Khi ác quỷ đội lớp thiên thần quay trở lại!
Chương 11 : A!! biến thái!!
-" Anh! Đây! Trương Kiến Hạo.. Đi Thẳng.. Quẹo trái... Anh nữa... Phòng đối diện hồ bơi... Nhanh gọn lẹ ,đừng để nó tức giận! " Vy lên giọng hối hả. Kỳ thực hum wa tâm trạng con Di chẳg tốt chút nèo. Mượn cớ đi bar để đánh trống lãng nào ngờ gặp hoạ sát nhân này chứ.... Cậu gãi đầu-" Từ từ.. Khách đến nhà mà làm zậy ấy!! "
-" Nhanh đi! " Linh cầm súng chỉa vào ba tên đó. Nhăn mày cảnh cáo.
-" Ể!!! Đừng zậy chứ!! Lộ liễu wá! Long nhích nhích tay Linh sang phiá khác.
Đại sảnh vì 5 tên này mà loạn lên hết. Nó nhìn thấy mà muốn cho nổ bom phá CMN cái biệt thự này. Vy tức giận nên đập bể bình hoa 2 tỉ của nó rùi ném thẳng vào mẹt Long. May mà né kịp.....
Mặt nó đen không thể nào đen hơn nữa-" RẦM!!!! " Nó dùng tay ném cây lau sàng lên thẳng chùm đèn ...mọi hoạt động và hình thức của những người kia dừng lại hẳn.
Hắn xanh mặt.giọng điệu thươg hại... -" Ôi.. Bé đèn thân yêu.. Anh có thể nghe thấy tiếng thét thảm thiết của em.. "
Nó tức giận phắn thẳg vào phòng... Đồng cửa sầm lại...
Vy, Linh lại liếc nhìn nhau.... Sống 10 năm vs nó nên hiểu cũng nhìu... Ngày mai ko bík nhữg gươg mặt ưu tú nào sẽ làm vật trút giận đây... Hic...
2;00 AM.
Mọi người như chìm vào giấc ngủ... Chỉ có nó đánh máy lạch cạch ko bík đag làm gì...
-" Phù!! " Nó thở dài.... Nhân lực có hạn a.... Đâu phải thần thánh mà ngày nào cũng chấp tay lên núi công việc đó. ...
Nó vươn vai đi ra khỏi phòng. À. Trạm kế típ là vườn hoa Lưu Ly trắng. Nó ngồi nhẹ xuống cái ghế đá pha chút lạnh... Cười vô thức... Khoa học chứng minh.. Một người bình thường có 15 phút điên trong 1 ngày và ngược lại 1 người điên có 15 phút bình thường . Hừm. Và gìơ là 15 phút riêg tư của nó.
Nó cụp mi mắt, nhìn lại ấn ký hình đôi mắt trên cổ tay... Nét mặt lại có chút đau thương.
Hắn đứng phiá sau mà ngạc nhiên không thôi. Một người tự tôn và đầy kiêu ngạo như cô ta cũng có nét mặt đấy àk?!
Khoan! Không phải anh đẹp zai đây mún nhìn lén đâu nhé. Vì lúc nãy chụy ấy gây tiếng động lớn wá.. Nên....
-" Ai" Nó giật mình....
-" Tôi" Hắn lên tiếng. Có lẽ đầu thú thì hắn sẽ được hưởg một số sự khoan hồg any more.....?!
-" Anh đang làm gì đó! " Nó chất vấn
-" Như cô thôi . Ngủ không được.... " Hắn.
-" Ừmk! " Nó.
Hắn phát run... Cô ta có vấn đề chắc lun.. Nếu là ngày thường thì sẽ... -" Cút đi cho tôi!!! Đồ biến thái! " Hay. -" Anh là loại người gì vậy! " Còn nữa-" Đi ngay họăc chết!!! ""
-" Cô sao vậy... Có tâm sự àk?! " Hắn hỏi.. Quan tâm.. À thì là... Quan tâm.. Thế cũng nói.....
-" Đừng quan tâm! " Giọng nó rất nhẹ. Nhẹ như cơn gió.. Trong trẻo lạ kì.
Hắn trợn to mắt... Là tai anh có vấn đề hay cô ta chưa uống thuốc.
Nó nhìn hắn.. Nhíu mày-" Anh.....! "
-" Cái gì?! Hắn.
-" À... Không có.. Tôi sực nhớ vài chuyện cũ. "
-" Cô từng thích ai chưa?! " Hắn hỏi.
Nó chợt vỗ tráng-" Sao anh lại hỏi câu đó chứ. Biết nó rất tế nhị ko?! "
-" Ờ! " Hắn hơi thờ ơ đáp lại.
