Khải huyền hệ thống
Chương 39 : Tìm kiếm lương thực
- Này ta gọi lão là gì đây nhỉ ?
Bằng mập hướng Tiger tò mò hỏi, lúc này Tiger đã trích một phần móng tay con bé, sau đó từ vị trí bụng mở ra một cái hộc, Tiger liền bỏ phần móng tay đó vào cái hộc để bản thân tiến hành phân tích, xong xuôi mọi việc mới lười nhát quay qua trả lời mập mạp.
- Gọi ta là Tiger.
- Tiger, ông có dị năng hay khả năng đặc biệt nào không, kiểu kiểu hệ thống ấy.
- Tên mập ngươi hỏi lắm thế, ta không có năng lực gì đặc biệt, chỉ có khối não này và cơ thể robot, nó có chức năng gì ta có chức năng đó.
- Ông thật sự là chủ nhân cái nơi quái quỷ kia hả ?
- Ừ !
Tiger cảm thấy thằng này phiền hết sức, đành trực tiếp kệ con bà nó luôn, tập trung tiến hành phân tích ADN của con bé, chốc chốc lại nhíu mày.
Bên phía Vũ, mấy phút đồng hồ trôi qua, quả cầu lúc này mới xuất hiện dị động, đột nhiên từ bên trong lại lòi thêm ra 3 cái ông kính, những ống kính này chiếu ra một thứ ánh sáng mờ ảo, từ từ hình ảnh rõ nét hơn, không ai khác chính là tên mặt trắng, Vũ dùng ánh mắt hứng phấn tột độ theo dõi suốt quá trình trên, lúc này mới cất tiếng.
- Chà cuối cùng cũng được thấy ngươi ở ngoài.
- Thật sự có chút khó khăn, chiếu ảnh 4D có phần không thích ứng, nên mất chút thời gian.
- Không sao, không sao ra ngoài được là tốt rồi.
Bằng mập bên kia thấy chuyện lạ, cũng chạy tới vị trí của Vũ, liền há hốc cả mồm ra, trước mắt hắn lúc này chính Vũ đứng nói chuyện với một Vũ khác, bất quá người kia là ảnh chiếu công nghệ mờ mờ ảo ảo, có điều ngoại hình hai người lại giống y như đúc, hắn chỉ tay vào ảnh ảo lắp bắp hỏi.
- Đây....đây là sao nữa ?
- Chính là người mà ta nói với ngươi, nhờ quả cầu này hắn có thể ra ngoài được đấy.
- Sao nhìn giống y như đúc vậy.
- Hắn muốn biến thành gì thì biến ngươi hỏi ta, ta hỏi ai, sao không hỏi hắn ?.
Trước câu hỏi của Bằng mập, Vũ cũng không biết trả lời thế nào, đành bịa ra một lí do tùy tiện, thằng mập này không thông minh lắm, nên chắc cũng dễ lừa.
- Chào cậu, cậu là người có dị năng hệ Băng đúng không ?.
- Đúng đúng, anh là người dạy ta kết hợp dị năng với chức nghiệp đúng không, cảm ơn cảm ơn nha !.
- Chuyện nhỏ ấy mà.
Bằng mập lập tức thay đổi thái độ, hưng phấn tiến đến gần tên mặt trắng để hỏi.
- Này xưng hô thế nào nhỉ ?.
- Gọi là Raski đi, tên của cái quả cầu này đấy.
- Ras....raski, khó đọc thế.
(Từ này mình gọi tên mặt trắng là Raski nhé ! Lúc trước do sợ trùng tên khó viết, bây giờ thì thoải mái một tí)
Vũ tiến đến kéo tay Bằng mập.
- Này ! Đừng lo tám nữa, tình hình con bé thế nào rồi.
- à ! Ông Tiger đang phân tích, chắc tí sẽ có kết quả.
- Ùm hiện tại lương thực và nước uống cạn kiệt rồi, trước mắt ta nghĩ chúng ta lại phải tiến vào ngôi làng kia, để bổ sung, không thì tình hình khá nguy đấy !.
- Điên à ! Lão đại ông quên trong đó còn có con cẩu tạp chủng kia à, vất vả lắm mới thoát khỏi nó, giờ quay lại nạp mạng, ta không đi !
