Trong nhà có một yêu tinh, Tư Đồ Lân Thiên cảm thấy thận hắn thật sự có điểm đau. Bất quá kia dù đau cũng khoái nhạc. Buổi tối mang Tần Nhạc về nhà ăn cơm. Bởi vì quan hệ của hai người nay không giống trước, thái độ của Thái hậu trong nhà đối với Tần Nhạc quả thực khiến Tư Đồ Lân Thiên cảm thấy Tần Nhạc mới là con ruột của mẹ hắn. Lúc trở về, Tần Nhạc nhịn không được trêu hắn: "Sao, ghen tỵ?" Tư Đồ Lân Thiên nhìn y một cái: "Mẹ anh thích em anh vui còn không kịp, sao có thể ghen tỵ?" Tần Nhạc buồn cười nhìn Tư Đồ Lân Thiên mạnh miệng, nhéo hai má hắn: "Mẹ anh tốt với em là vì không muốn anh khó xử. Anh cứ làm như mình bị vứt bỏ ý!" Tư Đồ Lân Thiên sờ sờ mũi: "Rõ vậy sao? Bất quá anh thật sự rất vui. Lúc nào chúng ta gặp bố mẹ em?" Nghe Tư Đồ Lân Thiên nói, Tần Nhạc nhếch môi cười: "Phải xem biểu hiện của anh." Nói xong lại gần bên tai Tư Đồ Lân Thiên nói: "Ngày đó anh xem sao?" Nghĩ đến đoạn phim đó, biểu tình Tư Đồ Lân Thiên có chút cứng nhắc: "Xem. Bất quá em thật sự có thể chịu được?" Tần Nhạc nhéo cằm hắn: "Em thích như vậy, đêm nay trở về xem biểu hiện của anh!" Tư Đồ Lân Thiên sủng nịch hôn y một cái: "Tuân lệnh, nữ vương của tôi!" "Không. Anh là chủ nhân của em mới đúng." Tần Nhạc ái muội đến gần tai hắn nhỏ giọng kêu. Tư Đồ Lân Thiên chỉ cảm thấy mình thật không có cốt khí, lại cứng rắn. Về nhà, vừa vào cửa Tư Đồ Lân Thiên đã đem người áp lên. Tần Nhạc theo bản năng kinh hô một tiếng, sau đó ôm lấy Tư Đồ Lân Thiên: "Muốn bắt đầu sao, Lân Thiên?" Tư Đồ Lân Thiên ôm yêu tinh trong lòng đá văng cửa phòng ngủ, đem người ném lên giường, lấy caravat buộc chặt hai tay Tần Nhạc. Xong hết thảy nhìn ánh mắt chờ mong kia của Tần Nhạc, hắn bỗng cảm thấy con đường học tập của mình đại khái còn rất dài. Ra vẻ nghiêm túc đứng thẳng dậy, hai tay chạm đến đai lưng. Tần Nhạc có nói qua với hắn, đối với nam căn của hắn Tần Nhạc gần như là sùng bái biến thái. Dụ hoặc rút đai lưng ra, kéo khóa quần xuống, trong nháy mắt phóng thích dục vọng, hắn thấy được phấn khích trong mắt Tần Nhạc: "Muốn sao? Kia phải xem em có thể lấy lòng anh hay không." "Chủ nhân..." Một câu chủ nhân khiến Tư Đồ Lân Thiên có cảm giác chính mình càng cứng rắn, nhưng hắn phải nhẫn nại. Đứng dậy, cởi quần áo, dùng thân thể dụ hoặc yêu tinh của hắn. Nhìn hô hấp Tần Nhạc biến ngưng trọng, Tư Đồ Lân Thiên nhếch môi cười, nâng chân lên, cách quần đạp lên nơi riêng tư của Tần Nhạc, xoa nắn bộ phận mẫn cảm bên trong. "Ân...Không cần cách quần áo được không...Em muốn cảm thụ anh...A..." Tâng Nhạc không thỏa mãn dùng nơi riêng tư ướt đẫm của mình hùa theo động tác của Tư Đồ Lân Thiên, nhưng bởi vì quần trở ngại khiến y dị thường không thỏa mãn. Tư Đồ Lân Thiên cảm thụ được lòng bàn chân ướt át, thu hồi chân, thân thủ cởi quần y ra, nhìn nhan sắc chỗ đó đỏ sẫm đa tình: "Tao hóa, lộng như vậy em cũng có thể cao trào!" Quần bị lột xuống, hai chân bị mở ra, Tần Nhạc vừa xấu hổ lại vừa hưng phấn nhìn Tư Đồ Lân Thiên, chờ mong hắn trừng phạt càng thêm nghiêm khắc. Nhưng mà Tư Đồ Lân Thiên lại bị cảnh sắc mê người chỗ đó câu dẫn khiến hô hấp càng thêm dồn dập. "A...