~~~~~~~ anh phân cách Hi ~~~~~~~ Khi đó Lí Ước còn đang là quản lý một phòng nhỏ của công ty con thuộc tập đoàn, bởi vì vội vã cần bằng lái mà đi đăng ký học lái xe. Lại không nghĩ tới gặp phải một huấn luyện viên ma quỷ. Kỳ thật Lí Ước bị mắng nhưng không hề tức giận với Hà Cạnh, đại khái là từ nhỏ đến lớn bị bà già của mình mắng quen rồi, đã có thể tự động miễn dịch, trực giác Hà Cạnh cũng giống như bà già nhà anh, đều là kiểu người nói năng chua ngoa trong lòng lại mềm như đậu phụ. Lúc Lí Ước chính thức thích Hà Cạnh, hẳn là thời điểm các học viên cùng khóa vì đều thi được bằng lái mà cùng nhau mời huấn luyện viên Hà Cạnh đi liên hoan. Còn nhớ rõ buổi tối hôm đó, mọi người thay phiên nhau kính rượu Hà Cạnh, rượu pha nước ngọt, chỉ một lát sau đã làm Hà Cạnh quá chén. Hà Cạnh lắc lắc lắc lắc tới WC, thình lình một người đẩy cửa vào trước. Người vào đúng là Lí Ước, Hà Cạnh thấy anh ta chỉ sửng sốt một chút, đột nhiên liền nở nụ cười, còn mở miệng hát một bài hát: “Em là nữ sinh, nữ sinh xinh đẹp…” Lí Ước ngây dại, nhìn thấy huấn luyện viên luôn luôn nghiêm mặt, cười rộ lên lại làm nhu hòa đường cong cứng ngắc trên mặt, hơn nữa làn da trắng non phơi nắng thế nào cũng không đen của cậu ta, cùng với đôi môi đỏ mọng vừa rồi bị rượu thấm ướt, bộ dáng hát những câu ca dở hơi kia ấy vậy mà… Thật đáng yêu… Chờ đến lúc tỉnh ngộ mình đang làm cái gì, Lí Ước đã hôn lên đôi môi của Hà Cạnh, say sưa liếm mút, trầm mê không thôi… Lại sau đó, Lí Ước do biểu hiện xuất sắc nổi trội đã được điều về tổng công ty, sau đó từng bước một dựa vào cố gắng của bản thân mà leo lên vị trí bây giờ. Mãi cho đến bảy năm sau anh mới đột nhiên phát hiện bằng lái của mình đã hết hạn sáu năm mà quên chưa đổi, đành phải quay lại trung tâm năm đó tập lái, cũng chỉ định Hà Cạnh làm huấn luyện viên của một mình anh. Không ai tỏ ra dị nghị với điều này, bởi vì ngay cả trung tâm này hiện tại cũng là một trong những chi nhánh trực thuộc tập đoàn của Lí Ước. Kỳ thật từ sau đêm hôm đó, không mất bao lâu, Lí Ước liền theo đuổi được Hà Cạnh. Sau đó hai người bọn họ vẫn duy trì cuộc sống phu phu hài hòa, Hà Cạnh vẫn như trước lời nói ác độc không giảm, Lí Ước cũng như trước dưới giường yếu thế thuận theo bà xã, trên giường cường thế ra sức thỏa mãn cuộc sống tính phúc của bà xã. Chỉ chớp mắt cũng đã qua rất nhiều năm… Cho đến gần đây, Hà Cạnh mới rốt cuộc đáp ứng cùng mình về nhà gặp mẹ. ~~~~~~~ anh phân cách Bye ~~~~~~~ Lí Ước đang ở phòng bếp bận việc quay đầu nhìn bà già cùng bà xã nhà mình đang ngồi trên sofa trong phòng khách. Đột nhiên, Hà Cạnh như là có cảm ứng cũng quay lại nhìn, Lí Ước liền cười cười với cậu, không ngoài dự đoán thấy Hà Cạnh hung dữ trừng mắt liếc mình một cái, lại đỏ mặt dời tầm mắt. Lí Ước nhếch môi, cười lại càng vui vẻ. The end