Kích Tình Tuyệt Sắc
Chương 2
" Tuyết Nhi… Tuyết Nhi, ngươi mà không dậy là sẽ bị trễ đó! Tuyết Nhi, ngươi lập tức tỉnh lại cho ta!" Nhìn nữ nhi vẫn thoải mái ngủ ở trên giường Đinh Mị lửa giận lên cao, bực mình dùng sức đạp mạnh xuống giường
" Ai nha" An Tuyết Nhi ngã xuống đất, xoa xoa cái mông, trước mắt nàng là hình dáng của mẹ, trong lòng có phần không rõ giọng nói ôn nhu gọi nàng là của nam tử, thế nào lại biến thành.. Đó… không! Nữ nhân trước mặt đang phi thường tức giận.
" Ngươi, cái đứa trẻ chết tiệt này, sao không tự mình rời giường hả? Mới sáng sớm ta đã phải dậy gọi người, đã thế người còn mặc kệ. Nha… ta thật đáng thương mà!" Vừa nghĩ tới chồng của nàng vì muốn nàng gọi nữ nhi rời giường, mà lạnh nhạt nàng cả một đêm, vì thế đối với nữ nhi nàng càng thêm tức giận."
" A! Mẹ, con ngủ thời điểm là rất say nha, hơn nữa không nghe thấy người gọi là chuyện thường tình, người cần gì phải đá con xuống giường như vậy" An Tuyết Nhi xoa xoa hai mắt, bất đắc dĩ nhìn người mẹ xinh đẹp như minh tinh của mình trước mặt, lúc này mới hiểu rõ mình lại mơ thấy một cuộc mộng xuân kịch liệt.
Không sai, " lại" một cuộc nữa.! Nàng cơ hồ gần đây ngày ngày cùng với một nam tử xa lạ ân ái, nhớ tới lại khiến vẻ mặt nàng ngày thêm co quắp.
" Ngươi, cái nữ nhi bất hiếu này lại còn dám mạnh miệng! Nói cho ngươi biết, nếu không phải cha ngươi năn nỉ ta thật lâu, lão nương ta mới không có cái thời gian rảnh rỗi làm cái đồng hồ báo thức cho ngươi nha! Hại ta ngủ chưa đủ, nhan sắc của ta… Ôi… Ta thật đáng thương đó nha! Tới gọi ngươi rời giường mà vẫn bị ngươi sinh khí!" Đinh Mị vốn còn muốn tận tình dạy bảo, lại nhìn thấy thân ảươh trượng phu mình ở phía sau, lập tức giả bộ khóc lóc đáng thương.
" Mị nhi…" An Học Hiền quả nhiên đi vào.
" Darling! Tuyết Nhi sinh khí với ta nha, nàng không thích ta, ngươi về sau đừng có nhờ người ta làm cái chuyện này, đã cố hết sức còn không được nửa câu cám ơn a!" Đinh Mị chạy như vũ bão yêu kiều gục vào ngực chồng mình, bộ dạng thật sự khác biệt một trời một vực với người đàn bà chanh chua chửi đổng, bộ dạng nàng lúc này xinh đẹp, mảnh mai làm cho người khác muốn hảo hảo che chở.
" Phải không? Mị nhi.. ủy khuất ngươi. Tối nay, tất cả đều nghe theo ngươi, có được không?" An Học Hiền nhỏ giọng thì thầm vào tai kiều thê của mình.
Đinh Mị lộ vẻ thẹn thùng, vùi mặt vào sâu trong ngực chồng ha ha cười.
" Chớ cùng tiểu hài tử hờn dỗi nữa, chúng ta xuống lầu ăn bữa sáng đi nào." Vừa nói, hắn liền kéo thê tử rời đi, nhưng trước khi ra khỏi cửa, còn thừa cơ quay đầu hướng nữ nhi nháy mắt mấy cái.