Đừng nhìn....Hảo dọa người...Thật khó chịu....Muốn...Lân Thiên anh thao em đi....Bên trong em ngứa không chịu được...Muốn đại nhục bổng của anh cắm vào...." Tư Đồ Lân Thiên mày nhíu một chút, lập tức trong lòng dấy lên lửa giận, nâng tay chụp vào hoa huy*t dụ hoặc, ánh mắt đỏ lên nói: " Lại câu dẫn anh, chỉ biết câu dẫn anh, em không phải ngứa sao?" Ba ba ba, đánh nhanh lại ngoan lệ khiến Tần Nhạc bản năng muốn trốn nhưng là một tay Tư Đồ Lân Thiên còn kẹt ở bên hông y khiến y không chuyển động được, chỉ có thể giang rộng hai chân, bị nam nhân lấy tay đánh hoa huy*t. Đau đớn qua đi, còn lại chính là tê ngứa say lòng người, càng nhiều d*m thủy theo hành động của nam nhân mà vẩy ra, hoa thần yếu ớt đơn bạc sưng lên, mất máy đóng mở. Tần Nhạc hưng phấn khóc kêu: "A...Đừng đánh...Muốn hỏng...Tao huyệt muốn bị đánh hỏng....A A...Thật thích...Thoải mái...Tao huyệt bị đánh nóng lên...Ân....Muốn tới...Ân hừ...." Tư Đồ Lân Thiên nhìn hoa huy*t bị hắn đánh sưng bất ngờ phun nước, lý trí triệt để đứt đoạn: "Tao hóa, bị đánh còn có thể cao trào. Còn nói không phải là yêu tinh chuyển thế? Thật tao, một ngày không bị nam nhân thao liền phát tao đi?" "A cáp...Chủ nhân....Mau thao em....Bên trong ngứa chết..." Không nhịn nữa. Giờ phút này những thủ đoạn điều giáo muốn làm đều bị Tư Đồ Lân Thiên quên hết, chỉ còn lại ý nghĩ muốn dạy dỗ tốt yêu tinh này. Động thân, tiến vào, công thành đoạt đất. Trực tiếp đi vào như thế khiến Tần Nhạc vốn bị vây trong cao trào hét lên. Mật huyệt vì cao trào mà run rẩy bị xé mở khiến Tần Nhạc vừa đau vừa thích chảy nước mắt. Nhưng Tư Đồ Lân Thiên cũng không chờ y thích ứng mà bắt đầu phát lực thao làm. Tần Nạc nức nở lắc mông: "Điểm nhẹ...Ô ô...Muốn hỏng...Lân Thiên anh điểm nhẹ...Ân hừ...Đừng đỉnh chỗ đó...Em chịu không nổi..." Tư Đồ Lân Thiên hoàn toàn không để ý tới y, như trước tiến công hoa tâm phát tao, thật gióng như muốn đem chỗ đó làm đến không còn kẽ hở. Ngón tay thô ráp ở trên nhục đế xoa nắn. Chỗ đó của Tần Nhạc vốn rất mẫn cảm, nay lại bị xâm phạm hung ác như thế, khoái cảm cường liệt khiến y không chịu nổi khóc thành tiếng. Tính khí phía trước bắn ra tinh dịch đem bụng hắn làm bẩn, Tư Đồ Lân Thiên nhìn Tần Nhạc nức nở bị mình xâm phạm, đáy lòng nổi lên một tia thỏa mãn quỷ dị. Hắn ghé sát lại hôn cái cổ xinh đẹp của Tần Nhạc: "Thích đến khóc ra sao? Thích bị làm như vậy? Hửm?" "Không...Không phải...Cáp....Thật lớn...Lại lớn...Đừng lại lớn...Thực sự muốn hỏng..." Tần Nhạc nức nở lắc đầu, hai chân đã run lên nhưng nơi riêng tư bị nam nhân xỏ xuyên lại vừa nóng vừa chua xót, hiển nhiên đã đến cực hạn, y lại muốn bị đưa lên cao trào. Nhưng mà nam nhân thật giống như không biết, động tác hung ác đột nhiên chậm lại. Tần Nhạc không thỏa mãn hừ một tiếng, lại nghe Tư Đồ Lân Thiên thở dốc áp lực nói: "Muốn cao trào, em liền tiểu ra đi."