Không Có Kiếp Sau
Chương 160
Olivia cũng không tùy tiện chọn đại đối tượng xuống tay.
Cho dù phẫn nộ cực điểm, hắn vẫn hết sức bình tĩnh.
Trông như lơ đãng quét mắt qua, nhưng hắn đã kiểm kê xong nhân số của toàn bộ binh lính xung quanh, thậm chí còn chú ý quân hàm của từng binh lính, tổng cộng có hai mươi người, đại bộ phận là liệt binh, năm binh nhì, binh nhất chỉ có ba người.
Biên chế tác chiến nhỏ nhất của quân đội đế quốc là “đội”, tiêu chuẩn phân phối lính cho mỗi “đội” là hai mươi mốt người, trong đó có thể bố trí năm binh nhì, ba binh nhất và một hạ sĩ, vậy đội trưởng sẽ do hạ sĩ đảm nhiệm, binh lính được đề bạt làm đội trưởng cũng tự động thăng làm hạ sĩ.
Olivia lập tức khẳng định: Nhóm binh lính trước mắt là một biên chế tác chiến nhỏ nhất.
Nhưng ít hơn một người so với đội ngũ bình thường, còn thiếu ngay đội trưởng quan trọng nhất. Tình huống này có hai khả năng: Thứ nhất, đội trưởng vắng mặt, song khả năng này vừa xuất hiện đã bị Olivia phủ định ngay tắp lự — bọn lính hành động rất trắng trợn, dù trong quân đội đích xác có truyền thống ra oai phủ đầu với tân binh, nhưng họ lại quá mức không kiêng nể. Đúng vậy, “không kiêng nể gì”, chẳng ngại ngần cướp đoạt vật phẩm riêng của tân binh, tuyệt nhiên không lo lãnh đạo trở về sẽ xử phạt mình, điều này không hợp lý cho lắm.
Thế nên Olivia càng tin tưởng khả năng thứ hai: Đội ngũ này không có đội trưởng.
Nguyên nhân thiếu đội trưởng cũng có thể chia làm hai loại: Hoặc là đội trưởng đã chết, họ không có đội trưởng; Hoặc đội trưởng thăng chức, người thay thế vẫn chưa tới.
Đối với Olivia đã học tập tận sáu năm tại ngôi trường hàng đầu dành cho quân nhân đế quốc + thành tích hàng năm luôn đứng nhất toàn học viện + thuộc lòng các môn tự chọn như Khái quát về lịch sử quân hàm, Lịch sử phát triển của quân đội đế quốc + vô ý biết rất nhiều nội tình quân đội trong lúc trò chuyện cùng ngài Sise, muốn phân tích rõ vấn đề chẳng có gì khó.
Olivia không biết đội trưởng ở đâu, song đội trưởng kế nhiệm có khả năng ở đâu thì hắn lại đoán được một người.
Nhằm giúp mọi người dễ nắm bắt suy nghĩ của Olivia hơn, cần phải phổ cập một ít thường thức: Quân hàm thấp nhất của đế quốc là liệt binh, thông thường binh lính sau khi nhập ngũ sẽ tự động trở thành liệt binh, nếu không phạm sai lầm thì sang năm thứ hai sẽ tự động lên binh nhì. Tương tự như vậy, tới năm thứ ba sẽ tự động lên binh nhất, nhưng muốn trở thành hạ sĩ thì phải tích lũy được ít công trạng nhất định, hoặc thỏa điều kiện khác, ví dụ như: thời điểm đội ngũ thiếu đội trưởng, binh nhất được đề bạt làm đội trưởng sẽ đồng thời thăng quân hàm lên hạ sĩ. Đây là cách thu hoạch quân hàm phổ biến nhất của binh linh cấp thấp.
Do đó, tình huống có khả năng xảy ra nhất là: Đội trưởng của đội ngũ này sẽ chọn ra từ ba binh nhất hiện tại.
