Khủng bố tu tiên thế giới
Chương 49 : khí lực trung đoạn
Sau khi tan ca về nhà, cơm nước xong xuôi, khỉ ốm cũng tới, Chu Phàm lại chỉ điểm khỉ ốm tu luyện bốn thức thức tỉnh, bản thân cũng bắt đầu tu luyện.
Chờ khỉ ốm luyện được thời gian kha khá, Chu Phàm liền đuổi hắn về sớm hơn mọi khi.
Sau khi khỉ ốm về nhà, Chu Phàm cũng trở về phòng, hắn thấy cha mẹ đã sớm chìm vào giấc ngủ, liền lấy trái cây Thối Luyện Thứ cất giấu trong phòng mình ra.
Nhìn quả cầu gai xương lởm chởm này, Chu Phàm thoáng trầm ngâm, cuối cùng vẫn dùng sức nắm chặt.
Lòng bàn tay lập tức bị gai xương đâm rách, máu tươi nhuộm đỏ bàn tay tiếp xúc với quả cầu.
Trái cây Thối Luyện Thứ này khẽ run lên, bắt đầu hóa lỏng thành những giọt dịch trắng, dịch trắng điên cuồng ngọ nguậy, theo miệng vết thương mà tràn vào lòng bàn tay.
Trái cây Thối Luyện Thứ giống như băng tuyết tan rã, hóa thành giọt chất lỏng tiến vào trong lòng bàn tay, không chút dư thừa.
Chu Phàm nhịn xuống cảm giác nhói nhói ở lòng bàn tay, chỉ thấy tay phải của hắn dần dần hóa thành màu trắng, màu trắng lan tràn lên cổ tay, cho đến toàn bộ cánh tay, sau đó thậm chí bao phủ khắp toàn thân.
Toàn thân Chu Phàm giống như bị một tầng sương tuyết màu trắng bao phủ lên người.
Nguyên khí vừa mới tu luyện dành dụm được chỉ trong nháy mắt liền bị tiêu hao gần như không còn, nhục thân truyền đến cảm giác đói khát nguyên khí cực độ, Chu Phàm lập tức biến sắc, lại định sử dụng bốn thức thức tỉnh để thu nạp nguyên khí.
Thế nhưng thân thể hắn cứng đờ, không có cách nào động đậy.
Phốc... Phốc...
Chu Phàm trơ mắt nhìn hai cánh tay của mình mọc ra từng cây gai xương, thậm chí đốt ngón tay cũng có gai xương mảnh như lông tơ.
Bây giờ nhìn Chu Phàm không khác gì một con quái vật.
Nhưng hắn còn chưa kịp nghĩ gì thì nguyên khí trong thiên địa đã bị kéo đến, thuận theo gai xương tiến vào trong cơ thể hắn.
Phương thức này vô cùng bạo lực, hoàn toàn không giống nguyên khí hấp thu được lúc tu luyện bốn thức thức tỉnh, một lượng lớn nguyên khí bị rót vào trong cơ thể, cung cấp cho dịch thể màu trắng trong cơ thể, đẩy nhanh tiến độ luyện hóa, quá trình đau đớn không nhỏ, gương mặt Chu Phàm cũng vì thế mà vặn vẹo.
Hắn cắn chặt răng, không dám lên tiếng, chỉ sợ làm thức tỉnh cha mẹ đã chìm vào giấc ngủ.
Trong lòng Chu Phàm thầm chửi mắng, Vụ nói hắn sẽ đau một chút, nhưng thứ này mẹ nó căn bản không phải là đau một chút, nói đau đến mức sống không bằng chết cũng không ngoa.
Nguyên khí không ngừng bị hút vào, không ngừng bị rèn luyện, nửa canh giờ sau, gai xương hai tay mới rụt trở về, làn sương màu trắng bao phủ thân thể bắt đầu biến mất.
Cảm giác đau đớn biến mất, Chu Phàm ngồi liệt dưới đất, sắc mặt trắng bệch, mệt mỏi đến mức không nhấc nổi đầu ngón tay.