" Tuyết Nhi, nhanh lên một chút, chuẩn bị xong còn phải tham gia lễ tựu trường nữa đó."
" Dạ, cha, con xong ngay đây.’ An Tuyết Nhi nhìn theo hướng cha mẹ rời đi, chắc chắn cha buổi tối hôm qua lấy lý do gọi nàng dậy muốn mẹ ngủ không muốn làm chuyện ân ái. Khó trách mẹ chưa thỏa mãn dục vọng nên mới phát tiết lên đầu nàng. ( TY: Ta shock, nhà này.. mẹ nàng ấy thật BT nha)
Nàng nhanh chóng chỉnh trang ra cửa, không muốn bỏ qua chuyến xe của trường học, mặc dù trong nhà có tài xế, nhưng nàng không muốn trở thành người nổi tiếng đi.
***
Tựu trường ngày thứ nhất, ban giám hiệu thong báo một số chuyện, rồi phát một ít tài liệu rồi để học sinh tự do đến xã đoàn hoạt động.
"An Tuyết Nhi! Bọc sách cho tốt rồi tới phòng làm việc của thày nha." Giang lão sư đối với An Tuyết Nhi đang bọc sách nói.
" A! Hảo, em lập tức tới." Mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng An Tuyết Nhi vẫn thuận theo lời lão sư.
" Di? Lão sư Giang bảo ngươi làm cái gì a?" Bạn tốt của nàng – Từ Tiểu Linh cau mày vẻ mặt khó hiểu nói.
" Ta cũng vậy, không rõ lắm."
"Có muốn ta đi cùng ngươi không?"
" Không cần,ngươi đi Vũ Thanh xã đi! Ngươi nhưng là trụ cột đấy!" An Tuyết Nhi đối với hảo ý của bằng hữu nói.
" Ngươi, cái tiểu cẩu chân, được rồi! Vậy ngày mai gặp!" Nói xong, Từ Tiểu Linh phất tay chậm rãi rời đi, xoay người thì mái tóc gợn sóng giương thành một vòng, làm người ta không nhịn được nín thở vì vẻ đẹp của nàng.
***
Mang theo nghi ngờ, An Tuyết Nhi đi tới phòng làm việc của lão sư.
" Lão sư, xin hỏi thày muốn em tới là có chuyện gì không?"
" Nga, là như vầy, học kỳ này năm thứ ba có chuyển tới một học sinh rất đặc biệt, hiệu trưởng hi vọng có môt đồng học phẩm hạnh tốt dẫn hắn đi thăm trường, giới thiệu về trường của chúng ta."
" Nhưng tại sao lại chọn em?" Nàng cũng không cảm thấy mình đặc biệt ưu lương a!
" Cái này…Bởi vì năm ngoái em được chọn là hoa khôi Lan Hinh, cho nên thày liền đem em đề cử với hiệu trưởng.. Đúng rồi! Chính là như vậy…..". Giang lão sư gãi gãi cái đầu chỉ còn dư mấy sợi tóc, hoảng hốt giải thích.
"Cho nên em tốt hơn hết là hảo chiêu đại học sinh chuyển trường này, đừng phụ sự kỳ vọng của thày hiệu trưởng với thày nha." Giang lão sư thao thao bất tuyệt nói một đống lời nhảm nhí rốt cuộc cũng đưa ra một câu kết luận.
" Hảo, lão sư, em sẽ cố hết sức." An Tuyết Nhi không nghi ngờ gì gật đầu đáp ứng.
"An Tuyết Nhi, em thật sự là trò ngoan của thày, tương lai của thày đều dựa vào em. Cái này, khách quý đang ở phòng hiệu trưởng chờ em, em mau đi đi!"
Mặc dù cảm thấy lão sư có chút kỳ quái, nhưng nàng vẫn bước nhanh đến phòng hiệu trưởng, không muốn người khách quý trong miệng lão sư phải chờ lâu.
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
83 chương
11 chương
8 chương
55 chương