Khiết Phích Thiếu Gia
Chương 107
p/s: trướng phòng tiên sinh = kế toán tiên sinh trướng vụ = việc kế toán, tính toán sổ sách tiền bạc
” Tích, tích, tích, tích……”
” Chuyện gì, Diệp Đàn .”
” Hồi bẩm lão gia, phi thuyền nội trong ngày mai sẽ phá tan tầng vẫn thạch, chúng ta đã phái người đi liên hệ nhân viên tiền trạm.” giọng nói của Diệp Đàn lộ ra nét tiều tụy.
” Ừ, đã biết.”
……
Vân Hàm Phong cắt đứt thông tin, ánh mắt một lần nữa nhìn lại mảng hư không vũ trụ trước mặt. Phi tuyền đang chiếu hình ảnh bên ngoài rất chân thực, hơn nữa chiếu từ nhiều góc độ làm cho người bên trong có thể trực tiếp quan sát hiểu biết trạng huống bên ngoài.
Vân Hàm Phong nhìn vẫn thạch không ngừng bay về phía phi thuyền, bị chuẩn xác bắn nát khi cách phi thuyền năm nghìn thước, mày vẫn không nhúc nhích. Trải qua nhiều ngày như vậy, Vân Hàm Phong đã kiến thức tới Mê Lưu hung hiểm thế nào, đồng thời cũng càng ngày càng không có tự tin. Mê Lưu hoàn cảnh quá nguy hiểm, hắn không dám nghĩ Ý nhi thật sự bình an bay tới trung tâm Mê Lưu, nếu như không tới được…… Hậu quả thật không dám chấp nhận, hắn hiện tại cũng chỉ có thể cầu nguyện……
……
Cách sự kiện nam sủng đã qua hai ngày.
Ngày hôm nay, Liêm Ti lại yêu cầu cùng Vân Tả Ý nói chuyện phiếm, trên cơ bản đều là Liêm Ti nói, Vân Tả Ý chỉ phụ trách nghe.
Kỳ thật Vân Tả Ý cũng thích cùng Liêm Ti trò chuyện, bởi vì Liêm Ti nói chuyện có duyên, tốc độ phát âm vừa phải, đọc nhấn từng chữ rõ ràng, phát âm tiêu chuẩn, nội dung phong phú..v..v…….. một loạt ưu điểm.
Ách, nói một cách chính xác, Vân Tả Ý không phải đang nghe Liêm Ti nói gì gì đó, mà là đang chú ý hắn nói như thế nào…… hoàn toàn đem Liêm Ti trở thành một thầy giáo sống, luyện tập ngữ pháp cùng thính lực.
” Ta nghe nói ở phía nam biên cảnh hoàng triều có một bộ tộc……” Liêm Ti cũng thực thích cùng Duy Gia nói chuyện, bởi vì hắn phát hiện mỗi lần hắn cùng Duy Gia nói chuyện , Duy Gia đều thật sự tinh tế lắng nghe. Nhìn thần thái chăm chú của Duy Gia, không biết vì sao hắn cảm thấy rất thỏa mãn, thường xuyên trò chuyện quên thời gian. Hắn không nghĩ thay đổi cũng không muốn suy nghĩ sâu xa gì, mỗi ngày đều tìm đến Duy Gia nói chuyện phiếm.
Ngay tại không khí êm đẹp hòa thuận, một khách không mời mà đến xông vào.
” Gia, đây là báo cáo chi thu của Phi Yến Lâu, ngài lần trước nói Phi Yến Lâu nộp lợi tức hàng tháng có vấn đề, sai tiểu lão nhân đi thăm dò quyết sách. Tiểu lão nhân đã tra qua, chính là tra đến tra đi đều không ra vấn đề.”
Một lão giả 50 tuổi xông vào liền mở miệng nói ngay. Lão giả râu tóc bạc trắng, thân thể nhỏ gầy, nhưng nhìn vẫn còn tinh thần. Hắn vừa tiến đến đã to giọng báo cáo không hề chú ý tới bên cạnh có người xa lạ cùng vẻ mặt âm trầm của Liêm Ti . Từ điểm này cho thấy hắn là người thật thà không có tâm cơ.
Liêm Ti sắc mặt có chút không tốt. Nào có loại trướng phòng tiên sinh đem trướng vụ nhà mình lớn tiếng thông báo trước mặt người ngoài chứ.
Hắn không chỉ giáo huấn Trương lão về việc này một lần, nhưng lão nhân sau mỗi lần nghe liền đem lời nói của hắn quên sạch sanh, lần sau vẫn tái phạm, thật sự khiến người ta hận nghiến răng . Bất quá Trương lão là hạ nhân cấp nguyên lão của Liêm phủ, vì Liêm phủ quản lý sổ sách hơn nửa đời chưa từng xảy ra sai lầm, lại trung thành và tận tâm. Hắn không thể không nguyên nhân liền đem lão đuổi đi, hơn nữa tiểu lão đầu có thể nói là tối quen thuộc việc quản lý sổ sách của Liêm phủ .
