Khu Vui Chơi Đáng Sợ
Chương 270 : Trận chiến tranh giành áo choàng (12)
Editor: Nguyetmai
Trong bãi đỗ xe dưới lòng đất, trận chiến của [Ngộ Tử Tham Huyền] và [Shiva] đã đến giai đoạn căng thẳng nhất.
Khu vực mà hai người đang đứng, bị một màn sương mờ mịt, màu sắc rực rỡ bao trùm. Trên mặt đất dưới chân hai người họ, những bình xịt màu rỗng tuếch rải rác khắp nơi."Cậu đã uống hết mười lọ thuốc bổ sung loại lớn, theo hiệu quả giảm dần... Hình như bình máu sắp không còn hiệu quả với cậu nữa." Vẻ mặt của Shiva không chút cảm xúc, giọng điệu để lộ ra vẻ tự tin nắm chắc phần thắng trong tay."Hừ… Hình như?" Trên mặt của Ngộ Tử Tham Huyền lại treo một nụ cười gượng, "Mức độ giảm dần sau khi tích lũy sử dụng ba loại thuốc bổ sung giá trị Hp, dữ liệu cụ thể của nó là bao nhiêu, anh cũng không biết sao?""Cậu biết phải không, vậy thì đã sao?" Shiva đáp lại: "Trật Tự các cậu toàn làm mấy chuyện vô vị, mấy cái chênh lệch dữ liệu không đáng kể đó, có thể thay đổi được gì không? Có thể giúp cậu thắng tôi không?""Khà... Mỗi lần giao đấu với anh, thái độ của anh đều làm cho tôi cảm thấy cực kỳ khó chịu..." Ngộ Tử Tham Huyền nói: "Kiểu người không suy nghĩ gì như anh, mà cũng có thể mạnh đến mức này... Đây gọi là thiên tài chiến đấu à..."Shiva đáp, "Có được coi là thiên tài hay không thì tôi không rõ, cũng không quan tâm. Bây giờ điều tôi quan tâm hơn là... Ở tình thế bất lợi, cậu lựa chọn phòng thủ chứ không tấn công, mà chiến đấu kéo dài như vậy, chắc hẳn là có kế hoạch gì đó phải không..." Ánh mắt anh ta nhìn xung quanh một lượt, "Là những loại thuốc màu ở trạng thái trôi nổi này phải không...""Ha! Thật khiến cho người ta ngưỡng mộ." Ngộ Tử Tham Huyền nói: "Dựa vào trực giác có thể đưa ra phán đoán chính xác, nhưng mà... Rõ ràng đã nhìn ra kế hoạch của tôi, mà không thèm quan tâm, anh có phần kiêu ngạo quá đấy!"Chưa dứt lời, Ngộ Tử Tham Huyền đã vung một đòn, ra tay nhanh như gió, kèm theo một màn khói màu sắc trong không trung, xông về phía Shiva.
Nét mặt Shiva khẽ thay đổi, bản năng chiến đấu cho anh ta biết, tuyệt chiêu này không thể đối cứng. Anh ta lập tức giậm chân, né qua một bên, vừa hay tránh được.
Dấu tay bảy màu như con thú khổng lồ sổ lồng, mạnh mẽ tấn công, sau khi lướt qua Shiva, nó tiếp tục bay sang ngang, cuối cùng lao tới một con SUV xui xẻo nào đó ở đằng xa. Chiếc xe đó lập tức thay đổi một cách kỳ dị, toàn thân xe cả trong lẫn ngoài đều bị nhiễm những màu sắc khác nhau. Hai giây sau, nó nổ tung như pháo bông, rơi vãi khắp nơi.
