này đi.
- Hừ, sớm đã thấy những kiếm khách này khó chịu rồi.
Truyện khác cùng thể loại
457 chương
22 chương
29 chương
35 chương
40 chương
12 chương