Không phải đóa hồng trắng
Chương 17 : Beatrix
Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Cordelia và Richter ngang nhiên hẹn hò.
Bên ngoài lâu đài vẫn hòa bình, nhưng nội bộ bên trong khiến mọi người căng thẳng tới mức không dám thở mạnh, mà trong hoàn cảnh như vậy, Christa nhận được thư mời của Nhị phu nhân.
Lần đầu tiên được mời tới tiệc trà của Beatrix, Christa từ chối.
KarlHeinz nắm rõ mọi chuyện trong lòng bàn tay, Cordelia chìm đắm trong tình yêu mới, vì thế trong lâu đài chỉ còn Christa và Nhị phu nhân là có thể cạnh tranh công bằng.
Đối phương rất có nghị lực, mỗi ngày đều kiên trì phái gia nhân tới mời một lần.
Vì thế lần thứ ba nhận được thư mời, Christa đồng ý.
Ấn tượng đầu tiên của Christa về Beatrix – Đó là một người phụ nữ đoan trang cao quý, Christa còn nghĩ cô ta mới xứng đáng làm Đại phu nhân.
Người phụ nữ này trầm tính ít nói, cô rất ít khi chạm mặt, từ trước tới nay vẫn luôn mặc đầm phồng quý tộc, tuân thủ nghiêm ngặt mọi lễ nghi.
Cô nghe nói đó là người phụ nữ đầu tiên ở bên KarlHeinz, âm thầm theo sau anh ta, cho dù đã sinh trưởng nam và con trai thứ, cô ta cũng không yêu cầu danh phận.
Đối với tiền bối đi trước, Christa vô cùng dè chừng, nhưng đối phương đã chủ động mời đến lần thứ ba, cô đành phải đồng ý.
Buổi trà chiều có hơi xấu hổ.
Christa không biết nên nói gì, con cái? Đối phương đã có hai con, tuổi còn lớn hơn cô... Quần áo trang sức? Rõ ràng hai người các cô có gu thẩm mỹ khác nhau...
Beatrix là người phá vỡ không khí yên lặng trước.
"Cô có tò mò vì sao tôi mời cô tới không?"
Cô buông chén trà xuống, bình tĩnh mỉm cười.
"Nói không tò mò là giả." Christa nhíu mày.
"Cô ta không còn bao nhiêu thời gian." Beatrix nói.
"Ồ?"
Christa hiểu, "cô ta" mà Beatrix ám chỉ là ai.
"Chúng ta cũng không còn bao nhiêu thời gian." Beatrix lại nói.
"....?"
Câu này Christa nghe không hiểu.
"Yên tâm, tôi không có ác ý." Beatrix thản nhiên nhìn Christa, "Về sau chúng ta cùng nhau uống trà chiều đi."
Cho tới khi Nhị thiếu gia Reiji tiễn cô ra khỏi tòa nhà, Christa vẫn không hiểu ra sao.
Beatrix muốn làm chị em tốt với cô?
Cô không biết nên làm gì.
Hành động của đối phương quá kỳ quặc, đột nhiên trở nên tốt bụng, chẳng lẽ vì muốn tăng trợ lực cho Đại thiếu gia Shu, nên muốn kéo Subaru về chung một thuyền?
Tuy rằng Subaru vẫn còn nhỏ, nhưng Christa thật sự không nghĩ ra lý do nào khác.
Cô không có quyền quyết định, đành trực tiếp quay trở về nói với KarlHeinz, không chút giấu diếm.
"Đừng lo, cô ấy nói cái gì, em cứ nghe theo là được."
Có vẻ người đàn ông này đã sớm biết Beatrix định làm gì, nhưng anh ta lười giải thích, chỉ dỗ dành cô.
Làm lơ ánh mắt vui mừng của anh ta, Christa gật đầu đồng ý.
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, về sau tự khắc sẽ biết, cô có nghĩ cũng vô dụng.
Truyện khác cùng thể loại
175 chương
23 chương
18 chương
48 chương
70 chương
93 chương
162 chương