Khoảng trống
Chương 9 : Nhiệm vụ 2: tìm hiểu !
Chùng tôi đi đến một nhà trọ cao 5 tầng, có một sảnh lớn với nội thất bố trí hiện đại và thậm chí cỏ cả suối nước nóng. Vị trí nhà trọ cách trung tâm thành phố không xa, chúng tôi có thể sẽ thu thập đk thông tin gì đó ở đây chăng ? Tôi tiến đến quầy lễ tân
-Chào quý khách !
-Một phòng 4 người !
-Xin quý khách đợi một lát !
Cô tiếp viên loay hoay, viết viết một lúc rồi đưa tôi một chiếc chìa khóa
-Phòng 413 thưa quý khách !
-Đi nào !
Tôi nói với Sui, Sou và Rin đang thơ thân ngồi ở ghế chờ
-Oaaaaa tuyệt ghê !
Rin ngạc nhiên với cặp mắt đầy sao. Căn phòng rộng rãi tường sơn trắng, một ban công rộng đội diện với cửa vào, hướng tầm nhìn ra biển. Giữa căn phòng có 2 chiếc giường lớn, cùng với đó là các tiện nghi hiện đại, quả là một nhà trọ tốt, nhìn cũng khá khẩm ra phết !
-Cũng không đến nỗi nào !
-Thật tốt phải không master !
-Mừng vì các em vui !
-Master mới được tiếp tế có khác, nhà trọ cũng sang ghê !
-Nghe nói ở đây có cả suối nước nóng, tuyệt ghê ha !
Sou tiếp lời
-Quả là nới làm việc lý tưởng nhưng đừng quên chúng ta đến đây làm gì !
-Cảm ơn anh, anh hai em rất vui vì anh đã dẫn theo em !
Tôi thả dài người xuống giường, tôi cần nghỉ ngơi vì đúng ra bây giờ đã là đêm ở nửa bên kia trái đất. Tôi luôn mệt mỏi với những chuyến đi xa, nếu ai hỏi tôi thích làm gì nhất, tôi có thể tự hào nói với họ tôi có thể nằm nhà liền nhiều tuần với những thức uống dinh dưỡng vô vị. Sui, Sou và Rin bất ngờ nhảy lên giường nằm cạnh tôi
-Chúng ta có 2 giường mà !
-Em muốn ngủ cùng master ! Chúng ta vẫn hay ngủ chung mà !
-E...Em cũng muốn ngủ cùng với anh hai !
Có lẽ bất kì thằng đàn ồng đang lớn nào cũng sẽ siêu lòng trước cảnh tượng 3 cô gái bủa vây và đòi ngủ chung. Nhưng tôi đã quá mệt đến nỗi không còn muốn cự nự hay chống trả lại bọn nhóc, vả lại tôi lo cho Rin, con bé chưa thể thoát khỏi ác mộng đằng đẵng theo nó suốt mấy năm trời được nên tôi cần ở bên nhỏ !
Tĩnh dậy khi hoàng hôn buông xuông, tôi nhìn qua lan can cả thành phố nhuộm màu đỏ rực như rót máu lên mỗi tòa nhà trong vùng, điểm gở chăng ? Mà thôi kệ nó ! Sui vẫn đang ngủ ngon lành bên cạnh tôi, Rin thì đang nhẹ bám vào tay còn lại. Chiếc áo sơ mi của tôi khá rộng so với cô bé khiến nó hơi trễ xuống, gương mặt ngây thơ lúc ngủ không bộc lộ chút lo lắng hay phòng bị gì cả, tôi bất chợt đưa tay xoa đầu con bé như có một ma lực nào đó nhẹ nhàng hút tay tôi tới.
-An...Anh hai ?
-Xin lỗi vì làm em tĩnh giấc !
-Không sao ạ !
Rin nói, vẫn còn ngái ngủ
-Chúng ta đi ăn thôi rồi bắt đầu công việc !
-Vâng!
Tôi khẽ lay Sui dậy, con bé thì thầm
-Master? Sou đâu rồi ?
-Em ấy không có đây ! Chắc xuống nhà chuẩn bị bữa tối cho chúng ta rồi ! Đi nào !
......
-Bên này master !
Sou giơ tay ra hiệu cho bọn tôi đến chỗ đang ngồi
-Em ăn gì chưa ?
-Dạ, em vẫn đang chờ mọi người và master !
