Xích Dương Kim Thân Tháp không hổ danh là bảo vật giữ nhà của Xích Dương Thánh Hoàng, một khi thôi động, cho dù Tần Vô Song vẫn chưa thể phát huy hết khả năng của nó, nhưng uy lực không thể xem thường. Thánh Hoàng Thần Khí của Tần Vô Song đã xuất thủ, cục diện đột ngột thay đổi. Xích Dương Kim Thân Tháp như một cây đại thụ chống trời mà dậy, đem hồng chung cực đại kia không ngừng nâng lên. Lực lượng vươn lên mạnh mẽ vô cùng. Vốn dĩ, trong không trung xuất hiện một vòng xoáy lớn, bị Xích Dương Kim Thân Tháp chống lấy, bắt đầu xuất hiện vết nứt. Kim quang này giống như một con mãnh thú, dùng phương thức sắc bén nhất, cắn nuốt vòng xoáy không gian kia. Ước chừng một khắc đã trôi qua, vòng xoáy lớn trong không trung đã bị kim quang phá nát hoàn toàn, chỉ còn lại từng đám khí lưu ba động, giống như một con suối đã sắp cạn hết, đang giẫy giụa trong tuyệt vọng. Tần Vô Song toàn thân giống như được dát một lớp kim quang, đồng tử trong mắt giống như ngôi sao, lấp lánh quang mang. Chủ Thần chi lực, đây chính là Chủ Thần chi lực. Tần Vô Song hai mắt trừng ra, nhìn về nơi xa, cảm nhận sự vĩ đại và kỳ diệu của Vị diện bao la. Kiếp trong kiếp an toàn vượt qua, hắn liền cảm thấy mình đối với căn nguyên của thế giới này, đã thêm vài phần nhận thức và cảm ngộ. Trong đầu Tần Vô Song, xuất hiện vô số ý niệm, nhưng tất cả những ý niệm này tụ lại làm một, cuối cùng quy thành một cái, Thiên đạo vô cùng! Tần Vô Song cảnh giới càng tăng lên, càng cảm thấy Thiên đạo mênh mông, cho dù mạnh như Chủ Thần, cũng chỉ mới chạm vào rìa mà thôi. Từ đó có thể tưởng tượng ra, Đại La Chí Tôn, nắm giữ cả Vũ trụ Đại La, đó sẽ là sự tồn tại vĩ đại biết bao. - Ha ha ha, Thiếu chủ, chúc mừng! - Vô song sư đệ, đại hỉ, đại hỉ! Từng đạo thân ảnh từ bốn phương tám hướng đi tới, tất cả quây lại bên cạnh Tần Vô Song. - Mọi người đều vất vả rồi! Tần Vô Song cười nhàn nhạt, xua xua tay, từng cử chỉ đã có khí chất của bá chủ một phương. Bọn người Thiên Huyền Thất Tử đều nước mắt lưng tròng, bọn họ đợi ngày này, quả thực đã đợi quá lâu rồi. Đến nay, nhờ trời thương xót, Tần Vô Song sư đệ đã thành công đột phá Chủ Thần, hoàn thành sự nghiệp vĩ đại chưa từng có trong lịch sử Đại lục Thiên Huyền. Chủ Thần! Đại lục Thiên Huyền cuối cùng cũng đã có một Chủ Thần của chính mình, một Chủ Thần sinh ra lớn lên trên chính mảnh đất này. Một người có đủ tư cách cai quản Đại lục Thiên Huyền, nắm giữ Đại lục Thiên Huyền! Điều đó đồng nghĩa với cái gì? Đồng nghĩa với việc Đại lục Thiên Huyền từ này đã thoát khỏi số mệnh bị kẻ khác chà đạp, có thể trở thành nơi có chủ quyền, một nơi có người chủ của chính mình. - Chúc mừng Thiếu chủ tấn thăng Chủ Thần, ha ha… Âm Ma