Khoảng trống
Chương 15 : Hỗn chiến trong rừng ! cô nàng kỳ lạ ! ( phần 2)
* Bốp * Một cú đá thật mạnh giáng ngay vào mặt tôi. Chết tiệt ! Băng đang ghì chặt chân tôi vào nền đất, gồng hết sức dùng vuốt đập vỡ lớp băng rồi lại tiếp tục lao vào hắn. * Xẹt * Lại là nó, lần này hai tay tôi đông cứng lại. Cái chết tiệt gì đây ? Ngay trước khi tôi kịp nhận ra, hắn ta đã thụi một cú thật mạnh nữa vào bụng tôi.
-Guhahaha tuyệt chứ ? Cảm giác như một con chuột trong lồng ? Mày nghĩ về khoản đấu trí mày sẽ thắng được tao ư ? Nên nhớ tao là Yukimura, cục phó cục ma thuật không chỉ là cái danh thôi đâu !
-Thằng khốn ! Thứ đó là gì ?
-Sao tao phải nói với mày chứ ? Ishishishi ! Mà không sao, người chết đằng nào cũng sẽ không tiết lộ được gì !
-Thứ đó là vũ khí tối thượng, một trong mười con quỷ của cục ma thuật ! Hisiki Mei, nó là quân bài ẩn của tao !
-Khốn nạn ! Cái thứ băng này cô ta bắn ra từ đâu ?
-Ngươi từng nghe đến "xạ thủ hư vô" chứ ? Một con quái vật giết người bằng mũi tên ở cự li cực xa ! Và ngay từ đầu ta đã để cô ta ở lại bìa rừng !
???! Không thể nào ! Ở một khoảng cách xa như vậy, chưa kể đến sự che phủ của rừng và sương, làm thế nào mà ..... Lẽ nào phép định hướng được dùng lên những mũi tên ! Nhưng để dùng một loại phép phức tạp như thế thì lượng mana sẽ nhanh chóng cạn kiệt. Tôi cười đáp trả lại hắn ta.
-Ngươi cười gì thế thằng khốn, muốn chết nhanh hơn hả ?
Hắn tặng tôi thêm một cú sút nữa, gồng mình chống lại với đôi tay và chân trái bị đóng băng, tôi cười khinh bỉ :
-Không có gì, với một cung thủ như vậy, liệu cô ta giỏi cận chiến chứ, ông bạn ?
Chiếu tướng nhé !
-Sui, em nghe rõ chứ cô ta ở bìa rừng !
Hắn lập tức chuyển sang vẻ mặt kinh ngạc, lo sợ.
-Vâng master, đã xác định mục tiêu. Dây leo đâu trói buộc !
Định thần lại, Yukimurra nở nụ nham hiểm như thể hắn chỉ giả vờ lo lắng đẻ trêu tức chúng tôi
-Mày nên biết, Mei là một thứ vũ khí toàn diện, không chỉ ở mặt tầm xa !
-Bây giờ mày nên lo cho cô bạn đồng hành của mày thì hơn !
Tôi lập tức bị hắn đe dọa
-Sui ! Lập tức rút lui ! Cô ta ....
Trong nháy mắt cô ta rút ra đôi dao mổ sắc bén đeo sắn cạnh hông, lách khỏi dây leo của Sui, cô ta nhanh chóng áp đảo Sui. Một trình độ hoàn toàn chênh lệch ! Tính toán của tôi ! Mọi thứ ... Sao lại có thể như thế ..... Sự kì vọng của mọi người với tôi ...... Không thể nào ! Anh xin lỗi !!!!
Tôi ngất lịm đi khi hắn tặng tôi một cú thẳng vào đầu........
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
70 chương
766 chương