Chúng tôi có thịt heo quay cho bữa tối cùng với cơm chiên và đồ nướng, rượu vang ở đây cũng khá ngon nó mát lạnh khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn khi rượu mà chạm vào cuống họng. Rin không quen với việc dùng dao và dĩa nên tôi phải giúp con bé. Có lẽ Rin vẫn còn phải học nhiều nhiều để hòa nhập với cuộc sống bình thường hơn. Tôi muốn bọn nhóc được vui chơi như những đứa trẻ bình thường khác nhưng điều đấy gần như không thể vì chúng tôi đều là những kẻ không thuộc về thế giới này ! Thế giới nhạt nhẽo này đúng là đáng vứt vào sọt rác mà !
-Như thế này ổn chứ ?
Tôi quay sang hỏi Rin
-Rin nhé, Rin sẽ đi cùng anh hai đến bất kì đâu !
Câu nói thánh thiện, cùng nụ cười đó khiến con bé như một thiên thân tốt bụng.
Tôi đi tắm sau khi ăn được một lúc. Tại bồn nước nóng có thể nghe thấy rõ tiếng Sui và Sou trêu đùa Rin vọng sang từ phòng tắm nữ.
-Tôi có thể chấp nhận cô và cô có.... cái đó ... khá bình thường .....
-Chị hai đừng bất lịch sự vậy chứ !
-Cái đó ?
-Sao chứ ? Không thể để cô ta dùng thứ đó để quyến rũ master được ! Chính vì vậy ngực bự là kẻ thù !
-Vậy.... anh hai thích ngực nhỏ ?
Mặt Sui bông tối sầm lại, con bé chỉ biết cúi xuống đáp lại nhỏ nhẹ
-Chắc vậy !
Qua bức vách ngăn tôi thấy đau lòng vì bọn nhỏ gán cho tôi cái mác thích hàng nhỏ, dù sao tôi cũng vần là một thanh niên trai tráng khỏe mạnh mà ! Các bạn đừng hiểu nhầm nhé =3= Mà thô ito hay nhỏ đúng là cũng không quan trọng ! Mà sao tự nhiên lại chuyển qua vấn đề này ? Dẹp ! Dẹp! Bên khu tắm nam chỉ lác đác 3, 4 ông già đang kì cọ, có lẽ là người dân ở đây, tôi trẫm mình xuống nước tiến lại gần ông bác đang ngâm mình gần đó.
-Xin lỗi ông có phải người dân ở đây ?
-Tính từ khi tôi sinh ra, chắc tôi ở đây cũng được 50 năm rồi. Có gì không hài lòng về bồn tắm sao chàng trai tre ?
-Không bồn tắm rất ổn !
-Vậy là cậu muốn hỏi về điều gì ?
-Tôi muốn biết đường đến tòa lâu đài duy nhất còn lại trong thành phố !
-Ý cậu là tòa lâu đài đã mọc lên từ rất lâu, cho dù thành phố được hiện đại hóa nhưng nó vẫn đứng đó không ai dám xê dịch ?
-Vâng !
-Nó nằm ở phía tây tính từ nhà trọ này đi bộ tầm 500m !
-Cảm ơn ông !
-Mà có lẽ câu không nên nấn ná ở đó ! Nhiều người trẻ tuổi như câu vì tò mò nên đã không bao giờ quay về nữa !
- .......
-Người chủ lâu đài không hề ra khỏi tòa lâu đài, lâu lâu có người vào tìm hiểu và sau đó những tiếng thét đáng sợ vang lên, quả là một tòa lâu đài kì quặc !
-Có vẻ vui đây !
Tôi lầm bầm rồi đứng dậy đi về khu thay đồ bỏ mặt ông ta với vẻ mặt ngơ ngác.
Chúng tôi gặp lại nhau ở sảnh. Rin đã thay sang bộ yukata đen với hoa văn nhẹ nhàng, phần váy ngắn chưa đến đầu gối với hai ống tay áo dài quá tay quả thật nhìn cô bé quá dễ thương
-Hợp với em lắm !
-Vâng anh hai ! Nhờ Sui và Sou chọn cho em đí
Rin ngượng ngùng
-Dĩ nhiên ! Sui ta ra tay mà lại !
Chúng tôi nhanh chóng hòa vào dòng người bên ngoài tiến và phía lâu đài kì lạ kia .......
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
70 chương
766 chương