Mà hai binh lính mới phụ trách kiểm tra cơ thể cho Olivia cũng là binh nhất, nhưng lại cùng bị phái tới đây tra xét người chứ không phải phi thuyền béo bở hơn, coi bộ cả hai thất bại rồi.
Vậy tên binh nhất trên phi thuyền hẳn là người có khả năng lên làm hạ sĩ và trở thành đội trưởng nhất trong bộ ba!
Hắn là “đầu” của đội ngũ trước mắt!
Olivia vô tình chiến đấu với bọn lính càn quấy này, cũng vô ý đánh bại từng người một, lại không muốn quần ẩu với bọn họ.
Bắt giặc phải bắt vua trước! Hắn chỉ cần chém đứt “đầu” của họ.
Quá trình miêu tả của phán đoán tựa hồ rất dài, nhưng khi phát sinh trong đầu Olivia thì chỉ diễn ra trong phút chốc ngắn ngủi.
Nhanh như chớp lóe!
Thời khắc Olivia mỉm cười bước tới, hắn đã lập tức nhắm trúng con mồi của mình.
Bởi vậy, binh nhất thứ ba mới rồi còn cười hì hì sai người khác lấy đồ ăn trên phi thuyền xuống cho mình – tên lính họ Dực long có khả năng thăng lên hạ sĩ nhất trong tương lai – hiện đang nằm bên chân Olivia chảy nước mắt ràn rụa.
Phong cách của đội ngũ và phong cách của kẻ thống trị có quan hệ truyền thừa. Một đội ngũ dám tùy ý cướp đoạt vật phẩm riêng tư của tân binh, kẻ thống trị nhất định cũng rất tham lam vô sỉ. Hắn đối đãi binh lính trong đội ngũ như vậy, sau này những binh lính ấy bắt chước theo, dùng phương pháp tương tự bắt nạt kẻ thua kém mình.
Cơ mà, đội ngũ như vầy lại cực dễ đầu hàng.
Cứ lật đổ đầu lĩnh của họ là xong.
Khó đối phó nhất là đội ngũ kỷ luật nghiêm minh, nhưng kiểu đội ngũ ấy chắc chưa đến mức phải đối phó đâu.
Ngồi trên chiếc ghế được một binh lính bê ra từ trong phòng, Olivia nhìn đám to xác ngoan ngoãn làm việc dưới sự chỉ huy của Manh Manh.
“… Thảm cỏ phải trải ngay ngắn, cỏ bị đạp bẹp phải nâng dậy, còn phải tưới nước.”
“… Không được dùng ly tưới nước, phải xài bình phun. Không có bình phun á? Chậc…”
“Cậu này thông minh nha! Vậy mà biết chích lỗ trong ly để làm bình phun!”
Đồ vật ném xuống từ phi thuyền nhanh chóng được sửa sang lại rồi chuyển về chỗ cũ, thảm cỏ được trải phẳng, bắp cải vân xanh được trồng lại, bánh snack ăn dở dang được gói kín và cất về tủ lạnh, đĩa nhạc cũng vật quy nguyên chủ, nếu được, bọn lính chỉ ước sao có thể ói sạch đồ ăn trong bụng vào vỏ bao rồi trả về hết. Vỏ bao rỗng quăng lung tung được càn quét sạch sẽ, bọn lính sợ mấy thứ này khiến quý ngài kia nhớ đến chuyện không tốt, bèn buộc mình nuốt luôn vỏ bao!
Nhưng chuyện đã làm rồi thì đừng mong xóa sạch dấu vết, vỏ ngoài đĩa nhạc có một vết rách thật sâu, kệ đựng quà vặt trống bớt ba phần tư, cỏ Mục Căn ngã trái ngã phải, bắp cải vân xanh chỉ còn một cái…
Olivia vác bộ mặt lạnh te đi kiểm nghiệm “thành quả lao động” của bọn lính, sau lại lạnh lùng xuống phi thuyền.
