Không gian linh tuyền: điền viên y nữ

Chương 18 : Bán đứt cùng chia làm

Edit: Hương Hương Dù sao không chỉ có mình Tần Tình Tình muốn thử Tần Xương Hỉ, mà Tần Xương Hỉ cũng muốn nhìn Tần Tình Tình có phải là người hiểu rõ đạo lý không, bằng không tới lúc hợp tác, đồ đem bán còn thừa lại nhiều, nàng lại sốt ruột, như vậy sinh ý này thật không thể nào làm. Tần Tìn Tìn nghe xong Tần Xương Hỉ nói, nhoẻn miệng cười, nói: "Ta chọn loại thứ nhất, nhưng ta cũng có một yêu cầu, biện pháp này ngươi chỉ có thể chính mình học, không thể nói cho người thứ hai. Dù sao ta còn dự định dạy cho vài người, như vậy còn kiếm nhiều lợi nhuận một chút". Nghe nàng vừa nói như vậy, Tần Xương Hỉ vội la lên: "Cái này không thể được, nếu như biện pháp này ngươi dạy cho nhiều người, ta đây làm sao kiếm được tiền". "Xương Hỉ thúc, chuyện này thì ngươi yên tâm, ta nghĩ về sau còn tiếp tục trụ lại ở trong thôn, sẽ không hố các nguơi. Ta đã tính qua, thị trấn này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, cho nên nói trong một cái thị trấn có hai người bán hồ lô ngào đường cũng không có ảnh hưởng. Hơn nữa, mấy người bán hàng rong qua lại ở quê nhà cũng có thể bán hồ lô ngào đường. Trong thị trấn cũng có thể có người đi bán không phải sao? Cho nên nói, ta bán nhiều cho vài người đối với ngài cũng không có ảnh hưởng gì". Tần Tình Tình đếm đếm trên đầu ngón tay tính cho Tần Xương Hỉ xem, không khỏi làm Tần Xương Hỉ rửa mắt mà nhìn. "Ai nha, đại chất nữ, ngươi đúng là được định trời sinh có thể làm buôn bán. Ta như thế nào không nghĩ tới mấy vấn đề này, những lời ngươi nói thật đúng là giúp ta hiểu ra rất nhiều. Ngươi yên tâm, Xương Hỉ thúc sẽ giúp ngươi tìm người tới học cách làm món này. Ta mấy năm qua bản lĩnh khác không có, nhưng bằng hữu vẫn là nhận thức không ít". Tần Tình Tình chính là chờ những lời này. Tuy vừa rồi nàng nói không tệ, nhưng nàng là một nữ tắc trong nhà sao có thể nhận thức những người này, nên cần một người trung gian đến xe chỉ luồn kim hỗ trợ giới thiệu. Mà Tần Xương Hỉ chính là thí sinh tốt nhất nàng nhìn trúng. "Nếu như vậy, vậy làm phiền Xương Hỉ thúc, nhưng cũng không thể để ngài bận rộn không công như vậy được, tay nghề này hôm nay ta sẽ dạy miễn phí cho ngươi". Tần Tình Tình hào khí nói. "Cái này không được, đã nói đưa một lượng bạc thì chính là một lượng bạc. Ta đây làm thúc thúc còn có thể tham chút tiện nghi nhỏ này sao?". Tần Xương Hỉ trừng mắt, từ trong lồng ngực móc tiền ra, nhưng lại bị Tần Tình Tình ngăn cản. "Nhìn Xương Hỉ thúc nói những lời này kìa, nếu không nhờ có ngươi ta làm sao có thể nhận thức những người đó, cho nên đây là ngài nên được. Chúng ta về sau sẽ còn rất nhiều cơ hội hợp tác. Chỗ ta còn có nhiều phương pháp đồ ăn khác, tới lúc đó còn muốn tìm ngài hỗ trợ. Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, bằng không về sau ta sẽ rất xấu hổ khi tìm ngài hỗ trợ". Tần Tình Tình ngữ khí mãnh liệt nói, không cho phép hắn phản bác. Tần Xương Hỉ cũng không phải là người thích giả vờ khách sáo nhún nhường qua lại. Thấy Tần Tình Tình cái dạng này, nói: "Vậy được, Tình Tình, hôm nay ta nhận tình này của ngươi, tới lúc đó ta giới thiệu nhiều cho ngươi vài người lại đây học. Yên tâm, tới lúc đó ta sẽ nói với họ quy củ rõ ràng". Hai người lập thành hiệp nghị, Tần Tình Tình cũng không nói nhiều, dẫn hắn xuống bếp dạy hắn những điều cần chú ý khi làm hồ lô ngào đường cùng với nắm giữ độ lửa. Tần Xương Hỉ xũng là một người khéo tay, không mất nhiều thời gian đã học được cách ngao đường, tuy so với Tần Tình Tình vẫn có chút chênh lệch, nhưng lấy ra mang