Ta thấy mình vô cùng anh minh, bởi vì ta đã dùng giày —- làm cây gậy đó ngoan ngoãn.
Sớm biết hết mọi chuyện, nhìn nam nhân không ngừng lăn lộn trên đất, hai tay nâng lên ôm đầu lộ ra khuôn mặt anh tuấn lúc này đã nhăn nhíu vặn vẹo, hiển nhiên là ta vô cùng lạnh nhạt!
Nam nhân này ta biết, không, phải nói là vô cùng quen thuốc. Hắn là Nhị Vương gia khác họ đương triều, vì có công lớn nên được phong tấn, được mọi người xưng là Vương gia thiết huyết, lạnh lùng bá đạo, vô cùng anh tuấn! Đồng thời các cơ thiếp trong nhà đấu tranh vô cùng náo nhiệt, kể cả hoa khôi mỹ nhân cũng nằm ngốc ở hậu viện nhà hắn, hơn nữa còn rất được sủng ái! Đồng thời cũng là một trong những nam nhân mà nữ chính Bách Lý Vô Sắc, cũng chính là ta, yêu sâu sắc…
Ừm, không sai, đây chính là truyện bi tình NP! = = 凸
Nhưng mà, cũng không phải là truyện NP truyền thống, không có người nào nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu) với nữ chính, mà sau N lần ngược mới sinh tình, sinh tình rồi cũng không thay đổi phong cách ngược, ngược từ đầu đến đuôi đến mức không cho thời gian để thở! Đời trước ta làm nữ phụ cuộc sống khổ sở không dứt, đời này làm nữ chủ sao có thể ngồi thành thật ở đó để bị ngược chứ? Nếu mà làm như thế, thì trong đầu ta đúng là toàn bã đậu!
Không biết có phải tác giả nghe thấy ta nói xấu bà ấy, mà đối xử với ta như vậy. Vì cuộc sống tốt đẹp tương lai, nếu không tránh được tình tiết trong truyện, thì ta đành phải ngược bọn họ trước khi bọn họ ngược ta, ngược thật mạnh tay, ngược đến không ra hình người! = 皿 =
Tình tiết về sau chính là, ngày nào đó tháng nào đó năm nào đó, nữ chính vừa mới bị nam chính trước ngược đến chỉ còn lại mấy hơi thở không may gặp phải mỗ Vương gia bị trúng dược trong ngôi miếu đổ nát, mỗ Vương gia đương nhiên đè nữ chính xuống XXOO. Nữ chính vừa mới bị ngược xong nên không phản kháng nổi, hôn mê bất tỉnh, mỗ Vương gia dùng hết khí lực nên hôn mê.
Đúng lúc này, nữ phụ từ bên ngoài tiến vào, thân phận là yêu nữ Ma giáo, nàng ta nguỵ trang thành nữ tử đàng hoàng, kéo nữ chủ đang ngất ra sau tượng phật trong miếu dùng cỏ che đi, sau đó xé loạn quần áo của mình giả bộ bất tỉnh nằm trong lòng mỗ Vương gia, đợi Vương gia tỉnh lại thì khóc đến lê hoa đái vũ, cả người mềm mại không xương vừa khóc vừa kể, sau đó thuận thế thành chương được đưa vào Vương phủ làm trắc phi!
Lê hoa đái vũ: miêu tả vẻ đẹp khi khóc của Dương quý phi trong “Trường hận ca” – Bạch Cư Dị “Lê hoa nhất chi xuân đái vũ”(Cành hoa lê lấm tấm hạt mưa xuân)
Mà nữ chính sau khi tỉnh lại, tất nhiên là thê lương, vất vả lắm mới sống sót được, suy nghĩ cuộc sống của mình sau này, quyết định bán mình làm nhà hoàn cho một nhà nào đó. Khéo làm sao, nàng được tổng quản Vương phủ mua về. Đến đây, đỉnh điểm ngược đã đến! Vương gia sủng ái nữ nhân kia sủng lên tận trời, nhưng lại sợ nữ nhân khác trong phủ hại nữ phụ, cho nên thấy tiểu nha hoàn khuôn mặt đẹp đẽ mới mua về, ở bên ngoài giả bộ yêu thương, để thê thiếp trong phủ đem mũi nhọn công kích vào nữ chính. Hãm hại các thể loại không nói, thỉnh thoảng lại còn phải nhìn mỗ Vương gia cùng mỗ nữ phụ ân ân ái ái.
