Lúc trả muối, Trần quả phụ lôi kéo nàng nói một ít chuyện nhà. Thời gian có chút trì hoãn. Bạch Lê Hoa ôm một ít loại rau dưa trần quả phụ đưa cho nhà mình, lúc trở về vừa lúc gặp phải Lý Đại Lực lén lút từ trong rừng trúc đi ra, nhìn quanh không thấy ai thì nhanh như chớp quẹo vào trong đường nhỏ. Lúc trước tâm trí béo nha có vấn đề, thứ có thể nhớ kỹ cũng không nhiều lắm, chỉ là thông qua hồi ức của nàng, hơn nữa tự mình phân tích, miễn cưỡng cũng có thể được hiểu ra chút việc. Tên Lý Đại Lực này bởi vì là nam đinh, nên được sủng ái từ nhỏ, chỉ cần trên bàn có chút thịt cá hay đồ ăn mặn đều là cho hắn. Cha mẹ cưng chiều đến biến hắn thành tên hỗn đản không học vấn không nghề nghiệp. Hắn xen lẫn vào mấy người không đứng đắn, cả ngày không phải ở sòng bạc thì chính là ở kỹ viện. Lúc trước vì tiền để đánh bạc mà muốn đem muội muội ruột của mình đi bán vào nhà thổ, người mua đã liên hệ xong, nhưng Lý Tiểu Ngọc thà chết không chịu, vào một buổi trưa, xảy ra quan hệ với Lương Nhị Lang, phá thân mình, gả đến Lương gia. Bây giờ nếu vô duyên vô cớ, tuyệt đối sẽ không lại đây. Nhìn bộ dáng hắn lén lút, hơn phân nửa là vì tiền. Tiền trong nhà đều do Lương Đại Nương quản, chính mình lúc vừa về đây, Lý Tiểu Ngọc không phải vì hắn mà trộm bạc hồi môn của mình sao. Bạch Lê Hoa lắc đầu, người Lý gia này thật đúng là ăn thịt người không nhả xương. Nàng đem rau quả mang về đặt ở trên thớt, đem lươn trong thùng cầm ra, tuốt một cây xiên tre, mang theo dao nhỏ, bắt đầu xử lý ở bên cạnh mương. Lúc Lý Tiểu Ngọc sửa sang quần áo xong trở lại sân, đúng lúc thấy Bạch Lê Hoa dùng xiên tre quấn chặt đầu từng “Con rắn nhỏ”, rồi đem xiên tre cắm cố định vào trong đất, tay trái kéo thẳng thân mình “Con rắn nhỏ”, tay phải cầm dao nhỏ sắc bén, một nhát mổ bụng, lấy nội tạng ra. (LNT: ôi má ơi… bủn rủn…) Toàn bộ quá trình, “Con rắn nhỏ” bị đau, quẫy loạn xạ, máu bắn lên mặt Bạch Lê Hoa. Nàng lại dùng tay lau…… Lý Tiểu Ngọc chỉ cảm thấy đầu choáng váng, đây quả nhiên là yêu nghiệt, quả nhiên là ma quỷ. Nàng không dám thét chói tai, một đường đỡ tường đi trở về phòng. Thấy bóng dáng kia biến mất, khóe miệng Bạch Lê Hoa nhếch lên, tâm tình vui sướng tiếp tục mổ, kéo! Toàn bộ động tác liền mạch lưu loát, lúc đem lươn đã xử lý tốt ném vào bên trong chậu, chúng nó vẫn còn quẫy loạn xạ. Đổ một gáo nước. Nàng lại đi cắt rau hẹ, lúc này rau hẹ mọc tốt, cắt không bao lâu sẽ lại có thể mọc lên tiếp. Buổi tối nhiều hơn hai miệng ăn. Gần đến giờ ăn, nàng làm nhân bánh, lại cắt lương thành đoạn, xào chua cay với khoai tây sợi, hầm canh củ cải trắng. Nhân bánh nướng nhiều một chút chắc sẽ đủ. Tới giờ cơm, nàng vào bếp một chút thì Lý Tiểu Ngọc cũng vào, cầm hai quả cà tím, cắt rửa, giống như sắp xào cà tím. Bạch Lê Hoa vừa đốt lửa, nàng liền chen qua, chiếm chảo đổ dầu vào. Một cái bếp, hai nồi nấu. Lý Tiểu Ngọc đã chiếm lấy chảo tốt, nàng (BLH) liền dùng chảo không thường dùng, đáy nồi đầy tro, không dễ nóng, đúng lúc đùng để áp chảo bánh nướng. Bên trong bột mì bỏ thêm trứng gà, sau khi lên men xong thì trông giống bánh bao, bỏ thêm nhân rau hẹ, nấm, thịt vụn vào, sau đó đè dẹp, đặt lên chảo nướng lửa nhỏ. Một bên cắt lươn, cắt khoai tây. Hai người cùng bận rộn, Lý Tiểu Ngọc không nói lời nào, lúc cần dùng đồ thì trực tiếp đoạt. Nàng làm một món giống mọi ngày rồi kêu Lương Nhị Lang ăn cơm. Lương Nhị Lang tuy rằng trong lòng biết không được ăn đồ của Béo Nha, nhưng nghe mùi từ trong bếp bay ra, vẫn nhịn không được nuốt nước miếng.