Nghỉ ngơi hồi lâu, Chu Phàm cố gắng bò lên giường, trải qua một phen hành hạ như vậy, bây giờ hắn chỉ muốn đi ngủ mà thôi.
Lúc Chu Phàm lại lần nữa mở mắt thì hắn đã xuất hiện trong không gian Hôi Hà.
Vụ lại biến mất, Chu Phàm cũng đã quen thuộc tình huống ngẫu nhiên không gặp Vụ. Hắn tự mình tu luyện, chờ đến giờ thì thoát ra khỏi không gian Hôi Hà.
Hắn từ trên giường ngồi dậy, thân thể mỏi mệt trải qua một đêm đã khôi phục lại hoàn toàn.
Chu Phàm duỗi eo, thân thể liên tiếp phát ra tiếng răng rắc giòn giã, trong người tràn ngập khí lực to lớn.
Chu Phàm ngẩn người, phát hiện khí lực của mình dường như tăng lên rất nhiều.
Chu Phàm cũng không dám khẳng định khí lực của mình lớn đến mức nào, hắn chỉ ngẫm nghĩ một chút rồi bước ra khỏi phòng.
Lúc này trời còn chưa hoàn toàn sáng, vẫn có phần u ám.
Chu Phàm tìm cái cối đá bị hỏng trước cửa, đưa tay thử nhấc, suýt chút nữa bật ngửa ra sau.
Chu Phàm vội vàng giữ vững trọng tâm thân thể mới không ngã ra sau, bằng không, bị cối đá này đập trúng, cho dù khí lực có lớn hơn nữa cũng khó tránh khỏi thụ thương.
Xuất hiện tình huống như vậy là bởi vì vừa rồi hắn dùng sức quá nhiều.
Chu Phàm ngẩn người, hai tay ôm lấy cối đá, dường như nó còn nhẹ hơn so với hắn tưởng tượng, cảm giác giống như người thường ôm lấy một tảng đá chừng 20 cân.
Một phần năm khí lực!
Chu Phàm rất nhanh đã tính ra, hắn chỉ dùng một phần năm khí lực để nhấc cối đá, như vậy thì ít nhất khí lực của hắn cũng phải tăng lên gấp ba lần.
Khí lực của Chu Phàm hiện nay đã đạt tới 1500 cân, vẻ mặt không khỏi có phần vi diệu, chẳng lẽ nhờ tác dụng của trái cây Thối Luyện Thứ mà ta bước vào Khí Lực trung đoạn?
Chu Phàm vội thả cối đá xuống, bắt đầu luyện tập bốn thức thức tỉnh lần nữa.
Nhưng hắn nhanh chóng phát hiện nguyên khí không bị hắn hấp thu vào cơ thể nữa, điều này chứng tỏ bốn thức thức tỉnh đã đến cực hạn, hắn không thể lại dùng bốn thức thức tỉnh này để gia tăng khí lực được nữa.
Nhưng bây giờ đã tiến vào khí lực trung đoạn hay chưa thì Chu Phàm cũng không dám khẳng định, dù sao thì thời gian tu luyện của hắn vẫn còn quá ngắn.
Chu Phàm không biết, nhưng chắc chắn sẽ có người biết, vì thế sau khi Chu Phàm đến doanh địa tuần tra, lập tức đi tìm Lỗ Khôi, hỏi:
- Lỗ đại ca, không biết cực hạn của Khí Lực sơ đoạn có thể tăng thêm bao nhiêu khí lực?
- Ngươi hỏi cái này làm gì? Ngươi hẳn là còn cách cực hạn của Khí Lực sơ đoạn nửa năm mới đúng.
Lỗ Khôi kỳ quái nhìn Chu Phàm, hỏi.
Chu Phàm không dám nói tình huống của mình, chỉ cười nói:
- Ta chỉ hiếu kỳ hỏi một chút mà thôi.