Đây không phải là một vụ nổ bình thường, mà là hiệu quả kỹ năng. Chỉ thấy chiếc SUV vỡ tan tành, biến thành hàng triệu mảnh nhỏ nhiều màu sắc, quan sát tỉ mỉ còn phát hiện ra, hình dạng của những mảnh gỗ này đều là những khối hình ở trong trò "Tetris*".(*) Tetris: Là trò chơi điện tử đầu tiên được thiết kế và phát triển bởi Alexey Pajitnov. Nó được tạo ra vào ngày 6 tháng 6 năm 1984."Hóa ra là vậy... Nồng độ của thuốc màu dạng sương trong không khí đạt đến mức độ nhất định, thì đòn tấn công của cậu có thể kèm theo loại thuộc tính đáng sợ này." Shiva nhìn những khối gỗ rơi đầy trên mặt đất, ung dung nói: "Nhưng mà... Nếu như tôi rời khỏi khu vực này, chẳng phải cậu phí công nhọc sức sao?""Anh có thể thử xem..." Lúc Ngộ Tử Tham Huyền nói câu này, một lớp thuốc màu trôi nổi ở vòng ngoài cùng của khu vực này bắt đầu ngưng tụ lại. Chẳng mấy chốc, một bức tường đầy màu sắc bao vây xung quanh hai người, ngay cả xi măng trên đầu và dưới chân họ cũng biến thành đồ chơi xếp hình."Lẽ nào cậu bằng lòng dùng cách đánh chịu thiệt thòi này, không tiếc hao tốn một lượng lớn bình máu để duy trì, chứ không chịu mở rộng chiến trường." Shiva bình luận: "Tôi không biết đây là kỹ năng, trang bị, hay tổ hợp giữa hai thứ này... Nhưng mà, đúng là rất lợi hại, chỉ cần cho cậu đủ thời gian để chuẩn bị, thì đây gần như là sát chiêu không có sơ hở."Bây giờ mới khen tôi thì hơi muộn rồi đấy, chỉ có thể trách anh quá coi thường người khác thôi!" Ngộ Tử Tham Huyền nhảy lên, vung chân sang ngang, một đường gió hình lưỡi liềm bất chợt xuất hiện. Đòn tấn công này giống như cơn sóng lớn đang cuốn đến, khiến đối thủ không thể tránh được.
Than nhẹ một tiếng, khay bằng đá trôi lơ lửng phía sau Shiva nổ ra một luồng ánh sáng cực mạnh. Tám khay bằng đá với hình dạng khác nhau, tụ lại một chỗ trong chớp mắt, ghép thành một chiếc đồng hồ cát lớn."Không ngờ, lại bị cậu ép phải ra chiêu này..." Shiva trầm ngâm nói.
Lập tức, một luồng sức mạnh hung bạo, lấy đồng hồ cát làm trọng tâm bùng nổ, màn sương màu xung quanh bỗng chốc tiêu tan, bức tường khối xếp hình sụp đổ. Ngay cả đòn tấn công từ Ngộ Tử Tham Huyền, cũng hóa thành không khí.
Đây là một trong số các hiệu ứng từ vũ khí linh năng [Đồng hồ cát Thiên Vũ] của Shiva: [Tịnh thổ], có thể xóa bỏ hiệu quả (kể cả bị động) tất cả kỹ năng và trang bị của kẻ địch trong phạm vi, thời gian duy trì là một phút. Sau khi sử dụng, khay bằng đá trên mặt đất sẽ vỡ vụn, về lại không gian đăng nhập có thể khôi phục như cũ.[Đồng hồ cát Thiên Vũ] gồm có tám loại hiệu ứng "đất, nước, lửa, gió, không khí, mặt trăng, mặt trời, hủy diệt". Hiện tại Shiva mới lĩnh ngộ hiệu ứng của "đất" là [Tịnh thổ], và hiệu ứng của "nước" là [Rửa tội]. Nhưng chỉ một trong hai hiệu ứng này là đủ để thấy vũ khí linh năng của anh ta nguy hiểm đến mức nào."Không thể nào..." Nhìn mọi cố gắng vất vả chiến đấu của mình đều đổ sông đổ bể, Ngộ Tử Tham Huyền cảm thấy tuyệt vọng vô cùng.
