Không Lối Thoát - Es Lưu
Chương 10
Hắn lao nhanh về phía trước, dùng xích trói chặt một chân cậu lại, do xích được nối với thành giường nên nói cách khác phạm vi hoạt động của cậu lúc này chỉ được gói gọn trên một chiếc giường king size.
"Cố Lăng... Thả tôi ra... Tôi van anh...", cậu vừa vùng chân ra khỏi xích, vừa van xin hắn.
Cố Lăng mặt lạnh như băng, liền tay lấy điện thoại ra gọi: "Huân, ngay lập tức cho trực thăng đến Đông Quan!".
"KHÔNGGG... ĐỪNG HẠI EM GÁI TÔI, VAN XIN ANH!", cậu bấn loạn nhào tới nắm lấy cánh tay hắn cầu xin.
"Vậy bây giờ phải ngoan ngoãn nghe tôi!", hắn bóp chặt hàm cậu nâng lên trực diện hắn.
Trước sự uy hiếp của Cố Lăng, Lý Tư Lam chỉ còn biết cắn chặt môi, khe khẽ gật đầu.
Hắn siết chặt hàm cậu: "Tốt! Tôi còn định dùng hết bộ đồ chơi tình thú, nhưng em ngoan, tôi sẽ nương tay!", nói xong hắn liền với tay lấy ra một cái mouth gag*, nhanh chóng thắt vào miệng cậu.
"AAaaa...", cậu chưa kịp phản ứng thì đã bị mouth gag quấn lấy, làm miệng không thể khép cũng không thể nói chuyện.
"Kỹ nam thì không cần nói chuyện. Im miệng để tôi chơi!", hắn nhếch môi cười, khuôn mặt hắn bây giờ chẳng khác gì một con quỷ tà ác.
Cậu run run nhìn hắn, hiện tại như đã trở thành một con người khác. Dù đã hơn hai lần bị Cố Lăng cưỡng bức nhưng cậu chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt quỷ súc, giọng nói lạnh như muốn đóng băng người đối diện như lúc này của hắn. Cậu có cảm giác như hắn có thể sẽ xé xác cậu bất cứ lúc nào.
"Tự cởi hết quần áo!", hắn dường như chẳng để tâm tới dáng vẻ sợ hãi của cậu, liền lạnh lùng ra lệnh.
Dù trong lòng vô cùng căm hận, nhưng đúng như hắn nói, trong cuộc đời cậu hắn chính là ông chủ. Đặc biệt là lúc này, cậu hoàn toàn không có khả năng phản kháng, hắn lấy Tư Uyên ra uy hiếp, thậm chí là lấy cả nhà họ Lý ra bức cậu... Đúng là ác ma... Một con quỷ...
Tay cậu run run mở từng cúc áo mà lòng dâng lên một cảm giác vô cùng nhục nhã. Cậu thật không ngờ sẽ có một ngày bản thân lại phải nhất nhất nghe theo mệnh lệnh của hắn.
Chẳng mấy chốc thân thể mềm mại của cậu đã lõa lồ. Cảm giác bị hắn nhìn chăm chăm vào cơ thể không còn mảnh vải của mình, khiến Lý Tư Lam cảm thấy bản thân chẳng khác gì loại kỹ nữ rẻ tiền... Vô cùng ô nhục...
"Em đúng là loại kỹ nam rẻ tiền!", hắn nhìn cậu với ánh mắt khinh thường. Sau đó lấy ra một vật hình thoi màu bạc nối liền với một cái điều khiển, đưa lên trước mặt cậu.
Cậu tuy là một người trong sạch nhưng không sạch đến nỗi không biết thứ đó là gì, đó chính xác là trứng rung, cái thứ để nhét vào "nơi đó" của phụ nữ. Vừa thấy Cố Lăng đưa lên trước mặt, cậu đã sợ hãi, lui người về sau.
"Loại dâm đãng như em, đáng lẽ phải tự tiết ra dịch thủy để nuốt nó!", hắn vừa nói vừa lấy gel trơn bôi vào trứng rung.
