Sunny uất ức chạy vèo ra vườn táo…miệng đang lẩm bẩm rủa thầm Kan… Kan thì chạy mải miết mới bắt kịp đc dáng hình của Sunny…anh với tay giữ lấy vai Sunny kéo lại…bất chợt tim run lên bần bật, đau nhói khi thấy 2 giọt nước mắt lăn dài trên má nhỏ… _Buông ra – Sunny tức tối quát lên _Tôi…tôi…xin lỗi – Kan bối rối lắp bắp xin lỗi nhỏ _Huk…huk… Anh là đồ tồi, tôi ko muốn nhìn thấy anh – Sunny trách móc, tay đánh liên hồi vào Kan _khụ khụ khụ – Kan ăn liên tiếp cước của Sunny ho sù sụ _Á!!! Anh ko sao chứ – Sunny hoảng hốt lo lắng đỡ lấy Kan _Ừ!!! Ko sao – Kan nhăn mặt nheo mắt cười cười _Anh… -Sunny tức khí bỏ đi hùng hồn Kan cười thầm cái điệu bộ hơi bị dễ xương của nhỏ, tái tim anh đập rộn ràng…Kan kéo tay nhỏ lại làm nhỏ bất ngờ té nhào vào lòng anh…vừa mở miệng tính “xả” cho Kan 1 trận nữa thì… Anh chàng láu cá bịt miệng nhỏ lại bằng môi của mình…đôi mắt Sun trợn tròng ngạc nhiên… người cứng đơ trong vòng tay Kan…đôi mắt nhỏ từ từ nhắm lại cảm nhận cái vị mật trên đầu lưỡi… Gió sớm quấn lấy như buộc chặt 2 người đang hạnh phúc…trong lùm cây gần đó có mí tên rình trộm cũng hạnh phúc giùm ko kém =)) _Á!!! Hun oy’ kìa – Boo khoái chí thốt lên _Suỵt nhỏ chứ em – Gun bịt Boo lại _Oaa!! Anh hai khá quá ta – Nó hí hửng ko kém _Suỵt – Boo, Gun và Gen là hiệu bảo nó im lặng _Hì, thế này tốt rùi – Gen cười pha chút thích chí …Và gần đó có 1 trái tim nhỏ bị vỡ… _Kìa!! Dù thế nào chúng ta vẫn xem xon là con cháu trong nhà mà – Bà ngoại hiền từ ôm lấy Myo vỗ về _Kìa con, còn nhiều người tốt hơn thằng Kan mà – Ông ngoại cũng hiền hậu vỗ Myo Trong vòng tay ấm áp dịu dàng của ông bà ngoại, Myo nhẹ lòng, khóc như đứa trẻ… khóc 1 trận để …quên hết…. ……. Kan và Sunny nắm tay nhau bước vào nhà trong ánh mắt trêu ghẹo của mọi người khiến cả 2 đỏ mặt… _ Huk…huk… Anh là đồ tồi, tôi ko muốn nhìn thấy anh – Gun giả vờ diễn lại cảnh đó, đánh thùm thụp vào Gen _ khụ khụ khụ – Gen cũng chịu chơi vui vẻ hùa theo giả vờ ho khù khụ _ Á!!! Anh ko sao chứ – Gun làm bộ bày ra vẻ mặt lo lắng nhưng người run lên vì nhịn cười, giả giọng Sunny nhão nhoẹt _Ừ!!! Ko sao – Gen cười cười nheo mắt y hệt Kan lúc nãy _Anh… – Gun nheo mắt Rồi cả 2 giả vờ chu mỏ mút chuột chùn chụt… làm căn phòng nổ vang vì mọi người ôm bụng cười ngặc nghẽo…Còn 2 nhân vật chính thì chưng ra 2 rổ cà chua chín tận mang tai =)) _Hai anh em bây…Chết chắc rồi – Kan hùng hổ nhào vô kẹp cổ Gen và Gun torng khi cả 2 vẫn còn cười sặc sụa _Mấy…mấy người – Sunny ngượng ngùng lắp bắp chỉ tay về phía nó và Boo _Hí hí… chị dâu – Nó xoa tay làm mặt sung sướng gọi Sunny _Á, vậy em sẽ là em dâu của chị Rain rồi – Boo ôm lấy Rain Sunny sũng nhào vô trị tội 2 con mém dám chọ nhỏ… =))…Tiếng cười tràn ngập căn phoàng mà ko ai nhận ra sự vắng mặt của 1 người…. _Ngày mai chúng ta đi leo núi đi mọi người – nó cười say sưa rồi quay sang nói _Ok!!! Đc đó – Kan đồng thuận _Chúng ta đem đồ ăn theo pinic luôn nha – Boo hào hứng _Ok!! Quyết định vậy đi – Gun hùa theo “vk” =)) ….. Sáng tờ mờ, mọi người đã bắt