Khủng long thần giới
Chương 85 : đảo lộ thức
Trương Linh Tuyền lại đá một cước về phía mặt của Trương Hải, hắn cũng không dám đón đỡ, lựa chọn né tránh ngay tức khắc.
Cô nàng này hình như có thù oán với mặt của hắn hay sao đó, từ lúc đánh tới giờ chỉ nhằm vào mặt, không công kích vào bất cứ một chỗ nào khác, điều này làm cho Trương Hải buồn bực không thôi.
Từ sáng hôm qua, Trương Linh Tuyền đã tới đây, nói rằng ở chung với họ trong mười ngày còn lại, tăng cường huấn luyện để họ có được sự chuẩn bị tốt nhất.
Vốn Trương Hải vẫn luôn tập luyện với Dương Thanh Kỳ, hoặc là một mình hắn chơi với cả mấy người kia… Dù sao thì hắn cũng không có ý định nhận truyền thừa, tranh thủ thời gian đem thân ra làm bao cát cho bạn bè tập luyện cũng tốt.
Nhưng Trương Linh Tuyền đến thì ngay lập tức chỉ định, hắn đấu tập với nàng.
Dù sao thì theo nàng, cần phải đấu với người mạnh mới mạnh lên. Trong tổ đặc biệt này, dù là Dương Thanh Kỳ cũng không thể bắt Trương Hải cố sức. Vì thế, Trương Linh Tuyền nhận trách nhiệm “huấn luyện” cho hắn.
Hôm qua thì còn đỡ, dù sao thì nàng đánh với mục đích huấn luyện cho hắn. Nhưng hôm nay… sao có vẻ hung hăng thế nhỉ? Dường như mục đích là để đập cho hắn một trận chứ không phải là huấn luyện nữa rồi.
Trương Hải đau khổ trong lòng, tính tình của cô nàng này cực kỳ nóng nảy, hơn nữa hành sự khỏi phải suy xét nhiều, thích là làm, thích là đánh, ai cũng đánh được, kể cả người nhà cũng đánh. Có lẽ, nàng chỉ không dám đánh bố mẹ thôi, còn mấy lão già “trưởng bối” suốt ngày ngồi chỉ tay năm ngón, thích làm chủ chuyện của người khác thì nàng cũng chẳng thèm để tâm.
Trương Hải đang than khổ trong lòng, bất chợt lơ đãng, bị Trương Linh Tuyền bắt thời cơ, đấm cho hắn một phát ngay vào mắt trái.
Trương Hải đau đớn, đầu óc hơi choáng váng. Bước chân lảo đảo một chút. Trong lòng buồn bực tích lâu thành tức giận, chẳng phải nói chỉ đánh tập thôi sao? Sao giờ lại ra tay thật rồi!
Trương Hải cay cú trong lòng, nếu nàng đã không thích nương tay, vậy thì hắn cũng chơi thủ đoạn với nàng.
Nhấc chân lên, một cú đá xé gió lao về phía sườn của Trương Linh Tuyền. Nhìn thấy cú đá này, Trương Linh Tuyền chỉ cười khẩy, cũng chẳng thèm tránh né, đưa tay lên bắt lấy cổ chân của Trương Hải, đồng thời, một cú đá còn mạnh gấp đôi như thế hướng về phía mặt của Trương Hải.
Trương Hải cũng chẳng tỏ ra hoảng hốt hay có ý né tránh gì cả, ánh mắt chợt trở nên mờ ám, dâm dâm nhìn chằm chằm vào Trương Linh Tuyền. Nhìn theo ánh mắt hắn, Trương Linh Tuyền đang thấy một bàn tay vô sỉ chộp về phía ngực mình.
Tuy rằng đòn thế vô sỉ này không có tý lực sát thương nào với thân thể, nhưng lại đả kích lớn về tinh thần nha. Trương Linh Tuyền hoảng hốt, nhanh chóng thu chân lại, lùi về sau một bước.
Không ngờ tên kia được thế lại lấn tới, không cho nàng một cơ hội thở dốc nào, hai tay múa lên tục, nàng lùi một bước thì hắn tiến một bước, chỉ cần Trương Linh Tuyền dừng lại là “dính chưởng” ngay.
Trương Linh Tuyền trừng mắt, tức giận nhìn Trương Hải, nhưng nhất thời không chặn hắn lại được.
Lùi liên tục như thế, cuối cùng thì cũng hết đường, Trương Linh Tuyền đụng phải bức tường đằng sau lưng, không thể nào di chuyển được nữa. Nhìn hai bàn tay quái ác đang ngày càng đến gần, Trương Linh Tuyền thấy hơi bối rối.
Cắn răng một cái, Trương Linh Tuyền quyết định cho tên này thêm một bài học.
Trương Hải ở phía đối diện chỉ thấy Trương Linh Tuyền giang hai tay ra, trên bàn tay lóe ra chút gì đó màu trắng như bạch ngọc. Đến khi hai bàn tay chắp lại, nhiệt độ không gian xung quanh đã bắt đầu tăng lên một cách cuồng bạo.