"Nếu em muốn người nằm ở đây chính là Lý Tư Uyên, thì cứ việc kháng cự!", hắn ý cười nhìn cậu, ánh mắt khinh thường vẫn giữ nguyên.
Vừa nghe đến Tư Uyên, Lý Tư Lam đã một trận điếng người, ngay lập tức hướng mắt về phía hắn liên tục lắc đầu.
"Tốt! Vậy tự gập hai chân lại rồi dang ra", ý hắn là muốn cậu tự nguyện làm đồ chơi của hắn.
Hắn vừa nói ra, đầu của Lý Tư Lam đã "Ong" lên một tiếng, cả người cậu long lên, da thịt đỏ bừng từng mảng. Đây là biến thái... Nhục mạ... Tiện ti...
"Đừng để tôi phải lặp lại, đồ-kỹ-nam!", hắn hung hăng nắm tóc cậu giật ra sau.
Hai chữ "Kỹ nam" như mũi tên đâm thẳng vào tâm can Lý Tư Lam, dù có muốn chối bỏ nhưng bây giờ cậu thật sự thấy mình chẳng có chỗ nào là khác kỹ nam cả.
Nghĩ đến tình cảnh lúc này, cậu khẽ nhắm mắt lại, hai dòng lệ chua xót tuôn ra, hai chân từ từ dang ra theo ý hắn.
"Thứ đồ chơi rẻ tiền!", hắn nhếch môi, liền nhét trứng rung vào hậu đình của cậu, khiến cậu "A~" lên một tiếng đau đớn.
Hắn nhấn nút khởi động, trứng liền rung lên. Tuy rằng cậu đã cố gắng tĩnh tâm nhưng cường độ rung ngày một lớn, khiến cậu phát ra âm thanh "Ư... A~", tiểu huyệt không ngừng co giật, cả người cậu rung lên từng cơn, hai tay chống phía sau cũng sắp không chịu nổi mà khuỵu xuống.
"Ngồi cho vững. Đừng làm tôi mất hứng!", hiện hắn đang thư thái tựa lưng vào thành giường, tay cầm một ly rượu vang đung đưa, mắt nhìn chăm chăm Lý Tư Lam đang rên rỉ vì dục khí.
"A... Ưmm... Ưm...", bị vật cứng rung chuyển không ngừng trong nội bích, Lý Tư Lam cơ hồ vừa đau vừa trướng, cả người nhễ nhại mồ hôi, mắt như ứa lệ.
Cố Lăng xem một hồi lâu, liền lấy ra một chuỗi châu gồm năm viên bóng loáng cho vào tay xoa xoa, tiếng hạt châu va vào nhau "Lốc cốc", làm Lý Tư Lam vô thức nhìn đến, liền kinh hãi lắc đầu.
"Aaa... Ưmm...", người cậu gợn lên một cơn ớn lạnh, mắt trắng dã nhìn Cố Lăng cơ hồ muốn van xin hắn đừng tiếp tục hành hạ cậu nữa.
Chuỗi châu hắn cầm trên tay cũng là một loại đồ chơi tình thú. Thứ này khi nhét vào hậu đình, cảm giác vừa lạnh vừa trướng, giúp người ta tăng thêm khoái cảm. Đây chính là loại khoái cảm vừa muốn bài tiết vừa muốn nuốt vào.
"Dùng tay nâng hai chân lên cao rồi dang rộng ra", mắt hắn híp lại tà mị, thông thả ra lệnh.
Tư thế này so với tư thế lúc nãy cơ hồ còn dung tục hơn gấp trăm lần. Lý Tư Lam một cơn choáng váng, thật không dám tưởng tượng bản thân lúc đó sẽ ra cái dạng dâm đãng gì nữa.
Cậu thẩn người đi...
"Em con mẹ nó không biết nghe lời!", hắn gằn giọng, vung tay đập vỡ ly rượu trên tay.