Liêm Ti nở nụ cười xin lỗi Vân Tả Ý, sau đó chuyển hướng tiểu lão đầu:” Trương lão, sự tình gì cấp như vậy a?”
Ách, Trương lão lúc này mới chú ý tới Liêm Ti mặt đen cùng người xa lạ bên cạnh, vội vàng ngậm lại miệng, đứng ở nơi đó chân tay luống cuống không biết nên làm gì.
Vân Tả Ý cũng nhìn ra bọn họ muốn đàm chuyện riêng, vì thế đưa ra lời cáo từ.
Lúc này Liêm Ti đột nhiên nghĩ đến, sao không nương cơ hội thử hắn một chút chứ. Vì thế vòng vo đáp lại Tả Ý :” Duy Gia, ngươi khách khí quá, chuyện này sao lại đề phòng ngươi chứ. Vừa lúc ta khá đau đầu với sổ sách của Phi Yến Lâu, ngươi cần phải giúp ta nhìn xem sao.” Liêm Ti không khỏi phân trần đem Vân Tả Ý giữ lại, sau đó quay đầu nói với tiểu lão đầu:
” Trương lão, ngươi đem tình huống của Phi Yến Lâu cẩn thận công đạo một lần.”
Trương lão nhìn Liêm Ti lưu lại người xa lạ, trong lòng là vạn phần cao hứng, việc này thuyết minh người xa lạ không phải ngoại nhân, hắn không có làm sai. Nghĩ đến chính mình không bị ai mắng, Trương lão dấu không được trên mặt tươi cười cao hứng, hớn hở đem tình huống tái kể lại.
Liêm Ti sau khi nghe xong gắt gao nhíu mày, lật xem quyển báo cáo thu chi, đồng dạng cũng không phát hiện gì. Chính là hắn luôn luôn rất tín nhiệm trực giác của mình, đối với kết quả không tra được như vậy thập phần không cam lòng.
Đột nhiên hắn nhớ mục đích ban đầu, Liêm Ti buông lỏng mày, đem quyển sách hướng về Vân Tả Ý , cười nói:
” Ai, ta thật sự là nhìn không ra lỗi. Duy huynh đệ, ngươi giúp ta nhìn xem đi, sổ sách rốt cuộc có che dấu gì không? ”
Vân Tả Ý im lặng. Hắn còn chưa học qua văn tự nơi này a, như thế nào có thể xem hiểu chứ. Nhìn Liêm Ti ánh mắt tha thiết, Vân Tả Ý thật khó xử, đang chuẩn bị nói chính mình không biết chữ thì đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, sửa lại thần thái chuẩn bị cự tuyệt, thuận tay tiếp nhận quyển sách, sau đó làm ra vẻ lật xem.
Nhìn chữ viết trước mặt có bộ dáng giống văn tự nhưng hoàn toàn không biết chúng nó tổ hợp ý tứ gì, Vân Tả Ý trầm mặc, hơi lo lắng cho mình có lật đúng chiều quyển sổ hay không.
Bất quá hiện tại không phải thời điểm nghĩ chuyện này, Vân Tả Ý thật sự quan sát sổ sách trong tay. Sau khi nhìn vài tờ, Vân Tả Ý đã cơ bản xác định chính mình phán đoán.
Nhận thấy Liêm Ti chuyên chú nhìn, Vân Tả Ý xuất ra trấn định công phu của một đặc công khi bị địch chỉa súng vào mình, nghiêm trang nói:” Ta không thấy ra vấn đề.” Nhờ công hai ngày nay cùng Liêm Ti nói chuyện phiếm, ngữ pháp khi Vân Tả Ý nói chuyện bình thường sẽ không ra sai lầm.
” A, kia cũng không quan hệ.” Liêm Ti trên mặt thoáng hiện ra thất vọng, một nửa là trang, một nửa khác là bởi vì hắn vẫn quan sát Vân Tả Ý biểu tình, muốn từ trong đó ra được sơ hở, lại cũng thất bại.
Vân Tả Ý rất ít gạt người, tuy rằng công lực lừa người của hắn đạt đến thiên y vô phùng, ai cũng không phát hiện sơ hở, nhưng trong lòng vẫn rất không tự tại, nhất là lần này lừa gạt người vẫn đối xử chiếu cố mình không tệ, vì thế lập tức nói tiếp ” Bất quá ta có một biện pháp.”
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
12 chương
112 chương
17 chương
13 chương