Bọn lính thấp tha thấp thỏm xếp hàng trước mặt Olivia, tên lính có cánh cố nén nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, ban nãy hắn đã lén đi ói một lần, nom vẫn cực kỳ thê thảm nhưng đã cử động được rồi, nên cũng lại đây đứng.
Hắn đứng ngay đầu hàng, chính là vị trí cao nhất chỉ sau đội trưởng.
“Cho hỏi văn kiện gia nhập của tôi thông qua kiểm tra rồi đúng không? Hay các người thử liên hệ trung tá Jose xem.” Vì hắn tự mình lựa chọn địa điểm thực tập, nên trước đó ngài Sise đã phân tích cặn kẽ về một số đơn vị thực tập cho hắn nghe, còn nhấn mạnh các tướng lĩnh quan trọng tại đó. Cho nên, Olivia hết sức rành rẽ nhân sự tại địa điểm thực tập tương lai của mình. Trên thực tế, nhân vật mà ngài Sise đặt trọng điểm giới thiệu là trung tướng Mitchell Ott của Eustace Tasha. Nơi này là căn cứ năm sao nên trưởng quan tối cao là một trung tướng, người gửi thông báo trúng tuyển cho Olivia chính là vị trung tướng này. Đó là một thủ hạ trung thành của Nguyên soái Rothesay, ngài Sise đánh giá khá tốt về hắn.
Tuy nhiên, Olivia không mạo muội nhắc tới tên trung tướng ấy, mà chọn một trung tá quân hàm tương đối thấp. So với trung tướng ngồi tít trên cao không chừng còn chưa thấy mặt bao giờ, trung tá có lực uy hiếp mạnh hơn với bọn lính tầng bét!
Hơn nữa, trung tá Jose còn là em vợ của trung tướng Mitchell Ott, đương nhiên quan hệ này không cần nói với người ngoài.
Song vẫn cứ cảm thấy có gì đó sai sai.
Olivia hơi nhướng mày.
Cởi quần áo kiểm tra đã bị huỷ bỏ từ rất lâu, dưới cuộc kháng nghị đòi quyền lợi của binh lính đế quốc, tuy rằng chưa thành văn, nhưng đa số quân đoàn đã bị cấm rồi. Đứng trước trang bị quét hình cao cấp hơn, phương thức truyền thống ấy đã lạc hậu.
Thế mà ở đây lại xem phương thức cởi quần áo kiểm tra như một cách ra oai phủ đầu.
Rồi pháo tia chết là sao đây?
Loại pháo tia chết này cổ lỗ sỉ lắm rồi, cùng thời với pháo laser tối – món quà đầu tiên mình tặng Sigma nhiều năm trước. Hiện, chẳng còn bao nhiêu đội ngũ trang bị pháo tia chết, đội ngũ của Nguyên soái Rothesay đều là tinh nhuệ, đội ngũ của trung tướng Mitchell Ott càng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, bằng không Olivia cũng chả chọn nơi đây làm đơn vị thực tập.
Dầu sao cũng liên quan đến tiền đồ tương lai của mình.
Olivia nhẹ nhàng gõ ngón tay lên thanh gác tay của ghế dựa.
Sau đó…
Cái thanh rụng luôn.
Trước ánh nhìn chăm chú của bao người, thanh gác tay nát vụn lăn lộc cộc trên đất.
“Xin lỗi! Ghế dựa này đã xài hai mươi lăm năm rồi! Lâu quá không sửa! Tôi lập tức đổi ghế khác cho ngài!” Một binh lính cao lớn run rẩy nhảy ra, nỗ lực nói một tràng dài. Phát hiện Olivia không phản đối, hắn hành lễ rồi tức khắc chạy về gian phòng bên cạnh, chả mấy chốc đã bê cái ghế khác ra ra.