Tiếng tinh thủy va vào tường "Xoảng~" một cái làm cậu giật mình. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì, thì cậu đã bị Cố Lăng dốc ngược mặt lên đổ toàn bộ rượu vang còn lại trong chai vào miệng.
Miệng bị thắt bởi mouth gag nên không thể làm gì khác ngoài hứng trọn, từng làn nước đỏ thẫm ồ ạt tràn vào yếu hầu, làm cậu choáng váng, sặc đến ho khan.
Rượu tràn ra ướt đẫm người cậu, theo từng tơ rượu trượt đi khắp cơ thể, tạo nên một cảnh tình vô cùng gợi cảm.
Cố Lăng nhìn thấy Lý Tư Lam vật vã đến yểu người, cơ thể trắng hồng ngập trong hương rượu, liền dâng lên cảm giác mê say, dục vọng trong phút chốc ngẩng đầu.
Hắn thô bạo đè cậu nằm xuống, một tay nắm chặt hai tay cậu đặt trên đỉnh đầu, một tay thô bạo nhét chuỗi châu vào hậu huyệt đang nhớp nháp dịch thủy của cậu.
Lý Tư Lam nhất thời không chịu được kích động mà ra sức vùng vẫy. Tâm trí cậu lúc này không còn nghĩ gì khác ngoài phản kháng, cậu nhất định phải trốn khỏi kẻ tàn bạo này.
Cơ hồ thấy cậu kháng cự, hắn liền với tay lấy điện thoại gọi ngay cho hộ vệ trưởng Trình Huân.
"Huân, đem Lý Tư Uyên về đây ngay lập tức!", hắn lớn tiếng ra lệnh.
Lý Tư Lam nghe xong, nước mắt liền tuôn trào, kinh hoàng nhìn Cố Lăng lắc đầu đến choáng váng.
"Lý Tư Lam, muộn rồi. Lý Tư Uyên nhất định phải nhìn thấy dáng vẻ dâm đãng thấp hèn này của em!", hắn nghiến răng nghiến lợi.
Nói xong hắn liền trượt tay xuống hậu đình của cậu, nắm chặt dây chuỗi ngọc bắt đầu luật động.
Cơ thể đột nhiên bị một vật lạnh lẽo, thô cứng xuyên xỏ, người cậu ngay lập tức rợn lên từng cơn ớn lạnh.
"Ưm... A... a... Ưm...", cậu kêu lên đau đớn, u huyệt bị trứng rung và chuỗi ngọc liên tục ma sát, phát ra âm thanh "Òng, ọc" dâm mị, thành bích như muốn rách ra, đau đớn cùng khoái cảm trộn lẫn vào nhau.
Men rượu khiến cơ thể cậu lã đi, nhận thức cũng dần nhường chỗ cho ý nghĩ loạn tình. Tiểu huyệt ngập trong dâm dịch càng khiến đồ chơi tình dục phát huy tác dụng của nó, kích thích khoái cảm tăng cao. Nam căn của cậu vì vậy cũng dần trướng nộ.
"Đê tiện. Đồ chơi mà em cũng cương được sao?", hắn ra sức nhục mạ cậu.
Cậu nhắm mắt, mạnh mẽ lắc đầu nhưng miệng vẫn phát ra âm thanh "Ưm... Aaa..." đầy dục vọng.
"Đồ kỹ nam, để tôi cho em ra với thứ đồ chơi lạnh lẽo này a!", lời nói của hắn khiến tim cậu như đóng băng.
"AAaaa... Haa... Ưmm... A~~", hắn tăng nhanh luật động, khiến cậu như ngừng thở. Nội bích bị co sát đến nóng lên, tựa hồ muốn vỡ ra. Nước mắt cậu trực trào, cơ thể ngập trong một tầng mồ hôi.
Loại khoái cảm này đúng là vừa muốn bài tiết lại vừa muốn nuốt vào. Nơi u huyệt mút chặt lấy chuỗi châu không ngừng co thắt, khiến cậu có cảm giác vừa muốn đẩy ngọc ra vừa muốn nuốt sâu vào.
