[66]
Tui Đắng Cực Kỳ: [ảnh]
Đình Đình: Tối nay nam thần ra ngoài chơi à!! Đây là cái gì thế!!
Bức ảnh Hứa Trì đăng là một cốc sữa chua đông lạnh đã rỗng, cậu trả lời Đình Đình: Ra ngoài ăn với bạn, đấy là sữa chua đông lạnh.
Đình Đình trả lời Tui Đắng Cực Kỳ: A a a a a, em cũng thích món đó lắm!
Tui Ngọt Lắm Nha: Đi chơi vui không!!
Tui Đắng Cực Kỳ trả lời Tui Ngọt Lắm Nha: Vui lắm.
Tui Ngọt Lắm Nha trả lời Tui Đắng Cực Kỳ: Tối nay nam thần ngủ sớm chút nhoa ~
Tui Đắng Cực Kỳ trả lời Tui Ngọt Lắm Nha: Ok.
Ở một đầu khác.
Đường Nghiễn Chi: Ông đến nhà chưa?
Hứa Trì: Đến rồi.
Đường Nghiễn Chi: Tối đừng gõ chữ muộn quá, nhớ đi ngủ sớm một chút.
Đường Nghiễn Chi: [Good night. jpg]
Hứa Trì: Ok.
Đường Nghiễn Chi đặt điện thoại xuống, vốn tối nay anh định nói thật với Hứa Trì rằng mình là Đường Đường, nhưng giờ ngẫm lại thì không nói cũng được.
Vì như vậy, Hứa Trì sẽ nhận được hai câu chúc ngủ ngon, hai lần tình cảm yêu mến.
[67]
10:10:10 PM – “Vuột mất em” có chương mới – Số chữ: 8579 – Chương 57: Cắt đứt
Gõ xong chương ấy, Hứa Trì đứng dậy rời phòng. Gõ phím lâu quá, cổ với vai lạnh cứng cả. Cậu bật đèn bếp, tự rót cho mình một ly nước ấm, trong căn nhà trống trải chỉ còn tiếng rót nước rõ một một, Hứa Trì lắc lắc cổ, lê dép loẹt quẹt về phòng.
Cậu mở tường wechat lên, thấy ảnh cha mẹ mình du lịch nước ngoài thì nở nụ cười rồi like một cái, sau đó vào group giục chương mới.
10:11:00 PM
Đình Đình: Ôi cái đệch! Cộc Cộc có chương mới! Nam thần đúng là không phải hạng thường! Đăng một chương mà lượng cho cả tuần luôn! Tui đi đọc trước!
10:32:12 PM
Đình Đình: Tui chết rồi.
Đường Đường: Mở cửa sổ ra, thím có thấy cơn mưa lạnh lẽo ngoài đó không? Nước mắt của tui cả đấy.
Đình Đình: @Đường Đường thím có đó không?
Đường Đường: Có.
Đình Đình: Có chiếc quan tài secondhand nào không? Bán lại cho tui rẻ rẻ chút, tui muốn vào nằm trầm tư một lúc.
Đường Đường: Không được, tui cũng phải dùng rồi.
Đình Đình: Bi thảm chết mất.
Đường Đường: Nhưng bi thảm sướng.
Đình Đình: Nói thực ấy, trước hai chị em mình cứ khóc lóc van xin để đổi công, nhưng đợi đến khi Thẩm Hành quyết định rời khỏi Chu Tấn rồi thì tui lại thấy thương cho Chu Óc Lợn.
Đường Đường: Tui cũng thế.
Đình Đình: Thím có thấy hai đứa mình ngu quá không?
Đường Đường: Tui không biết thím có ngu không, nhưng tui thì không.
Đình Đình: Thím có từng từ bỏ một người mà thím từng yêu rất lâu chưa?
Đường Đường: Chưa.
Đình Đình: Chẳng phải tình yêu là thế sao?
Đình Đình: Trách cậu ấy được gì chứ?
Đình Đình: Kẻ được yêu không cần nói xin lỗi.
