Khoa - ma - mộng giới
Chương 25 : Quang thạch
Việc giấy tờ ở đây làm khá là nhanh, nhất là đối với thân phận ma sư như Phong (Phong đang đóng giả làm Hỏa Hạ) cùng với tiền đắp thêm vào. Số tiền trên người đồng đội cũ cùng với việc bán xương cốt của hắc hổ không phải là nhỏ, tiền trong túi hắn giờ cũng được gọi là rủng rỉnh. Cầm chiếc vé trên tay Phong có chút hồi hộp, từ bé đến giờ hắn đã đi máy bay bao giờ đâu không nghĩ đến lần đầu tiên đi máy bay lại là đi ở thế giới khác. Chiếc phi thuyền chở hắn khá là lớn dung lượng chở tới hơn năm trăm người cùng với thời gian bay hai mươi tiếng. Phi thuyền ở đây cũng khá là khác với máy bay trên trái đất, bên ngoài của nó có tận bốn cái cánh cùng với động cơ đẩy cực lớn ở dưới bụng.
Phong vừa ngước ra ngoài cửa sổ ngắm nhìn mây trắng vừa nghĩ vu vơ, thanh kiếm luôn kè kè bên người hắn giờ được đưa vào kho hàng làm hắn có chút không quen. Với tay lấy quyển tạp chí công nghệ bên cạnh để đọc giết thời gian đồng thời cũng để làm quen với thế giới mới này, từ lúc chuyển sinh đến nay Phong toàn phải ở trong rừng rú không tiếp xúc được với khoa học kỹ thuật nên khi máy bay có chút hơi bị “gà tây” cũng may nhờ chút kí ức từ linh hồn cũ lên không bị quê quá đà. Quấn sách tuy chỉ nêu những phát minh tiêu biểu đến không thể tiêu biểu hơn ở vùng đất Tân Thiên Quốc này nhưng cái đó lại đúng là cái Phong muốn biết nhất. Ngay lập tực Phong trầm mê vào trong quyển sách.
Về cơ bản thì vật lý hay hóa học ở Thánh Giới hoàn toàn khác với Trái Đất, nội lực là thứ cơ bản nhất cốt lõi nhất cho sự phát triển công nghệ ở đây. Ở Thánh Giới có sấm sét nhưng người ta không tạo ra và sử dụng điện như ở trên Trái Đất. Theo như lời các kỹ sư nói điện là một thứ khó khống chế khó sử dụng hơn nữa nó còn gây nguy hiểm và không thể bảo quản hay tích trữ lâu dài được. Làm sao chúng ta phải dùng thứ đó khi mà có một thứ ưu điểm hơn gấp chục lần đó là quang năng. Quang năng về bản chất đó là dạng ma năng nhưng nó thuần chất không có đặc điểm như ngũ hành, nó chỉ có đặc điểm duy nhất: thuần chất là năng lượng. Đọc về quang năng Phong có chút gen tị với thế giới này, nói đúng ra thì không thể không công nhận điện là bước tiến nhảy vọt giúp nhân loại phát triển trên trái đất nhưng quang năng có thể làm và có khi còn tốt hơn cả điện. Nếu sở hữu dạng năng lượng như quang năng thì con người sẽ không phải tàn phá trái đất như thế hay không phải mất công xây lắp sửa chữa và xả chất thải ra ngoài môi trường. Nếu mà sở hữu được quang năng thì trái đất sẽ không biết tiến bộ thế nào Phong thầm nghĩ trong đầu. Nhưng Thánh giới cũng chỉ phát triển được hơn nghìn năm, với một thế giới ngập tràn ma năng thế này Phong nghĩ chẳng bao lâu Thánh giới sẽ bỏ xa trái đất.
Quang năng được khai thác sâu dưới lòng đất sau quy trình lắng đọng chưng cất bla bla cách kiểu người ta tạo ra quang thạch. Một viên quang thạch tiêu chuẩn hình khối kích thước 20cm x 20cm x 20cm nặng khoảng hai mươi cân. Nhưng chỉ cần một viên như vậy thôi có thể cung cấp lượng năng lượng tiêu thụ cho tất cả gia đình trong một thành phố 20 triệu dân trong vòng một tháng. Ngoài ra năng lượng của quang năng có thể tích trữ lượng nhỏ và lượng trung bằng máy móc chuyên dụng nên cũng chỉ cần ống dẫn quang năng cho thiết bị điện trong nhà mà thôi không lằng nhằng một bó dây điện như ở Trái Đất.
Đọc hết phần quang thạch Phong trầm ngâm nghĩ về thanh kiếm của mình, Phong đã thay đổi cách nhìn nhận về thanh kiếm trộm được sau khi thấy sức mạnh khủng bố của nó. Cái hào do cú bắn kia tạo nên phải ngang ngửa so với một quả tên lửa đạn đạo ở trái đất hơn nữa có vẻ như thanh kiếm có thể bắn được rất nhiều lần. Và sau khi mày mò thanh kiếm Phong đã biết tại sao nó lại khủng bố đến như thế, mất vài giây đơ người Phong mới hồi tỉnh được khi mở đốc kiếm ra. Bên trong đốc kiếm thứ cung cấp năng lượng cho phát bắn khủng bố của thanh kiếm kia lại là một tiểu quang thạch. Quang thạch được chia nhỏ thành tiểu quang thạch cho dễ sử dụng , một viên quang thạch thường sẽ được chia làm mười viên tiểu quang thạch. Nhưng như thế đã cũng đủ khủng bố rồi, nên nhớ tuy quang thạch không phải mặt hàng cấm buôn bán nhưng để có quang thạch mà bán thì cũng phải thuộc hàng tỉ phú của tỉ phú.
Nói về tiền thì Thánh giới có một loại đồng tiền lưu hành duy nhất, tiền được chia làm ba loại đồng, bạc và vàng. Một trăm tiền đồng bằng một đồng bạc, một trăm đồng bạc bằng một đồng vàng, một trăm đồng vàng sẽ được một thùng vàng. Ngoài ra có một loại tiền tệ khác cao cấp hơn nhiều nhưng hiếm khi được mang ra mua bán, đó là quang thạch. Năng lượng là tiền bạc, câu nói này luôn luôn đúng dù bất kì ở đâu. Giá thị trường của một khối quang thạch là khoảng 350 đến 400 thùng vàng nhưng (nếu có) bán ở chợ đen thì có thể tăng thêm vài chục thùng vàng nữa. Nhẩm tính viên tiểu quang thạch của thanh kiếm này thì nó có thể bán được tầm ba mươi thùng vàng tức là ba nghìn đồng vàng và bằng ba trăm nghìn đồng bạc. Nên nhớ rằng chi tiêu một gia đình bốn người là khoảng mười đồng bạc, nếu bán đi mà để ăn thì hắn có thể thoải mái mà ăn ba vạn ngày tức là ăn đến chết mà không hết tiền. Hơn nữa đó mới chỉ là viên tiểu ma thạch, Phong tin là bản thân thanh kiếm cũng giá trị không kém. Bảo sao hắn không thấy bồn chồn khi thanh kiếm không ở bên cạnh người, của một đống tiền chứ ít gì đâu. Đọc xong sách thì cơn buồn ngủ ập đến Phong để sách lại chỗ cũ rồi chìm vào giấc ngủ.
Truyện khác cùng thể loại
52 chương
43 chương
189 chương
112 chương
17 chương
92 chương
268 chương
137 chương