"Thế nào? Sướng lắm đúng không? Ra đi, đồ kỹ nam dâm đãng", hắn nhìn cậu đang lạc trong u dục mà không khỏi nhếch cười.
"A... Ưmm... Ưm... Aa... Aahhhh~~", đúng như ý hắn, cậu bị đồ chơi xuyên xỏ đến tâm trí loạn lạc, cự vật cương cứng sau một lúc liền bắn ra dòng bạch dịch tanh nồng, vương vãi trọn vẹn trên bụng cậu.
Người cậu nhũn ra, tâm tư chấn động, thở gấp từng cơn.
Chưa bao giờ Lý Tư Lam cảm thấy nhục nhã, ê chề như vậy. Cậu mở mắt ra, run run nhìn hắn. Cậu muốn chạy trốn, cậu căm ghét hắn. Vì cớ gì mà hắn phải sỉ nhục cậu như vậy? Cậu đã làm gì sai sao?
Tâm trí còn đang căm phẫn thì cậu "A!" lên một tiếng đau đớn, hắn đột ngột rút chuỗi ngọc và trứng rung ra quăng sang một bên. Trong chớp mắt lật sấp cậu lại, áp nửa người cậu xuống nệm, hậu đình liền bại lộ trước mắt.
Nhìn nơi u huyệt đã rỉ từng tơ máu hòa lẫn với d*m thủy, hắn liền không chút lưu tình đâm mạnh ngạo vật đã cương cứng tự bao giờ vào sâu trong nội bích.
"Aaaa~", bị sáp vào bất ngờ, Lý Tư Lam kêu lên đau điếng, tay bấu chặt vào nệm.
Hắn bắt đầu luật động, âm thanh da thịt va chạm vào nhau "Ba, ba", hắn hì hục thở, cả người ướt đẫm mồ hôi.
"Haa... Loại kỹ nam nhà ngươi sao lại chặt như vậy? Chưa từng phục vụ đàn ông sao?", hắn không tiếc lời nhục mạ, tay mạnh mẽ vỗ vào mông cậu, da thịt ngay tức khắc đỏ lên.
"ƯMM... Aa... A~", cậu thống khổ rên lớn.
Thấy cậu bây giờ đến một chút chống đối cũng không có, hắn liền nâng đầu cậu lên, tháo mouth gag ra, bắt buộc cậu nhìn vào tấm gương đối diện giường lớn.
Vô thức nhìn vào tấm gương đang phản chiếu toàn bộ sự việc, phản chiếu rõ ràng cơ thể của hai con người đang lắc lư thô tục, nước mắt cậu liền tự khắc trào ra.
"Dừng... A... Dừng đi... Van anh... Ưmm... Đừng như vậy... Tôi van anh...", nhìn thấy dáng vẻ dâm tục của mình đang rên rỉ dưới thân nam nhân, cậu chua xót van xin.
"Mở-mắt-to-ra-mà-nhìn-dáng-vẻ-dâm-đãng-này-của-em!", hắn kề sát vào tai cậu mà gằn từng tiếng.
"Ưm... Không... Không phải... Aa... Dừng lại...", cậu liên tục lắc đầu, cả người run run nói.
Hắn tăng nhanh luật động, cự vật to lớn đâm sâu vào hậu huyệt, chạm phải điểm G, liền ra sức sáp vào. Thành bích bị ma sát mạnh mẽ, liền nóng như thiêu đốt, liên tục co thắt, siết chặt lấy nam căn. Cả hai người như chìm trong bể dục, điên cuồng hoan ái đến đau cả thắt lưng.
"Ư... Đau... Aa... Chết... Chết mất... Ưm... Tha tôi... Haa... Van anh!", vừa đau đớn vừa khoái cảm, cậu nghĩ rằng mình sắp chết đến nơi, miệng không ngừng rên la.