xe đến chân 1 ngọn núi ko xa nhà ngoại lắm…ai cũng háo hức bắt đầu cuộc hành trình… Nhưng leo gần đc 2 tiếng thì ai cũng đuối, bao nhiêu sung khí bị đè bẹp…Công nhận là dân Thành phố leo cầu thang còn ko nổi mà đòi leo núi =))…thế là cả bọn đành hạ trại nghỉ chân ăn trưa… dự tính chiều mát tiếp tục hành trình… _Để em giúp mọi người dựng trại… – Nó hào hứng nhiệt tình _KO – 1 tiếng hét đồng thanh của Kan và Sunny khiến cho những người còn lại hơi ngạc nhiên _Huk…mấy người… – Nó giận phồng má cau mày nhíu mặt nhìn bùn cười hết trớn _Sao vậy? để Rain giúp đi,cô bé có ý tốt thôi mà – Gen cười dịu dàng lên tiếng bênh nó Nó cười típ mắt nhìn anh gật gù đồng tình… _Ko là ko…mày ko biết đâu- Kan đưa ra bộ mặt sợ hãi như gặp ma – Đợt cả nhà tao đi picnic, nó giúp tao làm lều… ….Kan bắt đầu hồi tưởng…. ….. _2 anh em phụ trách dựng lều nhé – Mama nó phân công _Dạ… – Nó hí hửng dạ rang _Giờ mày đóng cọc nhá – Kan ra lệnh _Dạ – Nó sung sức cầm búa lên – 2,3 này – nó giơ cao búa nhắm mắt dồn lực đập mạnh xuống… …. Bộp… Bấy giờ ẻm mới ti hí mắt ra nhìn thành quả của mình…mặt Kan xanh lét chuyển thẳng sang đỏ, người run run giật giật môi mím chặt mặt phồng lên kiềm nén như quả bom đang chuẩn bị phát nổ… _AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA – 1 tiếng hét hãi hùng vang lên thê lương Nó liếc nhìn xuống cây búa… hóa ra nó đóng “nhầm”, đóng cọc ko đóng mà đóng mịa tay ông Kan… Nó thiếu điều ngậm hết cả bàn tay vào mồm, 1 tay bịt mắt để kiềm chế bức xúc trước cái cảnh ông Kan đang vật vã ôm bàn tay hết nhảy dựng tưng tưng lên thì lạ vật vã lăn lộn như ai cắt cổ, chọc tiết ổng vậy…. ……. Kan nghĩ tới cảnh sau những gì nó gây ra và thêm gần hơn 2 tháng bó bột, tự nhiên Kan rùng mình 1 cái tay giật giật toát mồ hôi hột… _Tóm lại, nó ko đc làm… – Kan sau 1 loạt hồi tưởng ngắn gọn phán _Đúng, ko thể để nó làm gì hết – Sunny gật gù đồng tình … …Hồi tưởng đến hồi đi cắm trại với lớp năm cấp 2… …. _Các nhóm chia nhau dựng lều, mau chóng sắp xếp, tự nấu ăn để tối chúng ta cùng nhau đốt lửa trại nhé – Cô giáo chủ nhiệm phân phó _Da – Tất cả học sinh đồng thanh nhận lệnh _Sunny, tao giúp mày dựng lều – Nó hăng hái làm việc _Ừa, tao đóng cọc rùi, mày giăng dây lều đi Nó hí hoái cột cột kéo kéo… kéo căng giữ dây cho Sunny và mí bạn còn lại cột _Rain ơi, cậu giúp tớ cho ít bột năng vào nồi súp với, tớ đang dở tay… – một cô bạn cùng tổ chạy ngang nhờ vả nó… _Ok – Nó vui vẻ giúp đỡ “Ố bột năng đâu nhỉ?” – nó ngó ngang tìm kiếm – “À đây…” – Nó vói tay lấy bịch bột to phía gần bếp trại… _Rain, mày đang giữa dây sao bò đi vậy – Sunny hốt hoảng hét lên Vừa dứt lời thì… …Bụp… Veo… 2 tiếng động nhẹ như gió vang lên làm ai cũng xám mặt…Chiếc dây lều bung ra…chiếc lều xiêu vẹo rồi nghiêng xiền 1 bên…tiếp nối là cảnh hoàng tráng của chiếc lều này ngã đè lên chiếc lều kia như chơi Domino hết sức ngoạn mục, mọi người thì toán loạn, pha ít tiếng hét ầm ĩ… _RAIN – 1 tiếng hét thất thanh khác vang lên tên nó Nó giật mình quay lại… Ay da…tiêu… >”