Thiên Tôn hiển nhiên thập phần vui vẻ, cười lớn nói: - Với tuổi của Thiếu chủ, e rằng nhìn khắp Vũ trụ Đại La, với tuổi trẻ như vậy đã tiến thăng Chủ Thần, từ trước tới nay cũng chỉ tới trăm người. Tần Vô Song đối với những hư danh này đều không để ý, hỏi: - Đại sư huynh, Tinh Hà Kết Giới có động tĩnh gì không? Tinh Hà Kết Giới hiện nay, có đám người cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc do Kim Quang Long Vương cầm đầu ở trong Thông Thiên Tinh Hà Thông Thiên Tháp tu luyện, đồng thời cũng quan sát luôn động tĩnh của Tinh Hà Kết Giới. Một khi Tinh Hà Kết Giới có một chút dị động, bọn họ sẽ ngay lực tức truyền tin tức tới. Lý Bố Y nói: - Tạm thời vẫn chưa có động tĩnh gì, tuy nhiên Đại lục Phong Vân mất đi lãnh địa, nhất định sẽ phát động tấn công điên cuồng với Đại lục Thiên Huyền của chúng ta. Chúng ta bắt buộc phải vô cùng cẩn thận đề phòng. Nhị Ma Tôn Đồ Ông ngược lại lại thờ ơ, cười nói: - Có gì phải đề phòng, hiện nay Thiếu chủ đã là Chủ Thần cường giả rồi, còn sợ Đại lục Phong Vân sao? Xích Dương Kim Thân Tháp mà đưa ra, cả Đại lục Phong Vân sẽ bị biến thành cát bụi. Nếu như là Xích Dương Thánh Hoàng ra tay, quả thực có thể làm cho Đại lục Phong Vân biến mất trong nháy mắt, nhưng thực lực hiện tại của Tần Vô Song thì chưa thể làm được. Theo ý tưởng của Lý Bố Y, một khi thành công tiến thăng Chủ Thần, có thể tới Tinh vực Đại Càn đăng ký, làm cho Đại lục Thiên Huyền trở thành một đại lục có chủ. Ý tưởng này vốn dĩ không tồi, nhưng thám tử lần trước trở về báo cáo, Đại Càn Thiên Tôn hạ lệnh trong cả Tinh vực Đại Càn truy tìm hung thủ đã ra tay phá hoại Đại lục Phong Vân. Điều này đã phát đi một tín hiệu rất rõ ràng, Đại Càn Thiên Tôn cuối cùng vẫn ở phía Đại lục Phong Vân. Nếu Tần Vô Song tùy tiện đi đăng ký, Đại Càn Thiên Tôn kia tuy không giở trò, nhưng bí mật tiết lộ tin tức cho Đại lục Phong Vân, hoặc sai người vây giết Tần Vô Song, cũng không phải là việc không thể. Việc ngốc tự mang mình dâng lên miệng cọp, nhất định không thể làm. - Ha ha… Ở một nơi bí mật của Đại lục Phong Vân, Phong Chủ Thần một tiếng thét dài vô cùng đắc ý, giống như tiếng sấm vang lên, vang vọng cả Đại lục Phong Vân. Vân Chủ Thần lúc này cũng không kìm nén được niềm vui trong lòng. Thành công rồi, cuối cùng đã thành công rồi! Sáu chục năm vất vả, cuối cùng đã luyện hóa thành công Bát Giác Liên Hoa Chùy. Thiên Tôn Thần Khí này, dưới sự hợp lực luyện hóa của bọn họ, rốt cuộc đã hiển hiện ra quang mang cần phải có. Thiên Tôn Thần Khí tế luyện thành công. Phong Chủ Thần quả thực có chút không thể chờ đợi thêm được nữa, nói: - Lão Nhị, chúng ta hợp lực, tới Tinh Hà Kết Giới, một đòn phá vỡ Tinh Hà Kết Giới, thế