Đường Đường: Tui không thể, cũng không được, thế được chưa?
Đình Đình: Vậy thím thử học xem có được không?
Đường Đường: Thím có học được không?
Đình Đình: Tui cũng không.
Đường Đường: Thím đã không rồi thì hà cớ gì tui lại được?
Đình Đình: Cộc Cộc viết tuyệt quá…Cái đoạn đối thoại cuối cùng giữa Thẩm Hành và Chu Óc Lợn làm tui khóc lên khóc xuống…uhuhuhuhu…Vừa bi thương vừa đau lòng….uhuhuhuhu…
Đường Đường: Cộc Cộc không nổi tiếng đúng là vô lý!
Đình Đình: Cộc Cộc không nổi tiếng đúng là vô lý!
Đình Đình: Có mù tui cũng nhận ra được câu chuyện này là Cộc Cộc viết ra!
Đường Đường: Đừng hỏi nữa! Hỏi Cộc Cộc ấy!
Đình Đình: Cộc Cộc cố lên!!
Hứa Trì: Tôi đi nhầm vào cái hội tà giáo nào à…
Đình Đình: Nam thần đến rồi! Nam thần ơi em cần được an ủi QAQ
Đường Đường: Nam thần đến rồi! Nam thần ơi em cần được an ủi QAQ
Hứa Trì: [xoa đầu.jpg]
Đình Đình: Nam thần à, anh có thấy không! Có nhiều người khen anh viết hay lắm! Lượng bookmark cũng tăng ầm ầm! Có phải Cộc Cộc của em cuối cùng cũng nổi tiếng rồi không!!
Hứa Trì: Tôi thấy rồi, sao thím còn vui hơn cả tôi thế?
Đình Đình: Đương nhiên là phải vui chứ!! Em chỉ hận không thể dí đầu từng người bắt người ta đọc truyện của anh!! Rồi sau đó phải biết bài tiểu luận 800 chữ cho anh!! Chỉ được khen, không được chửi!!
Hứa Trì:...
Đình Đình: Không được, vốn lúc trước Cộc Cộc không để ý thì em cũng không cần giành giật gì, nhưng giờ đến Cộc Cộc cũng xin lên bảng xếp hạng rồi thì em phải giúp anh ấy mau chóng nổi tiếng, @Đường Đường thím ra đây nghĩ cách cho tui.
Đường Đường: Tui có cách này, Đình Đình chuyển khoản cho tui 10 tệ, tui đi mua doanh số.
Đình Đình: ?
Đình Đình: Thím quen acc quảng cáo hot nào mà chỉ cần 10 tệ hả?
Đường Đường: Tui quen Lợn Guinea, tui có thể nhờ ổng đề cử truyện của Cộc Cộc.
Đình Đình:?
Hứa Trì: ?
Hứa Trì: Thực không dám giấu giếm…tôi cũng quen Lợn Guinea.
Đình Đình: ?
Đình Đình: Sao Cộc Cộc lại quen Lợn Guinea? Sao Đường Đường lại quen Lợn Guinea?
Hứa Trì: Tôi…ờ thì ở cái Comiket lần trước…
Đường Đường: Tôi…ờ thì ở cái Comiket lần trước…
Đình Đình: Sau đó thì sao?
Hứa Trì: Sau đó thì quen nhau…
Đường Đường: Sau đó thì quen nhau…
Đình Đình: ?
Đình Đình: Cứ đi Comiket thì tính là quen ấy hả? Thế thì tôi cũng quen Lợn Guinea đúng không?
Hứa Trì: Không phải…Tui quen thật!!!
Đường Đường: Không phải…Tui quen thật!!!
Đình Đình: Cộc Cộc, em vừa nhìn weibo của anh, anh follow người ta mà người ta có follow lại đâu.
Hứa Trì: Không phải!! Tôi là bạn ngoài đời với ổng!!
Đường Đường: Không phải!! Tôi là bạn ngoài đời với ổng!!
Đình Đình: Cộc Cộc, em biết anh muốn nổi tiếng, nhưng mình nghĩ cách nào nó thực tế hơn được không?
