Vân Tả Ý sửng sốt nhưng cũng không thèm để ý, nhắm mắt lại hưởng thụ Vân Hàm Phong phục vụ:” Khi nào thì đến?” ” Hai ngày sau.” Vân Hàm Phong chú ý từng chi tiết sắc mặt Vân Tả Ý để khống chế độ mạnh yếu của tay, ngoại nhân sẽ không bao giờ dám nghĩ đến đường đường Vân thị Gia chủ cư nhiên lại tự mình mát xa cho người khác. Bất quá xem thái độ Vân Tả Ý có vẻ rất quen thuộc với việc này, chứng tỏ hắn thường xuyên được Hàm Phong đãi ngộ như thế. ” Hai ngày sau a……” Vân Tả Ý thấp giọng lặp lại, đột nhiên nhắc nhở Hàm Phong:” Thế Vũ Chí đâu? Hắn sẽ đến chứ?” Vân Hàm Phong dừng tay một chút lại tiếp tục động tác xoa nhẹ nhàng, thần thái tự nhiên nói:” Hắn gần nhất có nhiều chuyện cần giải quyết , chỉ sợ không thể tới.” Đương nhiên những chuyện này có Hàm Phong ra tay trong đó. “Thế à.” Vân Tả Ý ra vẻ như nghe xong một chuyện râu ria, nhưng Vân Hàm Phong có thể nhận thấy rõ ràng hắn thất vọng, nhất thời trong lòng chua chát. Ý nhi đối đãi đứa con mà hắn không thừa nhận vĩnh viễn đều tốt hơn so với hắn…… Một lát sau, Vân Tả Ý mở mắt ra nói:” Tốt rồi, ta không quấy rầy ngươi nữa.” Hắn biết công tác chuẩn bị yến hội có bao nhiêu bề bộn, bố trí hội trường, giám sát, danh sách nhân vật cần mời, công tác an ninh, nhân viên phục vụ…… Tất cả đều cần lượng lớn thời gian đi an bài, mà rõ ràng bọn họ không còn nhiều thời gian lắm …… Vân Hàm Phong quyến luyến không muốn buông tay, chỉ có hắn biết hắn quyến luyến độ ấm kia đến cỡ nào, xúc cảm mềm mại nhẵn nhụi làm cho người ta muốn ngừng cũng không được…… Ai, đáng tiếc, hạnh phúc vĩnh viễn đều chỉ trong nháy mắt như vậy. Vân Tả Ý bụng đầy tâm sự bước nhanh ra thư phòng cho nên không thấy trong mắt Vân Hàm Phong đau đớn cùng ảm đạm. Nhưng nếu hắn thấy, hắn nhất định cũng không hiểu được rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Ra thư phòng, Vân Tả Ý đi tới phòng mình, đem thân nặng nề dựa vào ghế, suy nghĩ chuyện phụ thân vừa nói. Mẫu thân kiếp này cũng muốn đến. Mục đích nàng tới nơi này không cần đoán hắn cũng biết, đơn giản là giới thiệu đối tượng kết hôn cho hắn. Yến hội lần này hẳn sẽ rất vất vả, bất quá hắn tin tưởng có thể ứng phó tốt, dù sao cũng không phải lần đầu tiên tham gia loại yến hội này. Kiếp trước tại những bữa tiệc lớn, hắn thường dùng hơn phân nửa thời gian để ứng phó các quý phu nhân loại này. Cái gọi là quen tay hay việc,lúc ấy năng lực đối phó loại tình huống này làm cho hắn rất được các thanh niên quý khách đang bị bức hôn hâm mộ không thôi. Nói đến mẫu thân Cao Mai, ân, nàng đúng là mẫu phụ nữ lý tưởng, dung mạo mỹ lệ, tài hoa trí tuệ, hơn nữa nàng hiểu biết triển lãm mị lực bản thân như thế nào…… Bất quá Vân Tả Ý tiếp xúc nàng cũng không nhiều. Lý do thứ nhất đương nhiên bởi vì từ bé hắn mỗi ngày đều nằm trong phòng phụ thân, Cao Mai muốn gặp con cũng không dễ dàng. Thứ hai, Cao Mai cũng không hiểu cách chăm sóc trẻ con, thêm nữa Vân Tả Ý không giống trẻ con bình thường, mỗi lần nàng muốn tới gặp Vân Tả Ý đều phải tẩy tất cả đồ trang điểm cùng nước hoa vì Vân Tả Ý rất mẫn cảm những thứ này. Do đó, số lần nàng chủ động tìm đến Vân Tả Ý cũng không nhiều, cách hai ba ngày mới xem một lần, dù sao bên người Vân Tả Ý có một đống bảo mẫu vú em, nàng không đến, hắn cũng được chiếu cố tốt…… Cứ như vậy cảm tình giữa Vân Tả Ý và Cao Mai đương nhiên không thể sánh bằng cảm tình với Vân Hàm Phong. Từ lúc hắn còn bé, Vân Hàm Phong luôn hận không thể mỗi ngày đều ẵm Vân Tả Ý theo mình, mà Cao Mai thì chỉ làm theo lệ đến xem, liếc mắt một cái. Nhưng nói giữa bọn họ không có một chút cảm tình cũng không phải, Cao Mai dù sao cũng là người đưa Vân Tả Ý đến thế giới này, cảm tình hắn đối