Edit: Quanh Beta: Quanh Một tuần sau, Subaru trở lại. Không mang được bạn gái về không nói, lại mang về... em trai của tình địch. Lần đầu tiên nhìn thấy Mukami Azusa, Christa bị hoảng sợ. Sẹo mới sẹo cũ chằng chịt trên da, trên cổ còn cuốn không biết bao nhiêu lớp băng. Phải biết rằng thân thể vampire rất khó để lại sẹo, rốt cuộc thằng bé đã phải trải qua những gì mà lại như thế này, chẳng phải nói tình cảm nhà Mukami rất tốt sao. Nhìn trên mặt Mukami Azusa có mấy vết sẹo mới, Christa chần chừ nhìn sang Subaru, có khi nào... là do con trai cô làm? "Con không phải biến thái!" Subaru nhảy dựng, "Đây không phải vết thương do con làm!" "Khụ, mẹ còn tưởng con đánh người ta." Christa ngượng ngùng giải thích. "Mẹ cách xa cậu ta ra một chút. Hiện tại cứ nhốt cậu ta ở đây, chờ người nhà Mukami tới trao đổi con tin." Nhắc tới kế hoạch đoạt lại bạn gái, Subaru hừng hực ý chí chiến đấu. "Đi đi." Christa gật đầu, vui vẻ nhìn bóng dáng con trai rời đi. Cô còn tưởng thằng bé sẽ dễ dàng xúc động giống mấy người anh trai của nó, nổi điên đi cướp người, nào ngờ thằng bé có thể nghĩ ra kế này. Chắc Subaru cũng hiểu biết một hai về nhà Mukami, nếu không sẽ không chắc chắn đối phương sẽ tới trao đổi con tin. Bọn họ từng là con người, đương nhiên sẽ nặng tình hơn vampire thuần chủng. . . . Subaru nhốt Azusa vào trong nhà lao. Chỉ tiếc nhà lao cũng không chứa nổi Azusa. Ban đêm, đứa nhỏ này chạy vào phòng bếp của Christa. "Xin chào... có thể... cho cháu... mượn... dao... được không?" Thình lình xuất hiện ở trước cửa, khiến Christa một phen hú hồn. "...Cháu mượn dao làm gì." Cho dù cô yếu đuối, nhưng cũng có thể đánh lại đứa nhỏ này, vậy nên cô không sợ thằng nhóc sẽ tấn công mình. "Justin... sắp chết... cháu phải.... cứu cậu ấy...." Con trai, con có thể nói nhanh lên được không... Hơn nữa, Justin là ai? Có người lẻn vào đây? Chẳng lẽ tới giải cứu cậu ta, kết quả không cứu được mà còn bị thương? "Ta không thể cho cháu dao, nhưng ta có thể phái quản gia tới xem cùng cháu." Christa vừa cự tuyệt vừa thầm nghĩ. Chẳng lẽ trong biệt thự này còn có bẫy? Nếu không sao lại bị thương? "Không... không cần... Ở đây... được rồi..." Azusa vừa nói, vừa chậm rãi xắn ống tay áo lên. Sau đó, cậu ta dịu dàng vuốt ve miệng vết thương sắp khép lại. "Justin... đừng sợ... mình sẽ... cứu cậu..." Christa: "....." Hình như cô bắt đầu hiểu được vấn đề rồi. "Làm ơn... cho cháu dao..." Christa yên lặng một lúc, cuối cùng quyết định chỉ đường cho đối phương. "Dưới tầng cũng có phòng bếp." Đối với đứa nhỏ có khuynh hướng bị M, cô không thể cho thằng bé hung khí được, chỉ có thể mắt điếc tai ngơ làm như không thấy. Huống hồ, Mukami Azusa đã quen với cách sống này nhiều năm, đến anh em chung nhà còn không can thiệp, cô lại càng không có tư cách quản thúc đối phương. "Cảm ơn..." Cậu ta gật đầu, lập tức biến mất. Khoan đã... thằng bé là đào phạm, cô không bắt lại, còn chỉ đường cho người ta? Đột nhiên Christa nhớ ra. "Phu nhân, Subaru-sama đã giải quyết xong." Hầu gái vội trở về báo cáo. Christa thở phào nhẹ nhõm. Cũng do thằng bé kia quá mức lập dị, cô bị hoảng sợ, đầu óc không kịp nhảy số. "Phu nhân, đã nửa năm rồi đức vua chưa tới đây." Hầu gái đi lên dọn chén đũa, dò hỏi. "Ngài ấy rất bận rộn, chẳng phải lần trước còn ba năm không tới sao." Christa sẽ không thừa nhận rằng có hầu gái nhắc nhở cô mới nhớ tới anh ta, nửa năm qua cô đã gần như quên mất người nào đó. Ngẫm lại, từ sau buổi tối hôm đó, anh ta hoàn toàn biến mất, cô còn định giận dỗi một khoảng thời gian, kết quả đối phương chơi trò mất tích trước. Ban đầu Christa còn bực mình, hiện tại đã hoàn toàn ném ra sau đầu. "Sao có thể so sánh vậy được, lúc đó đang chiến tranh." Hầu gái không đồng tình. Các cô ấy là người hầu, dựa vào sủng ái của Christa để sống, nửa năm không có tin tức, đương nhiên có hơi sốt ruột. Cũng may Christa là người dễ tính, ở với nhau nhiều năm, rất ít khi trách móc nặng nề, nếu là hai vị phu nhân trước, các cô nào dám nhiều lời như vậy. "Chắc là có chuyện gì đó." Christa xua xua tay, "Kệ đi, nếu ngài ấy thực sự muốn rước Tứ phu nhân vào cửa, chúng ta cũng không có quyền ngăn cản." Hầu gái thở dài, lui xuống. Cô cũng không phải vợ cả của đức vua, Christa nhún vai, tiếp tục làm việc. . . . Sau lần vượt ngục trước, Subaru ra lệnh tăng thêm người canh gác nhà lao, nhưng không hiểu Azusa làm cách nào, luôn có thể thần không biết quỷ không hay trốn ra ngoài. Ví dụ như giữa trưa chạy ra ngoài vườn ăn trộm ớt, khiến Nhị thiếu gia Reiji có bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng chế phát điên; hoặc là cầm dao đi tìm đám Kanato, yêu cầu bọn họ đâm mình, bị Kanato từ chối, liền cầm dao đuổi đánh Kanato... Cuối cùng, chỉ cần cậu ta xuất hiện, Nhị thiếu gia Reiji hoàn toàn biến mất không thấy tăm hơi, mà đứa nhỏ Kanato ghê gớm nhất nhà Sakamaki cũng phải chịu thua. Subaru đành phải thả cậu ta ra... Thật sự không thể làm gì được, chỉ cần cậu ta không rời khỏi địa phận nhà Sakamaki, cậu ta thích làm gì thì làm. Vì thế, Azusa thản nhiên vào ở phòng cho khách trên tầng hai. Christa chứng kiến hết mọi chuyện, chỉ có thể cảm thán, thật vi diệu. __________ Tác giả có điều muốn nói: Ha ha ha, Azusa-kun thật đáng yêu, còn từng dọa vua Thủy Tổ Carla sợ chạy mất dép! __________ Giải thích: Justin, Melissa và Christa là ba kẻ từng đánh đập Azusa khi cậu còn là con người. Sau này, Azusa tự làm hại bản thân, rạch ba vết sẹo lên tay, và đặt tên cho chúng giống với tên những kẻ bắt nạt cậu.