Lỗ Khôi không hỏi nhiều, giải thích:
- Ta nhớ là trước kia đã nói với ngươi rồi, mỗi người luyện Hổ Hình Thập Nhị thức đều không quá giống nhau, thiên phú cá nhân cũng sẽ ảnh hưởng, Khí Lực sơ đoạn có thể đạt tới bao nhiêu khí lực cũng theo đó mà khác biệt.
- Chỉ có điều, dựa theo kinh nghiệm của ta, trước kia lúc ta Khí Lực sơ đoạn, đạt tới cực hạn là hơn 900 cân, thiếu chút nữa là đột phá 1000 cân.
Lúc Lỗ Khôi nói lời này, trên mặt hắn tràn ngập vẻ kiêu ngạo.
Cực hạn của Khí Lực sơ đoạn đã tiếp cận 1000 cân, Lỗ Khôi tin rằng cũng không có mấy người có thể làm được, đây tuyệt đối là một chuyện đáng kiêu ngạo đối với hắn.
Chu Phàm thầm tính toán, cực hạn Khí Lực sơ đoạn của Lỗ Khôi là 900 cân, mình còn nhiều hơn Lỗ Khôi 600 cân, nhưng cũng không thể xác định được hiện nay mình là Khí Lực sơ đoạn cực hạn hay đã bước vào Khí Lực trung đoạn.
- Trước kia Lỗ đại ca nói với ta rằng: một khi bước vào Khí Lực trung đoạn, khí lực ban đầu sẽ tăng trưởng nhảy vọt, nhưng rốt cuộc là tăng thêm bao nhiêu?
Chu Phàm hiếu kỳ hỏi.
Lỗ Khôi cười đáp:
- Cái này vẫn là phụ thuộc vào mỗi người, nhưng theo ta được biết, khí lực sẽ dựa theo mức độ của ngươi hiện tại mà tăng trưởng gấp bội, giống như ta khi đó là 900 cân, vừa bước vào Khí Lực trung đoạn thì khí lực liền tăng gấp bội, đạt tới 1800 cân, lúc cực hạn Khí Lực trung đoạn thì đạt tới khoảng chừng 2500 cân.
Chu Phàm sửng sốt nói:
- Tăng trưởng nhiều như vậy chẳng phải sẽ càng lúc càng kéo giãn khoảng cách của song phương sao?
Lỗ Khôi gật đầu đáp:
- Đương nhiên, vì thế cơ sở rất quan trọng, cũng là lý do tại sao ta nhiều lần dặn dò ngươi, cho dù bốn thức thức tỉnh chỉ có thể tăng trưởng 1 cân mỗi ngày thì cũng không nên tùy tiện bước vào Khí Lực trung đoạn, bởi một bước này dù sao cũng là tăng trưởng gấp bội, một khi bước vào Khí Lực trung đoạn thì sẽ không cách nào quay đầu tu luyện nữa.
- Ta hiểu rồi.
Chu Phàm nghiêm mặt nói.
Chu Phàm không hỏi gì thêm nữa, Lỗ Khôi cũng đi bận rộn công việc, hắn cũng không nghĩ quá nhiều, bởi dù sao thì Chu Phàm cũng chỉ mới bước vào Khí Lực sơ đoạn không đến mấy ngày, hắn tất nhiên không thể dự đoán được Chu Phàm đã thay đổi đến mức hiện nay.
Chu Phàm tạm thời thu hồi tâm tư, đi theo Trứu Thâm Thâm cùng tuần tra, học tập công việc của một phó đội trưởng.
Một ngày lại trôi qua, hôm nay đội tuần tra cũng không phát sinh đại sự gì, xem như một ngày trôi qua bình an.
Chu Phàm cũng không có cơ hội giết chết quỷ quái để thu hoạch xám trùng, ở trên đường về nhà, Chu Phàm dặn khỉ ốm đêm nay hắn có việc quan trọng phải xử lý, bảo hắn ở nhà tự luyện tập, không cần qua chỗ hắn.
