Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu
Chương 15
Ngày 09 tháng 01 năm 1980
Hôm nay là sinh nhật của ta, ta đến thế giới này vậy là đã được 20 năm. Ta không muốn ở cùng bất kì ai, chỉ lẳng lặng rúc vào căn nhà cũ kĩ ở Đường Bàn Xoay, không mời bất cứ kẻ nào, nhưng Lucius và Lily vẫn gửi quà sinh nhật qua cú mèo cho ta, có lẽ trên thế giới này cũng chỉ còn bọn họ nhớ rõ sinh nhật ta.
Slytherin sùng bái kẻ mạnh cho nên sau khi ta tốt nghiệp Hogwarts liền đi theo vị đại nhân kia. Bởi vì ta hi vọng ta có thể trở thành một kẻ mạnh, có thể bảo hộ người ta muốn bảo hộ, mà không phải giống như lúc trước nhìn thấy mẹ bị đánh mà không biết làm gì. Nhưng mà trước khi ta trở thành kẻ mạnh, người ta luôn muốn bảo hộ đã trở thành vợ của người đàn ông khác, Lily, cậu nói xem cậu cần bảo hộ của tớ sao?
Hiện giờ Lily đã mang thai, cô ấy đã thành mẹ, vậy Lily à, tớ có thể bảo vệ con cậu không, giống như năm đó khi cậu đứng trước mặt tớ, ra tay ngăn cản đám sư tử kia khi dễ tớ, cố gắng bảo hộ tớ không?
Ngày 05 tháng 06 năm 1980
Lucius chết tiệt, tên bạch kim khổng tước này sao lại Độn thổ đến phòng thí nghiệm của ta rồi xoá bỏ Độc dược ta đang làm bao lâu, lễ nghi quí tộc của hắn đâu rồi, chẳng lẽ vứt hết đi rồi sao.
Hắn nói hắn có con, có con cần kích động như vậy sao? Nhưng ta không ngờ rằng, Lucius lại đưa ra đề nghị ta làm cha đỡ đầu của đứa trẻ, đầu óc của hắn bị quái vật giẫm vào rồi sao? Đường đường là người thừa kế của nhà Malfoy sao có thể chọn một tên phù thuỷ hỗn huyết làm cha đỡ đầu, con hắn tương lai chắc chắn sẽ rất giận cha mình.
“Nhà Malfoy không cần dựa vào một người cha đỡ đầu để phát triển gia tộc.” Lucius nói thế, khó được khi não trống rỗng của con bạch kim khổng tước kia nói ra một câu có suy nghĩ, ta đáp ứng, ta nghĩ có lẽ một đại sư Độc dược làm cha đỡ đầu của người thừa kế nhà Malfoy là hợp quy cách.
Kết quả ta vừa mới đáp ứng, bạch kim khổng tước lại không hề để ý đến lễ nghi quý tộc cứ như vậy dắt ta đến trang viên Malfoy xem con trai bảo bối của hắn. Lucius chết tiệt, ta có thể độn thổ, không cần ngươi phải dắt ta đi.
Ta thật sự nhìn không ra vật nhỏ đỏ rực, chỉ biết khóc kia có chỗ nào đáng yêu, bất quá nếu đã là con nuôi của ta, ta tuyệt đối không cho phép Merlin mang nó đi, cho dù nó là đứa trẻ yếu ớt sinh non ta cũng mặc kệ, ta là đại sư Độc dược trẻ nhất từ trước đến nay cơ mà. Vậy nên Draco, con phải lớn tốt, cha đỡ đầu ta sẽ chăm sóc cho con.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
21 chương
8 chương
43 chương
107 chương
645 chương
8 chương
17 chương