Không phải đóa hồng trắng
Chương 39 : chờ mong
Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Ngoài dự đoán của Christa, Cordelia hồi sinh chưa được bao lâu thì lại bị giết chết.
Cũng có thể nói, là im hơi lặng tiếng biến mất.
Chờ tới buổi tối, thấy Komori Yui ra khỏi phòng, cả ngày trời không biến đổi, lúc ấy Christa mới tin chuyện này là thật.
Là Ayato ra tay.
Lúc ấy Laito cũng có mặt.
Điều tra xong nguyên nhân, Christa thở dài.
Sau khi gả cho KarlHeinz, cuộc đời của Cordelia trở thành một chuỗi bi kịch.
Trước khi kết hôn có bao nhiêu tự do, Christa từng nghe không ít chiến tích của cô ta, nhưng từ khi trở thành Đại phu nhân, cô ta tuột dốc không phanh, cuối cùng rơi xuống đáy vực.
Bị chính con trai mình giết chết, thật vất vả mới có cơ hội hồi sinh, còn chưa sống được bao lâu, lại bị con trai giết chết lần nữa....
Đúng là làm bậy không thể sống.
Nằm trên giường dưỡng thương, Christa có chút vui sướng khi thấy người khác gặp họa.
Nhưng tại sao Ayato lại giết được cô ta?
"Hôm qua Ayato-sama gặp Reiji-sama." Hầu gái báo cáo lại sự tình.
"Mà tháng trước Reiji-sama gặp..." Hầu gái thoáng dừng một chút, nhìn Christa, "... Subaru-sama."
Christa: "...."
Nhiều năm trôi qua, Christa rất tự tin năng lực tình báo của hầu gái, thế mà còn có thể tra ra hành tung của một tháng trước.
"Lúc nào của tháng trước?" Christa lật giở báo cáo, hỏi tiếp.
"Một ngày sau khi phu nhân tỉnh dậy."
Quả nhiên bảo bối nhà mình bị kích thích không nhẹ... thế mà còn âm thầm tính kế mưu sát, liên thủ với các anh em giết chết Cordelia.
Cũng thật thông minh, kéo hơn nửa đám nhỏ vào chết chung, người đàn ông kia muốn trách tội cũng không có biện pháp.
Christa vừa vui vừa buồn.
Con trai cô vốn là đứa nhỏ ngốc nghếch đơn thuần, nay lại vì bố nó mà cưỡng ép bản thân trở nên thành thục.
Cô cảm giác Subaru vẫn còn kế hoạch nào đó, nhưng thằng bé không nói, cô sẽ không hỏi. Trong trí óc của thằng bé chỉ có mấy thứ vặt vãnh linh tinh "Làm thế nào để mẹ thoát khỏi nhà Sakamaki" hoặc "Làm thế nào để otou-sama trả tự do cho mẹ".
Tuy Christa từng khuyên nhủ Subaru, bảo thằng bé đừng gây sức ép cho bản thân, nhưng đứa nhỏ này là người quật cường, có nói rát lưỡi cũng vô ích, cuối cùng cô chỉ có thể làm lơ cho qua. Dù sao trước kia cô cũng đã nói, nếu có chuyện gì, cô sẽ chịu trách nhiệm thay Subaru, cho nên không phải lo lắng.
Hiện giờ, vì sự ngông cuồng của KarlHeinz, rốt cuộc Subaru cũng hành động.
Mà hết thảy mới chỉ là bắt đầu.
Cô có chút chờ mong, không biết Subaru sẽ làm gì.
Truyện khác cùng thể loại
175 chương
23 chương
18 chương
48 chương
70 chương
93 chương
162 chương