Sau khi làm xong mấy việc lặt vặt, Chu Phàm một mình đi tới tiểu viện sau phòng, sắc mặt của hắn rất ngưng trọng, bởi vì đêm nay hắn muốn xác nhận phải chăng mình đã tiến vào Khí Lực trung đoạn hay chưa.
Đương nhiên Chu Phàm cũng không hi vọng mình đã bước vào Khí Lực trung đoạn, bởi vì như vậy cũng đại biểu cực hạn Khí Lực sơ đoạn của hắn chỉ hơn 700 cân, so với Lỗ Khôi thì chênh lệch quả thực quá lớn.
Cho dù Lỗ Khôi bây giờ vẫn là Khí Lực trung đoạn, chỉ chênh lệch 300 cân, nhưng Lỗ Khôi vẫn có thể dựa vào khí lực là đã có thể nghiền ép Chu Phàm cùng cảnh giới rồi.
Chu Phàm tự nhận cho dù thiên phú mình bình thường, nhưng hắn tu luyện Hổ Hình Thập Nhị thức là tiêu chuẩn nhất, không có lý do gì mà bản thân bước vào Khí Lực sơ đoạn lại chỉ có chừng đấy khí lực.
Nghĩ nhiều cũng vô ích, thử một chút liền biết.
Vì để tránh bỏ sót, Chu Phàm trước tiên nghiêm túc tu luyện bốn thức thức tỉnh vài lần, sau khi xác định bốn thức thức tỉnh thật sự không có tác dụng gì thì Chu Phàm mới bắt đầu tu luyện bốn thức tiếp theo trong Hổ Hình Thập Nhị thức.
Bốn thức giữa trong Hổ Hình Thập Nhị thức là chuẩn bị cho Khí Lực trung đoạn, còn gọi là bốn thức rời hang.
Hổ tính uy mãnh, tư thế khi rời hang vồ người là ác không thể đỡ.
Bốn thức rời hang này lần lượt là Ác Hổ rời hang, Ác Hổ xuống núi, Ác Hổ lăn lộn, Ác hổ khiếu lâm.
Chu Phàm sớm đã luyện tập nhuần nhuyễn động tác của bốn thức này, luyện tập từng chiêu đối với hắn mà nói không có gì khó khăn, mấu chốt là đánh ra bốn thức rời hang này liền mạch giống như bốn thức thức tỉnh.
Liền mạch bốn thức cũng không dễ dàng, Chu Phàm không ngừng thử mấy chục lần.
Thân ảnh của hắn ở trong tiểu viện biến đổi xê dịch, hô hấp phối hợp với động tác của bốn thức rời hang, chỉ cảm thấy trong cơ thể có một luồng khí di chuyển quanh đan điền, sau đó chui lên cổ họng.
Chu Phàm ngửa đầu, bật hơi, phát ra một tiếng quát trầm thấp, khí lưu bắt đầu dạt ra khắp bốn phía.
Ác Hổ khiếu lâm!
Lão Huynh đang nằm sấp đột nhiên lùi về sau mấy bước, kinh ngạc nhìn chủ nhân của mình.
Chu Phàm cũng không để ý tới Lão Huynh, hắn rốt cuộc cũng luyện bốn thức rời hang này liền mạch một lần.
Nguyên khí khổng lồ bị Chu Phàm hút vào trong cơ thể, nháy mắt gương mặt hắn đỏ bừng lên, bắp thịt bành trướng, nổi thành từng khối cơ bắp đáng sợ.
Chỉ có điều, cơ bắp lại co rút về, sau đó lại bành trướng lên, cứ lặp đi lặp lại vài lần mới khôi phục bộ dạng bình thường.
Chu Phàm khẽ thở ra một hơi, khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười nhạt, bởi vì khí lực của hắn lại lần nữa tăng lên rồi.
Điều này nói rõ hắn bây giờ mới là cảnh giới Khí Lực trung đoạn.
Chu Phàm đi tới trước cửa phòng, cầm lên cối đá đã quá nhẹ nhàng so với hắn, hắn nhân lúc trời tối, tìm một chỗ không người, sau đó dùng sức ném ra ngoài.