Hứa Trì:…
Đường Đường:…
Hứa Trì: Làm sao để giải thích cho thím hiểu đây?
Đường Đường: Làm sao để giải thích cho thím hiểu đây?
Đình Đình: @Đường Đường bản chất của loài người?
Đường Đường: Máy nhắc lại!!
Đình Đình: Vì 10 tệ của tôi mà thím không từ thủ đoạn thế hả?! Tôi buồn mửa!! Cái đồ lừa gái!!!
Đường Đường: Thím nghe tui giải thích!! Tui quen thật mà!!!
Hứa Trì: Thím nghe tui giải thích!! Tui quen thật mà!!!
Đình Đình: Thế thím nói tôi nghe, Cộc Cộc bảo rằng anh ấy là bạn ngoài đời của Lợn Guinea, vậy thím thì sao?
Đường Đường: Tui chính là Lợn Guinea.
Đình Đình: Ha ha.
Hứa Trì:…
Hứa Trì: Ha ha.
[68]
Lợn Guinea: Dạo gần đây tôi có một phiền não, tôi thực sự muốn giới thiệu thần tượng của mình cho mọi người, nhưng khi cậu ấy nổi tiếng rồi, chắc chắn có rất nhiều người mắng cậu ấy, tôi không nỡ…Mọi người có hiểu không?
Fan 1:?
Fan 2: Heo Heo, sao anh lại nghĩ giới thiệu cho bọn em rồi thì người ấy sẽ nổi tiếng?
Lợn Guinea trả lời Fan 2: Tôi có tự tin.
Fan 2 trả lời Lợn Guinea: Được rồi, anh nổi, anh nói là đúng.
Fan 3: Xin lỗi anh, em không hiểu.
Fan 4: Heo Heo, phiên ngoại một triệu chữ của “Lời yêu” đâu???
Fan 5: Heo Heo, cái truyện BE của anh đâu??
Fan 6: Thím lầu trên là ma quỷ à??
Fan 5 trả lời Fan 6: Không phải, mà tôi đợi bộ BE này của Heo Heo lâu lắm rồi, dạo gần đây áp lực quá nên cần cái gì đó để giải tỏa cảm xúc.
Fan 6 trả lời Fan 5: [cáo từ.jpg]
[69]
Hứa Trì: Thần tượng mà ông nói trên weibo là ai thế?
Đường Nghiễn Chi: Ông chứ ai.
Hứa Trì:…
Hứa Trì: Ông chưa từng đọc truyện của tôi mà đã muốn giới thiệu cho fan hả? Không sợ bị mất danh tiếng sao?
Đường Nghiễn Chi: Tôi làm gì có danh tiếng gì chứ? Mấy thứ hư ảo đó sao quan trọng bằng một người bằng xương bằng thịt như ông được?
Hứa Trì: ?
Đường Nghiễn Chi: Nếu sợ tôi chịu thiệt thì ông nói bút danh của mình cho tôi biết đi.
Hứa Trì: Ông thấy tôi lo ông bị thiệt khi nào?
Đường Nghiễn Chi: [tôi kệ.jpg]
Hứa Trì:…
Hứa Trì: Mèo Cộc Đuôi
Đường Nghiễn Chi: Được rồi, để tôi đi.
Hứa Trì: Ông đi đâu?
Đường Nghiễn Chi: Đi đọc truyện chứ sao!!
Hứa Trì:…
[70]
03:46 AM
Đường Nghiễn Chi: Tui cần được an ủi QAQ
Hứa Trì: ?
Đường Nghiễn Chi: Sao cậu vẫn chưa ngủ? Đang gõ phím hả?
Hứa Trì: Ừ…viết buổi đêm…thuận hơn.
Hứa Trì: Ông thì sao?
Đường Nghiễn Chi: Đọc “Vuột mất em” đến giờ luôn:)
Đường Nghiễn Chi đọc lại “Vuột mất em” từ chương đầu đến chương mới nhất thật, cũng nhìn ra được một vài vấn đề.