bán cũng không thành vấn đề, còn dư lại chính là vấn đề kinh nghiệm. Tần Xương Hỉ học xong liền cười chào hỏi Tần Tình Tình, về nhà tiếp tục luyện tập. Viên Vinh Dịch đợi Tần Xương Hỉ đi rồi, rốt cuộc nhịn không được nghi hoặc trong lòng, hỏi: "Tẩu tử, ta thấy phương pháp thứ hai sẽ kiếm được nhiều tiền hơn. Bọn họ một lần có thể kiếm được hai trăm văn, năm lần như vậy chính là một lượng bạc. Nếu như bọn họ vẫn luôn tới chỗ chúng ta lấy hàng, vậy chúng ta kiếm được nhiều hơn nữa". Tần Tình Tình nhìn Viên Vinh Dịch mắt to tràn ngập nghi hoặc, nhịn không được xoa xoa đầu hắn: "Tiểu đệ nhà chúng ta thật là thông minh, bản thân cũng biết tính toán tự hỏi". "Tẩu tử....". Viên Vinh Dịch dậm chân, trên mặt ửng đỏ, đối với việc Tần Tình Tình trêu cợt tiểu hài tử nổi lên bất mãn. Nhìn Viên Vinh Dịch hiếm khi có dáng vẻ này, Tàn Tình Tình nhịn không được cười lên tiếng: "Tốt. Tốt. Tẩu tử không đùa ngươi nữa". "Ngươi xem, phương pháp thứ hai này tuy kiếm được tiền, nhưng tới lúc đó sẽ rất mệt mỏi. Không nói tới một ngày ta có thể làm ra nhiều hồ lô ngào đường như vậy hay không, mà những người ở cách xa thị trấn mỗi ngày chạy tới đây xa như vậy để lấy hàng cũng là không hiện thực. Như vậy mỗi ngày tẩu tử cũng chỉ có thể chừng chút chuyện này để làm, kiếm không được bao nhiêu tiền còn chiếm nhiều thời gian. Hơn nữa cách làm hồ lô ngào đường không quá khó, tin chắc về sau sẽ có người làm được. Không bằng nhân lúc bây giờ nó còn mới mẻ độc đáo, kiếm về nhiều tiền một chút. "Hoá ra là như vậy. Tẩu tử, ngươi nói thật có đạo lý". Viên Vinh Dịch bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu: "Tẩu tử, ngươi biết thật là nhiều, giống như ca ca vậy, ca ca cũng biết thật nhiều thứ, mỗi lần đều dạy cho ta thật nhiều". Nói nói, thanh âm Viên Vinh Dịch dần thấp xuống. Về chuyện của Viên Vinh Cẩn, đến giờ hắn vẫn không có cách nào tiếp nhận được. Tần Tình Tình thở dài, biết loại chuyện này chỉ có thể dựa vào thời gian tới xoa dịu. Bởi vì biết chính mình nói cái gì cũng vô dụng, nên Tần Tình Tình cũng không có khuyên hắn, mà là rời đi đề tài, nói: "Được rồi, thời gian cũng không còn sớm, không biết ngươi có muốn ăn món gì hay không?" Viên Vinh Dịch cũng là đứa bé hiểu chuyện, hắn tự cho là động tác rất kín đáo đem lệ trên khoé mắt lau đi, giương lên khuôn mặt tươi tắn nói: "Tẩu tử làm món gì ta đều thích ăn. Nhưng bây giờ ta còn chưa đói, có thể do buổi trưa ăn nhiều". Tần Tình Tình nghĩ cảm thấy hắn nói cũng đúng. Dù sao trước kia hai người đều là ăn lương thực phụ với uống cháo loãng, hôm nay ăn nhiều thịt cá như vậy, phỏng chừng dạ dày còn chưa thích ứng tốt. Cho nên chỉ đơn giản nấu cháo gạo kê uống, cộng thêm rau trộn cải trắng Tần Tình Tình làm, giòn giòn chua cay vừa lúc thích hợp ăn cùng với cháo. Thời điểm buổi tối, Tần Tình Tình sợ Viên Vinh Dịch tâm tình vẫn không tốt. Nên gọi hắn tới trong phòng, tặng hắn quyển sách mới mua hôm nay. "Tiểu đệ, ta hôm nay tới trấn trên vừa lúc đi qua hiệu sách, nghĩ tới ngươi còn chưa có quyển sách này, nên mua tặng ngươi". Quyển sách Tần Tình Tình mua cho Viên Vinh Dịch chính là "Đại Học". Tuy Viên Vinh Dịch chỉ là hài tử mới chín tuổi, cũng chưa từng được đi tư thục bao giờ, nhưng bản thân hắn ở nhà đã học xong "Tam Tự Kinh", "Bách Gia Tính", "Thiên Tự Văn", "Đệ Tự Quy", "Luận Ngữ" cũng đã bắt đầu học. Tần Tình Tình nghĩ nghĩ, liền vì hắn mua một quyển "Đại Học". Viên Vinh Dịch không nghĩ Tần Tình Tình sẽ vì hắn chuẩn bị món quà như vậy. Đúng lúc hắn đang cần quyển này, hắn nâng lên con mắt phát sáng, vui vẻ nói: "Cám ơn tẩu tử, ta sẽ học thật tốt".