Ngày hôm sau. Buổi sáng 8 giờ, Trú Xuyên tỉnh giấc. 9 giờ, gội đầu tắm rửa, ngồi ở trước gương lõm. Thoáng nhìn trong gương giơ lược nghiêm túc nghiên cứu nên tạo kiểu tóc gì, hơi hơi sửng sốt, phản ứng cảm thấy như chính mình trúng tà, phẫn nộ mà ném lược đi. 10 giờ rưỡi, ngồi ở sô pha phòng khách, đánh cái hắt xì. 10 giờ 45, nhớ tới điều gì đó, đứng dậy chạy đi pha ly cà phê. 11 giờ, chuông cửa đúng giờ vang lên, khóe mắt của người đàn ông ngồi trên sô pha nhảy dựng, bưng ly cà phê đứng lên, tạm dừng khống chế một chút rồi đi qua hành lang nhấn mở cánh cổng sắt bên ngoài—— cửa trong nhà cũng hé mở, chú chó Alaska phe phẩy cái đuôi, sau đó gấp gáp chạy nhanh ra ngoài. Một lát sau, chó đã trở lại, phía sau còn đi theo một người —— Trú Xuyên nhướng mi mắt, nhiều ngày đã trôi qua nhưng là lần đầu tiên nghiêm túc nhìn người đứng ngoài cửa: Người đến chỉ cao hơn bả vai của Trú Xuyên một chút, tóc ngắn, ngoại hình thanh tú lạc trong đám đông muốn tìm cũng khó khăn, nhưng đôi mắt màu đen sáng sủa trong trẻo, giờ này khắc này cô ấy đang ôm theo tập tài liệu, mặt trên viết "Hợp đồng xuất bản《 Lạc Hà Thần Thư 》". —— đây là tiểu bản chủ ngốc nghếch và cứng đầu. —— đây là người cùng cái tên giả của Trú Xuyên chung sống hoà bình, duy trì mối quan hệ hữu nghị thuần khiết. Trú Xuyên trầm mặc, khóe môi giật giật, khàn khàn giọng hỏi: "Cháo đâu?" Sơ Lễ: "?" Nhìn xuống ly cà phê đen mới pha còn trên tay, khóe môi Trú Xuyên co giật một chút: "Quên đi." Sơ Lễ: "???" Trú Xuyên: "Vào đi." Trú Xuyên tránh ra, vẫn như cũ trưng ra bộ mặt quan tài, lạnh lùng nhìn Sơ Lễ, người tựa như bất an hơn đang cùng đi vào trong nhà, thay dép lê, ngoan ngoãn mà ngồi xuống sô pha—— tại đây thực hiện một loạt hành động, Sơ Lễ vẫn luôn ôm tập tài liệu trong tay, giống như là ôm bảo bối ghê gớm lắm, thẳng đến lúc Trú Xuyên nhắc nhở cô mới đem tập tài liệu buông ra. Sơ Lễ ngẩng đầu ngơ ngác mà nhìn người đàn ông, hiện tại cô kỳ thật có chút hồ đồ không rõ rốt cuộc mình ở đây làm gì—— nếu không phải Trú Xuyên nhìn cô không chớp mắt, cô thật muốn móc di động ra xác nhận một chút, tối hôm qua nhận được tin nhắn có phải là do cô chấp niệm quá sâu mà sinh ra ảo giác. Sơ Lễ: "Ngài nói cái gì?" Trú Xuyên: "Ta nói, đặt tập tài liệu xuống, hắt xì!" Sơ Lễ: "Lão sư, ngài cảm mạo còn chưa khỏe sao?" Trú Xuyên: "Ngươi mua thuốc cho ta sao?" Sơ Lễ: "A?" Trú Xuyên: "Vậy đừng hỏi." ............Cái bộ dáng ngốc nghếch này, chính là người tuyên bố sẽ nỗ lực xuất bản sách và bán hai mươi vạn cuốn đợt in đầu tiên? Có thể hay không bằng hữu? Trú Xuyên đau đầu, phát hiện chính mình còn đem cái miếng bánh lớn mà cô ấy vẽ ra ghi tạc trong lòng. Buông ly cà phê xoa xoa thái dương, Trú Xuyên ngồi xuống ghế sô pha khác: "Không bỏ xuống thì ta ký tên như thế