"Hừ~ Lý Tư Lam, em là của tôi. Bảo bối, rên lớn lên!", giọng hắn khàn đi, mắt lờ đờ nhìn cậu phía dưới đang co giật từng cơn, liền tăng thêm lực động, cuồng bạo xuyên xỏ vào nội bích.
"Đừng... Chậm lại... Ưm... Sắp không... chịu nổi... Nơi đó... Không được... Aa~", đầu óc cậu quay cuồng trong hỏa dục, nơi đó bị hắn sáp đến đau rát nhưng cũng khoái cực đến tê người.
Thấy dáng vẻ đau khổ của cậu, lòng hắn một lần nữa nhói lên, liền có một chút ôn nhu thỏ thẽ vào tai cậu: "Bảo bối, đừng chống đối tôi nữa!?"
"Không... Ưm... Aa... Anh là... ác ma... Tôi... ghét... Ưưư...", cậu chưa nói được ba chữ "Tôi ghét anh", thì đã bị hắn thô bạo kéo người lên ôm vào lòng, lúc này lưng cậu hoàn toàn dựa vào ngực hắn. Đầu cậu bị hắn xoay về phía sau, khuôn miệng lúc này đã bị hắn chiếm lấy, đầu lưỡi hung hăng lấn vào trong khoang vị, quấn lấy lưỡi cậu mà giao triền, mút mái đến mức nước dãi trào ra hai khoé môi.
Sau nụ hôn thô bạo, hắn liền nghiến răng chửi lớn: "Em cứng đầu! Đã vậy tôi sẽ con mẹ nó hủy hoại em!".
Hắn liền tăng luật động, ngạo vật cắm sâu vào nội huyệt, không ngừng va chạm vào nhau, làm cả hai hồn bay phách lạc. Trong tư thế đó, hai nhân ảnh vẫn liên tục nhấp nhô, căn phòng sang trọng lại ngập ngội trong tiếng "Ba, ba" dâm mị.
"Aaa... Dừng... Ưmm... Tôi sắp... Haa... Sắp rồi... Ưm", cậu ngã ngớn, rên rỉ đến tiêu hồn.
Thấy cậu rên rỉ đến thần hồn điên đảo, hắn cơ hồ cũng bị kích thích, liền nắm chặt eo cậu tăng nhanh tốc độ. côn th*t trướng nộ, thẳng tấp điên cuồng phập vào tận đáy, cả hai như tê dại đồng điệu lắc lư, nhắm mắt tận hưởng đỉnh cao của khoái cực.
"Aaa... Haa... Chết mất... Ưm... Không được... Tôi sắp... Aa~~~", tay cậu bấu chặt vào tay hắn, bắn ra dòng bạch trọc ngọt ngào.
Tiểu huyệt cậu co thắt dữ dội, mút khít lấy nam căn, khiến Cố Lăng suýt nữa thì xuất ra. Hắn cố gắng kiềm chế, định làm thêm vài lần, thì nhìn phía trước cậu đã ngất lúc nào không hay. Hắn khẽ nhíu mày, hừ lạnh một tiếng rồi dập thêm vài cái, liền bắn ra bên trong cậu.
Lý Tư Lam thiếp đi trong mê mệt, thân thể đau nhức rã rời. Trong cơn mê, cậu cảm nhận cơ thể nhơ nhuốc của mình được gội rửa nhẹ nhàng.
Khoảnh khắc được hòa vào làn nước ấm khiến cậu không muốn tỉnh lại nữa, cũng không muốn đối mặt với hiện thực tàn nhẫn này nữa...
- Hết chương 10 -
*Mị đi truyền nước biển đây*
*
<img alt="" src="https://static./chapter-image/khong-loi-thoat-es-luu/dcb73fd5a0facb8cd07279f4d3332066.jpg" data-pagespeed-url-hash=1008994061 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
<img alt="" src="https://static./chapter-image/khong-loi-thoat-es-luu/c9798c29a15be44ccbd4adaf69552021.jpg" data-pagespeed-url-hash=3935738525 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
10 chương
11 chương
7 chương
83 chương
38 chương
63 chương
10 chương