Edit: loi_nha_tinh
Nàng vừa nói, vừa âm thầm cao hứng, Bạch Lê Hoa ngu xuẩn này, quả nhiên bảo nàng về đây là đúng đắn, nhưng mà làm sao tạo cơ hội cho nàng ta tiếp xúc với nương đây?
Tuy rằng, Bạch Ngọc Lan nói chuyện mềm như bông, nhưng là lại thành công chọc giận Bạch Diễn Trung.
Thấy sắc mặt của hắn càng ngày càng đen, Lương Đại Lang đứng ra nói, “Tuy rằng ruột già heo thấp hèn, nhưng ăn vào lại vô cùng có lợi, Lê Hoa cũng là do nghe Ngọc Lan nói nhạc phụ đại nhân gần đây thân mình không được tốt nên mới……”
Lấy lui làm tiến, giọng nói thành khẩn, lại rất có tâm cơ kéo Bạch Ngọc Lan xuống.
Bạch Lê Hoa nhìn hắn với ánh mắt tán thưởng.
Bạch Diễn Trung lúc này mới chú ý tới đại nữ tế này, tức giận vơi đi một chút, “Còn gà kia thì con giải thích thế nào?”
“Cũng đúng lúc Lê Hoa ra chợ, đây là cha dặn mua trở về kính thần.”
Lúc nói lời này, mặt hắn không đổi sắc, tâm hồn kính sợ, ánh mắt thành kính, thiếu chút nữa Bạch Lê Hoa đã bị gạt.
Bạch Diễn Trung không nói gì, mắt sắc như chim ưng nhìn kĩ Lương Đại Lang.
Hắn không một chút sợ hãi nhìn thẳng.
“Lão gia, nếu đại cô nương có hiếu tâm như vậy thì ta giữ bọn họ lại ăn cơm cùng nhau đi.”
Trình Uyển Thu lúc này đã cách thật xa, mùi ghê tởm đã bay đi, thấy Bạch Diễn Trung đã bớt giận, thì trước sau như một làm ra vẻ hiền huệ.
“Nàng đúng là quá thiện lương.” Bạch Diễn Trung thật vui mừng nhìn Trình Uyển Thu, quay đầu phân phó nói: “Nếu nương của con đã nói như vậy, thì ở lại ăn bữa cơm nhà.”
Trình uyển thu mỉm cười, trên mặt một mảnh chân thành: “Đại cô nương đã nửa năm không về nhà, ta cũng rất nhớ con.”
“Ngươi chính là quá thương nàng rồi.”
Mấy năm nay, ngoài mặt nàng đối với Bạch Lê Hoa có bao nhiêu để tâm, Bạch Diễn Trung biết nhiều chứ không ít hơn, vẫn luôn cho rằng nàng đối với hài tử vợ lớn chăm sóc, cưng chiều còn hơn khuê nữ của chính mình, cho nên càng đau lòng Bạch Ngọc Lan.
Mà Bạch Ngọc Lan, nghe được mọi người cùng nhau ăn cơm, ánh mắt sáng lên, “Kia…… Hay là chúng ta ăn thử tay nghề tốt của tỷ tỷ đi?”
Bạch Lê Hoa giơ lòng heo trong tay lên, “Ta sẽ dùng cái này.”
Sắc mặt hai nữ nhân biến đổi.
Bạch Diễn Trung muốn cự tuyệt, nhưng rồi lại nhớ Lương Đại Lang nói, thứ này có ích đối với thân thể, nên cũng không có cự tuyệt.
Bạch Lê Hoa lôi kéo Lương Đại Lang đi phòng bếp, mà hắn cũng không cự tuyệt.
Tục ngữ nói, quân tử xa nhà bếp, ở bách gia, một người nam nhân tiến vào bếp là chuyện rất mất mặt, cho nên càng them xem thường.
Phòng bếp Bạch gia rất lớn, đồ vật đầy đủ.
Trên thớt hương liệu gì cũng có.
Gạo đầy lu.
Cảm thán một lúc, nàng bắt đầu đem lòng heo rửa sạch “Nhìn không ra nha, bản lĩnh nói dối của chàng thật lợi hại đó.”
Lương Đại Lang cười, ông nói gà bà nói vịt hỏi, “Lòng heo làm như thế nào đây? Muốn làm cho các nàng ăn không vô?”
Bạch Lê Hoa lắc đầu.
Không những không muốn làm khó ăn, mà còn muốn làm thật ngon nữa kìa.
Vốn dĩ nàng tính làm lộ chuyện Ngọc Lan mang thai ra, Bạch gia sĩ diện như vậy, nhất định sẽ làm khổ nàng, nhưng mà vừa rồi nàng liên tiếp đưa lòng heo lại gần, tuy nàng ta có hơi chút ghét bỏ nhưng cũng không có nôn ra.
Nếu nàng nhân cơ hội này mà làm ra đồ vật khó ăn, thì không phải đúng như tiểu nương nàng nói, chứng minh là nàng có ý định đem đồ vật hôi thúi tới sao?
Lương Đại Lang càng không hiểu.
Chỉ thấy nàng vừa bận rộn vừa nói, “Lúc nãy cảm ơn chàng giúp ta giải vây, để báo đáp, ta mời chàng ăn lòng heo.”
Nàng nói lời này là muốn trêu chọc hắn, không ngờ hắn đáp ứng ngay, “Được.”
Bạch Lê Hoa kinh ngạc.
Truyện khác cùng thể loại
363 chương
92 chương
41 chương
39 chương
13 chương