Tôi hỏi anh lấy cái áo này ở đâu?! Hoàng Ngọc Vy cô lập tức nắm lấy tay hắn. Một luồng điện xẹt qua, cô lập tức buông hắn ra. Hắn không trả lời câu hỏi đó mà kéo cô đi. Cô cũng không nói gì nữa mà đi theo hắn. Trong lòng luôn có cảm giác lâng lâng khó chịu. Phòng tập luyện tầng dưới Tất cả những người trong phòng tập đều im lặng nhìn cô và hắn tiến vào, đây là lần đầu tiên hắn đi cùng người khác, còn là một cô gái... Hắn nheo mày nhìn. Bọn họ lập tức quay lại luyện tập. Không cần luyện tập nữ hay sao?! Hắn dẫn cô đến một căn phòng giúp cô luyện tập. Lúc hắn chăm chú bấm những nút chi chít màn hình, cô vẫn loay hoay... Tên thật của anh là Tống Hạo Thiên sao? Cô đột nhiên ngước mắt nhìn hắn. Cô nhớ, có lần cô đã nói với bạn trai mình rằng cô cũng muốn có bạn trai giống Tống Hạo Thiên vậy, vô cùng cường hãn. Vì có ai đó đã từng nói rằng rất thích cái tên này! Vừa nghe xong, nước mắt cô lăn dài, hắn nhìn thấy thì vô cùng kinh ngạc lau nước mắt cho cô. Cô thở ra một hơn rồi nói Chúng ta sẽ bắt đầu với con ma-mơ-canh bất động đó! Cô nhìn con ma-nơ canh rất lâu nhưng vẫn không có động tĩnh gì, đợi hắn gọi mấy lần cô mới xuất chiêu, cô vừa giơ tay lên con manocanh liền đóng băng, nhưng không dừng lại ở đó, cả căn phòng đang đóng băng dần, đợi đến lúc băng la đến gần chỗ họ, cô mới hoàn hồn, băng chậm rãi tan dần. Hắn không có biểu cảm gì trên mặt, tiếp tục chỉ dẫn cô. Mục tiêu là những cái chai chuyển động đó! Hắn chỉ vào hàng chai đang chuyển động phía trước Coo không nói gì chắp 2 tay lại tạo ra một quả cầu bănc ném về phía đó, quả cầu băng tách ra thành 10 mũi tên đánh tan 10 cái chai sau đó gộp lại thành 1 mũi tên băng rồi xuyên qua những cái chai còn lại sau đó biến mất. Hắn lại dắt cô đến cái vách khác, trong vách ngăn có 2 con tang thi, một con hệ Thuỷ, một con hệ Thổ. Giết chúng đi! Cô cũng chẳng nói gì liếc 2 con tang thi, chúng lập tức đóng băng rồi vỡ vụn thành từng mảnh. Hắn nhìn cô hồi lâu, rõ ràng lúc đó cô đã bay, tại sao cô chỉ sử dụng băng hệ, lại còn thành thục như vậy Cô biết mình có năng lực này khi nào? Từ khi chạm vào tay anh! Bỗng trong người hắn xuất hiện một cảm giác gì rất lạ. Hắn giơ tay hắn ra, một luồn sáng chạy qua. Cô ngạc nhiên nhìn hắn. Đây là gì?! Cô ngước mắt hỏi hắn Thiên thuật Tôi muốn hỏi anh một chuyện, trong trại người tị nạn, có ai ngoài anh và tôi ... ...Có một người, hắn ta tên Levi! Anh ấy được phát hiện cùng lúc với anh?! Cô vô cùng kích động ôm lấy anh, hình như cô rất vui sướng. Hắn nhíu mày không vui... Anh ấy đang ở đâu?! ...Bị phạt! Hắn khó chịu với thái độ của cô. Không hiểu sao anh lại ghét cái cảm giác cô nhăc về chàng trai khác. Cô đẩy hắn ra khỏi phòng luyện tập muốn hắn dẫn mình tới đó Phòng phạt. Levi! Ngay khi thấy chàng trai đó, cô đã chạy đến ôm anh ta. Levi vô cùng kinh ngạc khi thấy cô xuất hiện, có chút mừng rỡ, lại có chút lo lắng Sao anh lại bị bắt vào đây?! Nhìn dây xích đất bọc điện của anh mà cô đau lòng Anh không sao!. Sao em lại đến được đây? Chẳng lẽ em đã... Cô cúi gập mặt xuống ngượng ngùng không dám đối diện với anh trai mình. Levi ôm cô vào lòng. Hắn đứng nhìn mà tim đau như cắt. Nhìn cô ôm chàng trai khác hắn khó chịu đến vậy sao? Anh và cô sau khi nói chuyện gì đó thì anh nói câu này làm hắn ngạc nhiên Anh ấy mất trí nhớ... Chuyện gì?! Hắn nhận ra nguy hiểm lùi lại một bước đề phòng. Sợi xích của anh đã bị cô đóng băng rồi tháo đứt. Anh đến đây! Cô giơ tay ra gọi hắn. Hắn vẫn có chút ngờ vực hai người trước mặt. Nếu cậu muốn biết cậu là ai thì hãy làm như Ngọc Vy nói! . . . Hắn nắm lấy bàn tay cô, lập tức kí ức ùa về. Hắn ôm đầu đau như cắt...tiếp nhận kí ức ... Hắn mở mắt ra. Anh và cô nhìn hắn thật chăm chú mong hắn sẽ nhớ ra cái gì đó. Ngọc...Vy-Hắn nói ra cái tên làm cô xém ngất Cô như vỡ oà... Nhưng hắn chỉ nhớ là đã từng quen biết cô và Levi, hoàn toàn không nhớ gì khác, đúng là hố chết người...