Olivia chọc chọc cái gọi là ghế dựa mới, ghế dựa mới run bần bật, may sao không rụng rời.
Tên lính bê ghế khóc không ra nước mắt:
“Không thì ngài ngồi trên người tôi nhé?”
Nói xong, hắn liền biến thành nguyên hình – một Cự Thú long có khung xương cực lớn, mắt to chớp chớp nhìn Olivia đầy sợ sệt, cái đuôi ngoan ngoan duỗi thẳng, ra hiệu Olivia có thể ngồi lên người mình với hàm ý lấy lòng.
Olivia: …
“Nếu ngài không hài lòng thì xin ngồi lên người tôi! Tôi lắm thịt hơn cậu ta!” Thấy Olivia không có ý ngồi xuống, một tên lính cũng nhảy ra, cũng biến thành nguyên hình, lại là một Tấn Mãnh long cỡ lớn.
*Tấn Mãnh long (Velociraptor):
Olivia: …
Sợ Olivia khó chịu, bọn lính phía sau tranh nhau biến về nguyên hình, khu vực giám sát vốn trống trải loáng cái bị đủ loại khủng long chiếm cứ.
Song Olivia vẫn trầm mặc, hắn lia mắt qua từng khủng long một, đám khủng long tưởng hắn đang tìm ghế dựa thích hợp, bèn nhìn hắn bằng ánh mắt vừa kinh hoảng vừa chờ mong, nào biết Olivia thực ra đang quan sát tình trạng cơ thể của mình.
Thể chất đám này không tồi — ấn tượng thứ nhất của Olivia;
Đám này không phải quân nhân chính thống — ấn tượng thứ hai của Olivia.
Hắn nhặt một thanh pháo tia chết dưới đất, do mấy binh lính liên tục biến về nguyên hình, vũ khí của họ cũng rơi hết xuống đất. Mọi người quen gọi loại vũ khí này là pháo tia chết, thực chất phải gọi đầy đủ là súng phóng pháo tia chết, vũ khí bên trong mới là pháo. Được phát minh vào thời đại Louis đệ nhất, nó vừa ra đời đã khiến cả thế giới khiếp sợ, về sau lục tục được trang bị cho quân đội, trở thành vũ khí tiên tiến tiêu biểu, pháo laser tối tiếp bước nó cũng được hoan nghênh chẳng kém.
Nhưng sau vụ nổ, nó bị xem là không an toàn, thậm chí là ngọn nguồn dẫn đến tai nạn. Tuy đế quốc không trực tiếp khẳng định cách lý luận ấy, song số lượng pháo tia chết trang bị cho quân đội mỗi năm một giảm bớt là thật.
Đối với Olivia đã cẩn thận nghiên cứu danh sách quân bị bao năm qua của Quân đội mà nói, điều này không thể rõ ràng hơn.
Thế nên hắn mới thấy lạ, nơi này có cả thảy 20 súng phóng pháo tia chết, Olivia tìm thấy 360 pháo tia chết bên trong, con số đã vượt mức lượng pháo tia chết trang bị cho một đội ngũ những năm gần đây một cách nghiêm trọng.
Cực kỳ, cực kỳ bất hợp lý.
Áng chừng một quả pháo tia chết, nhìn thấy ngày sản xuất ghi rõ trên đó, hắn nheo mắt.
Cái gì!!!
—–
Tác giả có lời muốn nói:
Olivia đang chỉnh đốn bọn lính càn quấy, vậy Mục Căn đang làm gì?
Đáp án: Tiếp tục học tập (gieo tai họa) tại căn tin số ba của Học viện quân sự đế quốc chớ sao orz.
Ẩm thực hắc ám thì ngon lành gì? Hổng sao, Mục Tiểu Căn là người phát ngôn siêu cấp nha! Coi đi, lời quảng cáo cũng có sẵn hết rồi!
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
10 chương
116 chương
3 chương
51 chương
31 chương