Khủng bố tu tiên thế giới

Chương 45 : loại mồi câu thứ hai

Biết cái gì? Biết mồi câu cá không chỉ dùng tuổi thọ ư? Chu Phàm thản nhiên cười đáp: - Mấy đêm nay không gặp ngươi, ta rảnh rỗi liền suy nghĩ, nếu như chỉ có bốn năm tuổi thọ ít ỏi của ta, chưa hẳn đáng giá chiếc thuyền phí nhiều công sức đưa ta lên thuyền. - Ta vẫn luôn nghĩ, việc duy nhất người lên thuyền có thể làm cũng chỉ có câu cá, vậy chẳng lẽ mồi câu chỉ có thể dùng tuổi thọ ư? Ta cảm thấy không có khả năng, vì thế liền có suy đoán. Vụ hỏi lại cũng đồng nghĩa với việc trả lời Chu Phàm, câu cá còn có thể dùng thứ khác thay thế. Chu Phàm đoán được, nhưng Vụ cũng không có ý giấu diếm, hắn chỉ nói: - Ngươi đoán được cũng vô dụng, ngươi vĩnh viễn sẽ không biết cần thứ gì làm mồi câu. Chu Phàm không hề sốt ruột, hắn lắc đầu nói: - Ta đương nhiên không cách nào đoán được cần mồi câu gì, nhưng ngươi chắc chắn biết. Vụ cười đáp: - Ta đương nhiên biết, nhưng ta sẽ không nói cho ngươi. Chu Phàm ngẩng đầu nhìn huyết cầu trên trời, nói: - Ta cảm thấy ngươi sẽ nói cho ta biết. Vụ cũng ngẩng đầu nhìn huyết cầu, hỏi: - Ngươi nhìn nó làm gì? Chu Phàm lắc đầu nói: - Không có gì, chỉ nhìn một chút mà thôi. Vụ trầm mặc, hắn đang suy nghĩ tại sao Chu Phàm lại nhìn lên huyết cầu trên trời, phải chăng Chu Phàm lại đoán được điều gì đó? Có một vài bí mật mà hắn còn không muốn để Chu Phàm biết được quá sớm. - Vậy tại sao ngươi cảm thấy ta sẽ nói cho ngươi biết mồi câu khác là thứ gì ngoại trừ tuổi thọ? Vụ suy tư, sau đó hỏi. Chu Phàm cười nói: - Bởi vì ngươi từng nói ngươi là người đứng xem, ta đã suy nghĩ thật lâu, mới hiểu được ý nghĩa tồn tại của người đứng xem là gì. Trong mắt Vụ lóe lên một tia ngạc nhiên, đồng tử co lại thành một điểm màu xám, hắn hỏi: - Ý nghĩa gì? - Ý nghĩa của người đứng xem, đương nhiên là muốn xem phim rồi. Chu Phàm đứng mệt, lại ngồi xuống boong tàu, chậm rãi nói: - Ta chính là diễn viên trong mắt ngươi, ngươi không nói cho ta biết, ta cũng sẽ không dùng tuổi thọ câu cá, vậy thì bộ phim này sẽ trở nên nhàm chán không thú vị. - Cho dù ta bất đắc dĩ dùng tuổi thọ, vậy thì cũng chỉ có thể dùng được ba bốn lần, lúc đó tuổi thọ hết, ta cũng chết, bộ phim này sẽ rất ngắn. - Phim ngắn không thú vị, ta nghĩ đối với ngươi mà nói, cũng không phải là chuyện thú vị gì. Vụ cười, hắn cười rất chân thành, không giống như lúc trước, ngay cả Chu Phàm cũng nhìn ra được hắn đang rất vui vẻ. Vụ cười nói: - Trong quá khứ, người lên thuyền có không ít kẻ là hạng người thông minh tuyệt đỉnh, bọn họ cũng giống ngươi, đoán được ngoại trừ tuổi thọ còn có mồi câu khác thay thế, thế nhưng bọn họ không biết rằng, mọi việc đều phải xem tâm tình của ta như thế nào, tâm tình ta tốt, nói không chừng ta sẽ nói cho bọn hắn, lúc tâm tình không tốt, có lẽ ta cũng sẽ không nói. Chu Phàm yên lặng lắng nghe, hắn cũng không dám khẳng định Vụ nhất định sẽ nói cho hắn biết, vừa rồi hắn chỉ dùng lời nói để thử Vụ mà thôi. Vụ lại nói tiếp: - Ta biết mục đích của ngươi là muốn ta nói cho ngươi biết, nhưng ta cũng không phản cảm điều đó, bởi vì ngươi nói rất thú vị. - Từ xưa tới nay chưa từng có kẻ nào nói với ta như vậy, vì ban thưởng cho sự thú vị này, ta sẽ nói cho ngươi biết loại mồi câu khác. Chu Phàm lập tức nghiêm túc, trái tim cũng bắt đầu đập nhanh. Vụ thoáng dừng lại, hắn phất tay một cái, sương mù tập trung quanh bàn tay của hắn, ngưng tụ thành một viên cầu. Viên cầu chỉ lớn bằng đầu người, bên ngoài có một tầng lưu ly trong suốt bao phủ. Sương mù bên ngoài tầng lưu ly không