nào?" Sơ Lễ chớp chớp mắt, lộ ra vẻ mặt mơ màng—— vài giây sau, như ở trong mộng mới tỉnh, đôi mắt màu đen đồng sáng ngời: "Ngài thật sự đáp ứng ký hợp đồng này sao?" Trú Xuyên: "Đúng vậy." Ký xong về sau sẽ cẩn thận suy xét cùng ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt. Sơ Lễ: "Vì cái gì?" Bởi vì lão tử mẹ nó bất hạnh bị ngươi nắm nhược điểm trong tay. Liên quan thanh danh một đời của lão tử. Trái tim Trú Xuyên rỉ máu, mặt ngoài không biến sắc mà nói dối: "Bởi vì cảm thấy ngày hôm qua ngươi nói rất có đạo lý, không lo lắng gì về sách của ta,《 Lạc Hà Thần Thư 》 xác thực là tác phẩm đắc ý của ta —— ta đối thực lực của chính mình cùng khả năng phân phối của nhà xuất bản rất tin tưởng (* là khả năng các đại lý phân phối sách gửi đến các thiết bị đầu cuối bán hàng như nhà sách, sạp báo, nhà sách Tmall, nhà sách Taobao, v.v. thông qua các nhà phân phối sách trực tuyến và ngoại tuyến. Khả năng phân phối hàng hóa càng nhiều, phạm vi phân phối càng rộng.), nghĩ tới nghĩ lui cũng cảm thấy chính mình không nên vướng bận với số lượng đầu in ấn, giống như ngươi nói, sách bán tốt, có thể in thêm một lần thậm chí hai lần, bán được càng nhiều, tiền bản quyền của ta cũng càng nhiều." Sơ Lễ: "......" Sơ Lễ: "Đúng ạ!" Sơ Lễ: "Ngài nghĩ thông suốt thì thật tốt!!!" Sơ Lễ lại lộ ra vẻ mặt mơ mang, kích động đến độ "Ngài" cũng nói ra——đem tập tài liệu nóng hổi ôm trong lòng ngực đưa cho người đàn ông, xem anh mở bút máy, đang tính đặt bút —— Sơ Lễ: "Lão sư, ngài thuận tay trái sao?" Trú Xuyên hơi hơi sửng sốt, ngẩng đầu liếc nhìn tay trái đang cầm bút, không biết nhớ đến cái gì liền trào phúng mà cười cười sau đó bất động thanh sắc mà đem bút đổi sang tay phải, ở trên tập tài liệu rồng bay phượng múa ký tên mình, thấp giọng nói: "Có thể dùng cả hai tay". Người đàn ông này không cảm mạo nhất định giọng rất êm tai dễ nghe nhỉ? Trú Xuyên ký xong hợp đồng ném cây bút đi, đem hợp đồng đưa trả cho Sơ Lễ, Sơ Lễ vẫn không thể tin được, chính mình thật sự thuyết phục Trú Xuyên ký tên lên hợp đồng! Lúc Trú Xuyên đóng tập tài liệu lại đưa trả cho cô, cô vừa nhận vừa nói cảm tạ, hỏi thêm: "Lão sư, em nên cảm ơn ngài như thế nào?" Trú Xuyên đứng lên, vươn vai, nghe vậy thì động tác dừng lại quay đầu nhẹ nhàng bâng quơ mà liếc cô một cái, nhàn nhạt nói: "Miễn." Một chén cháo đều chỉ là nói mà thôi, tiểu cô nương lạnh lùng bạc bẽo. Cũng không biết là chỉ vì một chén cháo mà mình bị gắn trên mặt cái danh "lạnh lùng bạc bẽo", Sơ Lễ đứng lên, hướng Trú Xuyên nhẹ nhàng cúi đầu chào, sau đó vui vẻ hân hoan mà rời đi khỏi cái chỗ nàng đến liên tục ba ngày ba lần. Lúc rời đi còn sờ sờ nhị cẩu sau lưng mình, còn gãi gãi lỗ tai cho nó —— ngẩng đầu, cô nhìn cửa mở rộng như thường lệ, rồi nhìn người đàn ông bắt chéo chân ngồi