Khiết Phích Thiếu Gia
Chương 101
p/s: thiển miên = ngủ không sâu
Vị gia kia chầm chậm đi đến bên cạnh Thanh Diêu, vừa nhìn cũng thật sự hít một hơi kinh ngạc, bất quá vị này định lực hiển nhiên mạnh hơn Thanh Diêu nhiều, lập tức hồi phục tinh thần.
Khi Thanh Diêu ngẩng đầu nhìn về chủ tử của mình, không khỏi rùng mình một cái. Thật là đáng sợ, chủ tử cười nụ cười này hắn vĩnh viễn sẽ không quên. Mỗi khi gia lộ ra tươi cười này liền ý nghĩa có người sẽ thực thảm, kết cục hắn cũng không dám nghĩ tới.
Liêm Ti khóe miệng nhếch một bên câu ra một độ cong tà tà. Ha ha…… Các ngươi lần này hạ tiền vốn thật đủ lớn a, tuyệt sắc như vậy đều cũng dám bỏ ra, bằng dung mạo của hắn nói như thế nào địa vị cũng không thấp đi. Các ngươi đã trả đại giới lớn như vậy, ta không cùng các ngươi ngoạn ngoạn thật quá có lỗi rồi. Xem ta lần này không đùa các ngươi tận vốn gốc sẽ không trở về……
” Thanh Diêu.” Liêm Ti nghiền ngẫm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt chọc người trìu mến của nam tử áo lam.
” Gia, có gì phân phó?” Thanh Diêu lập tức cung lưng chờ lệnh.
” Mang hắn lên theo.” Liêm Ti nói xong câu đó liền xoay người hướng xe ngựa đi.
” Cái kia…… Gia.” Thanh Diêu do dự mở miệng.
” Có chuyện gì nói đi, ấp a ấp úng không giống ngươi.” Liêm Ti động tác không dừng, đi tới cạnh xe ngựa.
“Vâng, gia. Vết thương của hắn có muốn xử lý hay không? Thuộc hạ vừa rồi kiểm tra qua, là độc thanh xà, rất lợi hại, nếu không cứu trị sẽ trí mạng.” Thanh Diêu nói.
” Hừ, Thanh Diêu, ngươi như thế nào cũng biến hồ đồ. Những người đó vất vả như vậy đem hắn đưa tới cũng sẽ không dễ dàng làm cho hắn chết . Đối với những thủ hạ hồ đồ, ngươi biết ta luôn luôn xử lý như thế nào chứ.”
Liêm Ti nghe Thanh Diêu nói, động tác lên xe ngựa dừng lại, lập tức không chút để ý nói xong, bất quá hơi thở nguy hiểm trong lời nói đều có thể nghe ra.
Thanh Diêu nghe xong Liêm Ti trách cứ, cái trán không khỏi phủ kín mồ hôi lạnh. Hắn đương nhiên biết thủ đoạn của chủ tử, đồng thời cũng âm thầm nhắc nhở chính mình, về sau đối người áo lam này phải cực kỳ cảnh giác. Không ngờ, tâm tính luôn luôn khuyết thiếu đồng tình như mình cư nhiên sẽ vì hắn cầu tình, kết quả bị gia trách cứ.
Liêm Ti thấy lời nói đã có hiệu quả, lần này chậm trải tiếp:” Hắn sẽ không cần cứu, dù sao cũng chết không được. Ngươi động tác nhanh lên, chúng ta còn khởi hành nữa.” sau khi nói xong vung màn xe vào trong xe, đem hết thảy đều bỏ lại bên ngoài.
“Vâng.”
Thanh Diêu động tác nhanh nhẹn đến ôm lấy người áo lam. Kỳ thật hắn vốn là tính toán thô bạo kéo người kia, chính là nhìn bộ dáng người áo lam hắn không nỡ hạ thủ.
Đi đến xe ngựa, Thanh Diêu bối rối không biết nên sắp đặt nam tử như thế nào. Vị trí đánh xe cũng không lớn, rất khó đủ chổ cho hai người, hơn nữa đường xóc nảy, hôn mê như nam tử áo lam nhất định trụ không được bao lâu sẽ bị hất ngã xuống. Tối trọng yếu là bọn hắn đi ra lần này bí mật làm việc, nếu đem diện mạo của nam tử rêu rao ngoài xe, bọn họ còn như thế nào bí mật nữa.
Càng nghĩ càng không có biện pháp, Thanh Diêu đành phải lại mở miệng:” Gia.”
“Làm sao vậy, vì sao còn không khởi hành?” Liêm Ti đợi lâu, đã muốn không bình tĩnh.
” Gia, người nọ không có chỗ ngồi.”
Liêm Ti ngẩn người mới nghĩ đến bên ngoài căn bản không còn chỗ. Hiện tại không gian đủ để chứa hắn cũng chỉ có chỗ của mình, trong xe này. Thật sự là phiền toái, Liêm Ti không kiên nhẫn cau mày :” Đem hắn bỏ vào đi.”
“Vâng.” Thanh Diêu đặt nam tử vào xong, không dám xem nhiều lập tức liền lui ra ngoài đánh xe. Hắn biết chủ tử hiện tại tâm tình khẳng định phi thường tệ.