Lúc này, ký ức thời niên thiếu, không kìm được mà ùa về trong đầu.
Lúc đó, Ngộ Tử Tham Huyền chưa phải là game thủ chuyên nghiệp. Cậu ta chỉ là một học sinh trung học ham chơi, cực kỳ yêu thích game chiến đấu đang thịnh hành. Cậu ta rất có tài năng, kỹ thuật rất tốt, trong số đám bạn bè hầu như không có đối thủ. Cho đến một ngày, trò chơi đó bắt đầu bán đạo cụ thu phí...
Hôm đó, cậu ta vào khu game cao cấp theo thói quen, người có tỷ lệ thắng trên 80% như cậu ta mà lại bị ngược đãi suốt một ngày, tổng cộng chỉ thắng được có mấy trận. Thao tác của cậu ta gần như hoàn hảo, chiến lược đã suy nghĩ cặn kẽ, phản ứng và tố chất tâm lý đều được coi là chuyên nghiệp. Đáng tiếc... Những điều này ở trước mặt người chơi toàn thân trang bị RMB đều trở nên vô nghĩa. Những cố gắng hết mình của cậu ta, đối phương chỉ cần dùng mặt lăn bàn phím một cái là có thể đánh bại tất cả.
Và bây giờ, Ngộ Tử Tham Huyền lại một lần nữa hiểu được cảm giác bất lực đó, không cam tâm thất bại đến mức không thể làm gì được."Không có gì là không thể." Shiva nói: "Nếu như không phục, thì mau chóng nhận lấy [Vũ khí linh năng] thuộc về cậu, rồi khiêu chiến tôi lần nữa." Anh nói rồi, vung tay ra, đồng hồ cát lại tách ra, nhưng lần này chỉ còn lại bảy khay bằng đá.
Ngộ Tử Tham Huyền không nhúc nhích, nét mặt cũng rất bình tĩnh. Giá trị Hp của cậu ta chẳng còn nhiều nữa, cho dù bây giờ muốn bỏ chạy, cũng không còn đủ thể năng. Là một kẻ mạnh, chí ít cậu ta cũng muốn giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng.
Bảy khay bằng đá bắn ra trùm sáng nhiều màu sắc, đánh vào người Ngộ Tử Tham Huyền. Cậu ta không né tránh, bởi vì cậu ta hiểu rõ, khi hiệu quả kỹ năng của cậu đã hết... Thắng thua đã rõ.
Mấy giây sau, Ngộ Tử Tham Huyền mất hết giá trị Hp và hóa thành ánh sáng trắng biến mất. Trong bảng chọn danh sách game thủ, cạnh tên của cậu ta lập tức xuất hiện dòng chữ [Đã chết]."Phù..." Shiva cũng thở dài, hạ giọng nói: "Vốn dĩ còn định để lại chiêu Tịnh thổ cho Ma Đá Máu Tươi của "tên kia"... Không ngờ bị ép đến mức này..." Anh ta đã từng giao đấu với Vua Chiếu Ảnh, biết rõ đối phương khó đối phó đến mức nào, cho nên theo anh ta, Vua Chiếu Ảnh mới là người thật sự uy hiếp tới mình trong phó bản này."Nhưng giải quyết được Ngộ Tử Tham Huyền cũng tốt..." Shiva vừa lẩm bẩm một mình, vừa mở bảng chọn game, muốn xác nhận tình hình của các đối thủ khác. Nhưng không ngờ, khi anh ta nhìn vào bảng thành viên bên địch, thì bên cạnh cái tên [Vua Chiếu Ảnh] vừa hay cũng nhảy ra dòng chữ [Đã chết]."Cái gì..." Shiva bỗng giật mình, "Bị tiêu diệt rồi sao!"
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
843 chương
39 chương