trên sô pha chơi điện thoại... Nhìn người đưa lưng về phía cửa lớn, bả vai rộng lớn, Sơ Lễ âm thầm hạ quyết định, bánh nướng lớn cũng vẽ rồi, cô nhất định phải bán được cuốn sách này của Trú Xuyên. ...... Mà Trú Xuyên đối với quyết tâm âm thầm này của cô không biết, không thèm để ý, lúc này anh bắt chéo chân, dùng phần mềm đặt cơm đặt cho mình một chén trứng vịt Bắc Thảo thịt nạc. ...... Trên đường về nhà xuất bản, Sơ Lễ bước đi như bay. Ngồi ở xe buýt, khóe môi không có lúc nào là không cong lên, căn cứ vào nguyên tắc có chuyện tốt liền chia sẻ, cô mở di động, nhắn cho người đã bị xếp vào danh sách "Cư dân đã mất tích" mười mấy giờ qua—— 【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Cái Ca ca kia đáp ứng rồi! Hiện tại rốt cuộc cũng có thể nói cho ngươi, vị tác giả kia chính là Trú Xuyên! Không sai chính là Trú Xuyên!!! Ta hầu người đó ba lần, rốt cuộc dùng chính mình chân thành nhiệt tình như lửa đá động Trú Xuyên, lão sư rốt cuộc đáp ứng ký vào hợp đồng!!! Thượng đế a! Ta cao hứng đến độ không biết nói gì, ngồi trên xe buýt, ta cảm thấy chính mình giống như Hạ Vũ Hà chết đi sống lại, vừa rồi suýt chút nữa đầu gối ta mềm nhũn mà quỳ bên đầu gối của Lão sư kêu khóc: Cảm ơn ba ba!!!! 】 Gửi đi xong. Lúc này đây đối phương vẫn như cũ trầm mặc rất lâu. Lâu đến độ Sơ Lễ cho rằng anh vẫn tiếp tục làm "Cư dân đã mất tích", đột nhiên di động rung lên, Sơ Lễ nhanh chóng nắm di động lên nhìn—— 【 Biến mất L quân: Thật chúc mừng ngươi a. 】 【 Biến mất L quân: Như vật liền bắt được Trú Xuyên. 】 Lúc này, Sơ Lễ quá hạnh phúc, hoàn toàn không có cảm giác ngữ khí của L quân hơi quỷ dị, cô chỉ ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha mà yêu cầu L quân giúp cô giữ bí mật về Trú Xuyên, cũng hứa hẹn nếu anh giữ lời, sau này có cơ hội sẽ tặng cho anh một bức ảnh có ký tên của Trú Xuyên. ...... Mà khung chat bên này, không khí tràn ngập khói thuốc. Người đàn ông rời tay khỏi bàn phím, rời khỏi phần mềm nói chuyện, trên di động mở ra camera trước, ở màn hình nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, lúc này gương mặt kia lộ ra một nụ cười chế giễu không thể che giấu. Chữ ký? Lão tử có một vạn tờ, cao hứng có thể dán đầy đầu giường. Trú Xuyên: "......" ..............................Nghĩ đến tác phẩm mình khổ tâm xây dựng, đắc ý bao nhiêu liền bị hủy đi, tiếp tục làm bàn đạp cho các tác giả trên đỉnh kim tự tháp cho đến khi "Kiệt tác" tiếp theo ra đời, tâm tình liền không vui nổi. Ngay cả thuốc lá cũng không cứu vớt được. Người đàn ông mở phần mềm trò chuyện, ở danh sách bạn tốt nhìn tới nhìn lui, một bên xem một bên nghiêm túc cân nhắc: Khi dễ người ta vui vẻ lắm nhỉ? Chọn tới chọn lui cuối cùng vẫn là dừng lại ở [Con khỉ mời đến thuỷ quân] sau đó tay run lên...... Đem cô block đi.