với Cao Mai có đạm nhạt cũng tồn tại một phần cảm kích. Hơn nữa tuy thời gian Cao Mai cùng một chỗ với con mình rất ít, nhưng mỗi lần xuất hiện đều lộ vẻ mặt yêu thích không giả được…… Tóm lại bọn họ có cảm tình với nhau nhưng nếu so sánh với tình thương mẫu tử thì vẫn rất đạm nhạt……. Quên đi, không nghĩ nữa, Vân Tả Ý đứng dậy đi ra phòng ngủ, hướng đến thư phòng, hắn còn rất nhiều sự phải xử lý. ———————- Mạt Phi hỗn loạn mở mắt ra, sau cổ đau nhức không thôi, nhíu chặt đôi mày anh tuấn, hắn ngẩng đầu mờ mịt nhìn chung quanh; nơi này không phải phòng ngủ của mình sao? Hắn đã trở lại như thế nào? Hắn dường như đang uống rượu…… Sau đó…… Sau đó…… chưa kịp nhớ tới thì đầu liền đau đớn từng đợt, bất giác rên rỉ ra tiếng.” Ui…… Ui……” ” Cậu không sao chứ? Đau đầu sao, uống nhanh nước này đi.” Tây Lâm vừa vào cửa nhìn thấy Mạt Phi đang thống khổ rên rỉ, vội vàng đưa tới một ly nước màu tím nhạt. Mạt Phi tiếp nhận uống mấy ngụm, nhất thời cảm giác đau đầu giảm bớt rất nhiều, nói:” Cám ơn.” Tây Lâm cười nói:” Không có gì, đều là bạn học với nhau, hỗ trợ nhau không có gì.” ” Ta không phải ở tửu quán uống rượu sao? Như thế nào lại quay về phòng ngủ?” Mạt Phi nghi hoặc nhìn Tây Lâm . ” Ha ha…… Ách, này……” Nghe Mạt Phi hỏi, Tây Lâm nhất thời cứng đờ, không thể nói cho hắn là bị sư phụ đương nhiệm đánh hôn mê đuổi về đây, chỉ có thể đánh lảng chuyện khác:” Trước không nói vụ này, Mạt Phi , cậu có biết chúng ta hiện tại thay đổi sư phụ không?” ” Thay đổi? Không phải là lão già nữa chứ?” Mạt Phi thì thào tự nói. ” Ách, ha ha…… Đúng vậy…… Thay đổi, cậu nhớ kỹ, về sau ngàn vạn lần không thể nói sư phụ chúng ta là lão già.” Tây Lâm giật nhẹ khuôn mặt cứng đờ, trịnh trọng nói. Mạt Phi rất ít nhìn thấy Tây Lâm tỏ bộ dáng trịnh trọng như vậy, thú vị hỏi:” Vì sao chứ ? Chẳng lẽ lần này tới là lão thái bà.” ” Không phải, là một Hội trưởng .” Tây Lâm vội la lên, Mạt Phi ở trước mặt Hội trưởng không thể ngàn vạn lần còn như vậy, lần trước chỉ nói là lão già đã bị Hội trưởng đánh hôn mê, nếu hắn nói Hội trưởng là lão thái bà…… hậu quả không thể tưởng tượng…… ” A, là như thế a, vậy…. ta đi tửu quán.” Mạt Phi nghe được không phải lão thái bà, nhất thời yên lòng, mang giày vào tính xuất môn. Lấy kinh nghiệm của hắn, trong tất cả sư phụ, lão thái bà là khó đối phó nhất, dung mạo lại ảnh hưởng đến ánh mắt. ” Chờ chút, cậu không thể bỏ đi, Hội trưởng nói cậu phải ở trong phòng, ngày mai sẽ đến xem cậu.” Tây Lâm vội vàng ngăn trở. Mạt Phi nhướng nhướng mày:” Hắn muốn xem thì đi ra tửu quán mà gặp, dựa vào cái gì bắt ta chờ hắn.” Nói xong thừa dịp Tây Lâm không chú ý, nháy mắt lách qua người lủi đi. ” Ai, cậu chờ chút đã…… Hãy nghe ta nói…… chờ chút a……” Tây Lâm vội vàng đuổi theo, nghĩ muốn nói cho Mạt Phi nghe danh hiệu của sư phụ. Đáng tiếc võ công của hắn so ra kém Mạt Phi, chờ hắn đuổi tới chỗ Mạt Phi, nơi tửu quán, thì đã thấy cảnh tượng — Mạt Phi say như chết ngã vào ghế, còn đang không ngừng hướng miệng đổ rượu, trên bàn bày hai vỏ chai không, hiển nhiên hắn đã uống xong hai bình. Tây Lâm khóc không ra nước mắt, bởi vì hắn biết, Mạt Phi tửu lượng rất kém cỏi, chỉ cần uống một lọ liền sẽ say không thể nghi ngờ, hơn nữa sau khi say sẽ không ngừng uống rượu, ai cũng khuyên không được. Ngơ ngác nhìn Mạt Phi một lúc lâu, rốt cục hạ một quyết định, trong lòng yên lặng nói ‘chớ có trách ta a, ta cũng vì tốt cho ngươi thôi, ngươi về sau nhất định sẽ cảm kích ta’ ……”Rầm” Mạt Phi té xỉu trên bàn. Tây Lâm nuốt nuốt nước miếng, nhìn bàn tay của mình đã đánh hôn mê Mạt Phi, nhìn lại Mạt Phi , có chút nghi hoặc:’chẳng lẽ ta cùng Hội trưởng bên nhau lâu, cũng biến thành bạo lực’ ???