Hứa Trì: Vậy ông mau ngủ đi.
Đường Nghiễn Chi: Ông thì sao? Hôm nay không mất vốn hay là được lời? (ý là được nhiều cmt khen hơn hay nhiều cmt chửi hơn – chương 65)
Hứa Trì: Ờ…Được lời nhiều hơn một chút?
Đường Nghiễn Chi: Ông viết không tệ, cũng có bút lực, nội dung ổn, hình tượng nhân vật được, nhưng ông có thể thử viết câu văn ngắn gọn lại chút được không? Đợi chút, để tôi nghĩ xem cần giải thích như thế nào.
Hứa Trì: Không cần.
Hứa Trì: Tôi hiểu ý của ông.
Đường Nghiễn Chi: Có những cảnh ông viết rất tốt, ví dụ như miêu tả tâm lý của Thẩm Hành, nhưng cũng có những cảnh, ví dụ như là chuyện thường ngày của Thẩm Hành và Chu Tấn, ông dùng những câu văn hoa mỹ dài dòng, tôi hiểu là ông đang muốn tạo ra một bầu không khí dịu dàng, nhưng câu chữ của ông vừa khó hiểu vừa rườm rà, độc giả cảm thấy không thân thuộc.
Hứa Trì: Điểm ông nói…Thực ra tôi vẫn luôn cố thay đổi, chủ yếu là do cái tật xấu hình thành từ lúc mới sáng tác, lúc ấy cứ nghĩ phải văn hoa chau chuốt mới là hay.
Đường Nghiễn Chi: Ông tự nhận thức được là tốt rồi, từ từ thay đổi, không phải vội, cùng lắm thì viết xong quay lại sửa.
Đường Nghiễn Chi: Ông có thấy tôi phiền không? Kiểu múa rìu qua mắt thợ ấy? Thực ra truyện của tôi cũng còn nhiều khiếm khuyết mà lại dám chạy đến trước mặt ông chỉ trỏ.
Hứa Trì: Đâu phải thế? Sự trao đổi giữa độc giả và tác giả quan trọng, nhưng sự trao đổi giữa tác giả với tác giả cũng quan trọng không kém.
Hứa Trì: Quen biết ông là niềm vui bất ngờ của tôi.
Hứa Trì: Tôi vui lắm.
Đường Nghiễn Chi: [thơm nhẹ.jpg]
Hứa Trì: Ông đi ngủ đi, tôi viết nốt đoạn này rồi cũng ngủ.
Đường Nghiễn Chi: Trước lúc ngủ, tôi còn một chuyện quan trọng chưa làm.
Hứa Trì: Chuyện gì?
Đường Nghiễn Chi: Tui cần được an ủi QAQ
Đường Nghiễn Chi: [tim tui đau muốn chớt.jpg]
Hứa Trì: Được rồi, xoa đầu nè.
Hứa Trì: [ ôm một cái. jpg]
Hứa Trì: Giờ đi ngủ được chưa?
Đường Nghiễn Chi: Được rồi!
Đường Nghiễn Chi: Ngủ ngon.
Hứa Trì: Ngủ ngon.
Đường Nghiễn Chi đặt điện thoại xuống, trên giường xột xoạt một hồi, rồi căn phòng chìm vào bóng tối.
Cậu có biết tôi thích cậu nhiều thế nào.
Cậu không biết, tôi thích cậu nhiều thế nào.
Cậu phải mau trưởng thành, trở nên xuất sắc và kiên định hơn nữa, như vậy tôi mới không sợ cậu bị những yếu tố bên ngoài ảnh hưởng, mới có thể dõng dạc nói rằng cậu là tác giả mà tôi thích từ lâu lắm rồi.
Ngáo:
Định làm cả 71 – 72 mà dài quá nên lười =)))
Màu các khung hội thoại thay đổi vì wordpress cập nhập, màu mặc định nó khác hồi trước, tui thì lười dò màu nên thôi đổi mợ nó luôn =)))
Truyện khác cùng thể loại
193 chương
23 chương
29 chương
11 chương
10 chương