Đương nhiên, nữ chính nhận ra mỗ Vương gia, mà mỗ Vương gia ngu ngốc không biết đêm đó mình ôm ai lăn lộn, cho dù lúc đó hắn còn mở to mắt để lăn lộn! Trong quá trình bị ngược tâm ngược thân, nàng yêu mỗ Vương gia… Mà mỗ Vương gia sau một lần say rượu lại đè nàng lên giường, cảm thấy kỳ quái thân thể bọn họ rất phù hợp, vì thế xuất phát từ nghi hoặc mỗ Vương gia lại ép nữ chính làm vài lần, ngược đến chết đi sống lại, ngược thân rồi lại ngược tâm.
Ngay lúc này! Chuyện nàng bị mỗ Vương gia ép buộc bị nữ phụ phát hiện! Nữ phụ đang mang thai hơn hai tháng tự hạ độc mình, đến mức sảy thai rồi giá hoạ lên người nữ chính, mỗ Vương gia một tay bóp cổ nữ chủ rống lên!
“Cho dù giết nàng ấy ta cũng không bao giờ yêu ngươi! Ta sẽ từ từ tra tấn ngươi sống không bằng chết!” Sau đó, mỗ Vương gia hai mắt đỏ ngầu đè nữ chính lên giường tra tấn các thể loại cho đến sáng hôm sau…
Cuối cùng, nữ chính với tấm thân nát tương của mình bị quăng ra khỏi Vương phủ, bị ép buộc giao ra giải dược, bằng không sẽ vứt nàng vào đống ăn mày cho bọn chúng luân phiên X! Nữ chính biện giải vô ích, mọi người đều tin nàng ỷ rằng được Vương gia sủng ái, nên ghen tị hạ độc nữ phụ, nàng chỉ có thể kéo lê thân thể trọng thượng đi cầu xin Quái y chữa khỏi độc cho nữ phụ.
Quái y là một lão nhân kỳ quái, quái lão nhân trên mặt đầy mủ diện mạo vô cùng xấu, lão đáp ứng đến chữa trị, nhưng mà đưa ra yêu cầu làm nữ chính tuyệt vọng, bảo nữ chính ở cùng lão một ngày một đêm, địa điểm hả, đương nhiên là trên giường, vì thế sau khi bị lão nhân cổ quái… khụ, làm sảy luôn là đứa nhỏ của mỗ Vương gia trong bụng.
Về sau, Quái y đi chữa trị cho nữ phụ, nữ phụ không ngờ nữ chính lại quen người lợi hại như thế, nhất thời không phản ứng kịp, bị vạch trần thân phận. Là thị thiếp của giáo chủ Ma giáo, mụ ta căn bản không mang thai! Mà giờ phút này, Vương gia đã nhận ra người mình yêu thật sự là nữ chính, cũng phát hiện chuyện đứa nhỏ bị mất, sau khi tuyệt sát nữ phụ cùng mỗ Quái y, thì chậm rãi chăm sóc cơ thể cho nữ chính.
Đáng tiếc, đám nữ nhân hắn nuôi ở hậu viện không biết ăn cái gì, mà đầu óc không tốt tẹo nào, tranh đấu ngu ngốc không nói làm gì, lại còn có lá gan đặc biệt lớn, biết rõ sẽ chết mà vẫn dám làm, ngay lúc Vương gia ra ngoài, lập tức đem bán nữ chính…
Đến lúc mỗ Vương gia gặp nữ chính, nhìn thấy nàng đang ở dưới thân nam chính khác làm chuyện đó, tức giận dâng lên não, lôi nữ phụ tốn bao công sức tìm được về đè xuống XXOO, ngay trước mặt nữ chính, đúng là ngược không có biên giới, nói là ngược nữ phụ, mà thật ra là ngược nữ chính.
Cho nên, truyện này, làm nữ chính – ngoại trừ bị ngược thì vẫn là bị ngược, sự tồn tại đặc biệt bắt mắt, hết ngược nhẹ thì đến ngược luyến tình thâm!
Mà, tởm lợm nhất là lúc kết thúc tất cả những người ngược nàng chỉ nói một câu xin lỗi, là nàng lại vui vẻ tha thứ…
Ta biết hết toàn bộ quá trình, ánh mắt bỗng dưng loé sáng, âm trầm nhìn mỗ Vương gia đang nằm trên đất…
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
101 chương
10 chương