nào? Vân Chủ Thần lúc này cũng vô cùng kích động, nhưng hắn không nóng vội như Phong Chủ Thần, mà nói: - Đại ca, phá vỡ Tinh Hà Kết Giới có thể nói là chuyện dễ như trở bàn tay. Ta và ngươi không cần vội vàng gì, chi bằng lên kế hoạch một chút, sau khi phá vỡ Tinh Hà Kết Giới thì phải đánh chiếm thế nào, quản chế thế nào mà không phá hoại gốc rễ của Đại lục Thiên Huyền. Đây là điều quan trọng! - Dựa vào lôi đình thủ đoạn của ta và ngươi, Đại lục Thiên Huyền chẳng lẽ có kẻ không sợ chết dám phản kháng hay sao? Phong Chủ Thần lúc này đang vô cùng hưng phấn, khắp thiên hạ này, có thể lọt vào mắt hắn chẳng còn mấy người, chứ đừng nói là Đại lục Thiên Huyền nhỏ bé kia. Một đại lục mà ngay cả một Thiên thần Cao cấp cũng không có, có gì đáng lo lắng? - Đại lục Thiên Huyền tuy rằng bình thường, nhưng cư dân ở đó vô cùng ngoan cố, căn bản không bao giờ ngoan ngoãn giơ tay chịu trói. Nếu không, mấy vạn năm trước chúng ta đã sớm có được Đại lục Thiên Huyền rồi, sao còn phải đợi đến ngày hôm nay. Vân Chủ Thần không đánh giá cao thực lực của cường giả ở Đại lục Thiên Huyền, nhưng lại e ngại bầu máu nóng của nhân loại ở đây. - Đại ca, chúng ta không sợ cường giả của Đại lục Thiên Huyền uy hiếp chúng ta, nhưng nếu bọn chúng thà chết không chịu phối hợp, phá hủy Đại lục Thiên Huyền, thà chết vinh còn hơn sống nhục, đây là điều chúng ta không thể không đề phòng! Vân Chủ Thần bắt buộc phải nhắc nhở Phong Chủ Thần, coi thường cường giả của Đại lục Thiên Huyền không sao, nhưng nếu coi thường quyết tâm và sức phá hoại của bọn họ, có thể làm cho kế hoạch của chúng thất bại thảm hại. Phong Chủ Thần trầm mặc một hồi, rồi dùng khẩu khí trưng cầu ý kiến hỏi Vân Chủ Thần: - Lão Nhị, theo ý ngươi, chúng ta nên làm thế nào? Vân Chủ Thần nói: - Bắt buộc phải động viên tất cả cường giả của Đại lục Phong Vân, một khi Tinh Hà Kết Giới của Đại lục Thiên Huyền bị phá vỡ, lập tức chia quân thành nhiều hướng, đem các thế lực lớn của Đại lục Thiên Huyền khống chế lại. Như vậy có thể đề phòng phá hoại trong phạm vi lớn. Chúng ta ở Đại lục Thiên Huyền cài cắm nhiều nội ứng như vậy, mấy vạn năm phát triển, không thể không có chút thu hoạch nào. Chúng ta trong thời gian sớm nhất liên hệ với bọn chúng, phải bố trí thế nào, khống chế ra sao cũng có chút căn cứ. Hành động phải nhanh, làm cho bọn chúng ngay cả phá hoại một cái bình cũng không kịp, một đòn hạ gục! Đề nghị này, tuyệt đối là vô cùng lý trí. Vân Chủ Thần những lời này, làm tâm tình sôi sục của Phong Chủ Thần cũng có chút bình tĩnh trở lại. - Rắn mất đầu không sợ, Lão Nhị, đề nghị này của ngươi không tệ! Chúng ta đem tất cả Thiên Thần Đạo cường giả tập hợp lại, mười Thiên Thần Đạo