Trương Hải khựng lại, trán toát mồ hôi, một phần là vì áp lực kia làm hắn khó thở, hai là vì… nóng quá.
Trương Hải còn đang thất thần thì Trương Linh Tuyền phía đối diện đã tung ra một chưởng, một quả cầu mang ánh sáng trắng cũng bay ra theo, bắn về phía hắn.
Trương Hải thấy hơi kinh sợ, kia rõ ràng là một ngọn lửa, hơn nữa còn là lửa màu trắng, chắc chắn là một trong những thiên phú kinh khủng của Trex tộc.
Bạch sắc hỏa!
Đó là Trương Linh Tuyền vẫn còn nương tay, Bạch Sắc Hỏa vẫn chỉ là một thiên phú Chủng Tộc cảnh mà thôi, nếu nàng sử dụng Bạch Sắc Hỏa làm cơ sở, biến hóa một chút để hình thành chiêu thức Tự Giác cảnh thì Trương Hải chết chắc.
Trương Hải vừa mới né được một quả cầu lửa thì quả tiếp theo đã bay đến, làm cho hắn né tránh cực kỳ chật vật. Trương Hải cuống quýt hô to:
- Dừng! Dừng lại! Chẳng phải nói chỉ so đấu thể thuật, không sử dụng thiên phú khác hay sao? Chị muốn gì đây? Ê ê…
Nghe thấy Trương Hải lại gọi mình là “chị”, Trương Linh Tuyền lại hơi bực trong lòng. Rõ ràng mình là “cô” mà, từ lúc mình đánh nó lần trước tới giờ, thằng nhóc này suốt ngày gọi chị để chống đối, không thèm gọi cô nữa. Nhưng nghĩ lại, chẳng phải điều đó chứng minh mình vẫn rất trẻ hay sao? Vì thế mà Trương Linh Tuyền thấy mâu thuẫn, nửa vui nửa bực, cuối cùng chẳng cản Trương Hải xưng hô loạn nữa.
- So đấu thể thuật? Vừa rồi gọi là so đấu thể thuật hả? Cậu vừa mới làm cái gì? Trong lòng tự hiểu đi!
Trương Linh Tuyền hét một tiếng, hai tay lại di chuyển nhanh gấp đôi, Trương Hải kêu khổ trong lòng, nhưng vẫn tránh đông tránh tây, có lúc còn phải ngã vật ra để né, vô cùng chật vật.
Ùm…
Trương Hải chạy đến bên một cái hồ nhỏ trong căn viện này, nhảy thẳng xuống bên dưới. Nhưng mà cảnh tượng tiếp theo làm cho hắn trợn tròn mắt.
Những tưởng xuống nước là không sợ lửa, nhưng Bạch Sắc Hỏa này lại lao thẳng xuống nước, thậm chí còn cháy phừng phừng, đốt cho mông hắn nảy cả lửa, đang ăn mòn quần áo, tấn công vào bên trong!
Trương Hải khẽ vận khí một cái, đánh bật ngọn lửa kia ra, còn may đây chỉ là một ngọn lửa nhỏ, uy lực cũng không lớn lắm.
Sáu người còn lại cũng đã dừng tập, nấp vào một bên xem trò hay.
“Thằng Hải khốn kiếp kia, hàng ngày lên mặt dạy đời bọn tao, hôm nay thì ăn hành đủ, cho mày chết! Hé hé…” Đây là suy nghĩ chung trong lòng Trần Mạnh Thắng và Phạm Đức Linh.
“Hàng ngày ra vẻ đẹp trai nhất trên đời! Để xem sau khi bị hành xong thì cậu có bộ dạng gì…” Đây là suy nghĩ trong lòng cả bốn cô gái, Dương Thanh Kỳ cũng không ngoại lệ. Kể ra cũng thật là bi ai cho Trương Hải khi kiếm được cô bạn gái thế này.
Trương Hải tránh né như điên, Trương Linh Tuyền thì ra tay ngày càng nhanh, nhưng bây giờ không chỉ mang tâm lý “hành” Trương Hải như lúc đầu, mà là còn để rèn luyện thân pháp cho hắn nữa.
Nếu nhìn kỹ, những vị trí mà nàng bắn vào đều khá hiểm hóc, nhưng không đến mức không né được, tất cả đều là cố ý, giúp cho Trương Hải rèn luyện phản ứng.
Trương Hải đã né được một lúc, chân cũng mỏi rồi, thế mà cô nàng kia vẫn cứ ra tay không ngừng nghỉ, dường như không chém được hắn thì không cam lòng vậy. Trương Hải lại không thể lộ ra cái “biến thân” dạ xoa của mình, vì thế, hắn chỉ có thể sử dụng cách khác.
Xem ra cũng đến lúc sử dụng chiêu đó rồi.
Đảo Lộ Thức.
Đây là chiêu thức thứ hai trong Tam Huyền Điển Bí. Trương Hải cũng đã lợi dụng thời gian mấy tháng này, nghiên cứu rất nhiều mới ngộ ra.