Xe ngựa lại rất nhanh phi trên đường. Liêm Ti ngồi ở trong xe nghe thanh âm ‘nha nha’ vang lên, ánh mắt xem kỹ một hình ảnh khác trong xe.
Một lát sau, Liêm Ti vốn vẫn không nhúc nhích, chậm rãi đến gần người đang hôn mê, cẩn thận đánh giá khuôn mặt kia một lúc lâu, bỗng nhiên vặn ra đôi môi đỏ mọng phấn nộn, đem một viên thuốc nhét đi vào, đồng thời nhẹ giọng lầm bầm :” Không nên trách ta, ai cho các ngươi thủ đoạn nhiều lắm chi. Không thêm một tầng bảo hộ ta cũng không yên tâm cho ngươi theo cùng một chỗ với ta…… Nhất là ngươi có khuôn mặt dễ dàng khiến cho người ta thả lỏng cảnh giác…..” Âm thanh trong sự yên tĩnh của xe có vẻ phá lệ quỷ dị, làm cho lòng người tự nhiên rét lạnh.
Hạ thuốc độc xong, Liêm Ti rốt cục yên tâm trở về ngồi lại nhuyễn tháp. Mấy ngày liền bị mệt nhọc cùng cảnh giác làm cho hắn một lúc sau liền đã ngủ, nhưng cũng chỉ là thiển miên mà thôi. Trước mặt người không quen biết , hắn như thế nào có thể ngủ sâu được chứ, cho dù người kia hiện tại nhìn như không hề có uy hiếp.
Người bình thường đều biết, thiển miên sẽ dễ dàng nằm mơ, mà lần này Liêm Ti lại mộng một màn làm chính hắn cũng không dám tin tưởng : hắn mơ thấy cặp môi đỏ mọng phấn nộn kia ……
……
……
Khi Ảnh Nhất hái thuốc xong trở về, chưa vào tới cửa liền nhìn đến Đại Ngưu vội vã vọt ra.
Ảnh vừa thấy Đại Ngưu dáng vẻ lo lắng, trong lòng dâng lên dự cảm xấu, lập tức tăng tốc vọt tới bên người Đại Ngưu.
Đại Ngưu bị Ảnh Nhất đột nhiên xuất hiện tại bên mình làm hoảng sợ, nhưng lúc này hắn không công phu để ý tới, chỉ lo bắt lấy tay Ảnh Nhất, thở phì phò nói:” Tiểu… Tiểu ca… không tốt… công… công tử hắn không thấy……”
Ảnh vừa nghe đến những lời này lập tức bỏ ra tay Đại Ngưu, bay nhanh về phía nhà Vân Tả Ý.
Không có, không có, vẫn là không có…… Ảnh Nhất tìm hết mấy gian phòng ở, như thế nào cũng không phát hiện thân ảnh Vân Tả Ý.
Không cần kích động, có lẽ hắn chỉ đi tản bộ, chờ một lát sẽ trở về…… Ảnh Nhất ở trong lòng liều mạng trấn an mình. Đúng rồi, tình huống này là có khả năng nhất.
Ảnh bắt buộc chính mình phải cực lực tự chủ tỉnh táo lại, nhưng là theo thời gian trôi qua, hắn không thể khắc chế bối rối. Mỗi một phút mỗi một giây sau đó đều bị kéo dài vô hạn. Nếu, nếu thật xảy ra chuyện gì , làm sao bây giờ ? Luôn luôn bình tĩnh, Ảnh Nhất lần đầu xuất hiện trạng huống thất thố.
Không được, không thể đợi tiếp nữa, hắn cũng vô pháp chờ đợi tiếp. Ảnh giống như gió liền xông ra ngoài. Đại Ngưu trừng mắt nhìn Ảnh tiêu thất bóng dáng, nghi hoặc nháy nháy mắt, vuốt đầu lầm bầm:
” Kỳ quái, Tiểu ca không phải vừa rồi giống như không có việc gì sao, như thế nào hiện tại lại đột nhiên gấp đến thế …..”
……
Ảnh Nhất ở phụ cận sưu tầm. Trời không phụ người có lòng, hắn rốt cục kinh hỉ phát hiện Vân Tả Ý lưu lại tinh thần ấn ký. Nhẹ nhàng thở ra, hắn cấp bách theo Vân Tả Ý lưu lại ấn ký truy tìm đi xuống, chính là cuối cùng hắn lại ngoài ý muốn phát hiện ấn ký tới một chỗ liền kỳ quái cắt đứt……
Ấn ký chặt đứt. Hắn tìm kiếm manh mối của Vân Tả Ý cũng liền chặt đứt, nhưng hiện tại hắn lo lắng chính là ấn ký vì sao bị đứt đoạn ? Tả Ý đã xảy ra chuyện gì?
Lo lắng, lo lắng, Ảnh Nhất tìm tất cả địa phương phụ cận nhưng cũng không phát hiện gì, chỉ trừ bỏ một thi thể thanh xà. Thanh xà kia chết thực ly kỳ, tựa hồ là bị người dùng tinh thần lực trực tiếp giết chết, rất có thể là Vân Tả Ý làm, nhưng vẫn không thể nói rõ chuyện gì. Hắn vẫn không thu được manh mối.
……
Truyện khác cùng thể loại
78 chương
108 chương
12 chương
81 chương
72 chương
83 chương
20 chương
104 chương