cường giả thành một nhóm, chia làm hai mươi nhóm. Sau đó mỗi tổ tăng thêm một trăm Chân Thần Đạo cường giả, một trăm hai mươi người một tổ, chia nhau khống chế các thế lực lớn của Đại lục Thiên Huyền, hình thành một hệ thống đan xen nhau, trợ giúp lẫn nhau. Sau đó, hai người chúng ta dùng thủ đoạn lôi đình thực thi sách lược chém đầu, chém giết một đám cường giả đỉnh cao của Đại lục Thiên Huyền, thị uy cho đám dân bản xứ kia. Như thế, không lo cục diện không ổn định được. Những con kiến của Đại lục Thiên Huyền nếu ngoan ngoãn phối hợp, chúng ta sẽ cho chúng cơ hội làm nô lệ, nếu không, trực tiếp giết đi. Ngươi thấy thế nào? Vân Chủ Thần lúc này lại trầm tư không nói, hiển nhiên, hắn còn có dự định lớn hơn. Phong Chủ Thần thấy Vân Chủ Thần không nói gì, nhịn không được hỏi: - Lão Nhị, ngươi cảm thấy còn thiếu sót gì sao? Vân Chủ Thần cười nói: - Thiếu sót thì không có, tuy nhiên, muốn triệt để khống chế Đại lục Thiên Huyền, sách lược của đại ca, còn nhân từ một chút. Giết kẻ đứng đầu chỉ e uy hiếp không được bọn tu luyện giả của Đại lục Thiên Huyền. Hơn nữa, hiệu quả chúng ta cần cũng không chỉ là uy hiếp. Ta trộm nghĩ… - Cái gì? Phong Chủ Thần sắc mặt biến đổi. Vân Chủ Thần làm một động tác cánh tay chém xuống, thâm trầm nói: - Chém ngọn không chém gốc, gặp gió xuân lại mọc. Muốn hoàn toàn đem Đại lục Thiên Huyền biến thành lãnh địa của chúng ta, thì phải đem tất cả huyết thống của Đại lục Thiên Huyền chém đứt, một kẻ cũng không thể lưu lại. - Một kẻ cũng không lưu, triệt để đồ sát? Phong Chủ Thần tuy rằng thủ đoạn tàn độc, nghe thấy đề nghị này, trong lòng cũng không khỏi kinh hãi. Vân Chủ Thần thản nhiên nói: - Nếu không như vậy, há có thể có ngày nào yên ổn. Diệt cỏ diệt tận gốc, cũng chỉ có đám tu luyện giả kia tốn chút sức lực, còn dân thường, đó chỉ là con kiến, giết không tốn chút sức lực. Trong vòng ba năm, có thể diệt sạch! Phong Chủ Thần tâm ác nên dạ cũng lớn lên, một loại dục vọng tham lam chi phối suy nghĩ của hắn, thâm hiểm cười gật đầu: - Không sai, muốn diệt trừ hậu họa, biện pháp tốt nhất là đem mầm mống hậu họa diệt đi. Chỉ có như thế mới là biện pháp lâu dài. Nếu không, lãnh địa của kẻ khác, vẫn mãi còn dấu vết của kẻ khác. Nói đến đây, hai kẻ kiêu hùng cấp bậc Chủ Thần nhìn nhau, rồi cười thâm hiểm. - Việc không thể chậm trễ, chúng ta lập tức triệu tập tất cả cường giả, tổ chức đội ngũ, phân công nhiệm vụ, nói với bọn chúng, Thánh Chiến huy hoàng bắt đầu rồi! Vì sinh tồn, sinh tồn tốt hơn, Đại lục Thiên Huyền, nhất định phải là của chúng ta! Hai đại chủ thân thương nghị xong rồi, bèn phát ra Chủ Thần Lệnh, tập hợp quần hùng của Đại lục Phong Vân. Một cuộc chiến thảm khốc sắp diễn ra.