Mộc Trà đi thẳng đến phòng giáo viên, cô từ tốn gõ cửa, nhận được sự cho phép của hắn thì đẩy cửa bước vào. Âu Dương Triệt ngồi vắt chân trước một đống giấy tờ kiểm tra. Hắn nhìn thấy cô thì đứng dậy tiến gần hơn. -Em đến rồi sao? -Thầy muốn làm gì? Đây là trường học. Âu Dương Triệt cười một cái yêu nghiệt, lại là cái thế kabedon trong truyền thuyết. Mộc Trà không nhận ra việc hắn đã nhanh chóng khóa cửa lại không chút tiếng động. Mộc Trà bài xích né hắn. -Âu Dương Triệt!!! -Được rồi, mau lại đây làm bài kiểm tra đi. Mộc Trà ngay ngắn ngồi xuống ghế, nhìn vào tờ đề trên bàn bắt tay vào làm. Âu Dương Triệt lấy cho Mộc Trà một ly nước cam. Cô có phần khó hiểu nhìn hắn. Dù sao cũng đang khát thôi kệ uống một chút. Mộc Trà nhận lấy ly nước cam rồi uống một ngụm, tiếp tục làm bài. Âu Dương Triệt cong khóe môi nhìn Mộc Trà. Mộc Trà cảm thấy có gì đó không ổn. Sao lại nóng như vậy? Hạ thể, cảm giác... Có chút trống trải. Âu Dương Triệt!! Mộc Trà nhận rõ cơ thể không ổn liền đứng dậy chạy ra ngoài. Cửa bị khóa rồi! Tên chết tiệt này. Âu Dương Triệt liếm khóe môi rồi tiến lại về phía Mộc Trà đang quằn quại ngồi trên sàn. Hai má cô đỏ lên, cổ áo xộc xệch. Hai mắt chứa một lớp sương mỏng. Tay nắm lấy ổ khóa vặn đi vặn lại đầy tức giận -Âu.... hộc hộc... Dương Triệt.... Anh... Anh... Anh hạ dược tôi. TMD... -Bảo bối em có vẻ khó chịu. Âu Dương Triệt đặt tay lên má cô vuốt nhẹ. Cảm giác mát lạnh khiến Mộc Trà thích thú muốn cọ xát nhiều hơn. Hắn bế cô lên đi thẳng vào phòng nghỉ. Ý thức Mộc Trà hoàn toàn bị thổi bay. Dục vọng lấn chiếm lấy toàn bộ cơ thể cô. Thuốc cô bị hạ quá nặng rồi. ******* ******* Mộc Trà mệt mỏi ngủ say sưa. Âu Dương Triệt ngắm nhìn cô ngủ rồi cười thật hạnh phúc. Hôn lên mi mắt vẫn còn vương nước mắt. Hôn dọc lên sống mũi cao. Hôn lên má non mịn. Hắn thật muốn buộc lấy cô. Ép cô mãi mãi bên hắn. Không cho phép cô mơ tưởng đến nam nhân khác. Hắn nhẹ nhàng vén tóc cô lên trao một nụ hôn. Thì thầm khẽ bên tai Tiểu Trà, anh thật sự yêu em không lối thoát rồi. Quá khứ anh làm tổn thương em Tương lai anh bù đắp tất cả cho em Quá khứ anh coi thường tình cảm của em Hiện tại Anh mong mỏi lắm một ánh mắt chứa đựng tia ấm áp từ em. Tiểu Trà, Anh không muốn buông tay nữa.