-" Vậy.... Anh.... Lên phòng ngay cho tôi.. Anh là loại người gì thế hả?! Đã qua đêm nhà người ta mà còn đi lung tung nữa.... Cút ngay hoặc chết.. !!!!!!" Nó quát.
-" Hã! " Hắn ko tin nổi vào lỗ tai của mìk nữa.... Vừa rồi hắn còn cảm nhận cô gái này có chút dịu dàng... Mà gìơ nghĩ lại... Thôi.. Bỏ đi!!!
-" Này! " Hắn vỗ nhẹ vào mặt nó.
Nó trợn to mắt... Mặt hơi đo đỏ.... Ồ... Thì ra cô cũng đáng yêu đó chứ...
-" B... Buông..!!! " Nó đẩy tay hắn đi...
Nhìn kĩ thì tên này cũng khá đẹp đấy... KHOAN!!! Tất cả là do con nhầm... Tại dạo này mắt hơi yếu!!!!!
-" Anh nên vào ngủ đi! " Nó nhẹ giọng hẳn.
Hắn cũng ko muốn quấy rầy nó nên đi thẳng lên lầu.....
-" Haiz!! Nó thở dài, định uống một cốc nước thì có ai ở đằng sau ôm lấy eo nó.
-" Umk! " Một sát thủ như nó rất nhạy cảm... Cư nhiên nãy giờ chẳng nghe thấy gì.
-" Có phải vắng anh vài tuần em lại lăng nhăng như vậy rồi!! " Ai đó bất mãn lên tiếng.
Giọng nói này... Nó giật mìh.
-" Zero!!" Buông ra! " Nó.
Anh lấy tay gĩư chặt cái ót đang quấy kia, hung hăng cúi đâu hôn xuống... -" A! " Môi dưới bị tên kia cắn đến đau rát... Nó ô ô cố đẩy anh ra nhưng ko tài nào đc.
Cảm giác cô gái nhỏ đang ngọ ngậy... Anh cười nham hiểm.
-" Đau! ..Tên .....chết tiệt này!!!!! S... Sở Khanh!! Buông... ra!! " Nó tức giận.. Do bị hôn nên thanh âm cũng ko mạch lạc.
-" Sao! Em nói gì.. Anh đây nghe ko rõ! " Lại tiếp tục cuối xuống mút lấy xương quai xanh gợi cảm kia.
Nó mặt đỏ tai tím, tình huống này chẳng bík fải xử lý làm sao?!
Bỗng anh đè nó xuống, bàn tay ko tự chủ được chạy loạn trên cơ thể nó.
-" A!! Buông... Buông!! " Bàn tay nhỏ nhắn nắm chặc lấy anh, chút ít có thể kéo tâm trí tên này trở lại ba phần.
Anh cười quỷ dị, trường lên phía tai cô, cố ý thổi hơi vào rồi cắn nhẹ-" Sao nào.. Bảo bối!! "
Người nó như có dòng điện chạy ngược qua... Chân đạp loạn xạ-" Khốn! Ai là bảo bối... Nghe tởn thật!! "
-" Ngoan.. Sau này ko đc típ xúc thân mật với ngừơi khác giới..anh chưa tính sổ em cho bọn họ qua đêm!! " Giọng nói thật lạnh lùng... Vừa vặn chân anh lại cố ý đâm nhẹ vào nơi đó của nó.
-" A..! " Nó ko nhịn đc rên nhẹ-" Biến thái...! "
Đôi mắt nó có chút ướt át.. Làn da trắng hồng đỏ ửng.. Lồng ngực phập phồng lên xuống trôg rất mê người.
Anh cố gắg kìm nén lại than nhẹ. Bàn tay tách chân nó sang hai bên, ngón tay lại ko yên phận chạm nhẹ vào.
Nó giật nãy mìk.. Hơi sức phản kháng chẳng còn... Chỉ có thể vô lực đánh người bên trên.
-" Đã ướt hết rồi sao! " Thật nham nhở.!! Quá đáng.
-" chết tiệt!!! Anh bík liêm sỉ là gì ko?! "" Nó
-" Tất nhiên! " Anh cười mê hoặc, hôn lên ngực nó, bàn tay phiá dưới mạnh mẽ ma sát đâm vào hạ thân.
-" Ư...!! " Nó run rẩy... Theo bản năng khép hai chân lại.
Anh cười, đứng dậy, răng đe nói-" Lần này tha cho em... Lần sau.. Ko nên tái phạm!!
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
13 chương
48 chương