Trong Tam Huyền Điển Bí có ghi chép khá nhiều chiêu thức lợi hại, ngay cả Dạ Xoa Ấn cũng có ở bên trong đó. Nhưng tất cả những chiêu thức này đều tồn tại ở dạng gợi ý khá là mập mờ, có đôi lúc, trong đó còn chỉ rõ ra cách vận hành công pháp để thi triển, nhưng mà loại lực lượng cần dùng là thân, hồn, hay khí thì không nói, mà cần dùng khoảng bao nhiêu cũng không có nốt, làm cho việc thi triển cực kỳ khó khăn.
Kiếp trước, Trương Hải cũng đã từng ngộ ra được những chiêu này, nhưng mà thực lực của hắn lúc đó khác hoàn toàn bây giờ, trong cơ thể lại trộn hỗn tạp thêm vài loại công pháp nữa. Có thể nói là thể trạng của hắn khác hoàn toàn bây giờ, vì thế, muốn sử dụng những chiêu thức này thì cũng cần thời gian để nghiên cứu.
Đảo Lộ Thức này chính là cơ sở để luyện thành chiêu Nghịch Đảo Càn Khôn, chiêu thức mà Trương Hải đã dùng để tiêu diệt cả trăm mạng người truy đuổi hắn trước khi xuyên thời gian.
Dồn toàn bộ hồn lực lại, hai mắt của Trương Hải bắt đầu biến thành màu vàng, ánh sáng tỏa ra từ đôi mắt dường như muốn chấn nhiếp con người từ tâm can.
Trương Linh Tuyền cũng ngạc nhiên, nhưng hai tay của nàng vẫn không ngừng lại chút nào, nàng muốn xem xem tên này muốn làm gì.
Từ thân thể của Trương Hải, một luồng linh hồn lực cuồng bá tỏa ra xung quanh, hình thành nên một dòng từ trường trong không trung. Từ trường này mạnh tới mức tất cả những thứ bên trong đều nhiễm điện, thậm chí, chỉ cần hai người chạm vào nhau cũng thấy được cảm giác tê tê giật giật nơi bàn tay.
Khóe miệng Trương Hải nhếch lên, thân hình di chuyển nhanh chóng về phía Trương Linh Tuyền.
Kỳ lạ là, khi những quả cầu lửa màu trắng kia sắp chạm đến người hắn thì chợt như chịu lực ảnh hưởng nào đó, hơi lung lay rồi bay chệch đi vài li, cuối cùng sượt qua người Trương Hải, không làm ảnh hưởng gì đến hắn.
Đó chính là công hiệu đặc biệt của Đảo Lộ Thức.
Đảo Lộ chính là làm điên đảo tuyến đường, đơn giản chính là làm cho những công kích kia bị mất phương hướng, không đánh trúng được bản thân.
Nguyên lý của chiêu này cũng khá đơn giản, bên trong mỗi chiêu thức công kích đều có một phần lực lượng dùng để liên kết với người ra chiêu, còn nếu không có thì càng đơn giản với Trương Hải. Hắn chỉ việc sử dụng linh hồn lực của mình, tước đoạt khả năng khống chế chiêu thức của người đó.
Tất nhiên, khống chế chiêu thức của mình đã khó, khống chế chiêu thức của đối phương còn khó hơn. Trương Hải cũng chưa bá đạo đến mức đảo ngược hẳn chiêu thức đó lại để công kích người kia, việc hắn có thể làm chỉ là quấy nhiễu sự khống chế của Trương Linh Tuyền, làm chệch hướng công kích đi đôi chút mà thôi.
Dù là như thế thì chiêu này cũng làm Trương Linh Tuyền ngạc nhiên đến cực điểm rồi.
Trương Hải tiếp tục lao tới, hai tay lại tiếp tục giơ ra làm thế “long trảo thủ”.
Thực ra hắn cũng chỉ muốn trêu Trương Linh Tuyền một chút thôi, cứ tưởng nàng sẽ lại tránh né như ban nãy, ai ngờ Trương Linh Tuyền kinh ngạc tới mức quên cả né tránh…
Bóp trúng rồi!
Mềm quá, lại âm ấm nữa…
Nhưng… hình như có sát khí trên đầu!
Trương Hải nhìn lên bên trên, thấy khuôn mặt đã đỏ gay vì tức giận của Trương Linh Tuyền. Biết đại sự có biến, vội vàng tách ra, tránh khỏi khu vực này. Nhưng thật tiếc, Trương Linh Tuyền đã nhanh nhẹn bắt lấy cái cổ tay của hắn.
Cả thân hình nàng vung lên, hai chân kẹp lấy cổ hắn, vít một cái đã đè chặt Trương Hải xuống. Hai tay nàng giữ chặt tay hắn, vặn ngược lại làm Trương Hải đau đớn không thôi.
Trương Hải khóc không ra nước mắt! Không phải tôi cố ý mà! Tại cô không tránh đó chứ!
Nếu mà Trương Linh Tuyền biết đọc ý nghĩ giống như Dương Thanh Kỳ thì giờ phút này, Trương Hải có là con giời cũng phải tàn phế với Trương Linh Tuyền rồi.
Truyện khác cùng thể loại
877 chương
1284 chương
510 chương
711 chương
137 chương
501 chương
400 chương