- Ngươi không đi ? Không đi thì lương thực tính thế nào ?.
- Nhất quyết không đi.
- Thôi được, không đi chứ gì, không đi thì ta đi một mình.
- Ấy ấy, đừng manh động vậy chứ, được rồi được rồi, đi thì đi sợ chó gì, chẳng phải chỉ là một con chó vàng thôi sao, bố đây gặp cọp còn không sợ.
Vũ đá vào mông hắn một phát, sau đó cằm quả cầu đang chiếu ảnh Raski tiến về phía Tiger và con bé đang hôn mê.
- Thế nào ?.
- Hệ điều hành vẫn đang phân tích, bất quá có chút dị biến.
- Dị biến là dị biến thế nào.
- Chưa rõ ! Có kết quả sẽ nói với ngươi.
- Ta với tên mập phải xâm nhập vào ngôi làng kia để tìm kiếm lương thực, ông ở đây với Raski, bảo vệ con bé.
- Ùm tùy ngươi !.
Nói xong, hắn để quả cầu lại cho Tiger , sau đó cùng Bằng mập chuẩn bị tiến vào ngôi làng phía trước.
- Này cẩn thận đấy !.
Ảnh ảo Raski nói với phía sau lưng bọn hắn.
- Này ngươi lắm mồm thế ! Thằng đó dai như gián không chết được đâu yên tâm đi.
Tiger hằn học hướng hắn nói.
Lúc này, Bằng mập và Vũ sau mấy phút đi bộ, đã tiến vào phạm vi ngôi làng, trước mắt quan cảnh có phần yên tĩnh, vẫn là những ngôi nhà ngói san sát, bất quá lúc này, trong một dãy thỉnh thoảng lại có những ngôi nhà bị đổ sập, dám chắc là do con chó vàng biến dị gây ra, hai tên tiến vào rón ra rón rén, chưa thấy bất kì dấu hiệu nào của con chó kia.
Đến ngôi nhà đầu tiên, cửa ngoài bị khóa bởi một cái ổ khóa Việt-Tiệp cũ kĩ, Vũ vung thanh kiếm trên tay chém nhẹ một phát, một tia lửa cùng tiếng choang vang lên, phần móc khóa liền đứt đoạn, rơi đánh * keng * xuống mặt đất, nhẹ nhàng đẩy cửa, ánh sáng chiếu vào, soi sáng căn phòng khách cũ kĩ, đầy bụi cũng từ đấy mà bay lên, làm không gian có phần mờ mịt.
- Ngươi vào đó tìm kiếm xem, ta qua ngồi nhà bên cạnh, nhớ lấy đồ hộp có hạn sử dụng lâu thôi đừng lấy đồ ăn liền.
- Ok ! Lão đại, yên tâm !.
Bằng mập vách ba lô, tay cầm đèn pin, bật lên mò vào phòng bếp, Vũ không để ý đến hắn nữa, trức tiếp quay lưng tiến về phía căn nhà kế cạnh, lập lại một quá trình như lúc trước, hắn mở cửa, bật đền pin tiến vào ngôi nhà, bố trí của căn nhà này có phần hiện đại hơn căn nhà vừa rồi, qua hai lối rẽ, Vũ dễ dàng nhìn thấy được phòng bếp, nhanh nhẹn tiến đến mở hết tất cả các cửa tủ, bên trong cũng thu thập được khá khá đồ hộp, bất quá nước uống thì chẳng thấy đâu, tủ lạnh cũng không có, thời tận thế, nước sạch chính là một vấn đề khá đau đầu, cơ thể có thể nhịn ăn vài tuần nhưng sẽ chết nếu nhịn khát trong vài ngày, bất quá Vũ cũng không vội, còn rất nhiều ngôi nhà phía sau, sợ gì không có nước. Đột nhiên, từ căn nhà kế bên tiếng nổ * Rầm * một tiếng, một phần tường đổ sập xuống, Vũ liền chạy ra ngoài xem tình hình phía bên kia.
Truyện khác cùng thể loại
1027 chương
200 chương
18 chương
104 chương
26 chương
10 chương