ngừng bị hút vào, hóa thành một con xám trùng nhỏ bé. Vụ buông tay, viên cầu liền lơ lửng giữa không trung. Chu Phàm dùng ánh mắt kỳ dị nhìn con xám trùng bên trong viên cầu, hắn đang chờ Vụ giải thích. Vụ nói: - Ngươi đã góp nhặt được một cái mồi câu, ngươi sử dụng nó thì sẽ không tiêu hao tuổi thọ của mình. - Xám trùng này chính là mồi câu sao? Chu Phàm sửng sốt, lập tức hỏi: - Ta thu thập lúc nào? Vụ hỏi ngược lại: - Có phải ngươi vừa giết chết một con quỷ quái ở bên ngoài hay không? Sắc mặt Chu Phàm lập tức biến hóa, hỏi: - Loại mồi câu khác chính là quỷ quái sao? Vụ gật đầu, nói: - Loại mồi câu khác chính là quỷ quái, nói chính xác hơn thì khi ngươi giết một con quỷ quái, nó sẽ hóa thành mồi câu. Chu Phàm cau mày, nói: - Đây là nguyên lý gì? Tại sao ta giết quỷ quái thì nó lại biến thành mồi câu? Vụ trầm mặc, hiển nhiên hắn không muốn trả lời Chu Phàm. - Thời gian của ngươi không còn nhiều nữa. Vụ chuyển đề tài, nói: - Đương nhiên mồi câu này sẽ không biến mất, ngươi có thể giữ lại chờ lần sau lại câu cá. Chu Phàm nhìn thoáng qua đồng hồ cát trên bàn, quả nhiên không còn nhiều thời gian nữa. - Ta muốn câu cá đêm nay. Chu Phàm không muốn lại chờ thêm nữa, ai biết hắn sẽ gặp thứ gì ở thế giới bên ngoài? Vụ hứng thú nói: - Vậy ngươi chuẩn bị chọn cần câu nào? Chọn cây cần câu tím nhạt câu lên đan dược, hay cần câu xám đậm có hai lần cơ hội ngẫu nhiên? Hoặc dùng mồi câu để thử nghiệm tác dụng của cần câu khác? Chu Phàm cau mày suy nghĩ, ngay lập tức loại bỏ phương án thử nghiệm cần câu khác. Quỷ quái cũng không phải dễ giết, mồi câu này hắn phải dùng mạng cược mới giành về được, tất nhiên mồi câu là quỷ quái cũng không dễ kiếm. Chu Phàm chậm rãi nói: - Dùng quỷ quái làm mồi câu có hiệu quả khác tuổi thọ không? Liệu phẩm chất có chênh lệch không? Đây là vấn đề đầu tiên Chu Phàm muốn biết rõ. Vụ suy nghĩ rồi trả lời: - Ta đồng ý nói cho ngươi biết đáp án của vấn đề này, trước mắt mồi câu quỷ quái và mồi câu tuổi thọ không hề khác nhau, đều là câu đồ vật trong sông, cần câu không bị ảnh hưởng, ngươi câu được gì thì phải xem vận khí của ngươi. Chu Phàm nghe được đáp án, lại suy tư, trước mắt hắn cần đan dược để đề cao tu vi, nhưng nếu dùng cần câu xám đậm thì hắn sẽ có hai lần cơ hội ngẫu nhiên, cũng rất có lời. Cần câu tím nhạt bảo đảm hắn có thể đạt được đan dược, còn cần câu xám đậm thì ngẫu nhiên có thể đạt được hai loại vật phẩm. Nên ổn định hay là mạo hiểm? Chu Phàm bỗng nhiên lại hỏi: - Nếu ta dùng cần câu tím nhạt, chẳng lẽ lại câu lên Thông Nguyên đan sao? Bây giờ Thông Nguyên đan còn có tác dụng đối với ta không? Vụ cười lạnh nói: - Ngươi đã dùng Thông Nguyên đan rồi thì Thông Nguyên đan sẽ không có tác dụng nữa, về phần ngươi có thể câu lên Thông Nguyên đan hay không thì làm sao ta biết? Chu Phàm suy nghĩ một lúc liền hiểu được, hắn vẫn có thể câu lên Thông Nguyên đan, liền nói: - Trong Hôi Hà rốt cuộc có bao nhiêu loại đan dược? Vụ không trả lời vấn đề này. Chu Phàm đã sớm quen thuộc thái độ của Vụ, hắn cũng không vội vàng, nhưng hắn cũng có thể đoán được trong Hôi Hà khẳng định không chỉ có một loại đan dược, nếu như hắn dùng cần câu tím, khẳng định có thể câu lên đan dược, nhưng đan dược này cũng chưa hẳn là loại dùng để đột phá tu vi. Nếu không phải loại đột phá tu vi, hoặc là loại mà tạm thời hắn không dùng được, vậy thì lỗ to. Nếu là như vậy, còn không bằng dùng cần câu xám liều một lần, ít nhất có thể câu được hai kiện đồ vật. Chu Phàm nghĩ xong, lại đi về phía bàn vuông, cầm lấy cần câu màu xám.