Ầm...
Cối đá nện lên mặt đất phía xa.
Chu Phàm dùng chân đo khoảng cách, sau đó tìm thấy cối đá chìm trong lòng đất cách đó chừng 10 mét.
Hắn nâng cối đá lên, khẽ mỉm cười, cối đá 200 cân bị hắn ném xa hơn 10 mét, ước tính khí lực của mình hẳn là đã tăng lên gấp đôi, cũng tương đương với 3000 cân.
3000 cân là khái niệm gì?
Truyền thuyết Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ lực nâng đại đỉnh nặng 3000 cân, đã có thể gọi là trời sinh thần lực.
Bây giờ Chu Phàm đã đạt tới cấp độ mãnh tướng trong truyền thuyết Hoa Hạ cổ địa.
Sau khi Chu Phàm trở lại tiểu viện sau phòng, hắn rút ra trường đao, một đao chém xuống, đao phong vù vù.
Bây giờ nếu như hắn lại gặp Trịnh Chân Mộc bị Lục Vật thảo nhập thân, cho dù chỉ dựa vào khí lực và Tiểu Diễm phù cũng hoàn toàn có thể dễ dàng thủ thắng.
Hắn nghĩ rằng 3000 cân khí lực tại giai đoạn Khí Lực trung đoạn hẳn là cũng hiếm có đối thủ cùng cảnh giới, cho dù đụng phải một vài Khí Lực cao đoạn hơi yếu thì cũng không phải không thắng được.
Vung đao lung tung một hồi, Chu Phàm đột nhiên cảm thấy đao pháp của mình cũng là một vấn đề lớn, cần tìm cách nhanh chóng giải quyết mới được.
Hôm nay hắn kết thúc tu hành, trực tiếp nghỉ ngơi.
Sau khi ngủ say, Chu Phàm tiến vào không gian Hôi Hà, vẫn không phát hiện tung tích của Vụ.
Chu Phàm khẽ nhíu mày rồi giãn ra, đây cũng không phải là lần đầu tiên, hắn chỉ có thể dựa theo cách của mình mà bắt đầu luyện tập.
Chờ sau khi đến giờ, Chu Phàm lại rời khỏi không gian Hôi Hà.
Mỗi lần tỉnh lại, chuyển đổi giữa hai hoàn cảnh vẫn khiến Chu Phàm cảm thấy không quá chân thực.
Sáng sớm, Chu Phàm đi vào doanh địa, nhìn Lỗ Khôi và Trứu Thâm Thâm an bài công việc tuần tra hôm nay.
Sau khi an bài xong, Lỗ Khôi xoay người đi làm việc khác, Chu Phàm thì vốn định đi theo Trứu Thâm Thâm như hôm qua, học hỏi thêm công việc tuần tra giám sát.
Chỉ có điều, bỗng nhiên Trứu Thâm Thâm liếc nhìn Chu Phàm rồi nói:
- Hai ngày trước, những gì nên dạy ngươi thì ta đều đã dạy, hôm nay chúng ta tách ra hai khu vực tuần tra, ngươi phụ trách một nửa, ta phụ trách một nửa, nếu như ngươi không thể giải quyết vấn đề thì hãy tìm ta... Đây là đề nghị của ta, nếu ngươi cảm thấy không ổn, vậy thì có thể tiếp tục đi theo ta học thêm một thời gian.
Chu Phàm nghiêm túc suy nghĩ, quả thực hiện nay Trứu Thâm Thâm đã không còn gì để dạy nữa, thiếu sót duy nhất của hắn là không quá hiểu rõ về quỷ quái, nhưng thứ này cũng không phải có thể nhất thời mà học được. Trứu Thâm Thâm cũng không phải loại thầy giáo cẩn thận chỉ điểm người khác, đi theo hắn cũng không có nhiều ý nghĩa.
Chu Phàm nghĩ vậy, liền đáp ứng.
Truyện khác cùng thể loại
556 chương
751 chương
2812 chương
276 chương
750 chương
157 chương
3910 chương
115 chương